Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 895# 2




 

 

 

Chương: Tạo Hóa Chi Anh
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Vô Phong nhíu mày, trong đôi mắt hiện lên do dự.

Thiên Đạo Cung, được xưng là người phát ngôn của Thiên Đạo, có phải thật hay không ông không biết, nhưng mà chắc chắn có chút liên quan tới Thiên Đạo.

Mạnh như Tạo Hóa Môn, đều bị Thiên Đạo Diệt.

Thần Nông Tông là một trong thập đại tông môn, càng không có tư cách sai bảo Thiên Đạo.

Nhưng mà…

- Ta sẽ mang Mạc Phàm đi, ngươi có thể tới Thần Nông Tông ta tìm.

Vô Phong lạnh lùng nói.

Vô Phong vừa nói vậy, khóe miệng Long Tại Uyên nhếch lên, mây mù Long Ngạo Thiên bị giết trở thành hư không rồi.

Vô Phong nói chuyện với Thanh Hư như vậy, càng có hiềm nghi lớn hơn, hiện giờ đợi lửa giận của Thanh Hư đi.

Đến lúc đó, không cần ông ta ra tay, Mạc Phàm thậm chí là Thần Nông Tông đều gặp tao ương, đây là kết cục đắc tội ông ta.

Thanh Hư nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc bén.

- Vô Phong, những lời này của ngươi khiến ta cảm thấy Long tông chủ nói không sai, ngươi thật sự bị đám người của Thần Nông Tông chiều hư rồi.

- Không thể sao?

Vô Phong hơi nhếch miệng, bình tĩnh nói.

- Vậy ta xem ngươi dẫn cậu ta đi thế nào?

Thanh Hư nheo mắt, nói.

Vô Phong ỷ vào diệt trừ ma chủ, mấy năm nay gây ra không ít chuyện, chỉ là không ngờ Vô Phong lớn gan như vậy, lại dám nói chuyện với ông ta như thế.

Trên mặt Vô Phong không có chút biểu cảm, quay đầu nhìn Mạc Phàm.

- Tiểu Phàm, chúng ta đi, Vô Trần sư huynh, nhớ mang khen thưởng thứ nhất đưa đến Thần Nông Tông bọn ta.

- Vô Phong, ngươi muốn chết à?

Thanh Hư nhíu mày, trên mặt đều là khó coi, trường kiếm màu xanh trong tay được rút ra khỏi vỏ.

Ông ta thân là thiên sứ giám sát, không ai có thể không để ông ta vào mắt, Vô Phong cũng không được.

Không đợi Thanh Hư ra tay, thân thể Mạc Phàm nhoáng lên một cái, đến trên đài cao, chắn giữa Thanh Hư và Vô Phong.

- Thanh Hư đạo trưởng, ngươi không phải đối thủ của sư thúc ta, đừng nên tự rước lấy nhục thì hơn, ngươi muốn tìm thanh kiếm này đúng không?

Ngón tay giữa của hắn sáng lên, trường kiếm Cửu Tinh xuất hiện trong tay hắn, hỏi.

Quả thật Thiên Đạo có một số cường giả, nhưng Thanh Hư chỉ là sứ giả, thực lực kém Vô Phong sư thúc hắn rất nhiều, chỉ ỷ vào thân phận thiên sứ của ông ta mà thôi.

- Không sai, là thanh kiếm này, giải thích một phen đi, tiểu tử.

Long Tại Uyên nhìn thấy Cửu Tinh, cười nói.

Mạc Phàm lấy thanh kiếm này ra, vậy thì tương đương có nhân chứng, vật chứng lấy ra cả rồi, nếu Mạc Phàm không giải thích rõ ràng, vậy đừng nghĩ tới việc chạy trốn.

- Long Tại Uyên, chuyện này, ngươi nhất định sẽ không được như ý.

Mạc Phàm nhìn lướt qua Long Tại Uyên, nói.

- Vậy sao, vậy ngươi giải thích một phen đi.

Long Tại Uyên cười khinh thường, nói.

Mạc Phàm không để ý tới Long Tại Uyên, vốn là xoay người nhìn về phía Vô Phong.

- Sư thúc, người đợi con một lát, con giải quyết xong chuyện này, chúng ta lại rời đi.

Hiện giờ trong Thần Nông Tông rất loạn, còn chưa phải lúc trở mặt với Thần Nông Tông, đợi hắn, Vọng Cơ sư huynh và Lam Dương sư huynh mạnh dần, không phải là không thể được, hiện giờ còn chưa được.

Thanh Hư muốn tra, vậy để ông ta tra là được.

Vô Phong nhíu mày, xong lập tức giãn ra.

- Tự con nhìn mà làm đi, đừng tiết lộ bí mật của Thần Nông Tông chúng ta.

- Dạ, sư thúc.

Mạc Phàm ôm quyền với Vô Phong, dời mắt nhìn Thanh Hư.

- Thanh Hư đạo trưởng, không phải là ngươi muốn tra sao, sao ngươi không tra thanh kiếm này đi?

- Tiểu tử, thanh kiếm này còn cần phải tra sao, rất rõ ràng là đồ của Tạo Hóa Môn, ngươi lấy thứ này ở đâu ra, ngươi có quan hệ gì với Tạo Hóa Môn, thức thời mà nói, đi với ta tới Thiên Đạo Cung một chuyến.

Thanh Hư hừ lạnh một tiếng, nhíu chặt mày hỏi.

Vô Phong vô lễ với ông ta, một hậu bối của Vô Phong, vậy mà cũng dám làm càn như vậy, ông ta không tức được sao.

- Quả thật thanh kiếm này là linh khí của Tạo Hóa Môn, nhưng nhặt được linh khí của Tạo Hóa Môn thì có liên quan tới Tạo Hóa Môn sao?

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.

- Nhặt được linh khí, ngươi nghĩ linh khí là củi, ngươi có thể nhặt được bất cứ lúc nào à?

Long Tại Uyên cười lạnh lùng nói.

- Vậy nếu có người làm chứng cho ta thì sao?

Mạc Phàm nhíu mày, hỏi.

- Ai?

Thanh Hư lạnh giọng hỏi.

Thanh Hư mới nói xong, một giọng nói truyền từ trong đám người ra.

- Ta!

Không ít người nhìn về nơi phát ra giọng nói, ánh mắt nhìn về phía người Nam Cung gia rời khỏi đám người.

Nam Cung Ly liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, sau đó nói:

- Thanh kiếm của tiểu tử này là đánh cược thắng từ chỗ ta, lúc trước còn có một viên Tạo Hóa Thạch, xem ra Tạo Hóa Thạch đã dùng xong rồi.

Tất nhiên là phía trên không có Tạo Hóa Thạch, nhưng nếu ông không nói tới Tạo Hóa Thạch, sẽ không lừa được Thanh Hư.

Binh khí của Tạo Hóa Môn, nếu không có tạo hóa chi lực thì chỉ có thể sử dụng Tạo Hóa Thạch.

- Nam Cung Ly, ngươi cần phải nghĩ kỹ, đừng tự mình nhảy vào trong hố lửa.

Long Tại Uyên thấy Nam Cung Ly ra mặt giải thích cho Mạc Phàm, nhíu mày nói.

Quan hệ giữa Thiên Đạo Cung và Nam Cung gia luôn rất tốt, nếu có người có thể tùy tâm sở dục cất giữ đồ của Tạo Hóa Môn, vậy chỉ có thể là Nam Cung gia.

Mà Nam Cung Ly, là người nổi tiếng thu giữ vật phẩm của Tạo Hóa Môn, thường xuyên mang đồ của Tạo Hóa Môn đi tới đi lui các phòng đấu giá.

Nếu thật sự như lời Nam Cung Ly nói, chuyện này có khả năng bỏ qua rồi.

- Long Tại Uyên, thúc thúc ngươi cũng không dám nói chuyện với ta như vậy đúng không?

Nam Cung Ly nheo mắt, lạnh lùng nói.

Nam Cung Thanh xem như cùng bối phận với Mạc Phàm, ông thì cùng bối phận với cha của Long Tại Uyên, Long Tại Uyên thấp hơn ông một bối phận.

Long Tại Uyên là một hậu bối, vậy mà dám gọi thẳng tên ông ta.

Tuy thực lực của ông không mạnh, nhưng giống như Thanh Hư, ít có ai ở Nam Cung gia dám trêu chọc.

Sắc mặt Long Tại Uyên khó coi, ông ta định nói gì đó, nghĩ tới Mạc Phàm và Nam Cung Thanh hôm trước, lập tức không nói nữa.

Ông ta không biết sao Mạc Phàm thông đồng với Nam Cung Thanh, nhưng rõ ràng là Nam Cung Ly muốn ra mặt vì Mạc Phàm.

Ông ta không quan tâm Nam Cung Thanh, nhưng Nam Cung Ly thì phải cẩn thận một chút tốt hơn.Nam Cung Ly hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Thanh Hư.

- Thanh Hư, ngươi còn vấn đề gì không, nếu ngươi muốn tra, thứ này là lấy từ trong hàng dự trữ của ta, có phải ngay cả ta cũng muốn tra đúng không?

Thanh Hư nhíu mày, tất nhiên là ông ta biết Nam Cung Ly, khách quen của Thiên Đạo Cung bọn họ, thậm chí là thượng khách.

Ông ta chỉ do dự một lát, vẻ mặt khôi phục như thường.

- Nam Cung lão gia tử, nếu thanh kiếm kia là từ chỗ ngươi mà ra, tất nhiên là không có vấn đề, không cần tra xét nữa, nhưng vẫn nên điều tra tiểu tử này thì hơn, mong lão gia tử hiểu cho.

Sắc mặt Nam Cung Ly thay đổi, Thanh Hư xem như tôn kính với ông, nếu ông lại từ chối, vậy thì không được tốt lắm.

- Ngươi muốn tra tiểu tử này thế nào, nếu tra xét thần hồn, Thần Nông Tông chắc chắn không muốn.

- Rất đơn giản, không cần sưu hồn, chỉ cần cậu ta phóng Nguyên Anh của mình ra, để ta nhìn một cái, nếu không phải Tạo Hóa Chi Anh, vậy tính là cậu ta không có liên quan tới Tạo Hóa Môn.

Thanh Hư nói.

Chỉ cần cầm truyền thừa của Tạo Hóa Môn, trên Nguyên Anh sẽ có ấn ký của Tạo Hóa Môn, chuyện này sẽ không sai được.

Thanh Hư vừa nói xong, tươi cười xuất hiện trên mặt Long Tại Uyên.