Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 895# 1




 

 

 

Chương: Thiên Đạo Cung
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Ở đây, không ít người nhìn Mạc Phàm trên lôi đài, thổn thức không thôi.

Rõ ràng là tu vi của Mạc Phàm không bằng Long Ngạo Thiên, nhưng lại biểu lộ ra thực lực nghiền ép Long Ngạo Thiên.

Không chỉ bán tiên khí, thực lực bản thân Mạc Phàm cũng không thể khinh thường.

Phải biết rằng, ở đây có nhiều người đứng cùng đài với Long Ngạo Thiên như vậy, chỉ có Bắc Ly Thu Nguyệt cố chấp dùng Tinh Huy xem như thương tổn được Long Ngạo Thiên.

Mạc Phàm không chỉ toàn thân tu ba đạo, mỗi đạo đều có thể lay động Long Ngạo Thiên, rất không đơn giản.

Nhất là y đạo, thông thường y đạo dùng để cứu người, y đạo đến tay Mạc Phàm, lại thành lợi khí giết người, nếu không phải hiệu quả y đạo suy yếu, Long Ngạo Thiên sẽ không lập tức từ mặt trời ban trưa, biến thành mặt trời sắp lặn.

Như vậy, trăm năm sau này chỉ sợ Thần Nông Tông sẽ quang mang vạn trượng.

Trên đài cao, sắc mặt Long Tại Uyên vô cùng khó coi, gần như có thể vặn ra nước.

Mạc Phàm dùng Hồng Liên Diệt Thế giết Long Ngạo Thiên, như vậy ông ta chỉ có thể tìm người có huyết mạch Hồng Liên mang thần hồn của Long Ngạo Thiên ra ngoài, mới có thể cứu sống Long Ngạo Thiên.

Chắc chắn Mạc Phàm sẽ không tự mình ra tay cứu Long Ngạo Thiên, tìm người có huyết mạch Hồng Liên cũng không dễ như vậy.

- Mạc Phàm, ta sẽ đợi ngươi đến Ngạo Nhật Sơn Tông, ngươi không đến, tự gánh lấy hậu quả.

Long Tại Uyên hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống nói.

Long Ngạo Thiên đã chết, cô gái kia vẫn còn ở Ngạo Nhật Sơn Tông, ông ta không tin Mạc Phàm không đến.

Mạc Phàm đến, nhất định phải cứu sống Long Ngạo Thiên và Mạc Phàm tử vong để đổi, nếu không đừng nghĩ tới chuyện mang cô gái kia đi.

Mạc Phàm nheo mắt, nhìn chằm chằm Long Tại Uyên.

- Ta nhất định sẽ đi, ngươi đợi đấy.

Long Tại Uyên trở lại vị trí, không nhìn Mạc Phàm nữa.

Đại Bỉ đã định xong, hiện giờ ông ta dám ra tay với Mạc Phàm, chắc chắn sẽ bị người ta bao vây tấn công.

Nếu Mạc Phàm muốn tới Ngạo Nhật Sơn Tông, đến địa bàn của ông ta, vậy có thể giải quyết Mạc Phàm rồi.

Long Tại Uyên trở lại vị trí, Vô Trần vui vẻ đứng dậy, một pháp ấn đánh vào bên trong quyển trục vĩ đại trên bầu trời.

Trên quyển trục, 200 tên thay đổi vị trí.

Từ thứ 1 tới 200 được định ra.

Trên vị trí thứ nhất và thứ hai, là Mạc Phàm và Long Ngạo Thiên, phía dưới là đám Tuệ Trí hòa thượng, thứ bảy là Bắc Ly Thu Nguyệt, tiếp theo là Trương Thiên Phong, Vương Dương và Bạch Tiểu Thiên.

- Thứ tự Đại Bỉ, mọi người không có ý kiến đúng không?

Vô Trần liếc mắt nhìn mọi người một cái, hỏi.

Không ít người nhìn về phía quyển trục, nhao nhao lắc đầu.

- Nếu là như vậy, vậy thứ tự Đại Bỉ lần này cứ như thế, Đại Bỉ…

Vô Trần vươn tay gầy khô về phía quyển trục trên trời, muốn cất quyển trục đi.

Đúng lúc này.

- Đợi đã, Vô Trần chưởng môn, chuyện thứ tự, khoan hãy kết luận.

Một giọng nói truyền từ trên bầu trời tới.

Không ít người nhíu mày, nhìn nơi phát ra giọng nói.

Chỉ thấy trên bầu trời, chẳng biết Thủy Tinh Môn chớp lóe thất thải xuất hiện từ lúc nào.

Thủy Tinh Môn mở ra, một đạo bậc thang thủy tinh lan tràn từ trong ra, mãi đến tận đài cao.

Bên trong Thủy Tinh Môn, một nam tử trung niên mặc đồ trắng đi ra.

Nam tử này có mái tóc dài, ăn mặc theo phong cách thư sinh, cầm trong tay một thanh trường kiếm, trên gương mặt như do đao chém gọt là lãnh khốc, khiến người ta có cảm giác tài trí hơn người.

Nhìn thấy người này, gần như sắc mặt tất cả mọi người thay đổi.

- Thiên Đạo Cung, thiên sứ giám sát?

- Sao lúc này mới tới?

Mỗi lần diễn ra Đại Bỉ, Thiên Đại Cung đều cử thiên sứ giám sát tới.

Nhưng Đại Bỉ lần này, vẫn không thấy bóng dáng của thiên sứ giám sát, mãi đến lúc sắp kết thúc, thiên sứ giám sát mới tới.

- Không phải có chuyện đấy chứ?

Mạc Phàm cũng nhíu mày, tất nhiên là hắn có biết thiên sứ giám sát.

Nhưng mà…

- Thanh Hư đạo hữu, có vấn đề gì sao?

Vô Trần lạnh nhạt hỏi.

- Thứ tự không cần vội vàng định ra, ta điều tra ba người trước, xem có khả năng làm trái Thiên Đạo hay không, không có vấn đề gì chứ?

Thanh Hư đi xuống, đi tới đài cao nói.

- Tất nhiên là không có vấn đề gì, nhưng ba người đứng đầu một người là đệ tử của Thần Nông Tông, một người là đệ tử của Thần Nông Tông, người còn lại là đệ tử của Phật Môn, ta cảm thấy không cần phải tra xét?

Vô Trần nói.

Không đợi Thanh Hư mở miệng, Long Tại Uyên nhướn mày, liếc mắt nhìn Mạc Phàm dưới đài.

- Ta cảm thấy nhất định phải tra, binh khí đệ tử Mạc Phàm của đệ tử Thần Nông Tông sử dụng lúc trước, nếu ta không nhìn nhầm, có một kiện là binh khí của Tạo Hóa Môn, hơn nữa uy lực không nhỏ.

Thanh Hư tới, ông ta còn không nghĩ ra, kiếm ban đầu mà Mạc Phàm sử dụng, là binh khí của Tạo Hóa Môn.

Tuy không ít môn phái đạt được truyền thừa của Tạo Hóa Môn, nhưng thông thường đều không có vấn đề.

Nhưng Đại Bỉ thì khác, Đại Bỉ gần như đại biểu cho hưng suy trăm năm sau của một tông môn.

Một khi bị thiên sứ giám sát phát hiện người truyền thừa Tạo Hóa Môn, sẽ lập tức bị Thiên Đạo Cung mang đi.

Long Tại Uyên mới mở miệng, không ít người nhíu mày.

- Hả?

Thanh Hư nhướn mày, nhìn về phía Vô Phong ở đài cao.

- Vô Phong, dẫn đệ tử của Thần Nông Tông ngươi tới đây.

Sắc mặt Vô Phong thay đổi, trên mặt lộ ra chút do dự.

Trên người Mạc Phàm có truyền thừa của Tạo Hóa Môn, tất nhiên là ông biết.

Chuyện ông không mong muốn nhìn thấy nhất, cuối cùng cũng đến.

- Thanh Hư, một thanh kiếm không đại biểu cái gì, ngay cả đệ tử của Thần Nông Tông bọn ta mà ngươi cũng muốn tra sao?

Vô Phong hỏi.

- Sao thế, có vấn đề gì à, ta không thể tra sao?

Thanh Hư hơi nhếch miệng, cười khẽ nói.

- Kiếm ngươi có thể lấy đi, người thì không thể tra, trên người Mạc Phàm có cơ mật của Thần Nông Tông bọn ta, không thể bị ngoại nhân tra xét.

Vô Phong lạnh lùng nói.

Thanh kiếm kia không có hiệu quả nhiều đối với Mạc Phàm, nếu có thể sử dụng một thanh kiếm đuổi Thanh Hư thì quá tốt.

ấ ề ấ ấ ố ế ổ- Vô Phong, không phải ngươi có tật giật mình đấy chứ, dùng đệ tử truyền thừa Tạo Hóa Môn lấy thứ nhất Đại Bỉ, cuối cùng lại dùng một thanh kiếm đuổi Thanh Hư.

Long Tại Uyên âm dương quái khí nói.

- Long Tại Uyên, ngươi cảm thấy hai tên đồ đệ của ngươi chết ở đây, còn chưa đủ sao?

Ánh mắt Vô Phong phát lạnh, lạnh lùng nói.

- Sao thế, Vô Phong, ta chỉ nói một câu thật lòng, ngươi muốn bịt miệng ta à, uy phong của ngươi lớn thật, ta thấy Thần Nông Tông chiều hư ngươi rồi.

Long Tại Uyên không tức giận, trái lại mỉm cười nói.

- Ngươi muốn thử một lần đúng không?

Ánh mắt Vô Phong phát lạnh, nói.

Long Tại Uyên lắc đầu, giống như không có ý ra tay.

Mạc Phàm có liên quan tới Tạo Hóa Môn, còn do ông ta phát hiện.

Hiện giờ ông ta đứng ở thượng phong, bên cạnh còn có thiên sứ giám sát Thiên Hư, ông ta có bệnh mới ra tay với Vô Phong.

- Thanh Hư, ngươi thấy chưa, nếu không có một chút vấn đề, sao Vô Phong có phản ứng lớn như vậy, ta đề nghị, chỉ là đề nghị mà thôi, tốt nhất là ngươi nên điều tra đệ tử Thần Nông Tông này.

Long Tại Uyên mỉm cười nói.

Thanh Hư nhíu mày, sau đó lông mày giãn ra, nhìn về phía Mạc Phàm ở dưới đài.

- Vô Phong, tự ngươi giao đệ tử kia ra, hay là ta tự mình tới?