Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 891# 1




 

 

 

Chương: Trận Chiến Cuối Cùng (1)
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Mạc Phàm nhìn thấy ba đóa liên hoa kia, nhíu mày, ngón cái tay còn lại cứa vào ngón giữa ra một vết thương, huyết châu bay ra.

Ngón tay của hắn khẽ búng, ba giọt máu bay ra, bay về phía ba đóa liên hoa.

Không đợi ba đóa liên hoa nuốt hết ba quang đoàn, giọt máu bay vào trong liên hoa trước, liên hoa lập tức khép kín, dừng một lát rồi cúi đầu với Mạc Phàm, lui về sau.

Rất nhanh, liền vươn ra khỏi đại môn.

Ba đóa hồng liên này thủ hộ trong địa ngục Hồng Liên, phàm là tiến vào địa ngục Hồng Liên, trừ phi là Hồng Liên Nhất Mạch, nếu không không thể rời khỏi địa ngục Hồng Liên.

Cho dù mở thông đạo thông tới bên ngoài, những thủ hộ này cũng không cho đối phương rời đi.

Cho dù đám Bạch Tiểu Thiên tạm rời khỏi địa ngục Hồng Liên, thủ hộ của địa ngục Hồng Liên cũng sẽ thường xuất hiện, mãi đến dẫn bọn họ đi mới thôi.

Nhưng có lệnh của Hồng Liên Nhất Tộc hắn thì khác.

Ba giọt máu của hắn, tương đương với mệnh lệnh của hắn.

Không có Hồng Liên truy đuổi, ba quang đoàn bay ra khỏi đại môn.

Mạc Phàm xác nhận là đám Bạch Tiểu Thiên, tay rút ra khỏi đại môn, đại môn chậm rãi chìm vào không gian biến mất không thấy.

Mạc Phàm cầm ba quang đoàn kia, một ấn ký Hồng Liên lóe lên.

Nhưng sáng vài lần, liền nhạt dần đi.

Hắn lấy ba bình ngọc ra, cho ba quang đoàn vào bên trong, ném lên trên đài cao.

Ba bình bay lần lượt tới chỗ Bạch Khởi, Vô Trần và một thánh giả của Thánh Môn tên là Ly Tử.

Ba người gật đầu với Mạc Phàm, cất bình đi, nhớ kỹ ân tình này.

Không có Mạc Phàm, cho dù là cao thủ Đại Thừa, cũng không thể dẫn bọn họ ra khỏi địa ngục Hồng Liên, cho dù vào địa ngục Hồng Liên cũng không dễ tìm thấy bọn họ.

Địa ngục Hồng Liên là một vùng tương tự Lục Đạo Luân Hồi, bên trong rất rộng lớn, còn tồn tại vô số quỷ thần, linh thể, khả năng không tìm thấy đám Bạch Tiểu Thiên rất cao.

Nhưng chuyện này rất dễ đối với Mạc Phàm.

Mạc Phàm lại lấy một ngọc bài ra, ném về phía Bắc Ly Nam Bình.

- Phương pháp này có thể khiến con gái ngươi sống lại chịu ảnh hưởng nhỏ hơn, cầm lấy đi.

Bắc Ly Thu Nguyệt bị Long Ngạo Thiên giết chết, trái lại sống lại không có vấn đề gì.

Nếu dựa vào thanh kiếm cô ta sinh ra sống lại, hiệu quả tốt hơn nhiều.

- Đa tạ, ân tình này Chân Võ Tiên Cung nhớ kỹ.

Bắc Ly Nam Bình ôm quyền với Mạc Phàm, nhận ngọc bài.

Long Tại Uyên ngồi một bên cười khinh thường.

Mạc Phàm đây là ném ân tình, tất nhiên là ông ta nhìn ra được.

Nhưng một người sắp chết như Mạc Phàm, dùng ân tình thì có lợi gì.

Đám Trương Thiên Phong sống lại, cũng không có bất kỳ trở ngại gì với Long Ngạo Thiên, toàn bộ đi theo Mạc Phàm thì hơn.

Trên lôi đài, vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, đi xuống đài.

Thời gian kế tiếp, bốn người Tương Thiên của Quân Đình, Hà Bất Khí của Quỷ Thần Thiên, Tuyệt Tâm tiên tử của Thái Thượng Cung, Tuệ Trí hòa thượng của Bỉ Ngạn Tự khiêu chiến mấy hiệp.

Trong bốn người Tương Thiên chiến lực mạnh thăng Hà Bất Khí và Tuyệt Tâm tiên tử, nhưng bại bởi Tuệ Trí hòa thượng.

Thứ tự cuối cùng là Tuệ Trí hòa thượng thứ hai, Tương Thiên thứ ba, Tuyệt Tâm tiên tử thứ tư, Hà Bất Khí thứ năm, bốn người theo thứ tự sẽ là thứ ba tới thứ sáu Đại Bỉ.

Thứ tự của bốn người này vừa xuất hiện, không ít người lập tức nhìn về phía Mạc Phàm và Long Ngạo Thiên, giọng Trương Đạo Thiên vang lên.

- Bây giờ bắt đầu tranh tài thứ nhất và thứ hai, mời Mạc Phàm của Thần Nông Tông và Long Ngạo Thiên của Ngạo Nhật Sơn Tông lên đài.

Long Ngạo Thiên nhướn mày, giống như không đợi nổi nữa, nhoáng lên một cái đã tới đài, cười nham hiểm nhìn Mạc Phàm ở dưới đài.

Mạc Phàm cứu người từ trong địa ngục Hồng Liên, anh ta đoán được.

Nhưng anh ta tưởng rằng thứ tự bên phía Mạc Phàm sẽ nhanh chóng được đấu ra, ai biết tốn nhiều thời gian như thế.

Sớm biết thế, anh ta đã chỉ định giúp đám Tương Thiên, đỡ mất nhiều thời gian như vậy.

- Mạc Phàm, ngươi đợi ngày này một năm, còn chưa đi lên?Trong mắt Mạc Phàm lóe lên tinh quang, nhìn Long Ngạo Thiên đứng trên đài cao.

Quả thật hắn đợi ngày này lâu rồi, không chỉ là một năm.

Từ ngày hắn trọng sinh, hắn đã tính toán giải quyết Long Ngạo Thiên, như vậy Huyền Nguyệt tiên tử sẽ không bị Long Ngạo Thiên bắt nạt.

Tuy bị bắt đi lần này là Tiểu Tuyết, nhưng một năm này càng thêm gian nan, giống như đợi vạn năm.

Hiện giờ, cuối cùng cũng tới.

Hắn thu lại sát khí, chậm rãi đi lên lôi đài.

Theo Mạc Phàm đi lên lôi đài, mắt mọi người ở đây đều tập trung nhìn về phía lôi đài.

Cuộc chiến cuối cùng của Đại Bỉ, cũng là quyết chiến lấy thứ nhất thứ hai, mỗi một lần đều hấp dẫn người xem nhất.

Nhất là lần này, Long Ngạo Thiên mạnh vượt qua mỗi tầng trước đây, Mạc Phàm ra tay không nhiều, nhưng mỗi lần đều vượt dự kiến của bọn họ.

Nếu bỏ lỡ trận này, vậy bọn họ tới phí công rồi.

Không chỉ trên lôi đài hấp dẫn ánh mắt mọi người, Vô Trần cũng rời khỏi vị trí, tự mình tới trên không lôi đài.

Ông lấy một bát quái bát giác ra, phóng lên trên không lôi đài.

Bát quái nhất chuyển, chỉ trong phút chốc biến thành cùng cỡ với lôi đài.

Không chỉ như vậy, quẻ tượng ở phía trên cũng tương ứng nhau, một đạo quang mang hạ từ trên thiết bát quái xuống, không chỉ hình thành một màn hào quang khác, ngay cả không gian bên trong trận pháp cũng cùng trấn phong.

Vừa rồi Hồng Liên Diệt Thế đã khiến lôi đài không khống chế được, hiện giờ Mạc Phàm và Long Ngạo Thiên quyết đấu, nếu không thêm vào trên lôi đài, kế tiếp rất có khả năng xảy ra vấn đề.

- Các ngươi có thể bắt đầu.

Vô Trần nhoáng lên một cái trở về vị trí của mình, thản nhiên nói.

Long Ngạo Thiên hơi nhếch miệng, cười nham hiểm.

- Mạc Phàm, lá gan của ngươi không nhỏ, bản lĩnh cũng tạm, vậy mà có thể đi tới trước mặt ta, nhưng mà đáng tiếc rồi.

- Ngươi từng nói những lời này rồi, nếu ngươi muốn lấy những lời này làm di ngôn, vậy không cần phải nói tiếp nữa, nếu muốn đổi thành thứ khác, ta có thể cho ngươi một cơ hội, đệ tử Thần Nông Tông bọn ta, vô cùng khoan dung.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Muốn dùng ngôn ngữ khiến ta dao động, ngươi đừng có mơ.

Mạc Phàm lại nói.

Lúc trước Long Ngạo Thiên không ngừng dùng ngôn ngữ dao động tâm trí những người khác, gần như lần nào cũng thành công.

Nhưng dùng để đối phó hắn, vô ích thôi.

Đám Bạch Tiểu Thiên nhiều tuổi nhất cũng chưa tới 50, nhiều chỗ biểu hiện non nớt là rất bình thường, nhưng hắn là người sống hai đời hơn năm trăm tuổi.

Long Ngạo Thiên không tức giận, trái lại cười âm hiểm.

- Di ngôn của ta, ngươi nghĩ nhiều rồi, ngươi đã không thích ta khen ngươi, vậy ta nói mấy chuyện ngươi càng không thích hơn, thứ nhất, nếu ngươi chết, Tiểu Tuyết sẽ gả cho ta, đây là một trong những điều kiện khi ta tha cho người Mạc gia ngươi.

Trong một năm này anh ta không vội ép Bạch Tiểu Tuyết, là vì vậy.

- Thứ hai, nếu trước khi chết ngươi dám hủy Hồng Liên Nhãn và huyết mạch Hồng Liên của mình, ta sẽ lại tới Địa Cầu, ta làm gì, hẳn là ngươi đoán được.

Long Ngạo Thiên lại nói tiếp.