Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 888# 2




 

 

 

Chương: Tinh Toái
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Long Ngạo Thiên hơi nhếch miệng, cười khinh thường.

- Dũng khí tăng lên, nhưng thực lực của ngươi quá yếu, như vậy cũng được, để một phế vật như ngươi xem cái gì gọi là cường giả chân chính, chết cũng không có gì tiếc nuối.

Bắc Ly Thu Nguyệt nhíu chặt mày, trong đôi mắt tràn đầy lửa giận.

Quả thật Long Ngạo Thiên rất mạnh, điểm này cô ta không phủ nhận.

Nhưng Long Ngạo Thiên cũng quá đáng ghét, vậy mà khinh thường cô ta.

Một Mạc Phàm còn chưa tính, vậy mà Long Ngạo Thiên cũng như thế.

- Long Ngạo Thiên, ngươi nói nhiều lời vô nghĩa thật, đợi ngươi thắng được bản tiểu thư, hãy nói những lời này.

Bắc Ly Thu Nguyệt không nhiều lời với Long Ngạo Thiên, trường kiếm cổ ngọc ra khỏi vỏ, nguyệt luân lập tức phủ kín lôi đài.

Cô ta lùi về sau một bước, trực tiếp tiến vào mặt trăng sau lưng cô ta.

Sau đó trong tất cả mặt trăng, xuất hiện bóng dáng một Bắc Ly Thu Nguyệt.

Không chỉ tướng mạo, ngay cả khí tức cũng giống như đúc.

Bên trong những mặt trăng này, Bắc Ly Thu Nguyệt cầm trường kiếm cổ ngọc trong tay chém về phía Long Ngạo Thiên với góc độ khác nhau.

Chỉ trong chớp mắt, nhiệt độ bên trong lôi đài giảm xuống mấy chục độ, có thể nhìn thấy từng vùng sương lạnh.

Nhưng mà.

Không đợi nhiều Bắc Ly Thu Nguyệt như vậy đâm Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên cười khinh thường.

- Một tinh cầu dựa vào mặt trời tỏa sáng, cũng muốn đối kháng với mặt trời, nói cho ngươi biết, Bắc Ly Thu Nguyệt, không có mặt trời, mặt trăng không là gì cả, Chân Vô Pháp Kiếm Nguyệt Luân của ngươi cũng như vậy, ta sẽ cho ngươi nhìn một phen.

Long Ngạo Thiên nói xong, cả người biến thành màu đen, giống như hắc thiết đúc.

Theo anh ta biến thành màu đen, trong lôi đài cũng biến thành màu đen.

Màu đen như mực, che kín toàn bộ những mặt trăng của Bắc Ly Thu Nguyệt ở bên trong.

Ngoại trừ hắc ám ra, lực xé rách cường đại cũng xuất hiện trong hắc ám, giống như tiến vào đầm lầy, kéo toàn bộ vào trong.

Chỉ trong phút chốc, những mặt trăng màu trắng bị hắc ám che phủ bị hấp thu không còn, bóng dáng của Bắc Ly Thu Nguyệt không có mặt trăng chống đỡ, trong chớp mắt tiêu tan, chỉ còn lại một bản thể cách Long Ngạo Thiên không xa.

Bắc Ly Thu Nguyệt cầm trường kiếm cổ ngọc, chém liên tục về phía tấm màn đen.

Kiếm khí xanh nhạt mấy trượng có thể triển khai ra một khoảng, nhưng không trảm đến Long Ngạo Thiên, đã bị tấm màn đen hấp thu sạch.

Tấm màn đen hấp thu kiếm khí càng ngày càng ngào ngạt, lực xé rách cũng càng ngày càng mạnh.

Bắc Ly Thu Nguyệt chém liên tục mấy trăm kiếm, chẳng những không thể phá vỡ tấm màn đen bao phủ lôi đài, trái lại cơ thể càng ngày càng trầm, kiếm khí càng ngày càng yếu.

Trên khuôn mặt động lòng người của Bắc Ly Thu Nguyệt, cũng càng ngày càng sốt ruột.

Dù gì cô ta cũng là đại tiểu thư của Chân Võ Tiên Cung, thiên tài mấy trăm năm hiếm gặp, không chỉ không thương tổn được Long Ngạo Thiên, ngay cả góc áo của Long Ngạo Thiên cũng không đụng tới.

Cho dù Lam Dương có thực lực không bằng cô ta, cũng phá được thái dương chi môn của Long Ngạo Thiên, ói máu vào mặt Long Ngạo Thiên.

Chẳng lẽ thật sự như lời Mạc Phàm nói, cô ta không bằng Lam Dương.

Mạc Phàm nói thật hay giả cô ta không biết, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, cô ta thật sự sẽ bị tấm màn đen hút khô.

- Bắc Ly Thu Nguyệt, ngươi còn vùng vẫy không, nếu từ bỏ, vậy đi chết đi?

Giữa tấm màn đen, Long Ngạo Thiên nhìn Bắc Ly Thu Nguyệt vùng vẫy một cách khổ sở, nhưng không có biện pháp nào, thì cười khẽ nói.

- Long Ngạo Thiên, ngươi đừng kiêu ngạo, trong từ điển của bản cô nương, không có hai chữ từ bỏ.

Bắc Ly Thu Nguyệt nghiến răng nói.

Cô ta đã biết rõ kết cục, nhưng bảo cô ta từ bỏ, không bằng giết cô ta.

Cô ta cất trường kiếm cổ ngọc, đôi mắt nheo lại.

- Bổn đại tiểu thư sẽ cho ngươi thấy lực lượng chân chính của Chân Võ Tiên Cung bọn ta, Tinh Huy!

Hai chữ “tinh huy” mới vang lên, vẻ mặt không ít người ở đây thay đổi.

Tam đại pháp kiếm của Chân Võ Tiên Cung, Nguyệt Luân chỉ đứng thứ hai, thứ nhất là Tinh Huy.

Nhưng pháp kiếm Tinh Huy tồn tại đã lâu, ngoại trừ cung chủ Chân Võ Tiên Cung đời đầu ra, không ai luyện thành.

Ngay cả Bắc Ly Nam Bình cũng là dựa vào tiên khí Tinh Toái cung chủ đầu tiên để lại, mới thi triển ra pháp kiếm Tinh Huy, do đó mới tiến vào vị trí top 100 Tiên Bảng, đủ để thấy uy lực của pháp kiếm Tinh Huy.

Bắc Ly Thu Nguyệt ở độ tuổi này, có thể luyện đến Nguyệt Luân đã giỏi lắm rồi, vậy mà đã đến cảnh giới Tinh Huy, lần này có vấn đề lớn rồi.

Ngay cả Long Tại Uyên cũng hơi sửng sốt, nhìn chằm chằm lôi đài với vẻ lo lắng.

Nếu là thật, có khả năng Long Ngạo Thiên gặp nguy hiểm rồi.

Ông ta từng thấy uy lực của Tinh Huy, nếu nói Nguyệt Luân là một nguyệt lượng, thì Tinh Huy là vô số hằng tinh nổ mạnh sau đó áp súc lực lượng, nói cách khác sẽ là vô số mặt trời biến thành mét sau đó nổ mạnh, khủng bố không thể so sánh được.

Bắc Ly Nam Bình đứng bật dậy, sắc mặt rất khó coi.

- Nguyệt Nhi, đừng làm bậy, con còn chưa thể sử dụng Tinh Huy.

Tu vi của con gái ông ta tới đâu, ông ta biết.

Quả thật Thu Nguyệt lĩnh hội Tinh Huy, nhưng tinh khí và cơ thể cô ta chưa đạt tới độ cháy, sử dụng Tinh Huy, có thể đả thương địch thủ, nhưng cũng khiến mình tan vỡ.

Tuy trước khi Đại Bỉ bắt đầu, ông ta đã chuẩn bị các loại biện pháp khiến Thu Nguyệt sống lại, nhưng Tinh Huy có thể không làm người ta nhìn thấy thì đừng để thấy tốt hơn.

ể ế ế ốDù sao uy lực của Tinh Huy quá mạnh, để người ta biết quá sớm, sẽ khiến một số người có ác ý.

Bắc Ly Thu Nguyệt nghiến răng, không quan tâm nhiều như vậy, im lặng không nói.

Quang huy màu xanh nước biển nở rộ trong mắt cô ta, tóc và quần áo của cô ta lập tức bay lên.

Từng ngôi sao sáng lên quanh cô ta, một ngôi, hai ngôi, ba ngôi…

Chỉ trong phút chốc, có 99 ngôi sao xuất hiện.

Những ngôi sao này mới sáng lên, cuối cùng tấm màn đen cũng lùi sang một bên, xuất hiện từng vùng ánh sáng.

Đồng thời, trên làn da của Bắc Ly Thu Nguyệt cũng xuất hiện từng đạo vết rạn.

Nhưng Bắc Ly Thu Nguyệt giống như không cảm nhận được, đôi mắt lóe sáng lam quang chỉ có hưng phấn, không có chút thống khổ.

Cô ta lĩnh ngộ đến pháp kiếm Tinh Huy lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta sử dụng.

Quả nhiên cảm giác sử dụng Tinh Huy rất tốt, khiến cô ta có cảm giác như nắm giữ bầu trời sao, lực lượng cường đại, rất tốt.

- Long Ngạo Thiên, loại tiểu nhân đê tiện kiêu ngạo như ngươi, nên bị ngược thương tích đầy mình, bổn đại tiểu thư mở đầu trước, Tinh Huy, phá!

Bắc Ly Thu Nguyệt không nhiều lời với Long Ngạo Thiên, bàn tay trắng nõn kết thành kiếm chỉ chỉ về phía Long Ngạo Thiên.

99 ngôi sao sau lưng cô ta trở nên sáng lên, giống như sao băng xẹt qua không trung, lưu lại một đạo ánh sáng trong không trung, mang theo tiếng xé gió bay về phía Long Ngạo Thiên.

Ngôi sao đến chỗ nào, tấm màn đen bị xuyên phá, gần như không chịu ngăn cản, đến trước người Long Ngạo Thiên.

Tinh Huy màu lam trên ngôi sao nở rộ hoàn toàn, vượt qua tấm màn đen ở xung quanh.

“Bùm bùm bùm!” Ngôi sao nổ mạnh, từng vòng gợn sóng xuất hiện ở giữa không trung, lôi đài vẫn không nhúc nhích lay động vài cái.

Có tổng cộng 99 ngôi sao, khoảng chừng một bữa cơm công pháp này mới dừng hoàn toàn.

Bắc Ly Thu Nguyệt nhìn lôi đài lắc lư, trong lòng vui vẻ.

Đây không phải trạng thái Tinh Huy cực mạnh của cô ta, nhưng có thể khiến lôi đài lắc lư, Long Ngạo Thiên hẳn là chết rồi? Nhưng đúng lúc này.