Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 887# 1




 

 

 

Chương: Mạc Phàm Bị Quản Chế
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Trong mắt Mạc Phàm lóe lên sắc bén, cũng không sốt ruột, chân hắn giẫm lên không khí, bước từng bước lên lôi đài.

- Những y tiên như các ngươi, chỉ biết bày ra bộ dạng ghê tởm, thực ra là vô dụng nhất, đi nhiều bước như vậy, không muốn đứng cùng một lôi đài với ta à?

Long Ngạo Quang lạnh lùng nói.

Mạc Phàm làm như không nghe thấy, dời mắt nhìn hư ảnh đệ tử Đạo Môn ở giữa lôi đài.

- Đạo Thiên sư huynh, có phải có thể bắt đầu được rồi không.

Đệ tử Đạo Môn này không phải ai khác, đúng là sư phụ của Trương Thiên Bảo, Trương Đạo Thiên chồng của Bất Diễm sư tỷ.

- Có thể rồi.

Trương Đạo Thiên liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, gật đầu, hư ảnh biến mất theo.

Mạc Phàm không sốt ruột, mà đi tới chỗ Lam Dương bị nổ.

Hắn cứa qua ngón tay, sau đó vẽ phù lục vào lòng bàn tay, phù lục sáng lên, không ít hạt màu đỏ và máu xám bay từ tứ phía tới, tụ tập vào trong lòng bàn tay hắn.

Tuy Lam Dương sư huynh bị nổ hủy, nhưng có những thứ bất diệt này lưu lại ngưng tụ cơ thể và thần hồn, hiệu quả hơn sử dụng những phương pháp khác một chút.

Chỉ trong phút chốc, một viên cầu cỡ quả đấm ngưng tụ trong tay hắn.

Long Ngạo Quang nhíu mày, lập tức nở nụ cười khinh thường.

- Ngươi thật có tâm, chỉ là thi thể vỡ ra như vậy, còn có thể thu được sao?

Mạc Phàm không để ý tới Long Ngạo Quang như cũ, tiếp tục thu vật bất diệt của Lam Dương sư huynh.

Long Ngạo Quang nheo mắt, trong đôi mắt lộ ra vẻ bất thiện.

Anh ta nói với Mạc Phàm mấy câu, vậy mà Mạc Phàm không thèm nhìn anh ta một cái, chuyện này khiến người ta rất tức giận.

- Tiểu tử, nếu ngươi thích nhặt xác như vậy, vậy ngươi nhặt luôn cả thi thể ngươi đi.

Trong mắt anh ta lóe lên sắc bén, một tay vươn ra.

Trên đỉnh đầu anh ta, một thái dương chi môn không khác Long Ngạo Thiên lắm xuất hiện, thái dương chi môn mở ra, một thanh đại kiếm hoàng kim chậm rãi bay ra, tiến vào trong tay anh ta, hỏa diễm màu đen tà dị dấy lên trên thanh kiếm.

- Nhật Thực, lạc!

Long Ngạo Quang cười nham hiểm, đến bên cạnh Mạc Phàm, hỏa diễm màu đen xẹt qua không trung chém về phía Mạc Phàm.

Theo một kiếm của Long Ngạo Quang, cả bầu trời, không biết vì sao đột nhiên đen lại, giống như lúc nhật thực, chỉ có một vòng nhật luân màu đỏ luôn treo trên trời, nhìn vô cùng yêu dị, cũng khiến người ta rất bất an.

ế ể ấMàu đen thoáng cái đã qua, thanh kiếm của Long Ngạo Quang chém lên lưng Mạc Phàm, một tiểu thái dương màu đen xuất hiện trước ngực Mạc Phàm, bao nửa người trên của Mạc Phàm lại.

Mặt ngoài hắc cầu lóe lên tia lửa màu tím, muốn nổ ra, nhưng không biết vì sao luôn không thể nổ tung.

Bên trong hắc cầu, Mạc Phàm nhíu mày, khắc họa một phù lục lên trái cầu trong lòng bàn tay giống trong tay hắn, đặt viên cầu vào trong không trung.

Không có khống chế của hắn, viên cầu tự hấp thu vật bất diệt Lam Dương để lại.

Làm xong những chuyện này, lúc này hắn mới nhìn về phía Long Ngạo Quang.

- Lại là một người đi lên thần đạo, nhưng là đi ám thần đạo, ngoại trừ Đại Bỉ này, sau này ngươi không thể lên được đài Ngạo Nhật Sơn Tông rồi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Thần đạo của Ngạo Nhật Sơn Tông chia làm hai loại, một loại là dương thần một loại là ám thần.

Dương thần là mặt trời chính diện, quang minh chính đại.

Ám thần, thì đại biểu cho mặt tối của mặt trời.

Đệ tử kiệt xuất tu luyện dương thần có hi vọng trở thành tông chủ của Ngạo Nhật Sơn Tông, ám thần thì có thể trở thành sát thủ đắc lực của tông chủ, giúp Ngạo Nhật Sơn Tông diệt trừ một số đối thủ.

Thông thường, sau khi thành ám thần, sẽ thông qua giả chết xóa thân phận trước đây, trở thành không tên không họ.

Lúc trước hắn không biết Long Ngạo Quang đối đầu với hắn làm gì, hiện giờ hắn hiểu rõ rồi.

- Tiểu tử, ngươi biết nhiều thật.

Long Ngạo Quang nhíu mày, nói.

Những chuyện này đều là bí mật Ngạo Nhật Sơn Tông không công khai bên ngoài, cho dù là một số cao thủ tông môn và thế gia trên đài cao cũng không biết, Mạc Phàm không chỉ nhận ra đạo anh ta tu, còn biết chuyện ám thần đạo.

- Ta còn biết ngươi sẽ chết, nhưng mà không phải giả chết, là chết thật.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Ở trước mặt hắn còn muốn giả chết, không có loại khả năng này.

- Vậy sao, vậy phải xem người của Thần Nông Tông các ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, nếu không có bản lĩnh, sẽ như vị sư huynh kia của ngươi, tan thành mây khói trên lôi đài, hắc động, hiện.

Long Ngạo Quang không tức giận, trái lại cười âm hiểm nói.

Anh ta mới nói xong, viên cầu màu đen bao lấy Mạc Phàm lập tức biến thành một vòng xoáy hình cái phễu.

Trường kiếm trong tay anh ta bị cơ thể Mạc Phàm ngăn cản, theo hắc động này, trực tiếp đâm vào trong cơ thể Mạc Phàm, một kiếm xuyên qua Mạc Phàm.

Hắc động theo trường kiếm đâm vào cơ thể Mạc Phàm, biến mất trong cơ thể Mạc Phàm.

Một kiếm thực hiện được, Long Ngạo Quang hơi nhếch miệng, cười đắc ý.

- Tiểu tử, ngươi cũng thường thôi nhỉ?

Mạc Phàm biết ám thần đạo, anh ta còn tưởng rằng Mạc Phàm sẽ lợi hại cỡ nào, tuy không bằng Long Ngạo Thiên, nhưng ít nhất cũng không kém Long Ngạo Thiên mấy.

Ai biết Mạc Phàm còn quá yếu, như vậy đã bị một kiếm của anh ta đâm vào.

Như thế phía sau sẽ dễ làm rồi.

- Thường thôi, quả thật kiếm này của ngươi thường thôi.

Mạc Phàm chậm rãi cúi đầu, nhìn thoáng qua trường kiếm chỗ ngực, nói.

Nếu vừa rồi hắn ngăn cản, kiếm này sẽ không có cơ hội, dù vậy, kiếm này cũng không thể làm gì hắn.

- Tiểu tử, đừng quá nôn nóng, trò hay còn ở phía sau, tiểu tử, chúng ta sẽ không gặp lại, đúng rồi, thuận tiện nói cho ngươi một câu, ngươi không xứng trở thành đối thủ của Long sư đệ, với ta cũng không xứng.

Long Ngạo Quang cười lạnh lùng, trong mắt hiện lên dữ dằn.

Sau đó.

Đôi mắt anh ta, làn da nhanh chóng biến thành màu đen.

Sau đó lại biến thành thứ như chất lỏng màu đen tụ tập về phía kiếm đâm vào cơ thể Mạc Phàm.

Chỉ trong phút chốc, Long Ngạo Quang đã biến mất trong đại kiếm.

“Bùm!” Hỏa diễm màu đen trên đại kiếm phát ra điên cuồng.

Hỏa diễm màu đen này dấy lên, biến mất trong hắc động xuất hiện trong cơ thể Mạc Phàm.

Hắc động lúc trước hoàn toàn là vật chết, không nhúc nhích.

Nhưng dưới hỏa diễm màu đen, hắc động này lại bắt đầu chuyển động.

Hắc động nhất chuyển, lực xé rách cường đại lập tức xuất hiện, hỏa diễm màu đen tính cả trường kiếm cắm vào ngực Mạc Phàm chậm rãi di chuyển vào trong hắc động.

Không chỉ như vậy, Tinh Khí Thần của Mạc Phàm cũng bị hắc động xé rách.

Lần này, không ít người hiểu ra.

Lúc trước bọn họ đều không rõ, vì sao Long Ngạo Quang phải đổi đối diện Mạc Phàm.

Hiện giờ cuối cùng bọn họ cũng hiểu, Long Ngạo Quang liều mạng vì hiện giờ.

Long Ngạo Quang dùng mệnh của mình để hiến tế, chính vì lưu lại một hắc động trên người Mạc Phàm.

Thông qua một mạng đổi lấy Mạc Phàm bị thương, tuy thủ đoạn hơi ngoan độc.

Nhưng có hắc động này ở đây, cho dù Mạc Phàm có thực lực như Long Ngạo Thiên, thậm chí còn có thực lực hơn Long Ngạo Thiên, cuối cùng cũng chỉ có thể chết trên tay Long Ngạo Thiên. Ở đây, ngay cả Vô Phong cũng nhíu mày.