Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 885# 1




 

 

 

Chương: Thứ Tự Luân Phiên
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Mạc Phàm không nhàn rỗi, nhìn về phía Truyền Tống Môn khác.

Ngoại trừ Ma Vực phía Đông chỗ hắn, tốc độ nhanh nhất là Ma Vực phía Bắc chỗ Long Ngạo Thiên, sau đó là Ma Vực phía Nam, Ma Vực phía Tây có thực lực yếu hơn một chút, tốc độ chậm nhất, ngoài hắn ra, còn 42 tu sĩ.

Nhưng theo thời gian trôi qua, diện tích Ma Vực nhanh chóng giảm nhỏ, nhân số cũng giảm đi không ít.

Hắn ra chưa tới một phút, người ở phía Bắc ít hơn so với phía Đông, hơn nữa danh sách giảm đi còn biến thành màu máu.

Thông thường tên đều sáng, nhạt đi là thất bại, được truyền tống ra, huyết sắc là tử vong.

Một kiếm của hắn chém nhiều người như vậy, nhưng không có ai tử vong.

Không phải là hắn không có thực lực này, mà hắn không muốn giết người, không hơn.

Nhìn thấy một đám tên huyết sắc ở phía Bắc, không chỉ hắn nhíu mày, sắc mặt không ít tông chủ ở trên đài cao khó coi.

Rất rõ ràng, có người đại khai sát giới ở bên trong.

Long Tại Uyên thì vui vẻ, vừa rồi là Mạc Phàm biểu diễn, hiện giờ tới lượt Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ rồi.

Chỉ sau một bữa cơm, liên tục có tên biến thành màu đỏ hoặc màu xám, trong Ma Vực phía Bắc cũng chỉ còn lại năm người.

Trên đài cao phía Bắc năm chữ sáng lên toàn bộ, Long Ngạo Thiên và mấy người khác xuất hiện trên đài cao phía Bắc.

Long Ngạo Thiên nhìn thoáng qua Mạc Phàm trên đài cao, trong mắt hiện lên vẻ bất ngờ.

- Vậy mà ngươi ra trước tiên?

- Có vấn đề gì sao?

Long Ngạo Thiên nhìn thoáng qua quyển trục trên bầu trời, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Một người cũng không giết, vậy ngươi sắp ăn thiệt thòi rồi.

Cả Ma Vực phía Đông, hiện giờ chỉ còn sáu người, nhưng chỉ có một màu đỏ, đa số bị Mạc Phàm loại, nhưng phần lớn không phải Mạc Phàm giết.

- Vậy sao, vậy để xem ai sẽ chịu thiệt.

Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.

Long Ngạo Thiên không trả lời, chỉ cười khẽ.

Thời gian kế tiếp, toàn bộ Ma Vực phía Đông được sàng lọc ra.

Ma Vực phía Nam, Ma Vực phía Tây gần một canh giờ cuối cùng cũng ra top 5.

Nhìn thấy Lam Dương sư huynh ở phía Nam, Mạc Phàm hơi thở phào nhẹ nhõm.

Lam Dương sư huynh không chỉ trổ hết tài năng trong 50 người phía Nam, còn lấy được vị trí thứ tư.

Như vậy Lam Dương sư huynh không cần đấu với Long Ngạo Thiên trong vòng 2.

Nếu là thứ năm, Long Ngạo Thiên nhất định sẽ không tha cho Lam Dương sư huynh.

Top 20 đã được xác định, giọng đệ tử Đạo Môn lại vang lên.

- Mỗi người có hai cơ hội khiêu chiến, lần này không sử dụng, có thể dành lượt tiếp theo, lần này sử dụng, lượt tiếp theo chỉ có thể khiêu chiến một lần, có ai muốn khiêu chiến người cùng khu vực với mình hay không, nếu có thì đi lên giữa lôi đài.

Giọng nói này vừa vang lên, trên đài cao không ít người do dự, nhất là thứ hạng thứ tư thứ năm.

Nếu bọn họ không đi lên khiêu chiến, bắt đầu vòng thứ hai, chỉ có thể đấu với hạng nhất bên kia.

Phàm là hạng nhất, đều là người mạnh nhất.

Ví dụ như Mạc Phàm phía Đông, Long Ngạo Thiên phía Bắc, Trương Thiên Phong phía Nam, chống lại bọn họ gần như là thua không thắng.

Nhưng không đợi có người đưa ra quyết định, giọng Long Ngạo Thiên vang lên.

- Gia Cát Thanh, ngươi không khiêu chiến vị nào ở phía trên ngươi à, hay là chuẩn bị để ta ra tay giết ngươi, ngươi thấy rõ rồi đó, bên trong Ma Vực phía Bắc có bao nhiêu người chết?

Long Ngạo Thiên vừa nói câu này xong, Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc bén.

Trong số người tham gia Đại Bỉ, hắn biết không nhiều, nhưng hắn biết Gia Cát Thanh.

Thiên tài của Gia Cát gia, sau này có tiếng tăm lừng lẫy.

Vị trí của Gia Cát Thanh, đúng là phía dưới Lam Dương sư huynh.

Nếu có người khiêu chiến Lam Dương sư huynh, vậy là anh ta rồi.

Trên đài cao chỗ Lam Dương, vẻ mặt nam tử đứng thứ năm ngẩn ra, trong đôi mắt nhìn về phía Lam Dương xuất hiện do dự.

Nếu anh ta không lên chiến, người đấu cuối cùng với Long Ngạo Thiên là anh ta.

Hơn nữa Long Ngạo Thiên đã nói rất rõ rồi.

Nếu anh ta đấu với Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên sẽ giết anh ta.

Nhưng quan hệ giữa Gia Cát gia và Thần Nông Tông không tệ.

Thực lực của Lam Dương không kém anh ta nhiều lắm, nếu dốc hết toàn lực, trái lại có khả năng thắng Lam Dương.

Bảo anh ta khiêu chiến Lam Dương, tương đương đẩy Lam Dương vào bước đường cùng.

Anh ta chỉ do dự một lát, liền dời mắt khỏi Lam Dương, nhìn về phía Bạch Tiểu Thiên phía Nam.

- Bạch sư đệ, thực lực của ngươi không kém Long Ngạo Thiên nhiều, ta khiêu chiến ngươi đi.

Thực lực của Lam Dương không kém anh ta mấy, gặp Long Ngạo Thiên cũng phải chết.

Nhưng Bạch Tiểu Thiên là thiên tài của Bạch gia, trời sinh Vạn Hoa Bạch Đồng, thực lực mạnh hơn anh ta và Lam Dương không ít, nếu không phải Bạch Tiểu Thiên không thích tranh giành, thứ nhất phía Nam đã là của Bạch Tiểu Thiên.

Bạch Tiểu Thiên vốn sửng sốt, sau đó bĩu môi.

Nhưng không đợi anh ta mở miệng, Lam Dương xen miệng vào.

- Gia Cát sư huynh, không cần phiền phức như vậy, ngươi vẫn nên khiêu chiến ta đi.

Chưa chắc Bạch Tiểu Thiên sẽ đồng ý bại bởi Gia Cát Thanh thì không nói, cho dù Bạch Tiểu Thiên bại bởi Gia Cát Thanh, Long Ngạo Thiên cũng sẽ giận chó đánh mèo chuyện này với Gia Cát Thanh và Bạch Tiểu Thiên.

Nếu bọn họ bị loại còn chưa tính, nếu không bị loại, sớm muộn gì cũng gặp Long Ngạo Thiên, đến lúc đó kết quả vẫn như vậy.

- Như vậy không được tốt lắm đâu?

Gia Cát Thanh nhíu mày nói.

- Chuyện này vốn không liên quan tới Gia Cát sư huynh, nếu là ân oán giữa Ngạo Nhật Sơn Tông và Thần Nông Tông bọn ta, vậy do bọn ta giải quyết.

Lam Dương lạnh nhạt nói.

- Cũng được, vậy ta khiêu chiến Lam Dương sư đệ.

Gia Cát Thanh do dự một lát, bóng dáng nhoáng lên một cái tới giữa lôi đài.

- Ta nhận thua.

Lam Dương không lên lôi đài, nói thẳng.

Không phải Long Ngạo Thiên muốn đối phó anh ta, để Mạc Phàm không chịu nổi sao, anh ta sẽ cho Long Ngạo Thiên cơ hội này.

Lam Dương vừa nói câu này ra khỏi miệng, vị trí của anh ta và Gia Cát Thanh lập tức xảy ra biến hóa, Mạc Phàm không tự chủ được nắm chặt tay.

Hắn vốn tưởng rằng Lam Dương sư huynh sẽ thành công tránh được Long Ngạo Thiên, lượt tiếp theo là Lam Dương sư huynh đấu với thứ hai của phía Bắc, cũng là Vương Dương sư huynh của Thánh Môn.

Thực lực của Vương Dương sư huynh rất mạnh, Lam Dương sư huynh không thể thắng được.

Bại bởi Vương Dương sư huynh tốt hơn Long Ngạo Thiên, tuy Lam Dương sư huynh có Thần Nông Phù, nhưng có thể không dùng thì không dùng tốt hơn.

Hiện giờ Lam Dương sư huynh chỉ có thể đấu với Long Ngạo Thiên rồi.

Đài cao phía Nam mới đổi xong, trên lôi đài phía Tây, Long Ngạo Quang một đệ tử khác của Ngạo Nhật Sơn Tông, người đứng thứ ba cười theo, nói với mỹ nữ thứ năm:

- Sa Yến sư muội, ngươi không tính khiêu chiến ta à, đối diện là Mạc Phàm, người đứng thứ nhất đó.

Ở vị trí thứ năm, Sa Cáy nhướn mày, đôi mắt khẽ đảo.

- Chuyện giữa Ngạo Nhật Sơn Tông các ngươi và Thần Nông Tông ta không xen vào, ta khiêu chiến ngươi.

Phong Sa Yến đi lên lôi đài, nói.- Chúc mừng Sa Yến sư muội, ta cũng chịu thua.

Long Ngạo Quang cười khẽ nói. Vị trí của anh ta cũng đổi cho Phong Sa Yến, đứng đối diện Mạc Phàm.