Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 883# 1




 

 

 

Chương: Ma Vực
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Mạc Phàm ở phía Đông, anh ta ở phía Bắc, đến vòng cuối cùng mới gặp nhau.

Nhưng Lam Dương thì không đơn giản như vậy, nếu vận khí của Lam Dương kém, vòng thứ hai Lam Dương sẽ gặp Long Ngạo Thiên, cho dù tránh thoát vòng hai, vòng ba cũng chạy không thoát.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, nghiêng đầu liếc Long Ngạo Thiên một cái.

- Ngươi ra tay với ai đều không có vấn đề gì, lát nữa ngươi đều phải chết, lát nữa chúng ta gặp ở vòng cuối đi.

- Vậy sao, vậy ngươi phải đến được vòng cuối rồi hãy nói.

Long Ngạo Thiên cười lạnh lùng, thần niệm như thủy triều lan tràn ra xung quanh, một đoạn lời nói vang lên dưới đài.

- Giết chết đệ tử Thần Nông Tông, gặp ta sẽ không chết!

Ở đây, ngoại trừ Mạc Phàm ra, vẻ mặttất cả người dự thi khác nhau, nhao nhao nhìn về phía Long Ngạo Thiên.

Không chỉ người tham gia Đại Bỉ, trên đài đám Vô Trần và người quan sát Đại Bỉ cũng là vẻ mặt khác nhau.

Đại Bỉ sắp bắt đầu, vậy mà Long Ngạo Thiên công khai muốn giết đệ tử Thần Nông Tông, đây là muốn không đội trời chung với Thần Nông Tông đây mà.

- Long sư huynh, như vậy không được hay lắm đâu?

Vô Trần nhìn thoáng qua Vô Phong, lập tức hỏi Long Tại Uyên.

Đại Bỉ là vì để các tông môn dừng cướp đoạt vị trí, sản sinh tranh giành, nhưng lần này hỗn loạn rồi.

- Chuyện giữa tiểu bối, để bọn họ lăn qua lăn lại đi, ta không thấy có gì không tốt, những trưởng bối như chúng ta nhìn là được rồi, đây là các ngươi dạy ta, phải không, Vô Trần.

Long Tại Uyên cười nói.

Vô Trần nhíu mày, không nói gì thêm.

Trái lại Vô Phong để chén trà xuống, nhìn thoáng qua dưới đài.

- Quả thật không có gì không tốt, chuyện của tiểu bối, để tiểu bối giải quyết đi, Vô Trần sư huynh, có thể bắt đầu chưa?

- Có thể.

Vô Trần búng tay, một đạo quang mang bay về phía quyển trục trên bầu trời.

Hào quang này mới biến mất vào trong quyển trục, trên quyển trục xuất hiện bốn chữ đông tây nam bắc, phía dưới bốn chữ là danh sách mỗi phía.

Mỗi một cái tên xuất hiện phía trên, một ngọc phù sẽ rời khỏi quyển trục, chậm rãi bay về phía tay người kia.

Không lâu sau, mọi người lấy được ngọc phù có thể hộ thân và thứ tự thống kê, giọng đệ tử Đạo Môn đứng trên đài cao vang lên.

- Mọi người tiến vào Ma Vực.

Nghe vậy, không ít người cầm ngọc phù của mình, đi về phía Truyền Tống Môn ở rìa bốn phía.

- Tiểu tử, sắp bắt đầu rồi, bây giờ rời đi còn kịp.Long Ngạo Thiên liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cười nói.

Mạc Phàm không thèm nhìn Long Ngạo Thiên, dời mắt nhìn Lam Dương bên cạnh.

- Lam Dương sư huynh, huynh đi vào trước đi, đến Ma Vực cẩn thận một chút, ngưng tụ Ma Y trước.

Bên trong Ma Vực nguy hiểm nhất không chỉ có Ma Tộc, còn có ma khí.

Một khi ma khí nhập thể, sẽ vô cùng phiền phức.

Ma Y có thể chuyển hóa ma khí không ổn định thành linh khí, như vậy mới có thể tùy ý hành tẩu trong Ma Vực.

- Mạc sư đệ yên tâm, chút thưởng thức ấy ta vẫn có, đệ cũng cẩn thận một chút.

Lam Dương làm như không nghe thấy lời Long Ngạo Thiên nói, xoay người đi về phía Truyền Tống Môn khắc chữ “nam”.

Mạc Phàm khẽ gật đầu, lúc này mới dời mắt nhìn Long Ngạo Thiên.

- Ta không cần những người khác giết ngươi, ta sẽ đích thân giết ngươi.

Long Ngạo Thiên cảm thấy phát động những người khác thì có thể giết hắn à, nếu hắn yếu như vậy, đã không đi tới bây giờ.

- Còn nữa, những người khác muốn ra tay với Thần Nông Tông ta, cứ việc đến, cừu trước Đại Bỉ và hứa hẹn của Long Ngạo Thiên với các ngươi ta đều tiếp, nhưng đến đây, đừng nghĩ tới chuyện trốn.

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Đại Bỉ lần này, hắn nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị, còn lại chỉ là thi triển quyền cước.

Nói xong, hắn đi về phía Truyền Tống Môn ở phía đông.

Cả đỉnh núi, không ít người lập tức sửng sốt.

Sắc mặt Long Ngạo Thiên và Long Tại Uyên khó coi.

So với Long Ngạo Thiên, Mạc Phàm bá đạo và cương trực hơn nhiều.

Rõ ràng là Ngạo Nhật Sơn Tông là tông môn am hiểu sát phạt, chinh chiến, nhưng sử dụng nhiều âm mưu quỷ kế.

Mạc Phàm thì ngược lại, đệ tử của một tông môn y tiên, lại phách giả hoành lan, khiến người ta cảm thấy có khí khái nhất phu đương quan, vạn phu bất bại.

- Đợi xem.

Trong mắt Long Ngạo Thiên hiện lên hung quang, đi vào Truyền Tống Môn theo.

Chỉ sau một chén trà nhỏ, trên đài không còn một bóng người, toàn bộ biến mất trong Truyền Tống Môn.

Truyền Tống Môn nhoáng lên một cái, nhưng gương ở bốn phía, chiếu toàn bộ bên trong Ma Vực.

Đại Bỉ chính thức bắt đầu.



Bên trong Ma Vực, Mạc Phàm mới thông qua Truyền Tống Môn, liền đến một sơn cốc.

Hắn mới xuất hiện, ma khí huyết sắc như tìm được cửa phát tiết, chui vào trong cơ thể hắn như điên rồi.

Mạc Phàm không ngưng kết Ma Y, chỉ viễn chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, ma khí huyết sắc ở trong cơ thể hắn không thể tạo nên sóng gió gì, trực tiếp bị luyện hóa thành linh khí tinh thần, nhập vào trong cơ thể hắn.

Ma khí có uy hiếp với tu sĩ khác, nhưng không có vấn đề gì đối với hắn.

Bá đạo của Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, là có thể khiến hắn luyện hóa ma khí một cách dễ dàng.

Hắn vừa luyện hóa ma khí, vừa nhìn xung quanh.

Bầu trời màu máu, mặt trời thì trắng bệch, nhìn như con mắt cá chết, khắp nơi đều là huyết tinh, bực bội, khí tức hỗn loạn, thỉnh thoảng có vài tiếng dã thú rống thở dốc vang lên, khiến người ta bất an và bực bội.

Hắn từng tới Ma Vực của Đạo Môn rồi, trái lại nơi này không có biến hóa gì so với kiếp trước.

Hắn nhìn xung quanh một vòng, lập tức đi về phía đông.

Thứ tự trước năm, là dùng liệp sát số lượng Ma Tộc để tính, vẫn nên đi giết mấy Ma Tộc thì hơn.

Hắn còn chưa đi xa, vài tiếng “vù vù vù” vang lên, mười mấy nhân ảnh nhoáng lên một cái đến xung quanh Mạc Phàm, vây Mạc Phàm lại.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn những người này một cái, trên mặt không có chút gợn sóng.

- Là đi ngang qua, hay muốn ra tay với ta?

- Đại Bỉ lần trước, đệ tử Thần Nông Tông giết cha ta, ngươi cảm thấy ta đi ngang qua, hay là muốn ra tay với ngươi?

Một nam tử áo trắng nhíu mày, lạnh lùng nói.

- Các ngươi cũng vậy sao?

Mạc Phàm nhìn thoáng qua những người khác, hỏi.

Hắn dự đoán sẽ có người báo thù lúc trước, nhưng Đại Bỉ lần trước đệ tử của Thần Nông Tông cũng không giết quá nhiều người.

- Bọn ta sao?

Mấy người còn lại nhìn thoáng qua nhau, đều cười.

- Bọn ta không nắm chắc sống sót trong tay Long Ngạo Thiên, nhưng muốn thử xem có thể đối phó ngươi hay không, còn nữa, quan hệ giữa bọn ta và Ngạo Nhật Sơn Tông không tệ lắm, chỉ có thể ra tay với ngươi mà thôi.

Một nam tử tóc dài áo trắng cười mỉa nói.

- Tiểu tử, thức thời mà nói, tự mình bóp ngọc phù, cút ra khỏi chỗ này, để khỏi phải chết ở đây?

Một người khác nói.

Tuy những người khác không nói gì, nhưng trong mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy bất thiện.

Nếu kết quả Đại Bỉ không sửa, bọn họ sẽ không đi gây sự với Mạc Phàm, thời gian chỉ có một canh giờ, đối phó y tiên là lãng phí thời gian.

Nhưng hiện giờ, y tiên tương đương với một phế nhân, một khi sử dụng y thuật khôi phục thì tương đương không tuân theo quy định.

“A.”

Mạc Phàm khẽ gật đầu, rút Cửu Tinh ra nhìn về phía Mạc Phàm.

- Các ngươi đừng nói nhiều với ta như vậy, chỉ cần nói là chiến hay đi ngang qua được rồi.