Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 879# 1




 

 

 

Chương: Vô Phong Đến
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Bên ngoài khu vực màu vàng, sắc mặt Nam Cung Thanh và Trương Thiên Bảo thay đổi.

Đại đạo, tuy hình dạng, màu sắc, đường vân khác nhau, nhưng thông thường đều thể hiện qua hình thức đường.

Đại đạo của Long Tại Uyên, vậy mà biến thành một vùng đạo vực, còn biểu lộ ra ở Kim Đan kỳ, như vậy đáng sợ rồi.

Tuy Tần Kiệt không biết đây là gì, nhưng vẻ mặt cũng rất nghiêm trọng.

Tuy anh ta không ở trong khu vực màu vàng, nhưng vẫn cảm nhận được khu vực này khiến người ta có cảm giác vô lực.

Chỉ riêng khu vực này, chỉ sợ Mạc Phàm và Vọng Cơ nguy hiểm rồi.

Bên trong khu vực màu vàng, sương mù màu trắng quanh Vọng Cơ bị nghiền nát, trở lại trong cơ thể anh ta.

Trên người Mạc Phàm xuất hiện một vùng y đạo văn, nhưng chỉ ở bên ngoài hắn, không thể phóng ra ngoài cơ thể.

- Ngạo Thiên, đi thôi, thử tên tiểu tử này trước, ra tay chừa chút đúng mực, đừng quá tàn nhẫn, trái lại phế bỏ không có vấn đề gì, tránh để không công đạo được với Thần Nông Tông.

Long Tại Uyên liếc mắt nhìn Mạc Phàm và Vọng Cơ một cái, cười khẽ nói.

Mạc Phàm thì khỏi phải nói, sẽ phải chết.

Trái lại Vọng Cơ, còn trẻ tuổi đã có thiên phú tốt như vậy, thật sự khiến người ta giật mình.

May mà Vọng Cơ không đứng bên phía Vô Huyền ở Thần Nông Tông, nếu đứng bên phía Vô Huyền, Vô Huyền sẽ không đẩy Vọng Cơ tới trước mặt bọn họ.

Nếu để Vọng Cơ lớn dần, có thể là Vô Phong kế tiếp.

Nếu đến Đại Bỉ, vậy thì phế bỏ giúp Vô Huyền thôi.

- Dạ, sư phụ.

Long Ngạo Thiên cười khẽ, nhìn thoáng qua Vọng Cơ ở bên cạnh, trong lòng bàn tay có ấn ký thái dương chi môn lóe lên, không lưu tình đánh về phía đỉnh đầu Vọng Cơ.

- Tiểu tử này, ta tới.

Long Tại Uyên hơi nhếch miệng cười mỉa, bước chậm về phía Mạc Phàm.

Rõ ràng chỉ là một bước, nhưng trực tiếp vượt qua hơn mười mét, đến bên cạnh Mạc Phàm.

- Tiểu tử, không phải ngươi nói có khả năng trảm ta sao, ngươi ngay cả thần đạo vực của ta cũng không phá được, trảm ta thế nào, đại khái chỉ có thể động tay động chân vào phong ấn mà thôi.

Long Tại Uyên cười nói.

Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc bén, lạnh lùng nói:

- Giết ngươi, còn chưa cần phải động tay động chân vào phong ấn, chỉ là một cao thủ Đại Thừa, còn e ngại một cao thủ Nguyên Anh như ta động tay động chân vào phong ấn, cảnh giới Đại Thừa của ngươi cũng không cao tới mấy.

- Vậy sao, vậy ta muốn nhìn xem, ngươi còn có thể mạnh miệng tới khi nào.

Long Tại Uyên cười khinh thường nói.

Ông ta vươn một tay ra, một ấn ký thái dương chi môn giống hệt trong lòng bàn tay Long Ngạo Thiên xuất hiện, cùng đánh về phía đỉnh đầu Mạc Phàm.

- Thần Dương Diệt Thiên.

- Thần Dương Diệt Thiên của ngươi, kém đồ đệ của ngươi nhiều lắm.

Mạc Phàm hơi nheo mắt, ba ấn ký tạo thành một hình tam giác xuất hiện ở chỗ mi tâm của hắn.

Trong đạo vực, thực lực của hắn và Vọng Cơ sư huynh đều bị áp chế rất nhiều.

Long Ngạo Thiên ở bên trong đạo vực, thực lực có thể tăng mạnh.

Nhưng Long Tại Uyên chỉ có tu vi Kim Đan, tuy có thể sử dụng đạo vực, nhưng thực lực có hạn.

Thay vì bị Long Tại Uyên và Long Ngạo Thiên diệt từng người, chẳng bằng hắn dùng bản thể quấn lấy Long Tại Uyên, dùng hai thoát thai chi thể đối phó Long Ngạo Thiên với Vọng Cơ sư huynh.

Ba bọn họ cùng đối phó Long Ngạo Thiên, vẫn có phần thắng.

Ấn ký tam giác chỗ mi tâm hắn mới sáng lên, cơ thể còn chưa phân hóa ra.

Một chữ “trấn” đỏ như máu xuất hiện chỗ mi tâm hắn, trực tiếp đè án ký tam giác của hắn xuống.Lực lượng khôn cùng điên cuồng mà ra từ mi tâm hắn, giống như sóng to gió lớn dưới sóng thần.

Lực lượng này lập tức bao trùm cả khu vực màu vàng trong chớp mắt.

Lực lượng này ngưng lại, hai cái tay xuất hiện trước người Mạc Phàm và Vọng Cơ, đón Thần Dương Diệt Thiên của Long Tại Uyên và Long Ngạo Thiên.

“Rầm!” Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, Long Ngạo Thiên bay thẳng về sau, Long Tại Uyên khá hơn một chút, chỉ lùi về sau mấy bước, sắc mặt thay đổi.

- Vô Phong?

Chữ “trấn” đánh lui Long Tại Uyên và Long Ngạo Thiên, bay tới giữa Mạc Phàm và Vọng Cơ, hào quang huyết sắc đại phóng.

Hào quang thu lại, trong mắt Vô Phong lóe lên sắc bén, mặc đồ trắng xuất hiện.

Lần này không còn là linh thể, mà là bản thể của ông.

Trong tay ông là một viên yêu đan dính máu và một cây toàn thân đầy lân phiến.

Không biết là cố ý như vậy, hay chưa kịp bỏ vào trong nhẫn trữ vật.

- Yêu đan cho con, giúp ta xem một phen, thứ này có thể dùng được không, không dùng được, lát nữa ta lại đi tìm.

Vô Phong ném yêu đan và cây kia cho Mạc Phàm nói.

Ông cảm nhận được Mạc Phàm gặp phải nguy hiểm, sau khi đánh chết yêu thú kia, liền nắm lấy một gốc Thiên Tâm Thứ di chuyển tới đây.

Dựa theo phương pháp của Mạc Phàm, Thiên Tâm Thứ vạn năm là tốt nhất, cây này còn chưa tới vạn năm.

Mạc Phàm không khách sáo cất viên yêu đan kia đi, cầm Thiên Tâm Thứ đánh giá một lát.

- Thiếu một chút nữa, nhưng không có vấn đề gì lớn, để ở chỗ của con trước, con hơi thúc giục hóa một phen, sẽ đủ vạn năm, thời gian cũng vừa đủ.

Mạc Phàm nói.

Thiên Tâm Thứ này chưa tới vạn năm, cũng không kém bao nhiêu, hơn nữa Thiên Tâm Thứ là sử dụng cuối.

Hắn mang Thiên Tâm Thứ về Địa Cầu, dùng Linh Thực Thuật đào tạo một thời gian dưới Vũ Quang Bàn, sẽ đến vạn năm.

- Vậy là được rồi.

Vô Phong khẽ gật đầu, dời mắt nhìn Long Tại Uyên, sắc bén xuất hiện trong mắt ông.

- Long Tại Uyên, một tông chủ như ngươi thừa dịp ta không có ở đây, ra tay với đồ đệ của ta và đồ đệ của chưởng môn sư huynh, dưới Đại Bỉ, ngươi cảm thấy ngươi phế hai bọn họ, Long Ngạo Thiên có thể bình yên tiến về phía trước, đồ đệ của ngươi có năng lực tiến về trước sao?

- Sao thế, ngươi muốn giết đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông ta à, muốn khai chiến với Ngạo Nhật Sơn Tông ta sao?

Long Tại Uyên khẽ nâng mí mắt, hỏi.

- Khai chiến hay không ta mặc kệ, ngươi áp chế thực lực tới Kim Đan kỳ ra tay vớiđệ tử của Thần Nông Tông ta, như vậy đi, hai bọn họ đều đã đi xuống, ta áp thực lực tới Kim Đan sơ kỳ, chơi với hai ngươi, ta cũng phải nói trước, cho dù ta áp chế đến Kim Đan kỳ, hai người ít nhất có một người chết, có khả năng chết toàn bộ, các ngươi muốn chơi không?

Vô Phong lạnh lùng hỏi.

- Vô Phong, ngươi đừng có mà quá kiêu ngạo, tu vi của ngươi chống đỡ thầy trò bọn ta, người nào bị giết còn chưa biết đâu.

Long Tại Uyên hừ lạnh một tiếng nói.

Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng lo lắng của ông ta không ít đi chút nào.

Vô Phong là đệ tử có thiên phú cao nhất gần ngàn năm qua ở Thần Nông Tông, còn trẻ tuổi đã lực đè các thế gia của Thần Nông Tông.

Cho dù chống lại ma chủ, cũng chỉ bị thương, đánh chết ma chủ từng hoành hành một đời.

Nếu không vì chuyện của vợ ông, thực lực của Vô Phong vẫn chậm chạp không tiến lên, nếu không Vô Phong đã sớm tiến vào top 30 Tiên Bảng, thậm chí là top 10.

Cho dù nhiều năm qua thực lực không tiến bộ, nhưng trong đám cao thủ Đại Thừa không có người dám khinh thường Vô Phong, tất nhiên là ông ta cũng như vậy.

“Ha ha.” Vô Phong cười lạnh lùng khẽ vạch không trung.

- Ngươi đã không dám, vậy ta đổi trả lời câu hỏi lúc trước của ngươi, rốt cuộc Thần Nông Tông bọn ta có vì hai đệ tử khai chiến với Ngạo Nhật Sơn Tông các ngươi hay không.