Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 877# 1




 

 

 

Chương: Nghiệp Hỏa Phát Uy
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Có thể thì có thể, nhưng nếu ngươi chết, tất nhiên huyết mạch của ngươi là của ta, ngươi lấy thứ thuộc về ta ra đánh cược, ngươi cảm thấy ta đồng ý sao?

Long Ngạo Thiên cười lạnh lùng nói.

Trên Đại Bỉ, một khi đánh chết đối phương, thì có thể cướp đồ của đối phương.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt bưng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm, lúc này mới ngẩng đầu.

- Chuyện này cần ngươi có thực lực mạnh hơn ta nhiều, nhưng rõ ràng là ngươi không có, cho dù ngươi có thể giết chết ta, ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi thực hiện được, lấy đồ trên người ta sao?

- Đương nhiên ngươi hoàn toàn có thể tự tin mình có thực lực này, nhưng vậy ngươi phải mạo hiểm, nhỡ đâu ngươi không có, ngươi sẽ không chiếm được thứ gì.

Mạc Phàm cười khẽ, nói tiếp.

Long Ngạo Thiên nhíu mày, đôi mắt khẽ đảo.

- Ngươi muốn gì?

- Nếu ta giết ngươi, ngươi biết ta có gì ở Ngạo Nhật Sơn Tông, Ngạo Nhật Sơn Tông ngươi phải trả cô ấy cho ta.

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên sắc bén, nói.

- Ngươi nói Tiểu Tuyết cô nương sao?

Long Ngạo Thiên cười lạnh lùng, nói.

- Ngươi dám không?

Mạc Phàm không trả lời, hỏi ngược lại.

Đổi thành kiếp trước, Long Ngạo Thiên bắt Tiểu Tuyết, hắn ra Triệu Tập Lệnh, sẽ đưa tới hơn mười cao thủ Đại Thừa, trong đó có không ít người nằm trong top 10.

Những người này hoàn toàn có thể xông vào Ngạo Nhật Sơn Tông, cướp Tiểu Tuyết từ trong ra.

Hiện giờ hắn chưa có danh tiếng này.

Vậy thì dùng huyết mạch Hồng Liên của hắn, đổi lấy Tiểu Tuyết.

- Trái lại ngươi rất có lòng với Tiểu Tuyết cô nương, nhưng ngươi cảm thấy ta sẽ đồng ý sao?

Long Ngạo Thiên hơi nhếch miệng, cười nói.

Anh ta thân là thiên tài của Ngạo Nhật Sơn Tông, có không biết bao nhiêu nữ tử thế gia, tông môn muốn bám vào anh ta, bao gồm cả đại tiểu thư Thượng Quan gia còn định hôn nhân với anh ta.

Nhưng anh ta không có chút hứng thú với những người phụ nữ này.

Chỉ là khi anh ta thấy Bạch Tiểu Tuyết đầu tiên, liền có cảm giác động tâm, giống như nhìn thấy một kiện tiên khí tuyệt thế, có ý nghĩ chiếm cô làm của riêng.

Bạch Tiểu Tuyết đã được anh ta mang tới Ngạo Nhật Sơn Tông, Mạc Phàm muốn lấy lại là chuyện không có khả năng.

Cho dù Mạc Phàm dùng huyết mạch Hồng Liên để đổi, cũng không được.

Tuy thần chi huyết rất quan trọng với anh ta, nhưng chưa trân quý tới mức đổi được Bạch Tiểu Tuyết.

Huyết dịch Thần Tộc, sớm muộn gì anh ta cũng tìm được.

Cho dù không có huyết dịch Thần Tộc, sớm muộn gì anh ta cũng có thể đột phá đại quan trăm mét thần đạo.

Mạc Phàm nhíu mày, sắc bén trong mắt lại rét lạnh vài phần.

Bắc Ly Nam Bình đã liên lạc với ba thế lực kia, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn có thể không chịu trách nhiệm chuyện đánhchết Long Ngạo Thiên.

Còn lại, phải suy xét nên cứu Tiểu Tuyết thế nào.

Đánh cược định ra trước khi tham gia Đại Bỉ, là phương pháp mang Tiểu Tuyết về dễ nhất.

Nhưng vậy mà Long Ngạo Thiên từ chối.

Giá trị của Tiểu Tuyết không cần Long Ngạo Thiên nói, đừng nói là huyết mạch Hồng Liên, cho dù dùng cả Tu Chân giới hắn cũng không đổi.

- Nhưng ngươi đã muốn phụ nữ, ta có một vị hôn thê chưa qua cửa, tên là Thượng Quan Ngưng, nếu ngươi có hứng thú, ta có thể dùng cô ta làm đặt cược.

Long Ngạo Thiên cảm nhận được khí lạnh trên người Mạc Phàm, cười nói.

Long Ngạo Thiên vừa nói câu này, Nam Cung Thanh và Vọng Cơ nhíu mày.

Mạc Phàm nheo mắt lại, sắc bén trong mắt lại sắc bén hơn nhiều.

Kiếp trước, hắn không thân với Thượng Quan Ngưng lắm, chỉ tiếp xúc vài lần, Thượng Quan Ngưng là một cô gái không tệ.

Vậy mà Long Ngạo Thiên coi Thượng Quan Nhi là món hàng, tùy tiện giao dịch.

- Ngươi cảm thấy ngươi có thể lấy được Thượng Quan Ngưng sao?

Kiếp trước Thượng Quan Ngưng thất thế trong lúc tranh đoạt vị trí gia chủ Thượng Quan gia, lúc này mới gả cho Long Ngạo Thiên.

Nhưng bây giờ có hắn luyện chế Chu Tước Kiệt và Càn Khôn Tứ Tượng Đan giúp Thượng Quan Ngưng, Thượng Quan Ngưng còn cần gả cho Long Ngạo Thiên nữa sao?

- Chuyện này không cần ngươi quan tâm, nếu ngươi không thích Thượng Quan Ngưng, ta có thể đổi một người, hoặc mấy người cho ngươi đều được, đương nhiên ngươi có thể nói ra yêu cầu khác, trong tay ta có không ít đồ, có khả năng ngươi chưa từng thấy, nói không chừng có thứ ngươi muốn, Tiểu Tuyết cô nương, ngươi đừng nghĩ tới nữa.

Long Ngạo Thiên nói với vẻ khinh thường.

Anh ta vốn không có cảm giác với Thượng Quan Ngưng, là cha anh ta định ra, không lấy được thì càng tốt.

Mạc Phàm lắc đầu cười, Long Ngạo Thiên đúng là nói khoác mà không biết ngượng, hắn chưa từng thấy sao.

Kiếp trước, hắn cũng là phía trước xảy ra mâu thuẫn với Long Ngạo Thiên, phía sau Tu Chân giới chỉ có tên y tiên Bất Tử hắn, vốn không có thiên tài Long Ngạo Thiên của Ngạo Nhật Sơn Tông.

- Trong tay của ngươi, thật sự không có thứ ta coi trọng, Tiểu Tuyết, cũng là ngươi thừa dịp ta đang bế quan, cướp từ Địa Cầu đi.

- Đó chính là không đồng ý sao?

Long Ngạo Thiên nhíu mày, trong mắt lộ ra chút không hài lòng.

- Trên Đại Bỉ, dựa vào bản lĩnh riêng đi.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, chậm rãi đứng dậy.

Nếu như vậy không được, vậy thì giết Long Ngạo Thiên trước.

Chuyện Tiểu Tuyết, sau này hắn nghĩ biện pháp.

Xông vào Ngạo Nhật Sơn Tông là không thể được, có lẽ Vô Phong sư thúc sẽ đồng ý, nhưng chỉ dựa vào mình Vô Phong sư thúc, không thể xâm nhập vào Ngạo Nhật Sơn Tông mang Tiểu Tuyết rời đi.

Ngoài ra Vô Phong sư thúc giúp hắn đủ nhiều rồi.

Nếu không có Vô Phong sư thúc, hắn không có khả năng tới Xạ Nhật Sơn rồi.

Hắn lại cầu Vô Phong sư thúc giúp hắn đến Ngạo Nhật Sơn Tông cướp người, cũng có chút quá phận rồi.

Còn Vô Địch sư thúc, chỉ riêng cửa Vô Huyền sư bá, Vô Địch sư thúc đã không qua được rồi.

Không thể xông vào Ngạo Nhật Sơn Tông, vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

- Ta còn tưởng là đề nghị hay ho gì, xem ra chỉ có thể như vậy, nếu là như vậy, ngươi cứu sống tiểu tử này đi.

Trong mắt Long Ngạo Thiên hiện lên vẻ thất vọng, ý niệm vừa động, bỗng nhiên nghiệp hỏa phía dưới cơ thể Trương Thiên Bảo như phát điên, xông thẳng về phía Trương Thiên Bảo.

Không đợi đám Mạc Phàm phản ứng, Trương Thiên Bảo đã bị nghiệp hỏa huyết sắc vây quanh.

Không phải Mạc Phàm nói giết Trương Thiên Bảo, anh ta không có biện pháp tham gia Đại Bỉ sao?

Anh ta sẽ cho Mạc Phàm nhìn xem, anh ta đốt cháy Trương Thiên Bảo, anh ta tham gia Đại Bỉ thế nào.

Biến cố bất chợt kéo tới, khiến sắc mặt Trương Thiên Bảo tái xanh, kêu to.

- Sư thúc, cứu ta!

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Trương Thiên Bảo một cái, không để ý nữa.

Một tay hắn mở ra, nghiệp hỏa xuất hiện trong tay hắn, hóa thành một trường kiếm huyết sắc như thực chất.

- Đi!

Hắn khẽ quát một tiếng, trường kiếm huyết sắc lập tức chém về phía dây thừng màu vàng trên người Trương Thiên Bảo.

Trường kiếm không chém đứt được dây thừng, giống như trâu đất xuống biển biến mất trong dây thừng màu vàng.

Phía sau Long Ngạo Thiên, mấy đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông hơi nhếch miệng, cười khinh thường.

Nghiệp hỏa là hỏa linh hồn, có hiệu quả tốt nhất đối với thần hồn, quỷ vật và linh thể, muốn thiêu hủy linh khí của người buộc, hiệu quả gần như bằng không.

Nhưng mà…

Một đệ tử phía sau Long Ngạo Thiên mới lộ ra tươi cười, trên mặt liền bị kỳ lạ thay thế.

- Không, không…

Ngay sau đó, nghiệp hỏa phun từ trong tai mắt mũimiệng anh ta ra, tiếng kêu tê tâm liệt phế vang lên. Mà dây thừng trói buộc Trương Thiên Bảo, mất đi khống chế của chủ nhân, lập tức buông lỏng ra, Trương Thiên Bảo rơi xuống đất.