Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 874# 1




 

 

 

Chương: Thỏa Hiệp
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Bắc Ly Nam Bình nhíu mày, trên mặt hiện lên dị sắc.

Trên bầu trời, ở khoảng cách xa cũng có thể nhìn thấy cự kiếm.

- Nam Cung cô nương, ngươi muốn nói gì, cứ việc nói thẳng?

- Hiện giờ ngươi nên tìm Thiên Mệnh Thuật Sĩ tính cho Thu Nguyệt tỷ tỷ trước, rồi xem ra tay hay không, nếu không, có khả năng Bắc Ly cung chủ thật sự không nhận nổi đại giá này.

Nam Cung Thanh khẽ nói.

- Hửm?

Bắc Ly Nam Bình nhíu chặt mày, đôi mắt khẽ đảo.

ắ ể ểMạc Phàm nói ông ta phải trả giá đắt, ông ta có thể không suy xét, Mạc Phàm chỉ là một tiểu tử vô danh gan lớn, nhưng những lời Nam Cung Thanh nói phải nghe một chút.

Người Nam Cung gia không dễ dàng mở miệng, mới mở miệng từng chữ đều như ngàn vàng khó đổi.

- Cha, cha đừng nghe cô ta nói, nhanh phế tiểu tử này rồi nói sau.

Bắc Ly Thu Nguyệt lạnh lùng nói.

Cô ta không tin vào Thiên Mệnh Huyền Thuật, cô ta chỉ tin tưởng kiếm trong tay mình.

Bắc Ly Nam Bình không ra tay nữa, ngón tay bóp vài cái, miệng niệm thần chú.

Tuy Nam Cung Thanh vì cứu Mạc Phàm, có khả năng lừa gạt ông ta, nhưng chuyện liên quan tới con gái ông ta phải cẩn thận một chút, trước khi bọn họ rời khỏi Chân Võ Tiên Cung không có tính số mệnh.

Ông ta rảnh rỗi cũng nghiên cứu thiên mệnh chi thuật, tuy không thể sánh bằng Nam Cung gia, nhưng có thể tính ra một hai ba phần, ít nhất có thể thấy dấu hiệu.

Ngón tay ông ta khẽ búng, một đạo quang bay từ giữa ngón tay ông ta ra, tiến vào mi tâm của Bắc Ly Thu Nguyệt.

Trên trán hồng nhuận của Bắc Ly Thu Nguyệt, lập tức biến thành màu đỏ sậm.

Bắc Ly Nam Bình nhíu mày đồng thời thở phào nhẹ nhõm, màu đỏ sậm nói lên thật sự có chuyện, nhưng cẩn thận một chút vẫn giải quyết được.

Nhưng mà.

Đúng lúc này, trong chớp mắt màu đỏ sậm biến thành màu đen, giữa màu đen còn hiện lên ấn ký lôi điện màu đỏ tím.

Thấy một màn này, sắc mặt Bắc Ly Nam Bình lập tức khó coi, đôi mắt âm tình bất định.

Ông ta không biết con gái ông ta sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng rất rõ ràng, con gái ông ta có tai ương huyết quang, còn rất nghiêm trọng, ấn ký lôi điện kia là đại diện.

- Làm sao vậy cha?

Bắc Ly Thu Nguyệt cảm nhận được thay đổi của cha mình, nhíu mày hỏi.

Bắc Ly Nam Bình không trả lời, ý niệm vừa động, cự kiếm kình thiên trên bầu trời biến mất.

- Nam Cung tiểu thư, vừa rồi đã đắc tội nhiều, xin hãy thứ lỗi, trước khi Thu Nguyệt đi, quả thật không tìm Thiên Mệnh Thuật Sĩ tính cho, không biết Nam Cung tiểu thư vừa tính ra cái gì, mong ngươi nói rõ, Bắc Ly Nam Bình ta nhất định sẽ hậu tạ.

Ông ta chỉ có thể tính ra Thu Nguyệt xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cụ thể là chuyện gì ông ta không biết, chỉ biết cụ thể là chuyện gì, mới có thể phá giải.

- Chuyện này, ngươi hỏi Mạc sư huynh ta thì hơn, huynh ấy biết rõ hơn ta.

Nam Cung Thanh nói.

Tuy Mạc Phàm không nói gì, nhưng cô rất chắc chắn Mạc Phàm cũng biết chuyện cô tính ra, nếu không Mạc Phàm sẽ không bình tĩnh như vậy.

- Cậu ta sao?

Bắc Ly Nam Bình nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ khó xử.

Vừa rồi ông ta còn muốn giết Mạc Phàm, hiện giờ lại yêu cầu Mạc Phàm, biểu hiện của Nam Cung Thanh làm ông ta khó xử.

Ông ta do dự một lát, vẫn kiên trì nói:

- Tiểu tử, con gái ta xảy ra chuyện gì thế?

Vẫn là Bắc Ly Nam Bình, nhưng giọng điệu nhu hòa hơn nhiều.

Nếu ông ta không làm rõ, con gái ông ta thật sự gặp nguy hiểm, so với mặt mũi của ông ta, con gái ông ta quan trọng hơn một chút.

Phía sau Bắc Ly Nam Bình, sắc mặt đám Võ Bá thay đổi, đưa mắt nhìn nhau.

Bắc Ly Thu Nguyệt cũng sửng sốt, nhìn Bắc Ly Nam Bình với vẻ khó có thể tin.

- Bảo người khác rời đi trước đã.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Bắc Ly Nam Bình chưa nói tới là người tốt, nhưng là người cha tốt.

- Tránh ra!

Bắc Ly Nam Bình nhìn lướt qua đám Võ Bá ở phía sau, nói.

Đám Võ Bá vội vàng đi sang một bên, để ra một con đường.

- Ngươi còn không đi làm việc đi?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Trương Thiên Bảo một cái, hỏi.

- Dạ, sư thúc.

Trương Thiên Bảo nhìn Bắc Ly Thu Nguyệt, do dự một lát, thật cẩn thận đi ra ngoài cửa.

- Những người khác cũng đi đi.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua đám Võ Bá, nói.

- Các ngươi về trước đi.

Bắc Ly Nam Bình nói.

Đám Võ Bá nhìn thoáng qua Mạc Phàm, xoay người rời đi.

- Sư thúc, cho hai bọn họ vào đi.

Mạc Phàm cười nhạt một tiếng, nói với Vô Ngần.

- Chuyện này, Bắc Ly cung chủ, mời vào.

Vô Ngần do dự một lát, bàn tay to vung lên, mở trận pháp của phủ đệ.

Vừa rồi Bắc Ly Nam Bình không ra tay, hiện giờ hẳn là không ra tay lần nữa.

Sắc mặt Bắc Ly Nam Bình khó coi, vào trong phủ đệ.

Bắc Ly Thu Nguyệt do dự một lát, vẫn đi theo.

Cha rất ít khi như vậy, xem ra lần này rất nghiêm trọng.

Chỉ trong phút chốc, đám người đi vào trong đại sảnh phủ đệ.

- Tiểu tử, người nào ra tay với con gái ta, con gái ta thương tổn tới mức nào, ngươi có liên quan gì tới chuyện con gái ta bị thương?

Mới ngồi xuống, Bắc Ly Nam Bình vội vàng hỏi.

Mạc Phàm không sốt ruột, cầm bình trà rót trà cho đám Vô Ngần, Vọng Cơ, Nam Cung Thanh.

Hắn bưng chén trà của mình lên, khẽ nhấp một ngụm nhuận yết hầu, lúc này mởi mở miệng.

- Cô ta, nếu tiếp tục tham gia Đại Bỉ, sẽ hồn phi phách tán.

- Hồn phi phách tán?

Sắc mặt Bắc Ly Nam Bình và Bắc Ly Thu Nguyệt đều thay đổi.

Ngay cả Vô Ngần cũng nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ lo lắng.

Người nào ra tay tàn nhẫn như vậy, vậy mà khiến Bắc Ly Thu Nguyệt hồn phi phách tán.

Phải biết rằng cơ thể bị hủy có Nguyên Anh có thể đoạt xá, Nguyên Anh bị hủy có linh hồn thì có thể tiến vào luân hồi hoặc trích tiên, hồn phi phách tán, vậy chẳng khác nào không còn thứ gì, đây mới là tu sĩ tử vong thật sự.

- Là người nào ra tay với con gái ta?

Bắc Ly Nam Bình nhíu mày hỏi.

- Chuyện này không cần ta nói, hẳn là ngươi có thể đoán được.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, nhìn Bắc Ly Nam Bình nói.

- Ngươi nói Long Ngạo Thiên đúng không, vì sao ta phải tin tưởng ngươi, ngươi có thực lực, hơn nữa, cũng có lý do này.

Bắc Ly Nam Bình nghĩ một lát nói.

Trên Đại Bỉ, chỉ cần có cơ hội chịu thua sẽ không rơi vào kết cục hồn phi phách tán.

Có thể khiến con gái ông ta không có cơ hội chịu thua, ông ta thấy chỉ có ba người.

Long Ngạo Thiên, Mạc Phàm và Vọng Cơ bên cạnh Mạc Phàm.

Vọng Cơ không tham gia Đại Bỉ, vậy chỉ còn Long Ngạo Thiên và Mạc Phàm.

Mạc Phàm có mâu thuẫn với con gái ông ta, Mạc Phàm càng có lý do giết con gái ông ta hơn.

- Ta muốn cô ta hồn phi phách tán, không cần đợi tới Đại Bỉ, ở Thường Thanh Thiên là được rồi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Vậy ngươi là ai, vì sao ta ra tay với ngươi, ta phải trả giá rất đắt?

Bắc Ly Nam Bình nghĩ một lát, lại hỏi.

Nếu Mạc Phàm không liên quan tới chuyện con gái ông ta hồn phi phách tán, ông ta ra tay với Mạc Phàm hẳn là không có vấn đề gì.

Bắc Ly Nam Bình mới mở miệng, ngay cả Nam Cung Thanh cũng nhìn về phía Mạc Phàm.

Mệnh của Mạc Phàm không thể tính được, cho nên cô chỉ tính ra có liên quan tới Bắc Ly Thu Nguyệt.

Nhưng Mạc Phàm, chắc chắn có liên quan tới Bắc Ly Thu Nguyệt.

- Ta là y tiên, con gái ngươi hồn phi phách tán nhưng cơ thể chưa chết, là ta cứu cô ta.

Mạc Phàm không giấu diếm, nói thẳng.

- Hửm?

Mạc Phàm vừa nói ra những lời này, sắc mặt mọi người đều thay đổi.