Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 873# 2




 

 

 

Chương: Số Mệnh
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Lam Dương sư huynh thu hoạch không nhỏ ở Võ Đạo Trì, cơ thể được hắn dùng châm pháp đề thăng không ít, cũng đã đến cảnh giới thứ phủ.

Thiên phú của Lam Dương sư huynh không kém, lĩnh ngộ được một số võ đạo Vô Địch sư thúc không có.

Nếu thật sự ra tay, Bắc Ly Thu Nguyệt hiện giờ chưa chắc đã thắng được Lam Dương sư huynh.

Bắc Ly Nam Bình nheo mắt, sắc lạnh xuất hiện.

Không đợi ông ta mở miệng, Bắc Ly Thu Nguyệt nhíu mày, tức giận nói:

- Tiểu tử, ngươi tin tưởng Lam Dương như vậy, không bằng gọi anh ta ra, chúng ta thử một lần?

Cô ta không phải đối thủ của Mạc Phàm và Vọng Cơ, sao có thể ngay cả Lam Dương cũng không bằng.

Cô ta biết Lam Dương, đồ đệ của Vô Địch, ở Thần Nông Tông còn tạm được, ở trước mặt cô ta, có khả năng một kiếm cũng không đỡ được.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Bắc Ly Thu Nguyệt một cái, cười nhạt.

- Với trạng thái này của ngươi, Lam Dương sư huynh ta sẽ không ra tay với ngươi, thứ nhất là huynh ấy không thích đánh phụ nữ, hai là không ra tay với người bị thương.

Bắc Ly Thu Nguyệt khẽ nâng mí mắt, ước gì có thể xé nát Mạc Phàm.

- Tiểu tử, ta phải giết ngươi.

Mạc Phàm đánh bại cô ta còn chưa tính, vậy mà còn nhục nhã cô ta, đây là chuyện cô ta không thể chịu được.

Cô ta nói xong, trường kiếm cổ ngọc xuất hiện trong tay cô ta.

Bên cạnh, Bắc Ly Nam Bình khẽ cau mày, một tay ngăn Bắc Ly Thu Nguyệt, lạnh lùng đánh giá Mạc Phàm.

- Tiểu tử, ta vì con gái ta làm gì, không cần người ngoài như ngươi xen miệng vào, trái lại là ngươi, một đệ tử của Thần Nông Tông được lựa chọn từ hải tuyển, ta rất tò mò ngươi lấy đâu ra dũng khí, mà dám nói chuyện với ta như vậy, Nam Cung gia sao?

Rõ ràng Mạc Phàm chỉ có thực lực Nguyên Anh đỉnh phong, tuy mạnh hơn người cùng cấp rất nhiều, nhưng ở trong mắt ông ta không khác gì con kiến.

Nhưng giọng điệu Mạc Phàm nói chuyện với ông ta, còn ung dung, bình tĩnh hơn Vô Ngần nhiều.

Phần bình tĩnh này không phải tự dưng mà có, nếu không có thực lực, thì có bối cảnh.

Mạc Phàm là người được chọn qua hải tuyển của Thần Nông Tông, bối cảnh sẽ không cao gì, nếu không đã không cần tới Thần Nông Tông rồi.

Còn đám người phía sau Mạc Phàm, có thân phận nhất là Nam Cung Thanh, những người khác đều không đáng nhắc tới.

- Quả thật ta có một khối lệnh bài do Nam Cung tiểu thư tặng, Bắc Ly cung chủ cảm thấy ta có dũng khí là vì thứ này sao?

Mạc Phàm lắc đầu cười, lấy lệnh bài Nam Cung Thanh đưa cho hắn ra.

- Phải hay không đều không liên quan tới ta, ngươi bắt nạt con gái của ta, các ngươi đều phải trả giá thật đắt.

Bắc Ly Nam Bình lạnh lùng nói.

Cho dù Mạc Phàm có quan hệ với Nam Cung gia, hôm nay ông ta cũng phải phế Mạc Phàm.

Nếu không đợi một thời gian nữa, Mạc Phàm thật sự có khả năng ra tay với con gái ông ta.

- Trả giá đắt sao?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, bước một bước ra khỏi phủ đệ, tới trước người Bắc Ly Nam Bình.

- Mỗi người chúng ta đều phải trả giá rất đắt, chuyện này không sao, quan trọng là ngươi có thể nhận hay không, ta có thể nhận, ngươi thì sao?

Bắc Ly Nam Bình muốn ra tay với hắn đúng không, hắn sẽ cho Bắc Ly Nam Bình một cơ hội.

Mạc Phàm ra khỏi phủ đệ, mọi người ở đây lập tức ngây ngẩn cả người.

Tuy phủ đệ không ngăn được Bắc Ly Nam Bình, nhưng một khi Bắc Ly Nam Bình hủy phủ đệ, sẽ đưa tới người của Đạo Môn.

Vô Ngần không hạn chế được Bắc Ly Nam Bình, người của Đạo Môn thì có thể.

Chỉ cần Vô Ngần hơi chống đỡ một lát, Bắc Ly Nam Bình sẽ không thể thương tổn được đám Mạc Phàm.

Đây là lý do vì sao Bắc Ly Nam Bình không phá phủ đệ, mà đứng ngoài cửa.

Nhưng Mạc Phàm tự mình ra khỏi phủ đệ, đây không khác gì chui đầu vô lưới.

- Mạc sư thúc, nhanh quay lại đi.

Trương Thiên Bảo kêu lên.

Vọng Cơ và đám Tần Kiệt, trên mặt bọn họ cũng hiện lên lo lắng.

Nam Cung Thanh không nói gì, ngón tay đang không ngừng tính, một vùng hào quang màu xám lưu chuyển trên ngón tay cô.

- Mạc Phàm, ngươi điên rồi à?

Vẻ mặt Vô Ngần sửng sốt, đồng thời nhoáng lên một cái tới bên cạnh Mạc Phàm, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Mạc Phàm đã ra khỏi phủ đệ, thì không dễ dàng trở về như vậy.

Không chỉ Vô Ngần khiếp sợ, đám cha con Bắc Ly Nam Bình cũng khẽ nâng mí mắt, lộ ra vẻ bất ngờ.

Bọn họ nói nhiều như vậy, là muốn Thần Nông Tông giao Mạc Phàm ra.

Vậy mà Mạc Phàm tự mình đi ra, đưa tới cửa?

Nếu ra ngoài, vậy thì đừng nghĩ tới chuyện trở về.

- Vô Ngần, tiểu tử này cho ta cơ hội như vậy, đừng trách ta không khách sáo.

Bắc Ly Nam Bình cười lạnh lùng, nói.

Ông ta vốn đang lo lắng đưa tới người Đạo Môn, hiện giờ không cần phải lo lắng nữa.

- Bắc Ly Nam Bình, Mạc Phàm là đệ tử của chưởng môn bọn ta, con của cố nhân Vô Phong sư đệ, còn là bán đồ đệ của Vô Địch sư đệ, ngươi ra tay với Mạc Phàm, tự mình suy nghĩ cho kỹ.

Vô Ngần nhíu mày nói.

Bắc Ly Nam Bình cười khẽ, làm như không nghe thấy, không sốt ruột ra tay.

Ông ta là một cao thủ Đại Thừa, muốn diệt Mạc Phàm chỉ là một ý niệm trong đầu, Mạc Phàm ra khỏi phủ đệ, ông ta không cần sốt ruột như vậy.

Còn thân phận của Mạc Phàm, chỉ cần Mạc Phàm không có quan hệ huyết thống với đám Vô Phong, đều không có bất luận vấn đề gì.

- Tiểu tử, ngươi còn gì để nói?

Bắc Ly Nam Bình cười hỏi.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, giang hai tay ra.

Cho dù đối mặt với cao thủ Đại Thừa, trong mắt hắn không có một chút gợn sóng.

- Nếu ngươi cảm thấy được, ngươi có thể nhận đại giá phải trả khi ra tay với ta, ngươi cứ việc ra tay, nhưng mà Bắc Ly Thu Nguyệt, tốt nhất là ngươi nên suy nghĩ kỹ những lời ta từng nói với ngươi.

Hắn từng nói với Bắc Ly Thu Nguyệt rồi, bảo cô ta đừng tham gia Đại Bỉ.

Bắc Ly Thu Nguyệt không những không nghe, trái lại còn tìm cha cô ta tới.

Một khi Bắc Ly Thu Nguyệt tham gia Đại Bỉ, sẽ giống như kiếp trước, ngủ say mấy trăm năm.

Đương nhiên nếu Bắc Ly Nam Bình ra tay với hắn, vậy Bắc Ly Thu Nguyệt không ngủ say mấy trăm năm được rồi.

Bắc Ly Nam Bình nhíu mày, trong mắt lóe lên dị sắc.

Mạc Phàm đã ra khỏi phủ đệ, tuy bên cạnh có Vô Ngần, cũng chẳng có ích gì, nhưng Mạc Phàm vẫn bình tĩnh trước mặt ông ta như vậy.

Người này không đơn giản, cũng không bình thường, thậm chí có dự cảm không tốt xuất hiện trong đầu ông ta.

Loại cảm giác này từng có, nhưng chưa từng xuất hiện trên người một người có tu vi thấp hơn ông ta.

- Tiểu tử, cung chủ Chân Võ Tiên Cung ta rất muốn nhìn xem, ra tay với một vị đệ tử của Thần Nông Tông, ta sẽ phải trả giá gì?

Bắc Ly Nam Bình nghĩ một lát, đôi mắt hơi nheo lại, một tay vươn về phía Mạc Phàm.

Một đệ tử Nguyên Anh có bao nhiêu uy lực, cho dù như lời Vô Ngần nói, cũng không thể làm gì ông ta, trừ phi Thần Nông Tông muốn khai chiến với Chân Võ Tiên Cung.

Ông ta vừa ra tay, không gian xung quanh lập tức ngưng kết, hóa thành cự kiếm nguyệt nha hơn trăm mét xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm.

Sắc mặt Vô Ngần thay đổi, bóng dáng nhoáng lên một cái chắn bên cạnh Mạc Phàm, trên tay xuất hiện đủ loại pháp thuật.

Thấy hai người sắp giao đấu, bóng dáng Nam Cung Thanh nhoáng lên một cái, ra khỏi phủ đệ theo.

- Bắc Ly tiền bối, ngươi phái Thu Nguyệt tỷ tỷ tới tham gia Đại Bỉ, hẳn là chưa tìm Thiên Mệnh Thuật Sĩ tính qua đúng không, cho dù có, hẳn là không lấy được kết quả gì.

Nam Cung Thanh cười nhạt, nói.