Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 866# 2




 

 

 

Chương: Các Ngươi Làm Bọn Họ Bị Thương?
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Mạc Phàm vừa nói xong, sắc mặt mấy đại hán kia thay đổi.

- Ngươi là sư phụ của tiểu tử này, thật trùng hợp, nhưng ta nói cho ngươi biết, từ giờ trở đi, người này là người của đại tiểu thư nhà ta.

Trong mắt đại hán hiện lên sắc lạnh, lập tức cười mỉa nói.

Mạc Phàm nói người này là đồ đệ của mình, coi bọn họ là ai thế?

Bọn họ không dễ dàng gì mới đưa được Tần Kiệt tới đây, chỉ riêng linh thạch hạ phẩm đã tốn mấy viên, Mạc Phàm muốn lấy đi đâu dễ như vậy.

Cho dù là thật, cũng không có khả năng.

- Còn nữa, ta cũng nói cho ngươi biết, tên của đại tiểu thư nhà bọn ta, y tiên thối tha của Thần Nông Tông như ngươi không có tư cách biết, tên của ta ngươi cũng không có tư cách biết, nhưng ta có thể nói cho ngươi nghe, ta tên là Võ Bá, đệ tử chữ lót “Võ” của Chân Võ Tiên Cung, ngươi muốn tiểu tử này cũng không phải không thể được, thắng mấy sư huynh đệ bọn ta trước.

Võ Bá lại nói.

Giọng điệu hung hãn, rõ ràng là không để Mạc Phàm vào mắt.

Bên cạnh Mạc Phàm, mỹ nữ diêm dúa lòe loẹt thấy đám Mạc Phàm muốn ra tay, sắc mặt thay đổi, vội vàng chắn ở giữa.

- Mấy vị công tử có chuyện gì thì từ từ nói, không thể ra tay ở Thường Thanh Thiên bọn ta.

- Không sao, không phải chỉ là bồi thường thôi à, nếu tiểu tử này dám ra tay với bọn ta, tất cả bồi thường đều do ta trả, yên tâm đi, không thể thiếu linh thạch của ngươi, cũng sẽ không hủy nhiều đồ.

Võ Bá cười khinh thường nói.

Ở nơi như Thường Thanh Thiên, không phải là lần đầu tiên anh ta tới, chỉ cần có linh thạch là chuyện gì cũng làm được.

- Chuyện này…Mỹ nữ diêm dúa lòe loẹt do dự một lát, lùi sang một bên.

Người của Chân Võ Tiên Cung, ngay cả chưởng quầy của bọn họ cũng phải khách sáo, không nói tới cô ta.

Võ Bá hơi nhếch miệng, nhìn về phía đám Mạc Phàm.

- Tiểu tử, không phải là ngươi muốn lấy lại đồ, báo thù cho đồ này sao, hiện giờ đều do ta bồi thường, sao ngươi còn chưa ra tay?

Đại tiểu thư nhà hắn còn thiếu một y tiên, chế thuốc giúp cô ta.

Chỉ cần Mạc Phàm dám ra tay, anh ta thuận tiện tẩy trắng giúp Mạc Phàm, làm tôi tớ cho đại tiểu thư.

- Ngươi nói xong rồi à?

Mạc Phàm nheo mắt hỏi.

- Xong rồi, ngươi có thể ra tay rồi.

Võ Bá không sợ hãi cười nói.

- Vậy ngươi lấy cả đời bồi thường cho Thường Thanh Thiên đi.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hắn vươn một tay ra, vươn về phía Võ Bá.

Theo tay hắn mở ra, sát khí kinh người mênh mông mà ra trong phạm vi Thiên Băng, hóa thành vô số tỏa liên có kích thước khác nhau.

Tỏa liên như mũi tên nhọn bắn ra kích bắn về phía đám Võ Bá.

Đám Võ Bá còn chưa phản ứng kịp, xương tỳ bà, mắt cá nhân và lồng ngực của bọn họ bị những tỏa liên này xuyên qua.

Tỏa liên hoành thân thụ bát, xếp một đạo lại một đạo, kéo bọn họ ở giữa không trung.

Miệng vết thương bị tỏa liên đâm thủng, trải qua tỏa liên lôi kéo, miệng vết thương lập tức bị xé rách, máu tươi nhuộm đỏ đất.

Chỉ là chuyện này còn chưa xong.

Những tỏa liên này giống như xúc tu yêu thú thời thái cổ chui từ dưới đất ra, đâm mạnh vào, quật lên vách tường của Thường Thanh Thiên.

Trận pháp trên vách tường chỉ sáng lên, tiếng nổ mạnh truyền đến.

Trận pháp nghiền nát, trên vách tường có một lỗ thủng to xuất hiện.

Dưới trăm cái tỏa liên, vừa rồi Thường Thanh Thiên còn hoàn hảo, toàn bộ tầng hai lúc này vỡ nát, giống như một đống phế tích.

Bị phá cũng không sao, Thường Thanh Thiên là một linh khí hình vùng không gian, có thể tự khôi phục.

Nhưng toàn bộ tỏa liên đều đập trúng Trận Nhãn, trận pháp bị hủy thì không dễ khôi phục như thế.

Trong lúc này, đám Võ Bá quên cả đau đớn, nhìn Mạc Phàm với vẻ khó mà tin.

Thông thường, đệ tử của Thần Nông Tông đều không có quá nhiều sức chiến đấu.

Cho dù là Đại Bỉ lần trước lấy được thứ nhất, cũng không am hiểu tiên thủ, chỉ có thể chống chọi mà thôi.

Mạc Phàm là sao đây?

- Ngươi là ai, có biết ta là ai không, đại tiểu thư nhà ta là ai không?

Võ Bá nhíu mày quát.

Chân Võ Tiên Cung bọn họ đều tạo ra chiến tu, lại bị người của Thần Nông Tông đánh trọng thương, chuyện này không thể tiếp nhận được.

Mạc Phàm làm như không nghe thấy, trong mắt hắn lóe lên sắc bén, tỏa liên cỡ cánh tay trẻ con lại bay ra.

“Phốc!” Tỏa liên đâm thủng đám Võ Bá.

Đám Võ Bá kêu lên đau đớn, không đợi bọn họ mở miệng chửi bậy, tỏa liên lại xuyên qua cơ thể bọn họ.

Một lần!

Hai lần!



Mãi đến trăm lần, đám Võ Bá bị hành hạ ngay cả sức lực kêu cũng không có, lúc này Mạc Phàm mới dừng lại.

Ở một bên, không chỉ sắc mặt mỹ nữ trắng bệch, sắc mặt Vọng Cơ cũng hơi đổi.

Anh ta coi như là hiểu Mạc Phàm, nhưng anh ta chưa từng thấy Mạc Phàm bực bội như vậy.

Đám người này làm Tần Kiệt bị thương, Mạc Phàm lại làm đám người này bị thương trăm lần.

Chỉ là nghĩ một lát anh ta thoải mái hơn, nếu đổi lại là đồ đệ của anh ta bị người ta bắt làm nô lệ, đám người này còn diễu võ dương oai trước mặt anh ta, anh ta sẽ như Mạc Phàm.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, chậm rãi đi đến bên cạnh Võ Bá.

Tay hắn trầm xuống, đám Võ Bá giống như chó chết bị quăng ngã.

- Hiện giờ ngươi có thể nói cho ta biết đại tiểu thư nhà ngươi là ai, đúng rồi, ngươi cũng có thể không cần nói cho ta, ngươi gọi cô ta tới đây cũng được, nếu không ta chỉ có thể tẩy trắng các ngươi, sau đó bán cho yêu tộc, ta cũng nói được thì làm được.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hắn đã làm chuyện tẩy trắng rồi, chẳng qua biến một số nô lệ hoặc tôi tớ thành người bình thường.

Nhưng trên người đám Võ Bá, hắn có thể phá lệ.

- Tiểu tử, ngươi đợi đó cho ta.

Võ Bá nắm chặt tay, nghiến răng đứng dậy với vẻ gian nan, nói.

Tuy vết thương trên người hắn không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng đau đớn muốn chết, từ khi anh ta đi theo đại tiểu thư, còn chưa từng chịu thương tổn như vậy.

Nhất là, đối phương là một y tiên.

Mạc Phàm lắc đầu cười, trong mắt càng lạnh lẽo hơn.

- Cho ngươi một phút, nếu đại tiểu thư nhà ngươi chưa xuất hiện, đợi lát nữa cô ta nhặt xác các ngươi đi?

Hắn biết Chân Võ Tiên Cung, nhưng hắn không có ấn tượng với đại tiểu thư của Chân Võ Tiên Cung này.

Chỉ là vết thương do kiếm gây ra trên người Tần Kiệt, hẳn là do đại tiểu thư này để lại, mấy người này đều không có bản lĩnh đó.

Hắn rất muốn nhìn xem, người thương tổn Tần Kiệt thành như vậy có dạng gì.

Võ Bá nhìn Mạc Phàm như nhìn người chết, lấy một ngọc phù ra, một đạo thần niệm được đánh vào bên trong.

Không lâu sau, trên cầu thang bị tàn phá của Thường Thanh Thiên, một nam một nữ đi xuống.

Nữ là cô gái được đám Võ Bá vây quanh lúc trước, khoảng hai mươi tuổi, dáng người và gương mặt đều là cực phẩm, nhưng khẽ nâng cằm, khóe mắt hơi nhếch lên, khiến người ta có cảm giác vô cùng sắc bén.

Nam thì mặc trang phục hoa lệ, trên mười ngón tay đeo mười cái nhẫn, có thể nói là tài đạikhí thô, nhưng vẻ mặt nịnh nọt.

Nhưng nam tử nhìn thấy Thường Thanh Thiên bị hủy thành như vậy, trong đôi mắt tam giác thỉnh thoảng lóe lên tức giận, chẳng qua e ngại cô gái ở bên cạnh, không dám phát tác.

Cô gái nhìn đám Võ Bá người đầy vết thương, lông mày nhíu lại, trong đôi mắt lóe lên sắc bén.

- Các ngươi làm bọn họ bị thương?