Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 865# 1




 

 

 

Chương: Xạ Nhật Sơn
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Đạo Môn là đại tông môn cách Thần Nông Tông rất gần, nhưng nếu thông qua Truyền Tống Trận cũng phải mất mười ngày.

Linh hạm thì nhanh hơn, trên linh hạm có Tinh Bàn và Truyền Tống Trận, chỉ cần đủ tinh thạch, bố trí đủ Tinh Bàn, linh hạm có thể thông qua Truyền Tống Trận không ngừng xuyên qua, tốc độ nhanh hơn nhiều.

Vốn cần mười ngày lộ trình, thông qua linh hạm chỉ cần một ngày là đủ.

Thông thường linh hạm dùng để tác chiến, chỉ có một số tu sĩ cao cấp mua linh hạm để hoành độ hư không.

Dù sao lúc có nhiều chỗ không có truyền tống, thông qua linh khí pháp bảo không chỉ quá mệt mỏi còn tiêu hao không nhỏ, sử dụng linh hạm không chỉ an toàn, cũng thuận tiện hơn nhiều.

Chỉ là một số môn phái nhỏ không có cách nào trả tiền cho một chiếc linh hạm, cho dù là tu sĩ cao cấp cũng không phải ai cũng có.

Kiếp trước, trái lại Mạc Phàm có mấy chiếc linh hạm.

Vô Ngần thân là gia chủ Lam gia của Thần Nông Tông, tất nhiên có tư cách đạt được linh hạm.

Bên trong linh hạm, chỉ có một ngày đường, Mạc Phàm không tiếp tục tu luyện, mà ngồi phẩm linh trà với đám Vô Ngần.

- Lam Dương sư huynh, ngươi chắc chắn không định rời khỏi sao, có khả năng lần này rất nguy hiểm.

Mạc Phàm nói.

Kiếp trước, Lam Dương sư huynh và Vọng Cơ sư huynh cùng tham gia Đại Bỉ, tuy Lam Dương hoàn hảo không tổn hao gì trở lại Thần Nông Tông, nhưng một đời này thì khác.

Những người đó vì đối phó hắn, không tiếc từ bỏ Lam Dương cũng không biết chừng.

Dù sao nếu Lam Dương chết trên Đại Bỉ, chắc chắn Lam gia sẽ đổ lên đầu hắn.

Nếu Lam Dương sư huynh rút lui, do Vọng Cơ sư huynh thế thân, hắn cũng không trách Lam Dương, Lam Dương có quyền này.

- Không phải Mạc sư đệ cảm thấy ta không có thực lực bảo vệ bản thân đấy chứ, có cần ta truyền đạt những lời này cho sư phụ ta không?

Lam Dương thổi mấy hơi chén trà, cười nói.

- Chuyện này thì không phải, chỉ sợ liên lụy tới Lam Dương sư huynh.

Mạc Phàm nhíu mày nói.

- Yên tâm đi, nội tình chuyện này ta biết rõ hơn ngươi nhiều, nếu không phải đối thủ, ta sẽ chủ động chịu thua, trái lại là ngươi, ngươi chuẩn bị làm thế nào đây?

Lam Dương nhìn Mạc Phàm hỏi.

Vô Huyền sư bá vừa bảo Mạc Phàm đạt được thứ nhất, vừa không cho hắn ra tay nặng, nếu không nói tới sinh tử, so với Mạc Phàm, anh ta tốt hơn nhiều, dù sao anh ta cũng là đồ đệ của Vô Địch, người của Lam gia, những người đó ra tay đêu phải suy xét.

- Ta sao?

Mạc Phàm nhíu mày, dời mắt nhìn Vọng Cơ.

- Vọng Cơ sư huynh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là huynh không cần tham gia Đại Bỉ, huynh không cần phải đến Đạo Môn, ở trong linh hạm của Vô Ngần sư thúc tu luyện nhé?

Linh hạm có thể biến thành to bằng lòng bàn tay để trong nhẫn trữ vật, nhưng linh hạm có thể tự thành một vùng không gian, đứng trong linh hạm như tiến vào trong mật thất.

Nếu Vọng Cơ sư huynh không xuất hiện ở Đạo Môn, vẫn đừng nên xuất hiện thì hơn, tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

- Đa tạ Mạc sư đệ suy nghĩ thay ta, nhưng không cần phải như vậy, chuyện gì nên tới sẽ tới, ngăn cũng không ngăn được, phía bên ta đệ không cần phải quan tâm, ta tự có biện pháp, đệ cần nên cẩn thận hơn.

Vô Địch khẽ nhấp một ngụm linh trà, cười nhạt nói.

Ý tốt của Mạc Phàm anh ta đã biết, nhưng anh ta có suy tính rồi.

- Chuyện này…

Mạc Phàm nói đến bên miệng, lại thu trở về.

- Nếu là như vậy, vậy Vọng Cơ sư huynh cẩn thận một chút.

Quả thật mệnh thuật là như vậy, cho dù lần này Vọng Cơ sư huynh trốn đi, có khả năng lần sau sẽ gặp được.

Trừ phi Vọng Cơ sư huynh có thể phế Long Ngạo Thiên, chuyện này mới biến mất.

Nhưng Vọng Cơ sư huynh không còn là Vọng Cơ kiếp trước, Vọng Cơ sư huynh có cơ duyên trong động Dương Thiên Cung hắn cho, kiếp trước Vọng Cơ sư huynh cân sức ngang tài với Long Ngạo Thiên, hiện giờ hẳn là còn cao hơn Long Ngạo Thiên một chút?

- Mạc Phàm, ngươi có tính toán gì không, ta nghe Vô Phong sư đệ nói, ngươi có thù oán với Long Ngạo Thiên?

Vô Ngần hỏi.

- Con sao, người không có thù oán với con con sẽ không hủy đối phương, nhưng Long Ngạo Thiên phải chết.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Trong lúc này chắc chắn có người chết trên tay hắn, nhưng muốn chết trên tay hắn dễ như vậy sao, không đơn giản như vậy.

Y tiên Bất Tử hắn khiến đối phương chết, đối phương phải chết, hắn không cho chết, muốn chết cũng không được.

Nhưng Long Ngạo Thiên lấy đôi mắt của Tiểu Vũ, còn giết nhiều người Mạc gia như thế, lại mang Tiểu Tuyết đi, không có lý do gì để anh ta còn sống.

- Ngươi muốn giết Long Ngạo Thiên, chuyện này ngươi suy nghĩ kỹ chưa?

Sắc mặt Vô Ngần thay đổi, nói.

Mạc Phàm giết được Long Ngạo Thiên hay không tạm thời không nói, Mạc Phàm đánh Long Ngạo Thiên tàn phế có lẽ dễ nói một chút, trên Đại Bỉ xảy ra chuyện như vậy rất bình thường.

Nhưng Long Ngạo Thiên là thiên tài Ngạo Nhật Sơn Tông quan tâm nhất gần đây, nghe nói thiên phú của tông chủ Ngạo Nhật Sơn Tông đương nhiệm cũng không bằng Long Ngạo Thiên.

Mạc Phàm giết Long Ngạo Thiên sẽ xảy ra chuyện lớn, chỉ sợ chưởng môn ra mặt mới có thể giải quyết chuyện này.

Chưởng môn đã biến mất một thời gian rất dài, không biết lúc nào mới trở về, có khả năng đợi chưởng môn trở về, Mạc Phàm đã bị đám Vô Huyền giao cho Ngạo Nhật Sơn Tông.

- Vô Ngần sư thúc yên tâm, con tự có tính toán.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên tinh quang nói.

Hắn không biết người hợp tác với đám Vô Huyền sư thúc có phải Long Ngạo Thiên hay không, nhưng Long Ngạo Thiên phải chết.

Nếu Vô Huyền sư thúc tìm lý do cho hắn, nếu hắn chết đi, Thần Nông Tông sẽ không báo thù.

Vậy hắn cũng tìm một lý do cho Long Ngạo Thiên, khiến Long Ngạo Thiên chết, Ngạo Nhật Sơn Tông cũng không dám báo thù.

- Nếu cần Lam gia ta giúp, ngươi cứ việc nói với ta.

Vô Ngần thấy Mạc Phàm đã có dự tính, cũng không hỏi nhiều, nói tiếp.

Mạc Phàm giúp Lam Dương không ít trong Võ Đạo Trì, ông đều nhìn thấy trong mắt.

ầ ểMạc Phàm cần giúp đỡ, ông cũng không thể quá keo kiệt.

Long Ngạo Thiên muốn đấu với Lam gia bọn họ, còn kém một chút.

- Đa tạ ý tốt của Vô Ngần sư thúc.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, ôm quyền nói.

- Đúng rồi, cho mấy đứa thứ này, Đạo Môn tổ chức Đại Bỉ trăm năm ở Xạ Nhật Sơn, sẽ có không ít người tới, nếu gặp phải phiền phức gì, trước khi Vô Phong sư đệ chưa tới, mấy đứa có thể tìm ta thông qua Thông Tấn Phù này, ta sẽ nhanh chóng tới đó.

Vô Ngần lấy ba Thông Tấn Phù ra đưa cho đám Mạc Phàm.

Còn hai ngày nữa mới bắt đầu Đại Bỉ, hai ngày này có không ít người lựa chọn đi dạo gần đây, nơi tổ chức Đại Bỉ thì thường không mở cho người ngoài.

Thông thường, không ít người nhìn thấy đệ tử của Thần Nông Tông, không ai dám tìm đám Mạc Phàm gây phiền phức.

Nhưng Đại Bỉ lần trước có không ít người chết dưới tay đệ tử Thần Nông Tông, không loại trừ khả năng đệ tử tông môn sẽ nhằm vào đệ tử Thần Nông Tông bọn họ.

Có thứ này, nếu bọn họ chọc tới tiền bối của đối phương, có thể giảm bớt không ít phiền phức.

Mạc Phàm không từ chối, cất Thông Tấn Phù đi, nhìn ra bên ngoài, trong mắt hắn lóe lên tinh quang.

Tinh vực của Đạo Môn đã ở ngay trước mắt, hắn đến Tu Chân giới một năm, cuối cùng cũng đợi tới Đại Bỉ, cuối cùng hắn sắp gặp Tiểu Tuyết và báo thù cho đám Tiểu Vũ rồi.

Nghĩ như vậy, tinh quang trong mắt hắn lại mạnh hơn vài phần.

Không biết hiện giờ bọn họ thế nào rồi.