Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 842# 2




 

 

 

Chương: La Thiên Đại Tế
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Phùng sư huynh, phòng tu luyện của huynh, chỉ sợ Mạc sư đệ chướng mắt ấy chứ.

Mỹ nữ họ Liễu nói với vẻ khinh thường.

- Nói cũng đúng, Mạc sư đệ tìm Bất Linh sư muội tới đây, chỉ sợ không lâu sau, linh khí đều chạy hết về chỗ Mạc sư đệ rồi.

Nam tử họ Phùng cười nói.

Gần đây Bất Linh luôn gõ gõ đập đập ở phủ đệ của Mạc Phàm, sao bọn họ có thể không phát hiện ra.

- Xem ra, chúng ta sắp xong đời rồi.

Những người khác cũng cười nói.

Những lời này vừa vang lên, xung quanh lập tức tràn đầy tiếng cười.

Trong mấy người, Mạc Phàm mở mắt ra, liếc mắt nhìn đám người một cái.

- Phùng sư huynh, Liễu sư tỷ, hai người rảnh rỗi thật, thậm chí có thời gian quấy rầy ta tu luyện, niên khóa của mọi người làm xong rồi à, thiếu chút nữa quên mất, mọi người không cần làm niên khóa.

Mạc Phàm thản nhiên nói, đứng dậy khỏi thác nước.

Mỗi đệ tử của Thần Nông Tông đều phải làm một số nhiệm vụ, ví dụ như đệ tử của Vô Hỏa Phong phải luyện chế lượng lớn dược, Vô Đan Phong là đan dược, Vô Cực Phong là phải xuống núi cứu người.

Nhưng đám Phùng sư huynh thường để người khác hoàn thành, gần như chưa từng tự mình làm.

- Đệ biết thì tốt, đúng rồi, không phải ba ngày trước đệ bảo bọn ta suy nghĩ kỹ sao, bọn ta suy nghĩ kỹ rồi, bọn ta vẫn cảm thấy không thể điều chỉnh Tụ Linh Trận, gần đây bỗng nhiên ta có cảm giác sắp đột phá, cần lượng lớn linh khí để đột phá.

Nam tử họ Phùng cười nói.

- Ta dưỡng linh thảo tới thời khắc quan trọng, cũng không thể.

Mỹ nữ họ Liễu cũng nói.

- Linh sủng mà ta dưỡng cũng sắp ra đời, cũng cần lượng lớn linh khí.

Một người khác cười nói.

… T

rên mặt đám người đều là trêu tức, tự tìm lý do đường hoàng cho mình.

- Tình hình là như vậy, cho nên tới thông báo cho Mạc sư đệ một chút, đợi lúc Mạc sư đệ dựng Tụ Linh Trận phải cẩn thận chút, đừng bồi Liễu phu nhân hựu trạch binh.

Nam tử họ Phùng mỉm cười nói.

Khởi động Tụ Linh Trận, nếu không đủ linh khí, sẽ cần không ít linh thạch thôi động.

Như vậy không chỉ Tụ Linh Trận bị hủy, những linh thạch này cũng lãng phí toàn bộ.

Bọn họ không điều chỉnh cường độ tụ linh của Tụ Linh Trận, Mạc Phàm dùng Tụ Linh Trận cũng không được, trừ phi Mạc Phàm có một tòa linh sơn có thể tiêu hao.

Bởi vì chỉ khi Tụ Linh Trận khởi động hoàn toàn, mới có thể đối đầu với Tụ Linh Trận của bọn họ.

Mà quá trình này, cần tiêu hao lượng lớn linh thạch.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua phủ đệ của hắn, trên đỉnh chính sảnh, Không Hổ đang phóng nhập Trận Bàn cỡ cái thớt ở không trung dưới sự chỉ huy của Bất Linh, chậm rãi thổi về phía trước, cuối cùng đứng trên cao trăm mét.

Theo Trận Bàn được đặt, hào quang màu bạc sáng lên trên Trận Bàn, lan tràn ra xung quanh.

Hào quang màu bạc tới chỗ nào, một đám Trận Bàn được đặt trong không trung và Trận Văn được khắc trên kiến trúc sáng lên, hình thành một đồ án như tinh hải, bao phủ trên không phủ đệ.

Mạc Phàm thấy một màn này, khẽ gật đầu.

Thiên tài đúng là có tư thế của thiên tài, không sai một chút nào, hiện giờ Bất Linh sư tỷ còn chưa nổi tiếng, nhưng phương diện luyện khí kiện trận đã rất kinh người.

Hắn bảo Bất Linh sư tỷ dựng La Thiên Đại Trận cho hắn, Bất Linh sư tỷ lại dựng La Thiên Đại Tế cho hắn, tuy khác một chữ, nhưng độ khó tăng lên nhiều.

Cùng là trận pháp, đệ tử khác ở Thần Nông Tông cần 20 ngày, chất lượng chưa chắc đã tốt.

Hắn cũng cần 10 ngày, nhưng Bất Linh sư tỷ chỉ cần ba ngày.

- Phùng sư huynh, Liễu sư tỷ, nếu không còn chuyện gì khác, ta về trước đây.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Đừng gấp như vậy, Tụ Linh Trận của đệ thành, còn làBất Linh sư muội ra tay, chẳng lẽ đệ không mời bọn ta cùng xem sao?

Mỹ nữ họ Liễu thấy Mạc Phàm định rời đi, cười âm hiểm nói.

Mạc Phàm dựng Tụ Linh Trận xong, đặt một số linh thạch, sẽ bắt đầu khởi động.

Trường hợp như vậy, sao bọn họ có thể bỏ qua, tất nhiên là phải đi quan sát.

- Mấy vị sư huynh muội, mọi người cảm thấy thế nào, muốn qua đó nhìn không?

Nữ tử họ Liễu cười hỏi.

- Chuyện phải phải xem Mạc sư đệ, nếu Mạc sư đệ không thấy chúng ta quá quấy rầy, đương nhiên chúng ta không có vấn đề, nếu La Thiên Đại Tế của Mạc sư đệ có thể vận chuyển, tất nhiên không thể tốt hơn, chuyện này coi như là giải quyết hoàn mỹ rồi.

Nam tử họ Phùng nhìn Mạc Phàm, cười nói.

Tuy ông ta không phải đệ tử của Vô Khí Phong, nhưng có biết một chút về trận pháp.

Trận pháp mà Bất Linh bố trí cho Mạc Phàm, tất nhiên là ông ta nhận ra được.

Trận pháp này vận chuyển, tất nhiên có thể đối kháng với bọn họ, nhưng muốn vận chuyển được, khó hơn Tụ Linh Trận thông thường nhiều.

Mưu đồ của Mạc Phàm không nhỏ, khả năng bị quất ngã cao hơn rồi.

- Không sai, không biết Mạc sư đệ có hoan nghênh bọn ta không?

Những người khác phụ họa theo.

Mạc Phàm nhíu mày, sau đó lông mày giãn ra.

- Nếu mọi người muốn đi, thì đi cùng đi.

Hắn vốn không có hứng thú dẫn bọn họ đi cùng, nhưng mấy người này muốn nhìn, vậy mở to mắt ra mà nhìn.

Nói xong, hắn đi về phủ đệ dọc theo thác nước.

Đám nam tử họ Phùng cười đắc ý, theo sát phía sau.

… C

hỉ trong phút chốc, mấy người đã tới phủ đệ của Mạc Phàm, Bất Linh dẫn Mạnh Vô Kỳ và Không Hổ đi tới.

- Đây là lệnh bài phủ đệ này của đệ, ta đã đổi giúp đệ rồi, đệ có thể khống chế trận pháp trong phủ thông qua lệnh bài này, cho ta linh thạch, ta đặt vào giúp đệ, phủ đệ này hẳn là có thể khôi phục nguyên dạng rồi.

Bất Linh đưa lệnh bài cho Mạc Phàm, sau đó vươn một tay ra.

- Đúng rồi, tốt nhất là linh thạch phẩm chất tốt một chút, nếu không khó mà vận chuyển được.

Bất Linh nói xong bổ sung thêm một câu.

Cô mới nói xong, tươi cười lập tức xuất hiện trên mặt đám nam tử họ Phùng.

Từng tháng Thần Nông Tông đều phát một số linh thạch cho đệ tử, số lượng nhiều hơn những tông phái khác nhiều, nhưng không đủ để mình tu luyện.

Có khả năng cần tích lũy rất lâu, mới đạt được lượng lớn linh thạch.

Cho dù có linh thạch phẩm chất tốt, cũng chưa chắc nỡ lấy ra dùng.

Trái lại bọn họ không có vấn đề gì, tổ tông của bọn họ đều ở Thần Nông Tông, linh khí loại này thì khỏi phải nói, Mạc Phàm là một người từ Hạ giới tới, thì có vẻ khó khăn rồi.

Sở dĩ bọn họ không cần làm niên khóa, là vì có người như Mạc Phàm làm giúp bọn họ, bọn họ chỉ cần trả một số linh thạch là được.

Mạc Phàm cười nhạt, cất lệnh bài đi.

Đồng thời, một bảo rương hình vuông xuất hiện trước người hắn.

- Bất Linh sư tỷ, sư tỷ xem những thứ này đủ không?

Mở rương ra, bên trong có một đám hộp ngọc nhỏ, trong mỗi hộp ngọc nhỏ có đặt một cục đá.

Những tảng đá này không tính là quá to, to nhất thì bằng nắm tay, nhỏ nhất thì như hạt táo, nhưng linh khí kinh người tỏa từ trong tảng đá ra.

Nhìn thấy những tảng đá này, đám nam tử họ Phùng lập tức sửng sốt.

Bọn họ không nhận ra hết những tảng đá này, nhưng nhận ra được mấy tảng đá có giá trị trên vạn linh thạch cao cấp.

ề ẳCho dù có nhiều linh thạch như vậy, bình thường cũng khó mà mua được, mà Mạc Phàm có hẳn một rương.

Đây là Mạc Phàm tiện tay lấy ra, không biết trong nhẫn trữ vật của hắn còn bao nhiêu.

- Tiểu tử này có lai lịch gì, mà nhiều bảo vật như thế?

- Những thứ này có thể lấy mấy cục đặt ở nơi quan trọng, đệ có thứ cấp thấp hơn không?

Trước mắt Bất Linh sáng lên, không chút khách sáo cất cái rương của Mạc Phàm đi, nói.

- Cấp thấp một chút sao, thực sự không có…

Mạc Phàm lộ ra chút khó xử. Ở đây, đám nam tử họ Phùng không biết phải nói gì.