Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 839# 1




 

 

 

Chương: Phản Bội?
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Vô Thiên, Hàn Ly và Ma Ngưu nhìn thấy bốn bóng dáng này, vẻ mặt lập tức khác nhau.

- Đây, đây là?

Bốn người này không phải ai khác, đúng là đám Bạch Hổ vương.

- Đây là chuyện gì thế?

Hàn Ly và Ma Ngưu cảm thấy khó hiểu nói.

Mạc Phàm không phải đi độ kiếp, lại mang bốn yêu vương về.

Bốn yêu vương tới đây, là giết Mạc Phàm, hay mới bị Mạc Phàm phát hiện?

Thần thức của Mạc Phàm không phải mạnh bình thường, có thể cảm nhận được tồn tại của bốn yêu vương.

Nếu bốn yêu vương tới đối phó Mạc Phàm, vậy thì phiền phức rồi.

Bốn yêu vương còn mạnh hơn Vô Thiên nhiều, Vô Thiên không thể ra tay với Mạc Phàm, nhưng bốn yêu vương này không bị hạn chế.

Vô Thiên cũng sửng sốt, sau đó khôi phục như thường.

Ông ta đi tới trước người bốn yêu vương, khom người cúi đầu.

- Vô Thiên bái kiến bốn vị yêu vương đại nhân, bốn vị yêu vương tới đây làm gì thế, sao lại đi cùng một nhân loại?

Không biết sao bốn yêu vương lại đi cùng Mạc Phàm, nhưng bốn yêu vương chắc chắn sẽ không phản chiến đứng về phía nhân loại, trừ phi đầu óc của bốn yêu vương có vấn đề.

Cho dù Mạc Phàm là đệ tử có bối phận cao ở Thần Nông Tông, cũng như vậy.

- Vô Thiên, ngươi vừa nói gì, có thể lặp lại lần nữa không?

Bạch Hổ vương liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, hỏi.

- Vô Thiên bái kiến…

Vô Thiên hơi sửng sốt, nói.

- Không đúng, câu trước.

- Vô Sương.

- Còn câu trước nữa.

ể ể ố- Để tiểu tử này quỳ xuống sao?

Vô Thiên nghĩ một lát, tiếp tục nói.

- Đúng vậy, là câu này, ngươi muốn tiểu tử này quỳ xuống, nếu không ngươi định làm gì?

Bạch Hổ vương gật đầu, nói.

- Vậy mà tiểu tử nhân loại này khiến ta quỳ ba ngày, tất nhiên là ta không thể tha cho cậu ta, chuyện này Bạch Hổ vương có vấn đề gì sao?

Vô Thiên tò mò hỏi.

- Có, là vấn đề rất lớn, khi Mạnh Bất Đồng đại nhân rời đi có nói một câu, nếu Mạc đại nhân xảy ra vấn đề gì ở Vạn Yêu Quật, sẽ khiến bọn ta biến mất vĩnh viễn, tuy ngươi không thể giết Mạc đại nhân, nhưng bảo Mạc đại nhân quỳ xuống, ngươi cảm thấy Mạnh đại nhân sẽ trừng trị bọn ta thế nào?

Bạch Hổ vương lạnh lùng nói.

Bạch Hổ vương nói xong, năm ngón tay mở ra, một thanh trường đao xuất hiện trong tay ông ta, phong mang lóe lên.

Ông ta vừa nói xong những lời này, Vô Thiên và đám Hàn Ly lại sửng sốt.

- Cái gì?

Nhất là Hàn Ly, Hàn Ly hiểu rõ quan hệ giữa Mạc Phàm và Mạnh Bất Đồng nhất, bây giờ Mạnh Bất Đồng lại phải bảo vệ Mạc Phàm, còn ra lệnh cho bốn yêu vương, sao có chuyện này được?

Mạnh Bất Đồng không phái người giết Mạc Phàm, đã không tệ rồi, bây giờ xảy ra chuyện gì thế?

Đôi mắt của Vô Thiên chớp chớp, mãi mới phản ứng kịp.

- Bạch Hổ vương đại nhân, có phải có nhầm lẫn gì hay không?

Tất nhiên là ông ta có biết Mạnh Bất Đồng, một trong những người cầm quyền rất cường đại ở Thần Nông Tông, cho dù là bốn yêu vương cũng không dám làm trái.

Nhưng người cường đại như vậy có quan hệ gì với Mạc Phàm, nhất định là nhầm rồi.

Nếu Mạc Phàm thật sự là đại nhân vật như Mạnh Bất Đồng, cần ở cạnh cấp bậc như Hàn Ly sao, ít nhất cũng phải là Bạch Hổ vương.

- Ngươi đang nghi ngờ bổn vương à?

Bạch Hổ vương nhíu mày, lạnh giọng hỏi.

- Hay là ngươi đang nghi ngờ bốn bọn ta?

Bên cạnh Bạch Hổ vương, mỹ nữ tóc đỏ nói.

Uy áp thuộc loại vương giả phóng thích mà ra từ người mỹnữ tóc đỏ, đè về phía Vô Thiên.

Sắc mặt Vô Thiên thay đổi, khó coi hoàn toàn.

Một yêu vương thì có khả năng nhầm lẫn, nhưng ở đây có tận bốn yêu vương, không có khả năng mỗi người đều nhầm.

- Chuyện này…

- Chuyện lần này ầm ĩ lớn rồi.

Trong chớp mắt, trong mắt ông ta không còn một chút đắc ý.

- Hỏa Xà vương đại nhân, ta không có ý này…

- Vậy ngươi có ý gì?

Mỹ nữ tóc đỏ nhíu mày hỏi.

- Bốn vị đại nhân tha mạng.

Đôi mắt của Vô Thiên đảo liên tục, quỳ trên đất nói.

Tuy bốn yêu vương này cũng là Hợp Đạo kỳ, nhưng bốn yêu vương đều nắm giữ bản nguyên chi vật của Vạn Yêu Quật.

Nếu ông ta ra tay với bốn yêu vương, bị giết chết có thể là chuyện trong chớp mắt.

- Chúng ta tha cho ngươi không có tác dụng gì, ngươi để Mạc đại nhân quỳ xuống, còn dùng yêu binh yêu tướng của Hàn Ly Động để uy hiếp, ngươi xem Mạc đại nhân có tha cho ngươi không.

Bạch Hổ vương hừ lạnh một tiếng, nói.

Tâm tình của Vô Thiên lập tức chìm vào đáy cốc, đôi mắt âm tình bất định nhìn về phía Mạc Phàm.

Một lát sau, tươi cười nịnh nọt xuất hiện trên mặt ông ta.

- Thật không ngờ Mạc đại nhân có địa vị cao như vậy ở Thần Nông Tông, lúc trước Vô Thiên đã đắc tội nhiều, mong Mạc đại nhân tha thứ, từ nay về sau Vô Thiên ta sẽ không tới tìm Hàn Tuyết và Ma Ngưu gây phiền phức, ngươi xem như vậy được không?

- Nếu ngươi còn không hài lòng, ta có thể lại tiến vào bí cảnh kia quỳ ba ngày, không, quỳ ba năm, coi như là trừng phạt lúc trước ta mạo phạm.

Vừa rồi ông ta định dùng Liệt Hồn Thú giết Mạc Phàm, còn ép Mạc Phàm quỳ xuống.

Chỉ cần một câu của Mạc Phàm, bốn yêu vương sẽ không thèm nhăn mày một cái, ra tay giết ông ta luôn.

- Cho ngươi quỳ ba năm, đợi ngươi ra ngoài, lại tìm yêu thú khác tới giết ta à, hay là để ngươi giết yêu binh yêu tướng của Hàn Ly uy hiếp ta?

Mạc Phàm nhíu mày, hỏi.

- Chuyện này, tiểu nhân không dám, Mạc đại nhân yên tâm, tiểu nhân không dám nữa đâu.

Vô Thiên vội vàng lạy trên đất, khẩn cầu.

- Không dám?

Mạc Phàm lắc đầu cười.

- Ông ta, các ngươi nhìn mà làm đi, ta không muốn nhìn thấy ông ta nữa.

Mạc Phàm lạnh lùng nói với Bạch Hổ vương.

Hắn đã cảnh cáo Vô Thiên và Vô Sương vài lần, hai người vẫn không biết hối cải.

Vẻ mặt Vô Thiên ngây ngốc, khuôn mặt vô cùng khó coi, vội vàng nói:

- Mạc đại nhân tha mạng.

- Chuyện này đơn giản.

Bạch Hổ vương vươn một tay về phía Vô Thiên.

Một cơn gió xoáy lập tức xuất hiện xung quanh Vô Thiên, cuốn Vô Thiên vào bên trong.

- Không, không, bốn vị yêu vương ta là yêu tộc, tiểu tử này là nhân loại, chẳng lẽ các ngươi muốn phản chiến nhân loại sao?

Vô Thiên không cam lòng nói.

Bạch Hổ vương không thèm quan tâm đến lý lẽ, phản chiến hay không, không do Vô Thiên định đoạt.

Năm ngón tay ông ta nắm chặt, Vô Thiên biến mất trong gió lốc.

Trong Hàn Ly Động, lập tức yên tĩnh trở lại.

- Mạc đại nhân, như vậy đại nhân hài lòng chưa?

Bạch Hổ vương hỏi.

- Ta sẽ rời khỏi Vạn Yêu Quật về Thần Nông Tông nhanh thôi, ta không muốn có người quấy rầy bọn họ nữa, nếu không lời Mạnh sư huynh nói cũng có hiệu lực như vậy.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

- Ngươi phải rời khỏi đây à?

Hàn Ly nhíu mày, hỏi.

- Không sai.

Mạc Phàm gật đầu.

Hắn và đám Hàn Ly coi như có duyên, chuyện nơi này đã xem như xong việc, trở về nhìn một cái cũng là lúc rời đi.

Đúng lúc có tứ đại yêu vương ở đây, có thể đảm bảo an toàn của bọn họ.

- Chuyện này không thành vấn đề, nếu là bạn của Mạc đại nhân, sau này ở Vạn Yêu Quật không có ai dám gây sự với bọn họ.

Bạch Hổ vương cung kính nói.

- Tốt nhất là như vậy, nếu không vừa rồi Vô Thiên biến mất thế nào, ta sẽ khiến các ngươi biến mất thế đó, tuy ta không thần thông quảng đại như Mạnh sư huynh ta, nhưng có bản lĩnh này hay không, các ngươi thử thì biết, các ngươi có thể rời đi rồi.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói. Sắc mặt đám Bạch Hổ vương thay đổi, rời khỏi Hàn Ly Động.