Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 836# 1




 

 

 

Chương: Vạn Tượng Thiên Độ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Thiên kiếp không phải vật chết, mà có ý thức của bản thân.

Mạc Phàm có thể thích ứng đạo thiên kiếp thứ năm, đạo thiên kiếp thứ sáu chắc chắn sẽ có biến hóa.

Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều tu sĩ độ kiếp, sẽ bó tay chịu trói.

Trừ phi cơ thể Mạc Phàm đã đủ đối đầu với bất luận biến hóa của thiên kiếp, nếu không Mạc Phàm không có khả năng chống đỡ thiên kiếp.

Mà trước mắt cấp bậc thần thể của Mạc Phàm, cho dù sau khi trải qua thiên kiếp rèn luyện, cũng không đủ chống lại biến hóa của thiên kiếp sau đó.

Hơn nữa…

- Nếu là như vậy, ta yên tâm rồi.

Lông mày của tiên khí Khổn Thần giãn ra, thoải mái nói.

Cho dù Mạc Phàm có chút tiềm lực, nhưng bà ta đường đường là tiên khí sao có thể bại bởi Mạc Phàm?

Còn mấy đạo thiên kiếp nữa, chỉ cần Mạc Phàm không có biện pháp độ qua là được.

Mạnh Bất Đồng nhíu mày, nhưng không nói gì thêm, đôi mắt đánh giá Mạc Phàm cẩn thận, giống như muốn nhìn thấu Mạc Phàm.



Một phút sau, toàn bộ đạo lôi kiếp thứ năm rơi vào trong cơ thể Mạc Phàm, cơ thể Mạc Phàm trải qua hơn trăm lần hủy diệt đến biến hóa, bảo hoa xuất hiện trên người Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhìn cơ thể góc cạnh rõ ràng của hắn, khóe miệng hơi nhếch lên.

Sau khi hắn thi triển Thối Thể Châm, tuy phương diện khác tăng trưởng, làm cho cơ thể hắn nước lên thì thuyền lên, nhưng hắn không cố gắng rèn luyện cơ thể.

Đây là lần đầu tiên hắn tôi thể bằng thiên kiếp, trước đây đều dùng những phương pháp khác tôi thể.

Chỉ là hiệu quả không tệ, cơ thể hắn lại tăng lên một cấp bậc.

Hắn xem xét cơ thể mình một phen, ngẩng đầu nhìn lôi kiếp trên thiên không, nhíu mày.

Nếu dựa theo tiết tấu lúc trước, đạo thiên kiếp thứ sáu sớm đã hạ xuống rồi.

Nhưng đạo thiên kiếp thứ sau này lại không đánh xuống.

- Đây là sao thế?

- Mạc sư đệ, đệ phải cẩn thận, có khả năng lần này sẽ hạ xuống hai đạo lôi kiếp.

Mạnh Bất Đồng nhắc nhở.

Thiên kiếp càng về sau càng lâu, uy lực cũng càng khủng bố.

Nhưng không phải không thể tìm ra quy luật.

Thời gian tích lũy đạo thiên kiếp thứ sáu, là tổng của đạo thiên kiếp thứ sáu và thứ bảy hạ xuống.

Với kinh nghiệm của ông ta, rất có khả năng hai đạo thiên kiếp cùng hạ xuống.

Tiên khí Khổn Thần nghe thấy lời Mạnh Bất Đồng nói, khóe miệng hơi nhếch lên, vui mừng ở trong mắt lại dày đặc hơn vài phần.

- Mạc sư đệ, nghe thấy không, hai đạo thiên kiếp đó, bây giờ ngươi chịu thua còn kịp.

Mạc Phàm lắc đầu cười, vươn một tay ra, trường kiếm Cửu Tinh nhoáng lên một cái, xuất hiện ở trong tay hắn.

- Khổn Thần, ngươi vẫn nên thành thật trong cung điện của Mạnh sư huynh một thời gian đi, còn nữa, đám tiên linh chi khí của ngươi, ta lấy chắc rồi.

Vẻ mặt Mạc Phàm chắc chắn, từng đạo phù văn xuất hiện trên Cửu Tinh.

Hai đạo thiên kiếp, sao hắn có thể không nhìn ra.

Nếu chỉ có một đạo thiên kiếp, hắn còn cảm thấy hơi phiền phức một chút, độ kiếp lâu như vậy, cũng nên kết thúc rồi.

- Vậy sao, vậy ta xem ngươi cùng độ hai đạo lôi kiếp thế nào.

Khổn Thần cười nói.

Bà ta là tiên khí, quả thật chưa từng độ thiên kiếp, nhưng từng hộ đạo giúp người ta, nên từng thấy không ít người độ thiên kiếp.

Một đạo thiên kiếp đã có vẻ cố sức, hai đạo thiên kiếp cùng đánh xuống, không ít người khi độ kiếp thường bại bởi hai đạo thiên kiếp cùng đánh xuống.

Bà ta vừa mới nói xong.

Hai tiếng lôi minh vang lên, hai đạo lôi điện tử sắc phun trào từ trong kiếp nhãn ra, kéo dài ở trong không trung, giống như hai lôi long phẫn nộ, phân công nhau đánh về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhìn hai đạo thiên kiếp, đôi mắt hắn nheo lại.

Cửu Tinh trong tay hắn chỉ về một đạo thiên kiếp trong đó, vẽ một vòng tròn trong không trung, Cửu Tinh kéo mạnh về sau.

Đồng thời, phù văn trên Cửu Tinh sáng lên.

Thiên kiếp vốn bay về phía Mạc Phàm như bị khiên dẫn, tốc độ tăng lên, chỉ trong chớp mắt đã tới trước người Mạc Phàm.

Nhưng đạo thiên kiếp này không rơi lên người Mạc Phàm, mà xẹt qua người Mạc Phàm.

- Đi cho ta!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, Cửu Tinh trong tay lướt một cái.

Đạo thiên kiếp kia vốn định hướng về thiên kiếp của Mạc Phàm, dưới chỉ dẫn của trường kiếm trong tay Mạc Phàm, vậy mà bay về phía đạo thiên kiếp khác.

“Rầm!” Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên trong không trung, trên bầu trời trực tiếp bị nổ ra một lỗ thủng, khe hở như mạng nhện lan tràn ra tứ phía, lôi điện dọc theo khe hở vươn ra bát phương.

Rất lâu sau, tiếng nổ mạnh dừng lại.

Nhưng xung quanh, lại lặng ngắt như tờ.

Không nói đến đám Bạch Hổ vương, Mạnh Bất Đồng và tiên khí Khổn Thần cũng sợ ngây người.

Vốn cho rằng hai đạo thiên kiếp sẽ làm Mạc Phàm bị thương, thật không ngờ Mạc Phàm dùng phương thức như vậy độ qua hai đạo thiên kiếp.

- Đó là gì thế?

Khổn Thần nhíu mày hỏi.

Thiên kiếp là thiên đạo chi lực, sao có thể bị khiên dẫn?

Nếu có thể điều khiển như Mạc Phàm, thiên kiếp thật sự không có gì đáng sợ, một người một kiếm sẽ khiên dẫn được thiên kiếp đến trên kiếp vân, phá kiếp vân là được.

- Vạn Tượng Thiên Độ.

Trong mắt Mạnh Bất Đồng lóe lên dị sắc, trầm giọng nói.

Vạn Tượng Thiên Độ, là một loại bí pháp rất nổi tiếng vào mấy trăm năm trước, được xưng là có thể khiên dẫn toàn bộ, thiên kiếp cũng là một trong những thứ có thể bị khiên dẫn.

Loại bí pháp này vì quá nghịch thiên, cũng được người ta dùng độ kiếp, nhưng xuất hiện không lâu thì biến mất.

Có người nói kẻ có được bí pháp này bị thiên khiển, chết dưới thiên khiển.

Cũng có người nói, kẻ có được bí pháp này chết ở trong một bí cảnh nào đó.

Dù sao có rất nhiều lời đồn, nhưng mấy trăm năm nay không có ai từng sử dụng, lại xuất hiện trên người Mạc Phàm.

- Vạn Tượng Thiên Độ, sao bí pháp nghịch thiên như vậy lại ở trong tay sư đệ của ngươi, bây giờ ngươi hối hận chưa, hiện giờ ngươi ra tay còn kịp.

Vẻ mặt tiên khí Khổn Thần nghiêm trọng nói.

Mạc Phàm lấy ra nhiều thứ như vậy, mỗi một thứ đều khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.

Phải biết rằng hai bọn họ một người là tiên khí có địa vị cao quý, người còn lại là cao thủ Đại Thừa, có thể khiến bọn họ khiếp sợ quyết không phải hạng người tầm thường.

Chuyện như vậy có nhưng ít xảy ra, hiện giờ xảy ra trên người một tiểu tử Nguyên Anh kỳ.

Đây chỉ là một phần, Mạc Phàm không biểu lộ ra được mấy.

Mạnh Bất Đồng mặc kệ đối thủ như vậy, không khác gì dưỡng hổ vi hoạn.

Đợi tu vi của Mạc Phàm cao thâm hơn, không chắn phía trước bọn họ, có khả năng bọn họ bị Mạc Phàm giẫm dưới chân.

Đôi mắt của Mạnh Bất Đồng âm tình bất định, hiếm khi đánh giá Mạc Phàm một cách thận trọng như vậy.

Ông ta vốn cảm thấy mình đã hiểu rõ về Mạc Phàm, nhưng không ngờ ông ta chỉ hiểu một phần nhỏ, Mạc Phàm quá nằm ngoài dự kiến của ông ta rồi.Mạc Phàm không chỉ có võ đạo, phương diện y đạo cũng rất khủng bố, ngay cả bí pháp bí thuật nắm giữ cũng nhiều như vậy.

Lúc trước ông ta không biết vì sao Mạc Phàm sẽ trở thành đối thủ của cao thủ Đại Thừa như ông ta, hiện giờ ông ta càng ngày càng hiểu rồi.

Người như Mạc Phàm, quả thật là đối thủ của ông ta.

Lúc Mạnh Bất Đồng đang xoắn xuýt.

Bất chợt.

Kiếp vân trên bầu trời như cảm nhận được thiên kiếp bị khiên dẫn, hai con mắt bên cạnh kiếp nhãn lập tức biến thành tử sắc.

Lần này.

Trong ba con mắt, tỏa ra toàn bộ khí tức chôn vùi thuộc thiên kiếp.

Ngay sau đó, không đợi Mạnh Bất Đồng nhắc nhở.

“Răng rắc!” Trong ba con mắt, đạo thứ tám đạo thứ chín diễn sinh ra đạo thiên kiếp thứ mười hàng lâm, lôi điện tử sắc như thiên hà chi thủy trút xuống, chỉ trong chớp mắt đã bao phủ Mạc Phàm cầm kiếm.