Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 825# 2




 

 

 

Chương: Cơ Duyên
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Nếu Hàn Ly tiến vào, phần lớn là có cơ duyên mục tiêu.

Hắn cũng phải đi tìm cơ duyên của mình, một là dùng để đối phó Long Ngạo Thiên ở Đại Bỉ, hai là chống lại thiên kiếp.

Đối phó Long Ngạo Thiên thì không cần phải nói, tuyệt đối không thể lơ là.

Nhưng 18 đạo lôi kiếp trên người hắn cũng không phải ngồi không, một khi dẫn phát, thần thể hiện giờ của hắn cũng không chịu nổi.

Ngọc kiếm Vô Phong trong Nguyên Anh của hắn có khả năng cản thiên kiếp giúp hắn, nhưng hắn đến Nguyên Anh kỳ cũng không khống chế được ngọc kiếm Vô Phong, cùng lắm là lấy ngọc kiếm Vô Phong từ trong Nguyên Anh ra mà thôi.

Như vậy, hắn chỉ có thể đi tìm những thứ khác.Dù sao Vô Sương và Vô Thiên không dám ra tay ở trong này, cũng tới lúc tách ra rồi.

- Ta chuẩn bị đi phía Đông Bắc.

Hàn Ly nhìn thoáng qua phía Đông Bắc, nói.

Lần trước lúc bà ta đi vào, tình cờ phát hiện một tiểu bí cảnh, bởi vì thực lực không đủ, nên để lại dấu hiệu tạm từ bỏ.

Nếu bên trong vẫn còn, chắc chắn có thể khiến bà ta tiến vào Hợp Đạo kỳ.

- Đại nhân, lão Ngưu cũng không chậm trễ ngươi tìm cơ duyên, ta cũng đi dạo ở đây một lát?

Ma Ngưu thấy muốn tách ra, nhếch miệng cười nói.

Bộ dạng vẫn là hèn hạ đê tiện, nhưng không nói qua loa như trước.

Một quyền của Mạc Phàm đánh lùi yêu vương Hợp Đạo kỳ, cho dù là phương diện nào đều đã rung động ông ta.

- Đi đi.

Mạc Phàm gật đầu.

- Đa tạ đại nhân, nếu ta tìm được cơ duyên, nhất định cho đại nhân một nửa.

Ma Ngưu thề son sắt nói.

Ông ta chọn phương hướng, rất nhanh liền biến mất trên cánh đồng tuyết.

Không chỉ Ma Ngưu, yêu lang cũng rời đi theo.

Tuy yêu lang do một chút phân thân của ông ta duy trì, nhưng có ý thức của mình, vận khí tốt mà nói có thể đụng tới cơ duyên.

Chỉ trong phút chốc, cửa vào bí cảnh chỉ còn Mạc Phàm và Hàn Ly.

Hàn Ly không vội vàng rời đi, mà nhìn thoáng qua hướng Vô Sương và Vô Thiên rời đi.

- Ngươi lại đắc tội hai yêu vương rồi.

Lúc trước Mạc Phàm đắc tội năm yêu vương chuẩn bị tiến vào Hợp Đạo kỳ, hiện giờ đánh hai yêu vương Hợp Đạo kỳ, mấy người này sẽ không tha cho Mạc Phàm.

Ra khỏi bí cảnh, Mạc Phàm đợi đại họa ngập đầu đi.

- Ta còn đắc tội cao thủ Đại Thừa và một kiện tiên khí.

Mạc Phàm cười khinh thường, giao Tiểu Hàn Ly cho Hàn Ly.

Tu luyện chi đạo, con đường vốn hẹp như vậy, nếu không chen lách được một phần, thì khó mà có biện pháp đi qua.

Nếu sợ đắc tội với người ta, mà không tiến về phía trước, vậy bị người ta đá xuống đi.

- Vậy tự giải quyết cho tốt.

Hàn Ly nhíu mày, dẫn theo Tiểu Hàn Ly lao về phía Đông Bắc.

Mạc Phàm không để ở trong lòng, liếc mắt nhìn xung quanh một cái, trong mắt hiện lên chờ mong.

Nếu hắn nhớ không nhầm, lúc này Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh vẫn là cấm địa của Hàn Ly Nhất Tộc, một tu sĩ nhân loại xâm nhập vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh lúc này, cụ thể là chỗ nào hắn không nhớ nổi.

Chỉ là phương pháp mở Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh được lưu truyền khắp nơi, một số đông tu sĩ nhân loại tiến vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, dẫn tới Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh bị đóng cửa hẳn là một thời gian nữa mới xảy ra.

Cho nên Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh lúc này gần như là trạng thái nguyên sinh, bên trong có không ít cơ duyên.

Không biết hắn có đầy vận khí như tu sĩ xông vào kia, tìm được một hai kiện bán tiên khí hay không.

Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, phóng ra lượng lớn thần thức, chọn phương hướng đi không có mục đích.

Cơ duyên không khác gì mua xổ số rút thưởng, gần như là đặc biệt.

Có một số người trăm phương nghìn kế khổ sở tìm kiếm, không bỏ qua một chỗ nào, còn liều mạng ngươi chết ta sống, nhưng cuối cùng không thu hoạch được gì.

Nhưng có một số người tìm bừa một chỗ nghỉ ngơi, kết quả là tiên khí và thiên tài địa bảo đập tỉnh.

Cho nên cưỡng cầu không được, chẳng bằng tùy tâm sở dục.

Mạc Phàm đi dọc theo hướng này, đi thẳng về phía trước.

Hắn đi liền năm ngày, đứng trên một ngọn núi cao trăm mét.

Trong năm ngày này, hắn đi ít nhất mấy ngàn kilomet, trái lại gặp không ít yêu thú thuộc tính băng, hơn nữa hắn đi dọc theo phương hướng này, cấp bậc của yêu thú càng ngày càng cao, nhưng không thấy một bí cảnh.

- Chẳng lẽ thời gian tới Tu Chân giới không đúng, hay là tư thế tiến vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh không đúng?

Mạc Phàm nhìn biển băng mờ mịt phía xa, hoài nghi nói. Kiếp trước lúc hắn tới Tu Chân giới, tuy không so được với số mệnh của mấy đại khí vận nổi tiếng, đi ngủ đều có thể ngủ được tiên khí, câu cá cũng câu được thiên tài địa bảo, nhưng cho dù vận khí không tệ, ngoài bí cảnh gần như không có rảnh tay mà về, bằng không mệnh kiếm, Luân Hồi Chi Lô cũng không có khả năng đến tay hắn.

Nhưng lần này hắn đi năm ngày, còn chưa thấy nửa món đồ.

Một lần vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh chỉ có thể ở 15 ngày, hơn nữa sau khi vào trong vòng 3 năm không thể đi vào, cho dù có thể đi vào cũng không có biện pháp kích khởi bí cảnh.

Bây giờ hắn còn chưa thu hoạch được gì, vận khí xem như không tốt.

Không chỉ như vậy, một ngày trước yêu lang truyền tin tới, đã tìm được một bí cảnh, tìm được vài thứ, coi như là có thu hoạch.

Hắn không biết Ma Ngưu thế nào, nhưng đây không phải là lần đầu tiên Hàn Ly tới nơi này, chắc chắn đã tìm được bí cảnh.

Hắn lắc đầu, đi tiếp về phía trước.

Lại đi về trước thử xem, nếu thật sự không được, hắn chỉ có thể đổi phương hướng.

Dù sao nhiều yêu vương đợi hắn như vậy, nếu không có chút cơ duyên tăng thực lực, hắn ra khỏi Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh thật sự không đối phó được.

Hắn mới nhấc chân lên, chân còn chưa hạ xuống, lông mày lập tức nhíu lại.

Ở dưới chân, vốn nên là một vùng băng, lúc này lại nổi lên từng đạo gợn sóng.

- Trăm phương ngàn hướng tìm kiếm bao lần, cuối cùng cũng xuất hiện rồi.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nói.

Kiếp trước hắn tới Huyền Thiên một lần, nên không hề xa lạ với thứ này, gợn sóng này là Truyền Tống Môn thông tới một tiểu bí cảnh.

- Không biết trong bí cảnh này sẽ có thứ gì, hi vọng đừng khiến ta quá thất vọng.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên vẻ chờ mong, hạ chân xuống.

Hắn đi lâu như vậy mới tìm được một bí cảnh như vậy, nếu bên trong chỉ là thiên tài địa bảo thông thường, vậy hắn thiệt lớn rồi.

Chân của hắn rơi vào trong gợn sóng, cả người giống như rơi vào trong nước, biến mất vào giữa gợn sóng.

Theo Mạc Phàm biến mất vào trong gợn sóng, gợn sóng mất đi theo.

Mạc Phàm tiến vào bí cảnh này không lâu, trên biển băng ở phía xa, một bóng dáng ngự phong mà tới, càng lúc càng to, không lâu sau liền tới chỗ Mạc Phàm biến mất.

Người này mặc đạo bào màu xanh, sau lưng là một thanh kiếm đồng, cầm trong tay một thứ như la bàn, xoay vài vòng quanh nơi Mạc Phàm biến mất, trên mặt tràn đầy khó hiểu.

- Rõ ràng là ở chỗ này, sao không có nữa rồi?

Người kia gãi tóc, lẩm bẩm.

Một lát sau, người này xác định ở đây không có bí cảnh, lông mày nhíu lại.

La bàn trên tay người này là tình cờ đạt được, người này có thể đi vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh là dựa vào thứ này.

Vừa tiến vào bí cảnh, thứ này đã mang theo người này chỉ kia đánh kia, chưa từng thất bại một lần, khiến thu hoạch của người này rất phong phú.

Ngày hôm qua bỗng nhiên la bàn chỉ về phía bên này, làm như không thấy tất cả bí cảnh ở xung quanh, lúc này người này mới chạy suốt đêm tới.

Một nơi có thể khiến la bàn cố chấp như vậy, chắc chắn không phải bí cảnh thông thường, tất có thứ tốt xuất hiện.

Ai biết đến nơi này, lại đột nhiên biến mất, người này đi lâu như vậy, còn bỏ qua rất nhiều bí cảnh ở ven đường.

- Không phải bị người ta giành trước đấy chứ, có nên mai phục ở đây không?

Nam tử cau mày, suy nghĩ một lát nói.

Bên trong những tiểu bí cảnh này, đều có thể đạt được linh khí, bí cảnh này khiến nam tử chạy từ ngàn dặm xa xôi tới, nói không chừng là bán tiên khí hoặc thứ cao cấp khác.

Đồ tốt như vậy, sao có thể để người khác cướp đi. Suy nghĩ một lát, nam tử này lấy mấy thứ ra, bố trí xung quanh nơi Mạc Phàm biến mất, ngay cả nam tử này cũng ẩn nấp đi.