Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 823# 1




 

 

 

Chương: Thỏa Hiệp
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Chẳng lẽ không đúng, tiểu tử nhân loại Nguyên Anh kỳ?

Vô Sương cười nhạt, hỏi ngược lại.

Hai bọn họ đều là Hợp Đạo kỳ, đám Mạc Phàm tu vi cao nhất là Hàn Ly, cũng không phải đối thủ của bọn họ, chẳng lẽ còn có chuyện gì ngoài ý muốn.

- Các ngươi nghĩ mình cao quá rồi, cũng nghĩ bọn ta quá đơn giản rồi.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng nói.

- Tiểu tử, ta giết ngươi trước, xem rốt cuộc các ngươi không đơn giản cỡ nào.

Trường đao trong tay Vô Thiên đảo qua, âm thanh long ngâm lập tức vang lên, một đạo nguyệt nhận vẽ ra dấu vết trong không khí, chém về phía cổ Mạc Phàm.

Không đợi nguyệt nhận đến trước người Mạc Phàm, một tay của Vô Sương nắm lấy nguyệt nhận, bóp nát nguyệt nhận.

- Đừng có gấp, một tiểu tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cần gì tức giận như vậy?

Vô Sương nhíu mày hỏi.

Hàn Ly coi trọng Mạc Phàm, nếu không sao có thể mang theo Mạc Phàm tới, hơn nữa Mạc Phàm cũng là người cuối cùng tiến vào nơi này, càng có thể thấy được quan hệ giữa Hàn Ly và Mạc Phàm.

Bà ta còn chưa thấy được điểm đặc biệt của Mạc Phàm, sao có thể giết Mạc Phàm như vậy?

Hơn nữa, không phải Mạc Phàm nói hắn không đơn giản sao, bà ta rất muốn nhìn xem Mạc Phàm không đơn giản chỗ nào.

Vô Thiên nhíu mày, lập tức lộ ra nụ cười nịnh nọt, cất Bàn Long Trường Thương đi.

- Sương Nhi nói đúng, là ta quá kích động rồi.

- Tiểu tử, không phải ngươi nói mình không đơn giản sao, ta cho ngươi mười giây, để bản cung nhìn xem ngươi không đơn giản thế nào, đừng khiến ta thất vọng.

Vô Sương không để ý tới Vô Thiên, nhìn về phía Mạc Phàm, cười quyến rũ nói.

Mạc Phàm không sốt ruột, trong mắt hắn chớp lóe tinh quang, nhìn lướt qua người Vô Sương và Vô Thiên.

- Hẳn là ngươi trải qua năm lần lôi kiếp, ngươi nhiều hơn Vô Sương một lần, chỉ là không nhiều hơn bao nhiêu, hẳn là sáu lần lôi kiếp.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Thì sao?

Vô Sương nhíu mày hỏi.

Thông thường nhân loại tới Nguyên Anh kỳ mới có thể độ kiếp, nhiều là bảy kiếp, Nguyên Anh đặc biệt sẽ có số lần nhiều hơn một chút.

Yêu tộc không giống tu sĩ nhân loại hoàn toàn, mỗi lần bọn họ thay đổi hình thái sẽ độ một lần lôi kiếp.

Chỉ là thông thường, sau khi yêu tộc trải qua càng nhiều lôi kiếp, thực lực cũng càng mạnh.

- Trên người ta có thể dẫn tới 18 đạo lôi kiếp, có khả năng còn nhiều hơn, dẫn lôi kiếp tới chỉ là chuyện một ý niệm trong đầu ta, ta chỉ cần đảm bảo không chết trước khi lôi kiếp rơi xuống là được, thân là đệ tử của Thần Nông Tông, muốn làm tới bước này sẽ không khó, các ngươi muốn thử uy lực của 18 đạo lôi kiếp không?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười, nói xong, ý niệm của hắn vừa động, điện quang tí tách xuất hiện trên người hắn, có ở khắp nơi trên người hắn, khí tức hủy thiên diệt địa lập tức hàng lâm.

Tươi cười trên mặt Vô Thiên và Vô Sương cứng đờ, sắc mặt lập tức khó coi.

Tuy bọn họ đến Hợp Đạo kỳ, nhưng nếu rơi vào trong lôi kiếp, cũng không dễ dàng độ qua như vậy.

Nhất là trên người Mạc Phàm có 18 lần lôi kiếp, nhiều lôi kiếp như vậy, chỉ sợ không ai có thể sống sót, bọn họ là Hợp Đạo kỳ cũng không được.

- Ngươi phóng thứ này ra, ngươi phải chết, bọn họ cũng phải chết, ngươi dám sao?

Đôi mắt Vô Sương khẽ đảo, trầm giọng nói.

- Nếu các ngươi cố chấp muốn ra tay, ta chỉ có thể làm như vậy, hai người các ngươi dám không?

Mạc Phàm cười lạnh lùng, hờ hững nói.

- Ngươi, thật to gan.

Vô Sương nhíu mày, gằn từng chữ nói.

- Gan lớn, chỉ là như vậy sao?

Mạc Phàm cười nhạt, trong mắt đột nhiên lóe lên hào quang màu lam.

Cùng lúc đó, trong mắt yêu lang cũng là hào quang tương tự.

Ngay sau đó, bỗng nhiên yêu lang nổ tung, hóa thành vụ khí màu lam che khuất đám Hàn Ly.

- Muốn chạy, không dễ như vậy đâu.

Sắc mặt Vô Thiên thay đổi, lắc mình một cái tới bên vụ khí màu lam, Bàn Long Thương lấy lực phách hoa sơn đánh xuống, vụ khí màu lam bị đánh tan.

Nhưng không thấy bóng dáng đám Hàn Ly.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, đi đến nơi cách đó không xa, cúi người hái Cửu Diệp Thảo trăm năm, rồi lấy một hộp ngọc ra.

- Vừa rồi ngươi hỏi ta là đệ tử của Thần Nông Tông đúng không, ta là đệ tử của Thần Nông Tông, yêu lang kia đã được ta ra lệnh, chỉ cần hai người giết ta, yêu lang sẽ trở về Thương Ngô Sơn báo cáo tình hình ở đây, yêu tộc Hợp Đạo kỳ giết chết đệ tử Nguyên Anh kỳ của Thần Nông Tông, còn là đệ tử áo trắng của Thần Nông Tông, ngươi cảm thấy hai người sẽ có kết cục gì?

Mạc Phàm cất hộp ngọc, hỏi.

- Áo trắng?

Bởi vì Vạn Yêu Quật phần lớn là đệ tử chữ lót “Không” và “Hư”, gần như chưa từng xuất hiện đệ tử chữ lót là “Bất”, trừ phi là Vạn Yêu Quật bạo loạn, những người này tới Vạn Yêu Quật bình định tứ phương.

Cho nên Mạc Phàm không nói bọn họ còn không quá để ở trong lòng, nghe thấy lời Mạc Phàm nói, lúc này mới nhìn kỹ Mạc Phàm, trong mắt bọn họ đều lóe lên dị sắc.

- Quả nhiên là áo trắng chữ lót “Bất”, chẳng trách tiểu tiện nhân Hàn Tuyết sẽ coi trọng ngươi như vậy.

Vô Sương thu sắc bén trong mắt lại, nói.

Giết chết đệ tử chữ lót “Không” và “Hư” không có vấn đề gì, nhưng giết chết đệ tử chữ lót “Bất” sẽ có chuyện lớn, nhất là Mạc Phàm chỉ tới Nguyên Anh kỳ, bọn họ giết Mạc Phàm, tin tức sẽ được truyền tới Thần Nông Tông.

- Thì sao, hai người còn cảm thấy mình nắm chắc thắng lợi trong tay không?

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi ngược lại.

Sắc mặt Vô Thiên khó coi, trong mắt lóe lên sắc lạnh, nhìn Mạc Phàm.

Bọn họ là yêu vương Hợp Đạo kỳ, lại bị một tiểu tử Nguyên Anh kỳ uy hiếp.

- Tiểu tử, ngươi lấy Thần Nông Tông chèn ép bọn ta, cho dù không đơn giản cũng không thấy cao minh cỡ nào?

Vô Sương do dự, nói với vẻ khinh thường.

- Hai người thì sao?

Mạc Phàm lắc đầu, cười nói.

Hai yêu vương Hợp Đạo kỳ, đối phó một Nguyên Anh kỳ là hắn hình như rất cao minh.

- Bọn ta chuẩn bị lâu như vậy nhất định phải tiến vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, chỉ là ta có thể thề, chỉ cần Hàn Tuyết dẫn bọn ta vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, bọn ta sẽ không ra tay với mấy người, thế nào?

Vô Sương do dự một lát, nói.

- Vô Sương khống chế tiểu tử này, lừa đám Hàn Tuyết quay lại là được, không cần theo bọn họ cùng tiến vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh mà?

Vô Thiên cảm thấy khó hiểu nói.

Nếu không thể giết Mạc Phàm, không giết Mạc Phàm là được, bọn họ đường đường là cao thủ Hợp Đạo kỳ, sao có thể thỏa hiệp với Mạc Phàm.

Nếu Mạc Phàm dám dẫn lôi kiếp muốn chết, vậy thì mau chóng giết Mạc Phàm là được.

Khó có thể giết đệ tử của Thần Nông Tông, cũng phải nhìn cấp bậc, giữa bọn họ chênh lệch nhiều như vậy, đủ để ông ta giết Mạc Phàm trước khi lôi kiếp hàng lâm.

- Ngươi câm miệng cho ta, ngươi biết cái gì?

Vô Sương nhíu mày, quát lớn.

Công pháp nổi tiếng nhất của Thần Nông Tông là Diễn Thiên Thần Quyết, là một trong những công pháp cực mạnh chuyên tu thần thức, tuy Mạc Phàm chỉ là Nguyên Anh kỳ, nhưng thần hồn không dễ khống chế như vậy.

Cho dù bọn họ khống chế được, cũng không dễ giải quyết, giết Mạc Phàm sẽ dẫn tới Thần Nông Tông điều tra, không giết cũng sẽ bị Mạc Phàm trả thù.

Thay vì phiền phức như vậy, chẳng bằng lôi kéo Hàn Ly, chỉ cần có thể tiến vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh là được, còn lần sau tiến vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh, lần sau lại nghĩ biện pháp là được.

Dù sao Hàn Ly đã trễ tiến vào Hợp Đạo kỳ hơn bọn họ, muốn đối phó Hàn Ly dễ như trở bàn tay.

Không cần thiết vì một đệ tử của Thần Nông Tông, mà đẩy mình vào trong nguy hiểm.

- Thế nào, nhân loại?

Trong mắt Vô Sương lóe lên ánh sáng lạnh, hỏi.