Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 822# 1




 

 

 

Chương: Băng Phượng Vô Sương
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Hơn một tiếng sau, Mạc Phàm xuất hiện trong địa cung ở Hàn Ly Động.

Bởi vì hắn muốn bế quan, yêu lang và Ma Ngưu đã tới nơi này trước.

Hắn vừa đến, Tiểu Hàn Ly lớn hơn mười ngày trước lại quấn tới.

Mạc Phàm kiểm tra cơ thể của Tiểu Hàn Ly, lấy ra một đám tạo hóa bất diệt chi lực cho Tiểu Hàn Ly hấp thu dưới ánh mắt hâm mộ của Ma Ngưu.

- Tu vi tăng rất nhanh, cẩn thận lôi kiếp.

Hàn Ly liếc mắt nhìn Nguyên Anh trong Thức Hải của Mạc Phàm một cái, lạnh lùng nói.

Đến Nguyên Anh kỳ, mỗi khi thăng một giai, đều phải độ lôi kiếp một lần.

Cho nên Nguyên Anh nhất giai, cũng được gọi là Nguyên Anh một kiếp.

Phương thức đề thăng tu vi của Mạc Phàm cũng được ghi lại trong truyền thừa của bà ta, thừa dịp Nguyên Anh chưa thành hình hoàn toàn, Nguyên Anh phẩm chất đặc biệt có thể thông qua đan dược tăng lên tới đỉnh phong.

Như vậy có lợi cũng có hại, lợi là vừa tiến vào Nguyên Anh kỳ thì thực lực so được với Nguyên Anh đỉnh phong.

Hại ở chỗ, nếu Mạc Phàm không khống chế nổi lực lượng, ngoại phóng quá thực lực, sẽ đưa tới thiên kiếp.

Nếu thiên kiếp chỉ có một lần thì dễ nói, Nguyên Anh thất sắc là bảy lần thiên kiếp, cấp bậc Nguyên Anh của Mạc Phàm còn trên Tiên Anh tử sắc, là chín lần lôi kiếp.

Lôi kiếp là trừng phạt chi lực của thiên đạo, cũng là một loại lựa chọn đối với tu sĩ, uy lực không phải lôi điện thông thường có khả năng so sánh được.

Không ít người vừa đến Nguyên Anh kỳ thì trở nên không khác gì rùa đen rút đầu, nếu không nắm chắc mười phần, chưa tới cuối cùng tuyệt đối không độ lôi kiếp.

Bởi vì một khi độ kiếp thất bại, kết quả tốt nhất là tu vi mất sạch, trên cơ bản đều là hình thần câu diệt, biến mất hoàn toàn ở trên đời này.

Một lần lôi kiếp đã đáng sợ như vậy, Mạc Phàm lại phải độ chín lần.

Nhiều lôi kiếp như vậy, rất có khả năng dung hợp thành thiên kiếp càng đáng sợ hơn.

Dưới thiên kiếp, không có thứ gì có thể tránh thoát.

Lúc này bà ta không biết Mạc Phàm quá thông minh hay là ngu không ai bằng.

- Chúng ta đi thôi.

Mạc Phàm đặt Tiểu Hàn Ly lên vai hắn, hờ hững nói.

Trên người hắn đâu chỉ phải độ chín đạo lôi kiếp, hắn hấp thu chín viên Cửu Huyền Đan, tuy chín viên Cửu Huyền Đan này khiến thực lực của hắn tăng lên Nguyên Anh đỉnh phong, nhưng chưa hấp thu hoàn toàn.

Nếu hắn phóng thích hết thực lực, sẽ là 18 đạo lôi kiếp.

Nếu để Hàn Ly biết chuyện này, không biết sẽ có biểu cảm gì.

Hàn Ly thấy Mạc Phàm không để ở trong lòng, bà ta không nói gì với Mạc Phàm nữa.

Dù sao nên nói bà ta nói rồi, muốn sống muốn chết là do Mạc Phàm.

- Các ngươi đi theo ta.

Hàn Ly vung tay lên, trên mặt đất giữa cung điện, một phiến đá mở ra, một địa đạo xuất hiện trước mặt bà ta, bà ta đi dọc theo bậc thang xuống dưới.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, đi theo vào trong địa đạo này, yêu lang và Ma Ngưu biến thành hình người theo phía sau.

Hai khắc sau, bọn họ đến cửa động dưới đáy hạp cốc giữa Hàn Ly Động.

Cửa động được thủy kính che lại, thông qua thủy kính có thể thấy được toàn cảnh dưới đáy hạp cốc.

Phía trên hạp cốc, nhược thủy nhìn vô cùng yên bình.

Nhưng ở trong này, trong không ít động với đường kính không nhỏ, nhược thủy phun thẳng về phía trước, giống như cây cột, tình cờ có thể thấy một số yêu thú hình thù kỳ lạ trong nhược thủy bị cột nước đẩy ra.

Hai tay Hàn Ly tạo kết ấn, đánh vào trong nhược thủy.

Trong những hầm ngầm này, một động lớn nhất dừng dâng nhược thủy lên, một quầng sáng tương tự Truyền Tống Môn xuất hiện phía trên cửa động.

Ngón tay của Hàn Ly khẽ búng, bạch quang bay ra, rơi lần lượt lên người mấy bọn họ.

Bạch quang rơi lên người bọn họ, lập tức hóa thành bọt biển hình vòng tròn, bao phủ bọn họ ở bên trong.

- Cửa vào Hàn Ly Huyền Thiên Cảnh ở ngay trong hang kia, lúc đi vào cẩn thận một chút, nếu cảm nhận được khí tức của Thôn Thiên Thú, lập tức rời khỏi, trong chúng ta không có một ai là đối thủ của Thôn Thiên Thú.

Hàn Ly nhắc nhở.

Thôn Thiên Thú thường xuyên ở trạng thái ngủ say, nhưng thỉnh thoảng sẽ xuất hiện ở một cái hang nào đó, nếu là như vậy, chỉ có thể tính là vận khí của bọn họ không tốt.

- Đạo Thiên, ngươi đi đầu tiên.

Mạc Phàm nói với yêu lang.

Đạo Thiên gật đầu, đi ra khỏi sơn động, lập tức đi về phía cái hang kia, đảo mắt một cái đã biến mất vào trong động.

- Xem ra không có gì nguy hiểm, ngươi còn không đi vào đứng ở đây làm chi, Ma Ngưu?

Hàn Ly lạnh lùng nhìn Ma Ngưu đứng giữa bà ta và Mạc Phàm, hỏi.

Ma Ngưu bĩu môi, đi vào hầm ngầm theo.

- Linh Nhi giao cho ngươi, để ta đi trước, ngươi tiến vào cuối cùng.

Trong mắt Hàn Ly lóe lên vẻ phức tạp, nói.Nói xong, bà ta liền đi vào trong động.

Mạc Phàm không phản đối, theo sát ở phía sau, bước vào trong hang động.

Hắn mới tiến vào, trước mắt nhoáng lên một cái, toàn bộ xung quanh thay đổi, một thác nước vĩ đại xuất hiện ở trước mắt hắn.

Hơn nữa thác nước này chảy theo dòng không phải nước bình thường, mà là nhược thủy như trong hạp cốc.

Lúc này bọn họ đang ở phía dưới thác nước, nhược thủy trút xuống như mưa, cho dù có bọt biển mà Hàn Ly bày ra, cơ thể vẫn trầm trọng không di chuyển nổi.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, trên người chớp lóe hào quang, cơ thể trôi nổi ở mặt ngoài nhược thủy, giẫm lên nhược thủy đi về phía đám Hàn Ly.

Lúc này trên bờ biển ngoại trừ đám Hàn Ly ra, còn có hai yêu vương một nam một nữ đứng gần Hàn Ly.

Hai yêu vương này không nửa người nửa yêu giống Ma Ngưu và yêu lang, mà như Hàn Ly có đủ hình người.

Nam mày kiếm mắt sáng, mặc chiến giáp Long Lân, cầm trong tay một thanh Bàn Long Thương, bộ dạng cao lớn oai hùng như Chiến Thần.

Nữ mặc váy ngắn bằng da bó sát màu đen, trên đùi thon dài là tất lưới, chân đi đôi giày dài tới đầu gối, hai thanh chủy thủ cắm vào trong vỏ kiếm buộc ở bắp đùi.

Mái tóc dài màu băng lam, trên gương mặt tuyệt mỹ trang điểm đậm, nếu luận về nhan sắc hoàn toàn có thể so được với Hàn Ly.

Chẳng qua toàn thân nữ yêu vương này lộ ra yêu dị và tà khí, phương hướng khác với Hàn Ly cao ngạo lạnh lùng.

Mạc Phàm mang theo Tiểu Hàn Ly mới ra khỏi nhược thủy, hai yêu vương một nam một nữ nhướn mày, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Nhân loại?

- Hàn Tuyết, không phải ngươi ghét nhân loại nhất à, nhất là nam nhân, sao bây giờ lại dẫn nhân loại tới đây, mà không mang theo bọn ta, còn để bọn ta đau khổ cay đắng tìm kiếm?

Nữ yêu vương kia cười khinh thường, nhìn về phía Tiểu Hàn Ly trên vai Mạc Phàm, lông mày lập tức nhíu lại.

- Hàn Tuyết, đây là Tiểu Linh con gái của ngươi đúng không, ngươi giao con bé cho một nhân loại trông coi, không sợ cậu ta mang Tiểu Linh đi, thu làm linh sủng à, Hàn Tuyết, không phải ngươi thích nhân loại này đấy chứ?

Nữ yêu vương kia hơi nhếch miệng, cười mỉa nói.

- Vô Sương, ngươi câm miệng cho ta, bọn ta chỉ là đồng bọn hợp tác tiến vào bí cảnh mà thôi, không như những gì ngươi nói.

Ánh mắt Hàn Ly phát lạnh, lạnh lùng nói.

- Nếu không phải người trong lòng của ngươi, vậy Tiểu Linh giao cho ta trông coi thì hơn, tránh để nhân loại này nổi lên ý xấu, dùng Tiểu Linh khống chế ngươi, vậy thì không hay rồi.

Nữ yêu vương tên Vô Sương nói xong, một tay vươn về phía Mạc Phàm, một cái tay tự nhiên xuất hiện trước người Mạc Phàm. Cái tay này xuyên qua bọt biển trên người Mạc Phàm, chộp lấy Tiểu Hàn Ly trên vai Mạc Phàm.