Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 821# 2




 

 

 

Chương: Bát Linh Sư Tỷ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Nguyên Anh ngân sắc?

- Đây là Nguyên Anh gì thế?

Khiếp sợ, đồng thời có không ít người bật thốt lên.

Thông thường Nguyên Anh thất sắc, nhưng cho dù là đệ tử của Thần Nông Tông không phải mỗi đệ tử đều là Nguyên Anh thất sắc, chỉ có một số đệ tử thiên phú tốt mới có Nguyên Anh thất sắc, ví dụ như Không Hổ, những người khác là Nguyên Anh lục sắc đã không tệ rồi.

Giống như hai huynh đệ Không Vân và Không Chí, đều là Nguyên Anh lục sắc.

Còn chỉ có một màu đơn thuần, chỉ là một số đại năng, đại thánh, đại đế mới có Nguyên Anh như vậy.

Nhưng trong số những người bọn họ biết, thông thường Nguyên Anh cũng là tử sắc, kim sắc, hắc sắc, ngọc bạch sắc vân vân, chưa từng nghe nói tới Nguyên Anh ngân sắc.

Tuy bọn họ không biết, nhưng chỉ có một màu đơn thuần, tuyệt đối không kém.

Hơn nữa sau Nguyên Anh của Mạc Phàm có chín quang luân.

Lúc này Mạc Phàm mới đột phá Nguyên Anh mấy ngày, vậy mà Nguyên Anh cửu giai, gần như tương đương với đột phá đỉnh phong.

- Sư thúc, đây là Nguyên Anh gì vậy?

Không Vân không nhịn được hỏi.

Không đợi Mạc Phàm trả lời, Không Hổ trơ mắt nhìn chằm chằm Nguyên Anh của Mạc Phàm, lẩm bẩm nói:

- Sư thúc, e rằng Nguyên Anh của sư thúc cao cấp hơn Tiên Anh tử sắc đúng không?

Tuy Nguyên Anh của Mạc Phàm là ngân sắc, nhưng còn nở rộ tử quang, tử sắc là Tiên Anh, ngân sắc có thể đè nặng tử quang, chắc chắn còn cao cấp hơn Tiên Anh tử sắc.

- Còn cao cấp hơn Tiên Anh tử sắc, chuyện này…

Vẻ mặt những người khác lại khiếp sợ.

Lúc trước còn có người như Không Hổ bất mãn chuyện bị Mạc Phàm quấy rầy, hiện giờ cả đám không dám nói gì.

Tu sĩ Tiên Anh tử sắc đều được coi là thiên tài bồi dưỡng, bởi vì nhân tài như vậy có thể khiến tông môn đứng sừng sững không ngã, dù sao đệ tử bình thường nhiều tới mấy, cũng không chống lại được một thiên tài quét sạch và nghiền áp.

Chỉ có tông môn ở vị trí rất cao, bọn họ ra ngoại rèn luyện mới có địa vị cao hơn những đệ tử khác.

Cho nên bọn họ vì Mạc Phàm mà ra khỏi Thương Ngô Sơn, là chuyện cần phải làm.

- So với Tiên Anh tử sắc hẳn là cao hơn một chút.

Mạc Phàm cười nhạt, nhìn Không Hổ hỏi:

- Của ngươi thì sao, Nguyên Anh gì thế, Không Hổ.

- Ta sao?

Mặt Không Hổ lập tức xanh đỏ bất định.Anh ta vốn định dùng Nguyên Anh thất sắc của mình, nhục nhã Mạc Phàm một phen.

Nhưng hiện giờ đừng nói là anh ta nhục nhã Mạc Phàm, một câu của Mạc Phàm đến chỗ sư phụ anh ta, anh ta xong đời rồi.

Ngoài ra, cho dù anh ta muốn nhục nhã cũng không có khả năng.

Nguyên Anh của Mạc Phàm còn cao cấp hơn Tiên Anh tử sắc, hơn nữa vừa xuất hiện là mãn cấp, anh ta lấy Nguyên Anh thất sắc của mình ra so với Mạc Phàm, không khác gì tự vả vào mặt mình.

Ngoài ra Nguyên Anh của Mạc Phàm còn không đơn giản như vậy, trên cổ tay Nguyên Anh của Mạc Phàm còn có một thứ giống như vòng tay.

Tuy anh ta không biết là gì, nhưng chắc chắn không phải thứ tầm thường.

Phải biết rằng Nguyên Anh là bản mệnh nguyên thể, cho dù là bản mệnh pháp bảo cũng không có biện pháp xuất hiện trên Nguyên Anh, chỉ có thể đặt quanh Nguyên Anh ôn dưỡng hoặc huyễn hóa một cái giả.

Thứ trên Nguyên Anh của Mạc Phàm tuyệt đối không phải là giả, phần lớn là vật thần kỳ nào đó.

Sớm biết rằng sẽ như vậy, anh ta chắc chắn sẽ không xoi mói chuyện này.

- Sư thúc, ta muốn để mọi người thấy được sự lợi hại của sư thúc, khiến mọi người không cảm thấy sư thúc lấy bội phận đè người, thực ra sư thúc là thiên tài chân chính, thiên tài giống như sư thúc, bọn ta nên ra khỏi Thương Ngô Sơn, không có một chút oán giận, còn nữa, sư thúc lấy những thứ này ra bồi thường, ta đề nghị mọi người không lấy, trả nguyên xi cho sư thúc.

Không Hổ chớp mắt, hiên ngang lẫm liệt nói.

Giống như anh ta là tấm gương, mọi người nên học anh ta.

Mạc Phàm lắc đầu, chỉ cười không nói.

- Nếu là như vậy, ngươi không lấy mấy thứ này nữa, đều phân cho những người khác đi, còn nữa đột phá tới Hóa Thần trung kỳ thì nhanh về đi, đi theo sư phụ ngươi học luyện khí, sẽ có tiền đồ, chỉ cần ngươi học được một hai phần mười của sư phụ ngươi, ở thế giới rộng lớn này, gần như nơi nào cũng đi được.

Mạc Phàm không làm khó Không Hổ, nói.

Bất Linh sư tỷ nhìn có vẻ kỳ lạ, thực ra là thiên tài không kém gì Vọng Cơ sư huynh của hắn.

Hắn ở Tu Chân giới hơn 400 năm, Bất Linh sư tỷ đã chế tạo ra tiên khí.

Đây cũng là Luyện Khí Sư duy nhất ở Tu Chân giới có thể chế tạo ra tiên khí.

Tiên khí là báu vật đỉnh phong ở Tu Chân giới, Không Hổ đi theo Bất Linh sư tỷ, cho dù không thể tạo ra tiên khí, cũng đủ để anh ta hoành hành một đời.

- Mạc sư thúc, sư phụ ta có thể lợi hại như vậy sao?

Không Hổ nhướn mày, bán tín bán nghi nói.

Theo ý anh ta, trên cơ bản sư phụ anh ta đều để anh ta làm một số chuyện không có đầu óc.

Nếu không phải thật sự không chịu nổi sư phụ anh ta hành hạ như vậy, sao anh ta có thể chạy tới đây?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, vẻ mặt thần bí.

Cho dù thiên phú của Bất Linh sư tỷ cao, nhưng không biết dạy dỗ đồ đệ, cũng không biết giải thích dụng ý của mình, cho nên nghĩ ra một số chuyện khác lạ để huấn luyện đồ đệ của mình.

Những phương pháp này rất kỳ lạ, nhưng tuyệt đối có tác dụng. Kiếp trước, sở dĩ hắn quen Bất Linh sư tỷ, là vì toàn bộ đồ đệ của Bất Linh sư tỷ chạy hết, cô không tìm được một người giúp đỡ, hơn nữa đúng lúc ấy Bất Linh vì thiếu người giúp đỡ mà luyện khí thất bại, cô cảm thấy không quen cộng thêm một số người trào phúng, dẫn tới tâm tình của Bất Linh sư tỷ sụp đổ, một mình chạy tới Vô Cực Phong ôm đầu khóc rống, đúng lúc hắn gặp phải. Hắn khuyên nhiều lần không có tác dụng, cuối cùng lấy tiên khí Luân Hồi Chi Lô ra, Bất Linh sư tỷ lập tức ngừng rơi lệ, quấn lấy Luân Hồi Chi Lô đụng chạm, bị Luân Hồi Chi Lô hất ra nhiều lần, vậy mà cô cũng không tức giận, tiếp

tục lấy lòng Luân Hồi Chi Lô.

Cũng vì cơ duyên như vậy, hắn phát hiện Bất Linh sư tỷ có điểm đặc biệt.

Cuối cùng hắn đi một chuyến tới Vô Khí Phong với Bất Linh sư tỷ, giúp Bất Linh sư tỷ sửa phương thức dạy bảo đệ tử, còn để tiên khí Luân Hồi Chi Lô luyện bán tiên khí giúp Bất Linhsư tỷ, lúc này mới xem như giải quyết tâm bệnh của Bất Linh sư tỷ.

- Chuyện này cần tự ngươi nhìn xem, các ngươi phân đồ đi, ta đi trước.

Nếu Không Hổ không nhìn ra dụng ý của Bất Linh sư tỷ, hắn nói gì cũng vô dụng, Không Hổ vẫn sẽ chạy đi.

Chỉ là nên dành thời gian, đến chỗ Bất Linh sư tỷ một chuyến.

Hắn không có nhiều bạn ở Thần Nông Tông, nhưng Bất Linh sư tỷ coi như là một người.

Nói xong, hắn thu hồi Nguyên Anh, rời khỏi Thương Ngô Sơn, đi về phía Hàn Ly Động.

Nguyên Anh đã thành, tới lúc đi tìm cơ duyên đối phó Long Ngạo Thiên rồi.

Mạc Phàm vừa rời đi, Không Vân và Không Chí mở đồ Mạc Phàm để lại, phân chia cho mọi người.

Không Hổ thì nhíu mày nhìn hướng Mạc Phàm rời đi, miệng hơi nhếch lên.

- Có nên trở về hay không đây?

Mạc Phàm không nói anh ta còn không cảm nhận được, Mạc Phàm vừa nói, anh ta lập tức cảm thấy hình như cách làm của sư phụ không phải không có một chút tác dụng.

Ít nhất hắn thành Nguyên Anh thất sắc mà rất nhiều đệ tử không thể thành, dựa theo cách nói của sư phụ anh ta, nếu không phải anh ta thường xuyên chạy trốn, số lượng Ma Thiết Lỗ Châm ít đi, Tiên Anh tử sắc cũng có khả năng.

Lúc đó anh ta không tin, hiện giờ hơi tin rồi. Anh ta nghĩ một lát, liếc mắt nhìn Không Vân và Không Chí đang chia đồ đầy khinh bỉ, cầm lấy một chiếc hộp, xoay người chạy về phía Truyền Tống Trận.