Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 816# 2




 

 

 

Chương: Đối Nghịch?
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Ma Ngưu không phát ra tiếng, nhìn theo ánh mắt Mạc Phàm, vẻ mặt lập tức sửng sốt.

Ngoài cửa biệt viện, một nam tử mặc áo choàng màu trắng, đội mũ trên đầu không biết xuất hiện từ lúc nào, đang đi vào trong biệt viện.

Trận pháp biệt viện mở ra hoàn toàn, cho dù là mắt thường cũng có thể thấy được.

Nhưng nam tử này như không để trong lòng, lập tức đi vào trong biệt viện.

Nam tử đi tới chỗ nào, chỗ đó giống như bị ma lực đặc biệt khống chế, toàn bộ im lặng, mãi đến khi nam tử rời đi mới khôi phục như thường.

- Tên đó là?

Ma Ngưu thấy nam tử này thì nuốt nước bọt, nói.

Nơi này là Y Đạo Trận của Mạc Phàm, Không Chân đi một bước, thì ít đi nửa cái mạng.

Người này đi từ ngoài vào, không có một chút chuyện gì, còn khiến toàn bộ xung quanh dừng lại, chắc chắn không phải người bình thường.

- Mạnh sư huynh, cuối cùng cũng gặp mặt rồi.

Mạc Phàm nhìn thấy nam tử này, khóe miệng hơi nhếch lên nói.

Lần trước nhìn thấy là tiên khí Khổn Thần, tuy nam tử trước mắt là một phân thân của Mạnh Bất Đồng sư huynh, nhưng xem như bản tôn của Mạnh sư huynh rồi.

- Sư huynh?

Ma Ngưu nghe thấy Mạc Phàm xưng hô với nam tử như vậy, vẻ mặt lập tức sửng sốt.

Sư huynh của Mạc Phàm, còn họ Mạnh?

Ông ta tiếp xúc không ít với đệ tử của Thần Nông Tông ở Vạn Yêu Quật, chữ lót “Bất” họ Mạnh chỉ có một, đó chính là Mạnh Bất Đồng chưởng quản phía nam của Thần Nông Tông, cao thủ Đại Thừa nổi tiếng của Thần Nông Tông, người có được tiên khí Khổn Thần.

Ông ta vốn vô cùng tin tưởng Mạc Phàm, nhưng người này tới đây, bọn họ không có một chút hi vọng rồi.

Y Đạo Trận này, rõ ràng là không có bất luận tác dụng gì với Mạnh Bất Đồng.

Nghĩ tới đây, áp lực không biết lập tức đánh úp lại, cơ thể ông ta không tự chủ được lùi về sau.

Đây là cao thủ Đại Thừa, còn là cao thủ Đại Thừa có được tiên khí.

Mạnh Bất Đồng nhìn Mạc Phàm, đi đến bên cạnh Không Chân, một tay chộp lấy Không Chân trong trận pháp chi lực.

Nhưng trận pháp chi lực khiến Không Chân nghiền nát, ở trên tay Mạnh Bất Đồng vốn không lưu lại bất kỳ dấu vết gì.

Mạnh Bất Đồng nắm lấy Không Chân, liên tiếp kéo ông ta từ trong trận pháp cầu ra ngoài.

Tay Mạnh Bất Đồng tạo một pháp ấn, một đạo thanh quang biến mất vào trong cơ thể Không Chân.

Thanh quang nhập thể, trong chớp mắt khe hở trên người Không Chân biến mất, trên mặt cũng khôi phục không ít huyết sắc.

- Sư phụ, đồ nhi làm việc không thuận lợi, mong sư phụ trách phạt.

Không Chân thấy Mạnh Bất Đồng, vội vàng lạy Mạnh Bất Đồng nói.

- Đưa Phong Linh Châu cho ta.

Mạnh Bất Đồng vươn một tay về phía Không Chân.

Không Chân nhíu mày, vẫn lấy Phong Linh Châu ra, đưa hai tay về phía Mạnh Bất Đồng.

- Mạc sư đệ, viên Phong Linh Châu này cho ngươi, có thể nể mặt sư huynh ta, để Không Chân rời đi hay không?

Mạnh Bất Đồng ném Phong Linh Châu cho Mạc Phàm, hỏi.

- Nếu sư huynh mở miệng, theo sư huynh vậy.

Mạc Phàm nhận Phong Linh Châu, nói với vẻ hờ hững.

Cho dù Không Chân bị giết, Mạnh Bất Đồng sư huynh cũng chỉ là chuyện hao chút sức lực.

- Đa tạ Mạc sư đệ khoan hồng độ lượng, Không Chân, nơi này không có chuyện của con, trở về dưỡng thương đi, nhiệm vụ Khổn Thần giao cho con dừng ở đây.

Mạnh Bất Đồng nói cảm ơn, trái lại nói với Không Chân.

- Dạ, sư phụ.

Không Chân đảo mắt, lạy Mạnh Bất Đồng và Mạc Phàm xong, thân thể nhoáng lên một cái rời khỏi biệt viện.

- Ở đây không còn chuyện của hai ngươi, nhanh rời đi, tốt nhất là quản tốt miệng của hai ngươi, nếu không có khả năng hai ngươi không còn miệng đâu.

Mạnh Bất Đồng không thèm nhìn Ma Ngưu, nói.

Tuy giọng điệu rất lạnh nhạt, nhưng mang theo bá đạo khiến người ta hít thở không thông.

Vẻ mặt Ma Ngưu ngây ngốc, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Hai người xuống chân núi đi.

Mạc Phàm vẫy tay với Ma Ngưu và yêu lang, nói.

Nếu Mạnh Bất Đồng sư huynh thật sự tới giết hắn, Ma Ngưu và yêu lang ở đây sẽ thêm hai thi thể, không có tác dụng gì.

Ma Ngưu liếc mắt nhìn Mạnh Bất Đồng một cái, rời khỏi biệt viện với yêu lang.

Chỉ trong phút chốc, bên trong biệt viện chỉ còn lại hai sư huynh đệ Mạc Phàm.

- Mạnh sư huynh mời ngồi.

Mạc Phàm vươn một tay ra, một bồ đoàn di chuyển tới phía sau Mạnh Bất Đồng, một bàn trà xuất hiện trước người ông ta, cùng xuất hiện còn có một chén linh trà nóng hổi.

Mạnh Bất Đồng không khách sáo, cởi áo choàng ra ngồi xuống, bưng một chén linh trà lên nhấp một ngụm, lông mày nhướn lên.

- Y đạo của Mạc sư đệ cao kinh người, trà cũng ngon như vậy, thật sự khiến sư huynh hâm mộ.

- Mạnh sư huynh quá khen rồi, chỉ là trà bình thường, nếu y đạo đủ cao, Mạnh sư huynh đã không đi vào dễ dàng như vậy.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Nhất Thế Vô Song đối phó Không Chân là đủ, nhưng đối phó Mạnh Bất Đồng thì kém xa.

- Mạc sư đệ chỉ là Kim Đan kỳ, nếu cấp bậc này muốn vây khốn được ta, cần phải suy nghĩ cẩn thận biện pháp, tạm thời Thần Nông Tông chúng ta không có Y Đạo Trận như vậy, cũng không có trận pháp như thế, chỉ là với thiên phú của sư đệ, hẳn là không khó.

Mạnh Bất Đồng nhìn lướt qua bốn phía, trong mắt hiện lên dị sắc, nói.

Lúc ông ta chưa tới, vốn tưởng rằng Mạc Phàm dùng Y Đạo Trận, đến nơi này mới biết là không phải, nhưng uy lực của trận pháp không phải Y Đạo Trận không kém Y Đạo Trận thông thường, trận pháp này khiến ông ta không khỏi coi trọng Mạc Phàm thêm vài phần.

- Mạnh sư huynh tự mình đến Vạn Yêu Quật, hẳn là không chỉ nói những lời như vậy.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng hỏi.

Không Chân vốn không cần Mạnh Bất Đồng sư huynh tự mình tới cứu, cứu hay không cứu không khác nhau nhiều đối với Mạnh Bất Đồng.

Nhưng nếu ông ta tới đây, vậy thì khác rồi.

Mạnh Bất Đồng không phải tới giết hắn, điểm này hắn có thể chắc chắn 100%, đương nhiên Mạnh Bất Đồng cũng không phải tới chỉ khen hắn vài câu.

- Ta tới nơi này có hai vấn đề muốn đạt được đáp án từ chỗ Mạc sư đệ.

Mạnh Bất Đồng không quanh co lòng vòng, nói thẳng.

- Mời Mạnh sư huynh nói.

- Thứ nhất, Đại Bỉ tông môn lần này, không ít tông môn đã để mắt tới Thần Nông Tông, cho nên tham gia Đại Bỉ có khả năng nguy hiểm tới tính mạng, hơn nữa Đại Bỉ lần này gần như Ngạo Nhật Sơn Tông chắc chắn lấy được vị trí thứ nhất, sư đệ thiên tư hơn người, Mạc sư đệ không cần thiết phải liều mạng với bọn họ, nếu Mạc sư đệ nguyện ý, ta có thể khiến Mạc sư đệ không cần tham gia Đại Bỉ, do Vọng Cơ đệ tử của Vô Phong sư thúc tham gia, cho nên ta muốn biết Mạc sư đệ quyết tâm tham gia Đại Bỉ tông môn hay không?

Mạnh Bất Đồng nhìn chằm chằm Mạc Phàm hỏi.

- Chuyện này Vô Phong sư thúc đã nói với ta, đa tạ ý tốt của Mạnh sư huynh, ta sẽ không từ bỏ Đại Bỉ tông môn, Mạnh sư huynh nói vấn đề thứ hai đi.

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên chút dị sắc, gần như không do dự nói.

Mạnh Bất Đồng nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.

Ông ta bưng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm, ánh mắt phát lạnh.

- Vấn đề thứ hai là, thực ra Mạnh gia ta vốn không có liên quan tớiMạc sư đệ, sở dĩ như vậy, là vì một số hiểu lầm nho nhỏ, sư huynh đệ chúng ta không cần phải như vậy, cho nên lần này ta tự mình tới, là muốn xác nhận với Mạc sư đệ một phen, Mạc sư đệ nhất định phải gây khó dễ cho Mạnh gia chúng ta, nhúng tay vào chuyện của Mạnh gia bọn ta à?