Vẫn giống như những ngày trước, Alpha ăn xong liền đi vào thư phòng, mãi đến 11 giờ mới quay về phòng ngủ.
Lúc Vân Khởi trở về, trong phòng ngủ đã bật đèn ngủ màu vàng ấm áp, Omega đang nằm trên giường xem điện thoại, khung cảnh làm cho cô cảm thấy như đã được về nhà đích thực.
"Em đang xem quần áo cho con." Nhìn thấy bạn đời trở về, Omega cười rạng rỡ đưa màn hình điện thoại cho cô xem.
Nụ cười thực xán lạn, dù trong căn phòng đầy ánh sáng vàng, đôi mắt cũng có thể ánh lên những tia sáng lấp lánh.
Trên màn hình là những bộ quần áo hình thú, có hình gấu con, sư tử con, hổ con.....
Rất phù hợp với sở thích của Lâm Thần.
Vân Khởi nằm xuống giường, cầm lấy điện thoại.
"Dù sao thì đây cũng là đứa con Alpha đầu tiên của mình, mình để tâm một chút cũng là điều dễ hiểu." Cô thầm nhủ với hệ thống, không ngờ lại nhận được phản hồi.
【Ừm.】
‘Cuối cùng ngươi cũng chịu lên tiếng, lâu rồi không nghe ngươi nói gì cả.’ Vân Khởi không nghĩ lần này lại nhận được phản hồi.
【Có chút chuyện, mấy ngày nay ta phải ra ngoài một chút.】
‘Có chuyện à?’ Vân Khởi ngạc nhiên, hệ thống cũng có việc sao? Còn có thể rời khỏi cơ thể cô.
【Không liên quan đến ngươi, chỉ là một ít việc nhỏ.】
Hệ thống không muốn nói nhiều.
Vân Khởi cũng không hỏi thêm.
Cô nhìn quần áo trên màn hình, cảm thấy bộ nào cũng đáng yêu, muốn mua mỗi loại một bộ cho con, còn có thể thay đổi mỗi ngày.
Bên cạnh quần áo cho bé, còn có cả đồ đôi cho mẹ con.
Đại công quét mắt qua, không hiểu tại sao mình lại phải bận tâm những chuyện này, dù con là Alpha cũng không đáng để cô tốn nhiều thời gian chọn quần áo như vậy, đây là việc của người hầu.
"Mua mỗi loại mua một bộ là được." Alpha có chút không kiên nhẫn, trả điện thoại lại cho bạn đời.
"Cũng đúng, đợi đến khi con chào đời, mỗi ngày sẽ cho nó mặc mỗi bộ khác nhau." Lâm Thần cũng nghĩ giống Vân Khởi.
Omega đột nhiên nắm lấy tay người bên cạnh, đặt lên bụng mình, sau đó đặt tay mình lên trên.
"Em bé vừa nói với em, con muốn đập tay với mẫu thân."
Không biết có phải do tâm lý hay không, Vân Khởi cảm thấy dưới lớp da bụng có một bàn tay nhỏ xíu đang đập tay với cô, đây là một cảm giác thực thần kỳ.
"Thật mong mau đến ngày em bé chào đời, con khẳng định cũng rất muốn nhanh một chút gặp được mẫu thân, mẹ cùng chị gái của mình." Omega nói, sau đó nũng nịu dựa vào lòng bạn đời, "Mấy ngày nay em bé cứ nghịch ngợm em suốt, giống như ở trong đó quá nhàm chán."
Vừa nói Omega vừa cười, giống như chuyện mang thai, có em bé là một chuyện vô cùng hạnh phúc đối với nàng. Lúc nhắc đến ngày sinh mắt Omega lại tràn đầy sự mong chờ, không có một chút lo sợ nào.
Niềm vui cũng lan tỏa đến Vân Khởi, con của mình, lại còn là con với người mình yêu, làm sao cô có thể không yêu? Cô cũng rất mong chờ ngày em bé chào đời, chỉ là sợ Omega gặp phải rủi ro nào đó.
Tự nhiên linh cảm này lại bất chợt xuất hiện làm cho cô có chút bất an.
Cô cũng đã xem qua tỷ lệ tử vong khi sinh con của Omega mang thai, trong môi trường công nghệ hiện tại hầu như không ai chết trên bàn mổ khi sinh nữa. Cô cũng đã tham gia một số diễn đàn của Omega mang thai, trong đó mọi người đều nói sinh con không đau, ngủ một giấc là xong, khi tỉnh dậy cũng không đau do vết khâu.
Hết thảy đều chứng tỏ những dự cảm không tốt của cô đều là vô căn cứ.
"Thời gian tới ngài có thể luôn ở bên cạnh em không? Con cũng thực muốn có mẫu thân bên cạnh." Omega rúc vào trong vòng tay bạn đời, mái tóc mềm mại cọ cọ vào cằm Alpha.
Vân Khởi nhớ đến giấc mơ đó, Lâm Thần ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo, xung quanh không có ai, cô nhất định sẽ không để cảnh tượng đó xảy ra trong thực tế.
"Bá phụ nói ta nghỉ ngơi ở nhà vài ngày, ta mới không ra ngoài." Hỏi một đằng nhưng Alpha trả lời một nẻo, nhấn mạnh là cô ở nhà không phải vì muốn ở bên Omega, mà chỉ là do bá phụ nói cô nghỉ ngơi ở nhà vài ngày mà thôi.
"Cảm ơn ngài đồng ý ở bên em trong khoảng thời gian này." Lâm Thần cứ nghĩ là Vân Khởi đã đồng ý rồi, cũng không hiểu tại sao Vân Khởi luôn khẩu thị tâm phi như vậy. Sau đó nàng lại tiếp tục kể về những mong đợi của mình đối với em bé, về ngày đặc biệt đó.
"Đợi đến khi em bé chào đời, em sẽ ăn mười cây kem." Omega nói rồi lại nghĩ đến mình.
Vì mang thai cho nên Lâm Thần không được ăn rất nhiều món, trong đó có kem, quản gia quản rất chặt, dạo gần đây nàng lại không ra ngoài, hầu như ngày nào cũng ở nhà cho nên cũng không có cơ hội ăn trộm.
Nghe Omega nói giọng hờn dỗi, Vân Khởi nhịn không được muốn cười, mười cây? Lâm Thần phỏng chừng chỉ năm cây đã ăn không nổi nữa rồi.
Từ lúc mang thai Vân Khởi cảm thấy Lâm Thần càng ngày càng đáng yêu.
Cô cũng ghi tạc trong lòng những chuyện bất tiện mà Lâm Thần phải chịu đựng lúc mang thai, Omega thực sự rất thích ăn đồ ngọt, rất thích uống trà sữa, về phần ăn cơm thì Omega rất thích đồ ngọt và cay, nhưng dạo này các món ăn đều nhạt nhẽo do yêu cầu đặc biệt của quản gia. Vân Khởi cũng không phân bữa với Omega cho nên cũng cùng nàng ăn những món phù hợp cho thai phụ. Bởi vậy gần đây cô cũng cảm thấy miệng nhạt nhẽo.
Dù Alpha không nói gì nhưng Lâm Thần vẫn luyên thuyên rất lâu, lâu đến mức Alpha đang ôm nàng cũng nhắm mắt lại.
Lâm Thần nhìn Vân Khởi ngủ rồi, cũng không nói nữa, dựa vào người Vân Khởi nhắm mắt lại.
......
Đêm đó Vân Khởi ngủ rất ngon, cô mơ thấy em bé nhưng không phải hình dáng của một đứa bé sơ sinh, mà là một đứa trẻ khoảng 4, 5 tuổi, trông rất giống Lâm Thần, gần như là y hệt nhau, chỉ khác là tóc của cô bé giống cô, hơi xoăn nhẹ.
Cô bé đáng yêu kia vừa thấy mẫu thân liền cười cười nhào tới.
Thơm ngát, mềm mại, là một cô bé lớn lên trong tình yêu. Đôi mắt giống mẹ, ánh lên những tia sáng rực rỡ.
Cô bé nũng nịu cọ cọ vào mẫu thân, Vân Khởi cũng không phản kháng, nhưng càng cọ càng thấy kỳ quái, sau đó Vân Khởi bị cọ đến tỉnh.
Lâm Thần trên mặt đỏ hồng, mắt còn chưa mở hoàn toàn, cả người dựa vào bản năng để cọ cọ vào người bạn đời bên cạnh.
Lâm Thần cũng không hiểu tại sao càng ngủ càng thấy nóng, cơ thể càng ngày càng khó chịu, từ một chỗ kín đáo nào đó lan ra khắp người, chỉ khi dán lên người bên cạnh cô mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Cho nên nàng cứ cọ cọ vào người bên cạnh.
Trong trạng thái ý thức mơ màng, Lâm Thần cũng không biết bên cạnh là cái gì, nhưng nàng cảm thấy mùi của người đó rất thơm, là mùi nàng thích, dán vào cũng rất dễ chịu, còn có thể làm dịu đi sự khó chịu trên da thịt.
Nhưng càng cọ nàng lại càng không thỏa mãn, dường như cần thêm thứ gì đó, nhưng nàng lại không biết phải làm gì tiếp theo, tâm trạng càng ngày càng nôn nóng, người bên cạnh cũng không động đậy. Trong đầu Omega không rõ ràng, không thanh tỉnh, người bên cạnh đáng lẽ phải làm gì đó nhưng sao lại không động đậy gì?
Nàng có chút bất mãn, cho nên càng cọ mạnh hơn, cuối cùng cũng làm cho người bên cạnh động đậy.
Vân Khởi bị cọ đến tỉnh, nhìn Lâm Thần bên cạnh, cô ý thức được là do em bé đói rồi.
Trong thế giới này em bé cần tin tức tố từ cả hai bậc phụ huynh, lúc ở trong bụng mẹ thì em bé có thể trực tiếp hấp thụ tin tức tố từ mẹ, nhưng khi muốn tin tức tố của mẫu thân, em bé sẽ thúc đẩy cơ thể mẹ xảy ra một số thay đổi.
Dạo này cô cứ trốn trong thư phòng, hình như là quên mất việc cho ăn này rồi.
Bởi vậy Vân Khởi cũng nghiên mình xuống, hôn hôn vợ iu, nỗ lực giúp cho Omega cảm thấy dễ chịu hơn.
......
Ngày hôm sau trong thư phòng--
Vân Khởi nghĩ đến giấc mơ đó, vẫn là cảm thấy có chút không thoải mái.
"Trong cốt truyện có chuyện như vậy xảy ra không?" Cô tóm tắt giấc mơ thành vài từ khóa rồi nói với Tiểu Tra.
【Ta cũng không biết, nhưng nếu là có thì ngươi có thể mua; hoặc nếu ngược lại thì ngươi không thể mua!】
Vân Khởi nhìn vào cặn bã giá trị của mình, chỉ có thể mua năm hộp hồi ức sơ cấp, tức là phải rút được tất cả các mảnh hồi ức mới có thể mua được cốt truyện đặc biệt, Vân Khởi cảm thấy cái này khá khó.
Vận may của cô luôn ở mức trung bình, không tốt cũng không xấu, ngoại trừ lần gặp Lâm Thần. Cô cảm thấy chuyện gặp được Lâm Thần chính là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời mình.
Cắn chặt môi, cô vẫn quyết định mua sáu hộp hồi ức sơ cấp từ hệ thống.
Có thể mở từng cái một, hoặc mở năm cái cùng lúc.
Vân Khởi chọn mở năm cái cùng lúc, bốn cái là mảnh hồi ức, một cái là cặn bã giá trị x100. Quả nhiên chỉ cần liên quan đến Lâm Thần thì vận may của cô sẽ luôn đặc biệt tốt.
Dùng 90 cặn bã giá trị còn lại, cô mua thêm một hộp hồi ức sơ cấp, lần này thì trống không.
Hy vọng tan vỡ, hiện tại trong tay cô chỉ còn 40 mảnh hồi ức cùng 30 cặn bã giá trị.
Chỉ thiếu 10 mảnh nữa thôi, cảm giác thiếu chút nữa là tới đích làm cho Vân Khởi cảm thấy có chút nôn nóng. Bây giờ cô có thể kiếm thêm cặn bã giá trị ở đâu đây? Lâm Thần hiện đang mang thai, bây giờ nói một câu nặng lời cô cũng không dám nói chứ đừng nói đến những chuyện khác.
Nếu bởi vậy mà làm tổn thương vợ iu đang nhạy cảm trong thời kỳ mang thai, thì đúng là sai lầm cuộc đời.
Lúc này cô nhìn thấy một bản tin giải trí trên điện thoại, là tin từ một khoảng thời gian trước, với tiêu đề "Những chuyện không thể không nói giữa Vân Khởi đại công cùng đệ nhất mỹ nhân Omega."
Cẩn Mạt? Vân Khởi nhớ lại, dường như đối phương đã vài lần nói những chuyện không đâu vào đâu với Omega nhà mình, làm cho nàng ấy không vui.
Cô tìm kiếm tình hình hiện tại của Cẩn Mạt toàn là tin tức tiêu cực, mất đi nhiều hợp đồng đại diện và kịch bản. Nhưng nhờ vào nhan sắc cùng một số thành tựu trước đó, cô ta vẫn còn có một số fan trung thành, đủ để không hoàn toàn sụp đổ.
Cộng với bản tin vừa thấy, Vân Khởi biết mình nên kiếm cặn bã giá trị như thế nào rồi.
Đối xử tàn nhẫn với tình nhân cũ cũng là một loại tra, không phải sao?