Sau Khi Tỏ Tình Thất Bại, Học Trưởng Ngày Nào Cũng Ghen

Chương 60




Sau đó, Lăng Thiên Thiên bị mấy thầy cô đang nấp gần đó khống chế, lúc nhìn thấy nhiều người, tinh thần của Lăng Thiên Thiên trở nên kích động, mất kiểm soát vì biết bản thân đã bị Bạch Chính Nam lừa gạt, cô ta muốn xông đến sống chết với hắn, nhưng mà Bạch Chính Nam cũng không phải dạng vừa, ngày thường hắn cùng Hạ Triết tập võ cũng không phải là phí công vô ích.

Cho nên, chưa đến hai giây, Lăng Thiên Thiên đã ngã sõng soài trên mặt đất. Mà Bạch Thanh An đang nằm giữa hình trái tim kia cũng ngồi dậy. Cô ấy không bị tổn thương gì cả, đây hoàn toàn là kế hoạch phản dame do Hạ Triết lập ra.

Lúc có người chạy về báo tin nhóm của Đỗ Kim Chi nghe thấy tiếng hét, Hạ Triết đã lén lút đi theo, xác nhận, kế tiếp, hắn nói chuyện với Đỗ Kim Chi, và yêu cầu cô ta phối hợp, nếu như không muốn Bạch Ngưng Yên biết chuyện cô ta đã làm.

Dĩ nhiên như dự kiến, Đỗ Kim Chi vô cùng phối hợp.

Sự việc gây chấn động trường trung học S đến đây đã kế thúc.

Chuyến học dã ngoại cũng vì chuyện của Lăng Thiên Thiên tạm ngưng, tất cả học sinh về trường, Lăng Thiên Thiên và Dương Mạc bị cảnh sát tạm bắt giữ.

(…)

Nửa tháng sau.

Nhịp sống trở lại như ngày thường, Hà Phương Hoa mặc dù không phải kẻ chủ mưu, nhưng cô ta có nhúng tay vào vài chuyện, nên cũng đã buộc phải thôi học. Còn vấn đề của Đỗ Kim Chi vốn là người bị hại, cô ta lại hợp tác để lật tẩy Lăng Thiên Thiên, nên vô thưởng vô phạt.

Bạch Thanh An đi học bình thường, dĩ nhiên là thái độ của Bạch Chính Nam đối với cô ấy không có gì thay đổi.

Điều khiến Bạch Ngưng Yên bất ngờ là dù đã không còn chuyện gù nữa, tuy nhiên, ngày nào Hạ Triết cũng mang bữa sáng cho cô, trưa lại cùng ăn cơm, đến giờ về lại đưa cô ra bến xe buýt dù có Bạch Chính Nam đi cùng. Mối quan hệ giữa hai anh em cũng được phơi bày, nhưng mà Hạ Triết vẫn nhìn tên bạn thân bằng đôi mắt chán ghét.

“Đàn anh, có thể nghỉ ngơi một chút không? Em mệt quá, không làm nỗi bài tập nữa.”

Bạch Ngưng Yên nằm dài ra bàn than thở, theo như thường lệ, hôm nào cô học thêm vật lý, toán, tiếng anh thì sẽ cùng Hạ Triết đến thư viện, nhưng do hôm nay cô thủ thư có việc, không thể ở lại đến tối, nên Bạch Ngưng Yên theo Hạ Triết về nhà, ngồi ở phòng khách làm bài tập.

Mẹ của Hạ Triết rất hiếu khách, trước đây bà cũng từng gặp Bạch Ngưng Yên một lần ở chợ đêm, ấn tượng đối với cô rất tốt, hơn nữa, bà cũng mặc định rằng, cô và Hạ Triết đang yêu nhau, trên thực tế thì không phải vậy.

“Có thể nghỉ ngơi mười lăm phút, nhưng sau đó em phải giải hết đống bài tập này mới có thể về nhà.”

Hạ Triết vừa nói, vừa đẩy ly nước trái cây cho Bạch Ngưng Yên, đồng thời cũng giúp cô mở hộp bánh ngọt.

Mấy món này là do mẹ Hạ chuẩn bị sẵn, bà ấy sợ con trai sẽ dọa con gái người ta chạy mất bằng đống bài tập, nên đã để đồ ăn trên bàn, lúc mệt mỏi có thể nghỉ ngơi ăn uống.

“Bài tập nhiều như vậy, làm xong thì đến chừng nào? Đàn anh, em có thể trả giá không?”

Bạch Ngưng Yên cười mếu hỏi.

“Không thể, căn bản của em vừa mới lấy lại, nếu không học với cường độ cao sẽ mau quên lắm. Em không có lựa chọn đâu.”

Hạ Triết nghiêm túc đáp.

Hắn tranh thủ làm cho xong mấy bộ đề ôn thi đại học, thời gian tốt nghiệp, thi đại học đang đến gần, không có thời gian cho hắn sao nhãng chuyện khác.

Chỉ có Bạch Ngưng Yên là ngoại lệ thôi.

“Anh đúng là ma quỷ, bài tập nhiều như vậy làm sao em làm hết trong một giờ nữa chứ? Đàn anh, làm ơn đi mà, em làm hai bài nữa thôi nha…”

Bạch Ngưng Yên nắm tay Hạ Triết nài nỉ.

“Không được, lúc nãy anh trai em có điện thoại cho tôi rồi, bảo là nếu em không giải hết bài tập thì có thể ngủ lại đây tối nay. Mẹ tôi cũng đã đồng ý.”

Hạ Triết ngẩn mặt nói.

Gương mặt của Bạch Ngưng Yên bây giờ méo xệch, giống như sắp khóc đến nơi. Nếu Bạch Chính Nam đã nói vậy, thì chắc là mẹ cô cũng đã đồng ý, bà ấy biết Hạ Triết, cũng biết nhân phẩm của hắn, lại có dì Hạ ở nhà, đảm bảo không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.

Mà…

Giữa cô và Hạ Triết bây giờ, làm gì còn chuyện ngoài ý muốn nữa chứ? Tình cảm dành cho hắn hơn một năm nay đã sớm chôn vùi lâu rồi. Nếu không có gió, tro tàn sẽ không bao giờ cháy lại.

“Em có thể nghỉ ngơi, bây giờ mới hơn chín giờ tối, với khả năng của em có thể xong trước mười hai giờ mà.”

“Nhưng… nhưng đến lúc đó em lại sợ làm phiền dì đang ngủ… Đàn anh, em biết là anh rất thương mẹ, chắc anh không muốn mẹ anh ngủ không ngon vì em đâu phải không?”

Bạch Ngưng Yên chớp mắt hỏi.

“Mẹ tôi bình thường ngủ trể, nếu không đến một hai giờ sáng, thì bà ấy sẽ không đi ngủ. Em không cần lo bà ấy mất ngủ vì em đâu.”

Hạ Triết lạnh lùng dội một gáo nước lạnh.

“…”

Bạch Ngưng Yên không còn gì để nói, cô im lặng uống hết ly nước trái cây, và ăn bánh trong đau khổ, sau đó lại phải cặm cụi làm bài.

Học hành với nam thần cuồng học, đúng là cực hình không hề vui vẻ.

Nhìn thấy bộ dạng ủ dột đó, Hạ Triết thở dài một cái, hắn biết Bạch Ngưng Yên không phải là người ham học, sở dĩ cô muốn cải thiện thành tích là vì muốn kiếm chuyện gì đó để làm, rồi quên đi tình cảm với hắn.

Nhớ đến chuyện cũ, Hạ Triết cũng có áy náy trong lòng đôi chút.

“Làm xong hai bài nữa đi, tôi đưa em lên sân thượng hóng gió.”