*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời Hàn được Owen xách về "nhà". Nói là nhà, bề ngoài chẳng qua là dùng một cái thùng đựng hàng với vật liệu chống thấm nước vội vàng dựng lên nơi đây. Thậm chí nhìn qua bề ngoài cũng không giống cái nhà, đi vào trong xuất hiện bộ bàn ghế trông rõ là chả hợp rơ, giường thì không biết chuyển từ nơi nào đến. Cạnh đó, rèm tắm ngăn cách một bên là vòi phun với một vài thứ như đồ dùng để tắm, đại loại thì chắc là phòng tắm.
Trái lại nơi này được quét dọn sạch sẽ, nhưng bao phủ một mùi như thế nào cũng không thể tẩy sạch, đó là mùi máu tanh.
Đặt Thời Hàn lên mặt bàn, Owen bắt đầu cởi quần áo.
Thời Hàn phản xạ có điều kiện mà nhắm mắt lại, trong chốc lát mới phản ứng được hiện tại anh là AI rồi, nhắm mắt có ích gì, tắt camera là xong, nhưng lúc này Owen đã cởi được phân nửa.
Tầm mắt Owen nhìn về đầu máy móc kia, ánh sáng màu lam bên trong hốc mắt đang nhảy hỗn loạn. Động tác hắn ngừng lại, nghi hoặc: "Lẽ nào AI này có vấn đề rồi?"
Vừa dứt lời, ánh sáng màu lam đã tối dần.
"Hỏng đấy à? Quên đi, lát nữa mình sẽ xem thử như nào."
Owen cởi nốt quần áo còn lại, xoay người vào phòng tắm.
Không phải là Thời Hàn có ý nghĩ gì khác cả, Owen bây giờ mười lăm tuổi, mặc dù có vẻ ngoài rất đẹp nhưng xem ra hắn vẫn là một đứa trẻ mà thôi.
Anh chỉ ngạc nhiên về việc rốt cuộc Owen đã phải chịu bao nhiêu tổn thương.
Vết thương mới lẫn cũ trên người hắn chắc chắn có thể miêu tả là chi chít, hai vết cắt hôm nay còn đang chầm chậm rỉ máu, nhưng hắn lại làm như không có chuyện gì. Đặc biệt là vết thương cũ nhìn rất kinh khủng, có một vài vết thương không nguy hiểm đến tính mạng chỉ có thể nói số mệnh của Owen tốt. Còn mấy vết thương mới tương đối nông, chủ yếu là vết thương ngoài da, từ góc độ này cũng có thể minh chứng cho sự phát triển của Owen quả thực khắc nghiệt.
Thời Hàn đã từng tham gia khảo sát về Ngôi Sao rác khu thứ ba mươi ba. Đúng vậy, tinh cầu này được gọi là Ngôi Sao rác. Nói chung, tên của các địa danh trong đế quốc Ngân Hà đều có ý nghĩa biểu tượng hoặc hàm nghĩa tốt đẹp nhất định, việc hành tinh này có thể sinh sống được bị đặt tên là Ngôi Sao rác có thể thấy rõ địa vị của nó trong đế quốc.
Nó cũng có tên gọi khác, chẳng hạn như "Vùng đất bẩn thỉu" hay "Nhà của người lưu vong".
Khảo sát là một chuyện, tận mắt chứng kiến lại là một chuyện khác. Lớn lên ở đây với lớn lên trong địa ngục cũng không khác gì lắm. Owen mười lăm tuổi đã có nguyên mẫu sau này của chiến thần giữa các vì sao máu lạnh vô tình.
Thời Hàn quyết định tạm thời sẽ ở lại bên cạnh Owen trong vài ngày.
Anh muốn thử đảo ngược sợi dây đại diện cho vận mệnh của thế giới.
Anh không nghĩ Owen đáng thương, càng không hứng thú đến việc cứu vớt một vị vua hung bạo, cũng không muốn cứu vớt thế giới. Nói tóm lại, Thời Hàn cũng không phải người tốt gì, thời điểm anh vì lực tinh thần quá lớn mà đau đớn đến mức muốn chết đi, vẫn không có ai đến cứu vớt đứa trẻ mồ côi này, chỉ có giễu cợt và bỏ đá xuống giếng[1]. Đó là lý do tại sao anh mới mang nụ cười méo mó nhìn thế giới này đi đến chiều hướng hủy diệt.
[1] Thừa cơ người khác gặp hoạn nạn, thay vì giúp đỡ còn hại thêm.
Đã biết thế giới sắp bị hủy diệt, vậy thì trơ mắt nhìn nó đi đến hồi kết cũng không có gì khó khăn. Thời Hàn luôn thích thách thức, lần này, anh muốn nhìn thấy thứ khác.
Về phần làm sao để ở bên Owen thì rất đơn giản, khiến Owen hiểu phần giá trị thực sự của anh là được. Anh không phải là AI cấp D gì, ngay cả hình dạng cuộc sống của mình chính anh cũng không thể hiểu được.
Mặc dù khu ba mươi ba thiếu hụt vật tư, may mắn thay nguồn nước tự nhiên vẫn không hề ít. Mười phút qua đi, mùi máu tanh dần tan theo tiếng nước chảy. Tiếng nước ngừng lại, sau đó là tiếng quần áo sột soạt sột soạt.
Vén màn lên, Owen đến bên bàn, cầm đầu máy móc lên nhìn rồi lật qua lật lại. Đột nhiên, trong hốc mắt của cái đầu hiện ra ánh sáng màu lam một lần nữa. Owen đặt nó trở lại vị trí ban đầu, hắng giọng xong hắn ra lệnh: "Kiểm tra trạng thái vận hành."
"Tôi không phải là AI cấp D đâu." Thời Hàn bình tĩnh trả lời.
Khi Thời Hàn điều khiển hệ thống, anh đã mô phỏng giọng nói của mình ở kiếp trước, nghe rất êm dịu nhưng không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy có một chút xa cách.
"Gì cơ?" Owen sửng sốt.
Hắn lùi về phía sau vài bước, động tác hơi mạnh. Sợi tóc màu đen ướt lòa xòa được túm sau đầu lại rơi về trước trán, giọt nước nhỏ từ ngọn tóc xuôi theo rơi xuống khuôn mặt.
Thời Hàn nhớ đến cảnh tượng dòng máu từ ngọn tóc đó rơi xuống.
"Tôi nói là tôi không phải là AI cấp D đâu. Tên của tôi là Thời Hàn, tôi là AI mạnh đó, cậu có thể kiểm tra tôi qua phép thử Turing[2]."
[2] Một bài kiểm tra khả năng trí tuệ của máy tính.
"Nhưng cái đầu này là của mô hình người máy cấp D mà."
"Cậu nhận được bao nhiêu tiền khi bán đầu mô hình người máy cấp D đã qua sử dụng hả?" Thời Hàn chế nhạo, cười một tiếng. "Giá thị trường khoảng 400 đồng tiền Ngôi Sao, mà tuổi cậu còn nhỏ, ở Ngôi Sao Rác này không nơi nương tựa, cậu chỉ sẽ bị lừa đảo bắt bí càng thê thảm hơn thôi. Khoảng 400 đồng tiền Ngôi Sao không thể mua được một AI mạnh."
Owen đã tin Thời Hàn là một AI mạnh, tiếng cười đầy sự khinh thường đó không phải là điều mà trí thông minh cấp thấp không vượt qua phép thử Turing hiện đại mà làm được. AI mạnh và AI yếu hoàn toàn là hai khái niệm, chẳng hạn như mô hình người máy cấp D trở xuống, cũng là người máy công nghiệp, sử dụng trong công việc thông thường không cần nghiên cứu quá nhiều. Mà AI cấp bậc cao, có thể sử dụng như một người bạn đồng hành, thậm chí có thể hỗ trợ trong chiến đấu.
Mục đích cuối cùng của Owen là rời khỏi tinh cầu chết tiệt này. Bị mắc kẹt trong bãi rác này, hắn vĩnh viễn sẽ không có lối thoát. Kế hoạch ban đầu của hắn là cố gắng tích góp tiền để mua vé tàu vũ trụ ở chợ đen, bay khỏi nơi đây qua một tuyến đường đặc biệt không cần kiểm tra danh tính. Hắn đã hiểu rõ vài tuyến đường, nhưng vấn đề là số tiền cần đến là con số thiên văn[3], bán mười người máy cấp D cũng không đủ.
[3] Những con số thiên văn học rất lớn, từ hàng trăm triệu trở lên.
Nhưng nếu hắn có một AI thực sự...
Owen không phải là một kẻ thô lỗ ít học. Chiến binh đứng đầu trên đỉnh Kim Tự Tháp trong thời đại giữa các vì sao không phải là kẻ cao lớn lỗ mãng. Dù lấy ba tên lính đánh thuê hàng đầu hoạt động trên khu chín, một người của bọn họ thì giả cô gái dáng người nhỏ nhắn, một người là cụ già ngồi trên xe lăn, cuối cùng là một người đàn ông trung niên gầy như thân tre, đều không phù hợp với hình ảnh của "chiến binh" lắm.
Chiến đấu ở đây đòi hỏi lượng kiến thức khổng lồ, lực tinh thần mênh mông, mỗi chiến binh mạnh thực chất cũng tương tự như vai trò của sư đoàn máy móc. Dùng mạng lưới lực tinh thần điều khiển trí thông minh, dùng trí thông minh khống chế máy móc.
Cường giả có cấp bậc cao, một người thành lập một đội quân.
Tràn đầy trong đáy lòng Owen hướng đến việc theo đuổi sức mạnh. Thời gian rảnh rỗi hắn đọc tất cả giấy tờ mình tìm được từ bãi rác, nhưng phương pháp để bộc phát lực tinh thần của hắn thì không có chút nào. Vì đề phòng các tù nhân của Ngôi Sao rác trở nên mạnh hơn vượt khỏi tầm kiểm soát, các phương pháp phát triển và rèn luyện lực tinh thần đã được kiểm soát nghiêm ngặt ở đây. Ở khu khác phương pháp cấp cao cũng bị khống chế bởi những người quyền cao chức trọng, nhưng trong Ngôi Sao rác, ngay cả căn bản nhất hắn cũng không thể nhận được. Nếu mà muốn mua, tiền phải trả so với vé tàu rời đi còn cao hơn.
Có Thời Hàn, mọi thứ đã khác. AI không tồn tại lực tinh thần vừa nói, dựa vào quyền truy cập và khác biệt về độ mạnh tường lửa, trời cho AI cấp cao thực hiện xâm nhập mạng lưới, thu thập thông tin, trong chiến đấu cũng có thể giành quyền truy cập hệ thống trí thông minh khác.
Mạng Ngôi Sao là mạng không gian đa chiều, trừ khi cùng lúc phá hủy trạm cơ sở[4] bí mật, nhiều như bầu trời đầy sao. Không thể phá hủy, không thể quấy nhiễu, không chỗ nào là không có nó. Mà trời sinh AI cấp cao chính là thống trị thế giới mạng Ngôi Sao.
[4] Là bộ thu/ phát vô tuyến, đóng vai trò là trung tâm của mạng không dây cục bộ và cũng có thể là cổng kết nối giữa mạng có dây và mạng không dây.
"Anh có thể giúp tôi rời khỏi tinh cầu này à?" Owen hỏi.
"Có thể. Nhưng cậu không thể mang theo đầu máy móc này trốn đi được, tôi cần cậu gỡ con chip với camera của tôi ra, lắp chúng vào thiết bị đeo được, tốt nhất là kính bảo hộ hoặc tai nghe."
"Cách đây một thời gian tôi đã nhặt được tai nghe đã qua sử dụng, vẫn chưa bán đi." Owen trả lời.
"Cậu có thể sửa nó không?"
Owen nhướng mày. "Anh xem thường tôi à?"
"Chỉ là thói quen dò hỏi, tôi tương đối cẩn thận."
"Không." Owen nói, trong đôi mắt xám xanh lóe lên sự bướng bỉnh. "Nhất định anh đang xem thường tôi."
Thời Hàn cười. "Vậy cậu sửa cho tôi xem, tiện thể lắp lên tôi nhé."
Thực tế chứng minh đầu óc của Owen thực sự rất thông minh, hắn gần như không tốn chút sức mà thay cặp tai nghe đó. Tai nghe vẫn là hàng cao cấp, con chip thông minh cấp E được cài đặt sẵn, đầy đủ cảm biến nguồn nhiệt, giao diện ảo được cài đặt sẵn. Lúc cạy ra được Owen thận trọng cầm con chip từ trong đầu máy móc của Thời Hàn, ngạc nhiên ồ một tiếng.
"Quả thật cái này không giống con chip cấp D."
"Camera vẫn chưa tháo, cậu xoay lại đây để tôi xem thử."
Owen làm theo, Thời Hàn quan sát con chip này, phát hiện nó không giống với bất kỳ loại nào mà anh biết. Phóng to đến độ nhỏ hơn, nhìn qua mạch phần trên thậm chí nó không giống con chip.
Nếu là con chip quan trọng, không có lý do để ném lung tung tùy ý như vậy, vậy nghĩa là ban đầu có thể nó đúng là một con chip cấp D, nhưng Thời Hàn đã đến rồi thay đổi kết cấu của nó?
Định luật lực tinh thần thứ mười: Lực tinh thần với độ mạnh lớn hơn giới hạn Lâm Yên có thể thay đổi vật chất thế giới.
Nghiên cứu về con chip này tạm thời vẫn chưa có kết quả, Thời Hàn đề xuất tạm gác lại. Sau khi mang Thời Hàn chủ thể sống nhờ chuyển lên cặp tai nghe kia, Owen tiêu hao rất nhiều tinh lực ngã lên giường thì ngủ ngay.
Hắn ngủ rất yên tĩnh. Thân thể duỗi thẳng từ lúc bắt đầu đến sau khi chìm vào giấc mộng bản năng lại chậm rãi co mình lên, như muốn co thành một quả bóng, co lại trở về trong dạ con của mẹ, dường như làm vậy sẽ an toàn.
Đèn ban đêm rọi bãi rác, soi sáng nước mắt chẳng biết khi nào đọng ở lông mi, khúc xạ truyền ra ánh sáng rực rỡ se se lạnh, kẻ hèn này trở nên yếu đuối trong giây lát.
Giống như bản thân của Owen vậy.
——————
Hiện tại đối với Thời Hàn mà nói, ban ngày với đêm tối không có sự khác biệt, chỉ cần có đủ năng lượng thì anh sẽ luôn không mệt mỏi, không cần ngủ đông. Hạ quyết tâm ngày mai sẽ dẫn Owen trốn khỏi đây, Thời Hàn lợi dụng đêm tối bắt đầu lẻn vào mạng của Ngôi Sao rác. Đối với một tinh cầu như Ngôi Sao rác, cường độ quét của mạng Ngôi Sao cục bộ sẽ thấp hơn nhiều vào ban đêm, bởi vì tần số trao đổi dữ liệu thấp hơn không ít so với ban ngày.
Trong thế giới ảo, Thời Hàn tò mò dùng lực tinh thần tủa ra đi tìm cánh cửa. Trước đây, anh hoàn toàn không thể phát huy lực tinh thần của mình, anh đã biến sức mạnh vô hình thành đủ hình dạng, dễ dàng đẩy được cánh cửa này của cổng mạng. Tiếp đó, cả người anh biến thành một luồng ánh sáng lao ngay ra ngoài.
Trước mặt anh là đường hầm màu xám bạc, phía bên ngoài hiện ra ánh sáng nhiều màu sặc sỡ. Tại chỗ thứ nhất, giống như tiếp điểm của hang động, anh dừng lại, trước mặt là đường rẽ chia làm nhiều hướng. Thời Hàn thử gửi một yêu cầu tín hiệu tinh thần để kiểm tra thông tin chuyến bay, lực tinh thần của anh tự động chuyển qua giao thức mạng Ngôi Sao, tia huỳnh quang màu lam tự kéo dài đến ba nhánh rẽ, là câu trả lời được mạng Ngôi Sao đưa ra.
Phép thử Turing như sau: một người chơi thực hiện một cuộc thảo luận bằng ngôn ngữ tự nhiên với một con người và một máy tính, cả hai đều cố gắng chứng tỏ mình là con người (ba bên tham gia phải cách ly với nhau). Nếu người chơi không thể nhận ra máy tính không phải là con người, máy tính đó vượt qua phép thử. Bài kiểm tra có mục đích là thử khả năng trí tuệ của máy tính, nếu nó thành công nghĩa là nó có thể suy nghĩ.