Sau Khi Cầm Kịch Bản Máu Chó, Tôi Có Thể Nhìn Thấy Đạn Mạc

Chương 3: Ngay cả tài khoản VIP cũng không xem được nội dung




Biên tập: Harley

Chương 3: Ngay cả tài khoản VIP cũng không xem được nội dung

Trên lưng Thẩm Niệm Lâm có vài vết sẹo, nhìn màu sắc không giống vết thương cũ lâu năm, hình như mới có mấy năm gần đây. Cố Âm từng hỏi anh tại sao anh lại có những vết thương này, nhưng Thẩm Niệm Lâm cũng chỉ nói một cách mơ hồ.

Có thể nhìn ra hắn cũng không muốn nói nhiều về chuyện này, Cố Âm cũng không khăng khăng truy hỏi, dù sao chắc chắn đây cũng không phải là hồi ức vui vẻ gì. Chẳng qua cô không ngờ tới một ngày nào đó những vết thương này sẽ được cô dùng để xác định kĩ nữ -- Vương Tư Kỳ không biết gì về những vết thương này trên lưng Thẩm Niệm Lâm, chứng tỏ cô ta chưa từng ngủ với Thẩm Niệm Lâm.

Điều này khiến Cố Âm có chút bất ngờ. Giống như Vương Tư Kỳ nói, Thẩm Niệm Lâm là một người đàn ông bình thường, scandal của hai người đã được truyền ra một năm rồi, hai người họ vẫn trong sạch..

Nếu không phải Cố Âm biết Thẩm Niệm Lâm ở trên giường dũng mãnh bao nhiêu, cô cũng sẽ hoài nghi là Thẩm Niệm Lâm không được.

Thẩm Niệm Lâm nghe thấy tiếng đẩy cửa, liền quay đầu lại, khi nhìn thấy Cố Âm đứng ở cửa, anh hơi ngạc nhiên.

Tầng lầu họ sống là cấu trúc của phòng ngủ chính đôi, hai phòng đôi là thiết kế gương, ở giữa được kết nối bởi một phòng thay đồ chung.

Ở một bên phòng thay đồ gần phòng ngủ chính của nữ có một cánh cửa trượt vô hình, khi mở cửa thì hai phòng ngủ chính thông nhau, khi khóa cửa thì mỗi phòng ngủ chính là một không gian độc lập.

Lúc vừa mới kết hôn họ ở cùng một phòng ngủ chính, nửa năm trước sau khi Cố Âm đề nghị ly hôn, liền chuyển đến đối diện phòng ngủ chính ở, ngay cả cửa trượt trong phòng để đồ cũng luôn khóa chặt.

Hôm nay khi Cố Âm mở cửa phòng, Thẩm Niệm Lâm thật sự rất kinh ngạc.

Hắn hơi sửng sốt, sau đó rất nhanh đã khôi phục tinh thần, hỏi cô: "Có phải tôi quấy rầy em không?"

Cố Âm âm thầm đánh giá anh, không trả lời, mà hỏi ngược lại một câu: "Sao anh về sớm vậy?

Thẩm Niệm Lâm mím môi, lấy áo ngủ từ trong tủ ra: "Không còn sớm nữa, đã sắp một giờ rồi.

"À. " Cố Âm suy nghĩ, thì ra anh thật sự giữ mình trong sạch như vậy? Cho nên thật sự chơi trò cổ điển với cô?

Nhưng tại sao hắn lại như vậy?

"Em còn có chuyện gì không?" Thẩm Niệm Lâm vừa cởi quần áo ra, vừa hỏi cô.

Cố Âm "Ách" một tiếng, hỏi hắn: "Hôm nay anh đánh nhau với người khác hả?"

Động tác của Thẩm Niệm Lâm rõ ràng dừng lại, ánh mắt hơi trầm xuống: "Đánh nhau? Em nghe ai nói gì sao?

"Cũng không có......" Chỉ là đạn mạc nói anh thiếu chút nữa bị bóp chết Quan Dự.

"Đừng suy nghĩ lung tung nữa, nghỉ ngơi sớm một chút." Thẩm Niệm Lâm đưa tay treo áo vào tủ quần áo.

Đường sống lưng của hắn theo động tác của hắn kéo dài thành một đường cong đẹp mắt, giống như một cây cung tràn đầy sức mạnh, mấy vết sẹo sau lưng và trên cánh tay, dưới ánh đèn vàng ấm áp nổi bật, nhìn lại có chút khiến người ta đau lòng.

Cố Âm bị mê hoặc, đưa tay chạm vào vết sẹo sau lưng Thẩm Niệm Lâm.

Động tác của cô rất nhẹ, nhưng thân thể Thẩm Niệm Lâm vẫn chấn động rõ rệt.

Cố Âm như bị bỏng tay, nhanh chóng rụt tay lại, Thẩm Niệm Lâm quay đầu nhìn cô, ánh mắt còn nóng hơn cả độ ấm của làn da hắn.

Cố Âm theo bản năng muốn chạy, lại bị Thẩm Niệm Lâm bắt lại. Anh cầm cổ tay cô, kéo người đến trước mặt, còn chưa hỏi tội, Cố Âm đã vô cùng thức thời mà nhận lời xin lỗi: "Xin lỗi tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, tôi nhất thời tiện tay."

"Chậm rồi. "Thẩm Niệm Lâm không tự chủ được, hôn lên môi cô.

[??? Tại sao lại là một màn hình đen???]

[ĐM, có cái gì mà tài khoản VIP của chúng ta không thể xem sao?!!]

[A a a a a tiếp theo thì sao!! [phát điên]]

Cố Âm: "..."

Tốt rồi, mấy người không nhìn thấy là tốt rồi.

"Phân tâm?" Thẩm Niệm Lâm nhẹ nhàng cắn môi Cố Âm, giống như cảm thấy bất mãn với sự phân tâm của cô vào lúc này," Xem ra anh vẫn chưa đủ cố gắng."

"Không, anh... " Cố Âm còn chưa nói xong đã bị Thẩm Niệm Lâm ôm ngang. Anh ôm Cố Âm trở về phòng ngủ, đặt cô lên giường, Cố Âm không kịp ngồi dậy, cả người Thẩm Niệm Lâm đè xuống.

Kế tiếp chính là nội dung tài khoản VIP cũng không thể xem, một người đàn ông ăn chay suốt nửa năm, thật vất vả mới bắt được cô vợ nhỏ của hắn, không hung hăng lăn qua lăn lại một lúc thì sẽ không buông tay.

Cố Âm cũng cảm giác được hắn thật sự nghẹn lâu, so với trước kia bất kỳ một lần nào đều phải ra sức, đầu của cô nhiều lần đều suýt nữa đụng vào đầu giường. Ngay từ đầu cô còn có thể oán giận hắn làm đau mình, càng về sau trong tiếng thở dốc gợi cảm của hắn, khi hắn không ngừng gọi tên cô, lúc đó cô thầm nghĩ muốn hưởng thụ khoái cảm cực hạn này.

Ngày hôm sau Cố Âm tỉnh lại trong lòng Thẩm Niệm Lâm. Vừa mở mắt đã bị vẻ đẹp ở khoảng cách gần của Thẩm Niệm Lâm tấn công, Cố Âm tỉnh dậy sau cơn buồn ngủ.

Ông trời ơi, tối hôm qua cô không cưỡng lại được cám dỗ, lại ngủ với Thẩm Niệm.

Cô không nên tham lam uống mấy ngụm rượu kia.

[Vậy là trời sáng rồi?]

[Trông cô đơn [mỉm cười]]

[Có phải nam chính không được không, vậy nên mới không cho chúng ta xem.]

Cố Âm: "..."

Nếu như Thẩm Niệm Lâm như vậy coi là không được, vậy trong thiên hạ có thể tìm không thấy nam nhân tốt.

Thẩm Niệm Lâm đối diện hơi cử động, dường như đang tỉnh lại. Cố Âm giống như chim sợ cành cong, ngay cả quần áo cũng không mặc xong, đã nhanh chóng kéo thân thể đau nhức đứng lên, vọt về phòng ngủ của mình.

Sau khi mở mắt ra, Thẩm Niệm Lâm không nhìn thấy Cố Âm, theo bản năng cau mày. Vị trí bên cạnh vẫn còn hơi ấm, người hẳn là vừa mới ở chỗ này. Hắn xoa mái tóc hơi lộn xộn từ trên giường ngồi dậy, mang dép lê vào đi tới phòng thay đồ, kéo cửa đẩy.

Cửa không nhúc nhích.

Thẩm Niệm Lâm cau mày nhiều hơn: "Cố Âm, sao em lại khóa cửa lại?

"Vậy tại sao không?" Giọng Cố Âm từ phía sau cửa truyền tới, " Lần sau khi cần phục vụ, tôi sẽ gọi anh."

Thẩm Niệm Lâm: "..."

Hắn đứng đó một lát, sau đó khẽ cười, mang dép bước đi.

Cố Âm nghe tiếng bước chân của hắn đi xa, mới thở "phù" một hơi. Cô chạy vào phòng tắm lấy cho mình một bồn nước nóng lớn, chuẩn bị tắm nước nóng trước.

Ngay khi cô bắt đầu tắm, những đạn mạc ồn ào kia đã không còn. Cố Âm xem như đã hiểu rõ quy luật của đạn mạc - đầu tiên, những thứ không thích hợp với trẻ em đều không được phép xem.

Thứ hai, giống như bình thường cô hay xem phim truyền hình, sẽ không đem chuyện nhân vật chính làm 24 giờ đều diễn ra, chỉ chiếu những tình tiết hữu hiệu, cho nên đạn mạc cũng không phải 24 giờ đều có. Cuối cùng, là tác dụng của sự gian lận của bàn tay vàng, bởi vì ống kính sẽ không phải lúc nào cũng hướng đến cô, cũng sẽ có lúc hướng về phía người khác, vậy nên cô có thể thông qua đạn mạc phán đoán chuyện gì đã xảy ra với người khác, tương đương với việc mở thiên nhãn.

Nhưng điều này nghĩa là đây? Chẳng lẽ cô đang sống trong một bộ phim truyền hình?

A, cái này....

Nghĩ đến cuộc đời mình có thể đỡ được viết bởi người khác, Cố Âm Lập tức cầm điện thoại, đổi tên wechat của mình thành "Mạng tôi do tôi không do trời".

Bên kia, Thẩm Niệm Lâm tắm rửa đơn giản, thu dọn đồ đạc đi đến công ty.

Buổi sáng công ty có cuộc họp định kỳ, sau khi cuộc kết thúc, một số đồng nghiệp không kịp chờ đợi đuổi theo Trì Hàn, hỏi thăm anh: "Sếp Trì, sếp Thẩm gặp được chuyện tốt gì vậy? Hôm nay tâm trạng anh ấy hình như rất tốt."

"Làm sao tôi biết được?" Trì Hàn giống như đối với chuyện này cũng không có hứng thú.

Thái độ thờ ơ của anh cũng không dập tắt hết quyết tâm muốn nghe ngóng bát quái của đối phương: "Bình thường chỉ có cô và anh ấy thân thiết nhất, cô nói cho tôi biết đi!"

Trì Hàn không trả lời, một người khác cầm điện thoại di động đi tới, hăng hái bừng bừng nói với bọn họ: "Tôi biết tôi biết, mọi người xem hot search hôm nay chưa? Bữa tiệc sinh nhật tối qua của Vương Tư Kỳ đứng đầu bảng đó!"

"Để tôi xem một chút." Người nọ kích động đến trước điện thoại di động nhìn một lượt, "Tôi nói mà, nửa năm nay sếp Thẩm có lúc nào cho chúng ta sắc mặt tốt đâu?"

"Đúng vậy, có người thấy tối hôm qua sếp Thẩm và Vương Tư Kỳ cùng rời đi.

"Ồ - - có vẻ như đêm qua sếp Thẩm đã có một khoảng thời gian vui vẻ với cô ấy~"

Trì Hàn mặt không cảm xúc nhìn hai người nhắc nhở một câu: "Nếu bị sếp Thẩm nghe thấy những lời này, cẩn thận hắn đem hai người đưa đến Châu Phi."

"... " Bộ đôi buôn chuyện đột nhiên im bặt.

Cố Âm đang ở nhà ngâm mình cũng nhìn thấy hot search hôm nay, bây giờ Vương Tư Kỳ đang rất nổi tiếng, thỉnh thoảng nhìn thấy cô ta trong bảng tìm kiếm hot, khiến cho Cố Âm thiếu chút nữa bỏ chơi weibo. Hôm nay no.1 bảng lại là Vương Tư Kỳ, tối hôm qua cô ta đã đăng bức ảnh đã qua chỉnh sửa của mình trong bữa tiệc sinh nhật lên, các fan đã nhắm mắt khen ngợi cô ta.

Ảnh chụp cô ta và đạo diễn đứng cùng một chỗ nói chuyện phiếm cũng được lưu truyền rộng rãi trên weibo, toàn bộ bài thảo luận đều thổi phồng cô ta sẽ kết hợp với đạo diễn nổi tiếng quốc tế, rất có thể hai người sẽ hợp tác trong bộ phim tiếp theo.

Thổi phồng những thứ này còn chưa tính, còn có nhân viên marketing tận dụng mọi thứ nhắc tới Thẩm Niệm Lâm, nói tiệc sinh nhật tối hôm qua chính là Thẩm Niệm Lâm gióng trống khua chiêng vì Vương Tư Kỳ tổ chức, còn đăng một tấm ảnh chụp chung của hai người.

Cố Âm "Chậc" một tiếng, tiếp theo trượt xuống.

Phía dưới có một số người chỉ mặt nói Vương Tư Kỳ là con giáp thứ mười ba, chẳng qua những bình luận này quá yếu ớt, rất nhanh đã bị fan của Vương Tư Kỳ quét sạch.

Thật ra cũng có một số người nhắc tới chuyện con giáp thứu mười ba, nhưng việc này hình như vẫn bị ai đè ép, nó vẫn chưa bao giờ lên men.

Cố Âm đang nghĩ tới đây chỉ sợ cũng là bút tích của Thẩm Niệm Lâm, điện thoại liền "Đinh" nhận được một tin nhắn mới.

Lục Ninh Ninh: Đậu má, bây giờ tôi mới biết chồng cô là Thẩm Niệm Lâm! Cho nên hôm qua tại sao cô lại đi dự tiệc sinh nhật của Vương Tư Kỳ!

Cố Âm cầm di động, không nhanh không chậm trả lời cô: "Vương Tư Kỳ gửi thư mời cho tôi."

Lục Ninh Ninh:...... Không biết xấu hổ như vậy sao? Bây giờ làm con giáp thứ mười ba cũng đúng lý hợp tình như vậy sao?

Lục Ninh Ninh: Sao tối qua cậu không nói cho tôi biết! Tôi sẽ chế giễu ngay trước mặt cô ta!

Cố Âm cười một tiếng, cô và Lục Ninh Ninh cũng mới quen nhau, cô gái này rất nhiệt tình: "Không cần thiết, thoải mái đi."

Lục Ninh Ninh:...

Hai người bọn rốt cuộc là ai bị người thứ ba chen vào!

Lục Ninh Ninh: Hôm nay tôi phải đi bệnh viện làm việc, hôm nào lại hẹn cậu chơi!

Cố Âm nghĩ nghĩ, nhà họ Lục đúng là mở bệnh viện, cô trả lời Lục Ninh Ninh một câu "OK", chính mình cũng thay quần áo đi công ty.

Nhà họ Cố chủ yếu làm bất động sản, khai thác bất động sản có bán cũng có thuê. Cố Âm học thiết kế nội thất, bình thường giúp công ty thiết kế kiểu dáng, hoặc giúp khách hàng lớn thiết kế nội thất. Bởi vì thiết kế của cô rất nhiều khách hàng đều rất thích, tòa nhà cô quy hoạch cũng bán rất chạy, hiện tại công ty tuyên truyền tòa nhà đều mang theo tên tuổi của cô, không ít khách hàng sẽ vì tên cô đến xem phòng.

Nhà họ Cố làm ăn lớn, ngoại trừ ba cô và bác cả, cô còn có ba anh trai. Bình thường Cố Âm ở công ty cũng không có áp lực gì, chỉ cần làm thiết kế mình thích là được.

Trước mắt công ty có một dự án căn hộ mini, chủ yếu là Cố Âm phụ trách, trước kia thiết kế của cô đều lấy biệt thự làm chủ, lần này có thể qua một căn hộ mini, đối với cô mà nói cũng rất mới mẻ.

Bởi vì tối hôm qua cùng với Thẩm Niệm Lâm phóng túng một đêm, hôm nay Cố Âm chưa tới giờ tan tầm đã về sớm. Dù sao, cô cũng không cần làm việc ở công ty, chỉ cần hoàn thành dự án đúng hạn là được.

Sau khi về đến nhà cô phát hiện trong phòng khách có thêm rất nhiều dâu tây, cách thật xa cũng có thể ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào trong không khí. Dâu tây đều đã rửa xong, từng quả no đủ đỏ tươi, hơn nữa so với trứng gà còn lớn hơn.

Cố Âm cầm lấy một quả nếm thử, gọi bác quản gia đang đi ngang qua: "Chú Uông, mấy quả dâu tây này mua ở đâu vậy ạ? Ăn ngon thật."

Chú Uông dừng lại nói với cô: "Phu nhân, những thứ này đều là tiên sinh gọi người đưa tới, tất cả đều là hái từ vườn dâu tây, vô cùng tươi mới."

Cố Âm lơ đãng nhướng mày, Thẩm Niệm Lâm? Cô lại cắn một miếng dâu tây, trầm ngâm suy nghĩ.

Những dâu tây này cùng loại với tiệc sinh nhật Vương Tư Kỳ tối hôm qua, tuy nhiên so với cái kia còn ngọt hơn một chút.

Người đàn ông chó má Thẩm Niệm Lâm này, sẽ không luôn âm thầm quan sát cô chứ?

"Bình thường tiên sinh cũng không ăn những thứ này, hẳn là đều mua cho phu nhân." Chú Uông vừa vặn, không dấu vết nói một câu.

Cố Âm: "...."

Chú Uông, chú đã nhận bao nhiêu tiền trợ cấp của Thẩm Niệm Lâm vậy?