Tương truyền rằng, biến cố năm đó ở sườn núi Mã Ngôi là một sự kiện không ai không biết, không ai không hay. Nhưng bên cạnh những ảnh hưởng của chuyện này đến sự biến đổi của triều đại thì chắc hẳn mọi người sẽ tò mò về chuyện lạ đã xảy ra lúc bấy giờ hơn. Đó là, rốt cuộc có phải Quý phi Dương Ngọc Hoàn đã vì vậy mà hương tiêu ngọc vẫn hay không? Nếu không thì cuối cùng Quý phi đã đi đâu?
Tôi phải nói một điều rằng, nghi vấn này dù ở bất cứ thời nào cũng đều khiến cho người ta phải tò mò. Trước tiên không nói tới vấn đề Dương Quý phi đã xảy ra chuyện gì, chỉ cần nói đến biến cố tại sườn núi Mã Ngôi cũng đã đủ khiến cho người ta chấn động đến tận tâm can. Một thế hệ đế vương truyền kỳ cùng phi tần nghiêng nước nghiêng thành, ngoài lễ nghĩa quân thân, lại có thể sinh ra một mối tình tuyệt mỹ như thế! Quả không uổng công là điển cố “Nhất kỵ hồng trần phi tử tiếu, vô nhân tri thị lệ chi lai” (*).
(*) Tạm dịch: “Bụi hồng ngựa ruổi phi cười; Chẳng người biết được vải tươi đến rồi.” Đây là một bài thơ nói về nếp sống xa hoa của Dương Quý phi. Nàng thích ăn trái vải tươi, nên sai lính trực thuộc cưỡi ngựa tốt ngày đi đêm nghỉ để đem trái vải từ huyện Bồi Lăng tỉnh Tứ Xuyên (đường xa hơn ngàn dặm) về Hoa Thanh cung mà vẫn còn tươi.
Vốn tưởng rằng, chuyện chỉ yêu mỹ nhân không yêu giang sơn này đã đủ để lưu truyền muôn đời, nhưng nào có ai ngờ được, truyền kỳ về Quý phi lại chấm dứt tại đây.
Các vị có lẽ sẽ lại hỏi, mới chút thế đã hạ màn rồi, vậy sau đó thì sao? Không giấu các vị, câu chuyện hôm nay tôi muốn kể, chính là chuyện sau khi màn đã hạ, là bí văn sau khi Dương Quý phi chết.
Ấy, quý ngài bên cạnh đây hỏi rất hay, không phải mới vừa rồi tôi còn nói Dương Quý phi có chết hay không vẫn còn là một bí ẩn sao? Hà cớ gì lúc này lại đột nhiên biến thành chuyện sau khi Dương Quý phi chết? Vậy mọi người thử cẩn thận nghĩ lại xem, từ khi xảy ra chuyện của Huyền Tông đến nay đã bao nhiêu năm rồi? Chắc cũng gần một ngàn năm đúng không? Vậy quý ngài đây nói xem Quý phi có thể sống hơn một ngàn năm không? Dù Dương Quý phi có sống thọ thì cũng chỉ có thể đến một trăm tuổi thôi, mọi người thấy có đúng không?
Mọi người đều biết biến cố tại sườn núi Mã Ngôi, Huyền Tông nhịn đau bỏ phi, tuy tình yêu đáng quý nhưng mạng sống còn giá trị hơn, không còn mạng thì cuối cùng cũng chỉ là một đôi uyên ương quỷ, chẳng phải càng khiến người ta nghẹn khuất hơn sao? Thế nên năm đó, đúng là Quý phi đã chết ở sườn núi Mã Ngôi rồi. Nếu không ngài nghĩ xem, sao Huyền Tông có thể tránh thoát được vô số minh thương ám tiễn như vậy, không những toàn thân trở ra, còn sống thêm mấy năm nữa chứ?
Nhưng nghe đến đây mọi người khoan hãy vội mắng Huyền Tông vô tình vô nghĩa hoặc là lúc nguy nan mới lộ ra bản chất. Đầu tiên, khát vọng sống của mỗi người đều là chuyện thường tình. Thứ hai, Minh Hoàng và Quý phi là lưỡng tình tương duyệt, Minh Hoàng có thể vì Quý phi mà bỏ giang sơn thì Quý phi cũng cam tâm tình nguyện vì Minh Hoàng mà chết. Huống hồ trên phố lớn ngõ nhỏ sớm đã có lời đồn, về chuyện sau đó Minh Hoàng sai người đưa Quý phi về cải táng (*), lúc ấy có thể nói là vinh quang khó ai sánh bằng. Lễ ngộ như vậy, cũng không hề bạc đãi Quý phi, sống là người của Minh Hoàng, chết là quỷ của Huyền Tông. Vậy nhưng lời đồn lưu truyền rộng rãi nhất là chuyện sau khi cải táng, có người nói Quý phi vẫn chưa chết, bởi vì quan thần đi cải táng về lại đồn rằng không nhìn thấy thi thể của Quý phi.
(*) Cải táng là việc di chuyển thi thể hoặc tro cốt được chôn trong một ngôi mộ đến một ngôi mộ khác.
Mọi người nói xem chuyện này có kỳ lạ không, có phải rất ứng với câu nói, sống không thấy người, chết không thấy xác kia không? Quý phi hương tiêu ngọc vẫn tại sườn núi Mã Ngôi trước mắt bao người, nhưng chỉ trong chớp mắt lại không thấy thi thể đâu? Chẳng lẽ, Quý phi giả chết chạy trốn? Hoặc là, có người mơ ước sắc đẹp của Quý phi, cố ý trộm thi thể của nàng? Đương nhiên tất cả mọi chuyện vẫn là câu đố không lời giải đáp, chỉ biết Minh Hoàng yêu nàng sâu đậm thì cứ mãi luôn buồn bực không vui.
Từ sau chuyện ở Mã Ngôi, việc giữ được giang sơn thì lại mất đi người thương khiến Minh Hoàng luôn cảm thấy như thiếu đi một phần trong lòng, tinh thần không phút nào yên ổn được. Nhưng chẳng bao lâu sau đó, nỗi đau mất đi người thương ấy của Minh Hoàng đã nhanh chóng tan thành mây khói, bởi vì trong Đường Cung xuất hiện một vị tuyệt thế kỳ nhân.
Vị kỳ nhân này, chúng ta tạm thời không nói tên họ của y là gì, cứ tạm xưng y là Xa công đi. Xa công này có thể nói là có lai lịch rất lớn, trong Đường Cung, mặc dù không có nhiều người biết tên húy của y, nhưng chỉ bằng vào cách ăn mặc kỳ lạ của người ấy, thì cho dù là sĩ phu cũng phải kính y ba phần.
Cố hương của Xa công là Phù Tang, cách Đại Đường xa tận vạn dặm. Từ nhỏ Xa công đã học tập âm dương kỳ thuật, tuổi còn trẻ đã có năng lực nổi bật, không chỉ là Âm dương sư bậc nhất của Phù Tang mà còn là người được trọng dụng bên cạnh quân chủ. Nhưng được trọng dụng đến mức độ nào chứ? Nếu Xa công này nói đế quân Phù Tang đi hướng đông, chắc chắn đế quân sẽ không bao giờ đi hướng tây. Vì sao? Chẳng lẽ Xa công này là một kẻ âm mưu muốn đoạt quyền? Không phải vậy! Chiếm được lòng tin của người khác mà không cần động võ, quyền lực của Xa công đến từ bản lĩnh của y - Thông thiên địa, đạt cổ kim, hồi sinh người chết, tái tạo xương cốt máu thịt!
Mọi người chỉ nghe tôi nói thì đều cảm thấy không thể nào đúng không? Ban đầu tôi cũng nghĩ vậy đó. Nhưng dù Xa công có thần kỳ thật hay không thì tôi cũng phải kể ra chút bản lĩnh thật sự của y để mọi người mở mang tầm mắt. Sau biến cố ở sườn núi Mã Ngôi, tuy đã thành công bức tử hồng nhan họa thủy Dương Ngọc Hoàn, nhưng nếu phát động chiến tranh, ắt sẽ có thương vong. Tương truyền lúc bấy giờ Xa công tòng quân ở trong quân ngũ, thấy nhiều người thương vong như vậy thì không khỏi lắc đầu than thở, tiếc thương cho vô số người vô tội bị mất mạng.
Vừa dứt lời, Xa công vung một đạo chú, dùng thiền trượng trong tay y để thi ân tứ phương. Mọi người vốn chỉ cho rằng y đang siêu độ cho người tử trận, để bọn họ sớm đi về miền cực lạc thôi. Nhưng sau đó chuyện kì dị nhất đã xảy ra, những xác chết được Xa Công thi ân lại đều từ từ bò dậy!
Cho dù cảnh tượng này xảy ra ở thời nay thì vẫn khiến cho người cảm thấy vô cùng sợ hãi. Từ xưa đến nay, chưa từng có ai hiểu thấu đáo được thuật khởi tử hồi sinh, vậy mà Xa công này lại làm được. Chuyện này không chỉ khiến những tướng sĩ tận mắt chứng kiến cảm thấy không thể tượng tượng được, mà còn khiến cho Lý Long Cơ thân là Minh Hoàng Huyền Tông cảm thấy kinh ngạc.
Nếu như Xa công có thể làm được như vậy, chẳng phải trên đời này sẽ không còn biệt ly nữa sao? Người rơi vào giấc ngủ ngàn thu mà thiền trượng vừa gõ đã lập tức tỉnh lại?
Nếu thật là thế, cứ coi như là Quý phi đã chết rồi, không phải cũng chỉ là tạm thời thôi sao? Tiếc là ngày vui ngắn chẳng tày gang, ban đầu mọi người chỉ biết Xa công có thể làm cho người chết sống lại, nhưng sau này những người khác mới dần phát hiện chỗ bất thường. Tuy rằng những tướng sĩ qua tay Xa công ấy có thể nhúc nhích nhưng hành vi của bọn họ vô cùng kì lạ. Sau khi đám người này được Xa công hồi sinh thì mất hết thất tình lục dục, ngay cả tập tính sinh hoạt cũng thay đổi rất lớn. Bọn họ bắt đầu sợ ánh sáng, ngày ngủ đêm hoạt động, thậm chí còn ăn sống uống máu, không ăn bất cứ thứ gì đã được nấu chín.
Về lai lịch của Xa công này thì phải bắt đầu từ mấy trăm năm trước, tổ tông người này có liên quan đến thứ thuốc bất tử mà Tần Thủy Hoàng đau khổ tìm kiếm.
Theo lời truyền lại, năm đó khi Từ Phúc đi tìm thuốc trường sinh cho Thủy Hoàng đã xin Thủy Hoàng cho 500 đồng nam 500 đồng nữ rồi một mạch giương buồm ra biển phụng mệnh tìm dược. Nào ngờ đâu cuối cùng lại biến mất giữa biển rộng mênh mông, không còn tin tức gì nữa. Nhưng thực tế vẫn còn một cách nói khác, đó chính là Từ Phúc đã dẫn theo hơn một ngàn người đó, đi đến một đảo quốc trên biển rồi thành lập quốc gia của mình.
Mà vị Xa công thần thông quảng đại đến từ xứ Phù Tang này chính là một trong những hậu đại của một ngàn người do Từ Phúc dẫn đi ấy. Lúc trước Từ Phúc có tìm thấy thuật trường sinh bất lão hay không, đến nay vẫn không có ai biết được. Nhưng những đường ngang ngõ tắt thì người này lại biết không ít, ví dụ như thuật khống thi kì dị.
Đây là lý do vì sao Xa công có thể “khởi tử hồi sinh”, bởi vì từ đầu đến cuối, y chỉ là đang điều khiển những xác chết không có cảm giác mà thôi.
Lần này Xa công đến ở Đường Cung là có ý đồ khác, y muốn mượn tay Huyền Tông để tìm được chân thân Ngọc Long cho tư tế của Phù Tang!
Ngọc Long này lại là một truyền thuyết khác, nghe đồn năm đó Từ Phúc được thần Long tương trợ, công lực của bản thân tăng lên rất nhiều, ngoại trừ thuật khống thi còn có thể biết trước tương lai. Y nhìn thấy được không lâu sau Thủy Hoàng sẽ cưỡi hạc về Tây Thiên, còn y thì cũng phải chôn cùng Thủy Hoàng nên mới dẫn người thoát khỏi Tần quốc, đi xa đến Phù Tang. Từ sau khi đến Phù Tang, Từ Phúc vẫn luôn nhớ thương Ngọc Long lúc trước, y khát vọng có được toàn bộ sức mạnh của Ngọc Long. Y tin tưởng với sức mạnh của Ngọc Long, đừng nói là trường sinh bất lão, ngay cả khởi tử hồi sinh cũng không phải nói chơi, bởi vậy y âm thầm thành lập một bí giáo gọi là giáo Hắc Tử.
Giáo Hắc Tử này đời đời nguyện trung thành với Từ Phúc, tư tế trong giáo nắm giữ thiền trượng có thần lực của Ngọc Long, nhiệm vụ chính của bọn họ là tìm kiếm Ngọc Long, thay Từ Phúc hoàn thành tâm nguyện gom đủ sức mạnh của rồng, sớm ngày hồi sinh y hòng thống nhất thiên hạ. Truyền thuyết nói Ngọc Long ở trong huyệt rồng, muốn có được thần lực của Ngọc Long thì nhất định phải tìm được huyệt rồng, lấy được Huyết Ngọc Long Nhãn, sức mạnh vô biên kia đều được chứa đựng bên trong hai viên Long Nhãn. Có được Long Nhãn là có được thần lực của Ngọc Long, thực hiện giấc mộng trường sinh bất lão.
Xa công là tư tế đương nhiệm của giáo Hắc Tử kia, mục đích lần này y đến đây là vì như thế. Chỉ tiếc mánh khóe của y không kéo dài được bao lâu đã bị phát hiện, ảo tưởng trong lòng Huyền Tông tan biến, đương nhiên càng nản lòng thoái chí, thái độ với Xa công cũng không bằng trước đây. Kể từ đó kế hoạch của Xa công hoàn toàn thất bại, không chỉ thế, bản thân y đã bắt đầu khó lòng bảo toàn. Kết cục cuối cùng của Xa công như thế nào? Y có tìm được huyệt Ngọc long hay không? Tất cả chuyện này có can hệ gì đến phái Vụ Ẩn hiện nay?