Bên ngoài biệt thự núi Vân Mộng.
Chu Nhã Thiến quay đầu nhìn biệt thự của Lâm Hàn và Dương Lệ, trong lòng có hơi khó chịu.
Trước đây không lâu, Chu Nhã Thiến cũng sống trong biệt thự xa hoa, thậm chí còn xa hoa hơn cả biệt thự này, nhưng bây giờ cô ta gần như không còn gì.
Chu Nhã Thiến cắn răng nghiến lợi nhưng không có cách nào khác bèn âm thầm ghi nhớ, sau đó rời đi.
Chu Nhã Thiến biết rõ trước mắt mình không có gì, chỉ có thể dựa vào Dương Lệ vậy nên phải tạm thời nhẫn nhục, sau này thay đổi được số phận thì tìm Dương Lệ tính sổ sau.
Mà lúc này, Dương Lệ ở trong biệt thự núi Vân Mộng vẫn không hề biết hành động vô tâm này của mình lại khiến Chu Nhã Thiến âm thầm ghi hận.
Dương Lệ nhớ lại Chu Nhã Thiến của trước đây và bây giờ rồi thở dài, có chút bất lực, không ngờ một người lại có thể thay đổi nhiều như vậy.
“Không ngờ bây giờ Chu Nhã Thiến lại trở nên như thế này”, Dương Lệ cảm thán.
Lâm Hàn ở bên cạnh nghe thế chỉ cười chứ không nói gì, anh đã đoán được những chuyện này từ trước, Chu Nhã Thiến chắc chắn sẽ dần trở nên như thế này. Khi một người không dựa vào bản thân, chỉ muốn dựa vào người khác thì kết cục chỉ có một, chính là như Chu Nhã Thiến bây giờ.
Còn những chuyện đã xảy ra với Chu Nhã Thiến trong thời gian này, mặc dù vừa nãy Dương Lệ khuyên nhủ cô ta nhưng trên thực thế cũng chỉ là suy nghĩ đến cảm nhận của cô ta thôi, trong lòng cô thấy Chu Nhã Thiến gặp phải tình cảnh như bây giờ đa phần là do chính cô ta tự gây nên.
Nhưng Dương Lệ không nói với Lâm Hàn những chuyện này, dù sao đó cũng là chuyện riêng của Chu Nhã Thiến.
Sau khi Chu Nhã Thiến đi, Lâm Hàn và Dương Lệ lại được yên tĩnh nghỉ ngơi.
Thời gian này Lâm Hàn không có việc gì, anh vừa mới bắt đầu tiếp quản sản nghiệp của nhà họ Lâm, tạm thời không cần lo những chuyện khác. Mà Dương Lệ cũng bận rộn, ngủ trưa một lúc rồi lại phải đến Nhân Phàm làm việc.
Về chuyện hợp tác giữa sản nghiệp vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm đã có Dương Lệ lo.
Sau khi Dương Lệ ra ngoài, Lâm Hàn tiếp tục tìm hiểu những sản nghiệp của nhà họ Lâm, khi nào xử lý xong chuyện của hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh, anh cũng phải chuẩn bị tiếp quản sản nghiệp khổng lồ của nhà họ Lâm.
Mặc dù Lâm Hàn vẫn còn rất nhiều thời gian, mà thời gian này anh cũng đã trưởng thành lên nhiều, có năng lực nhất định trong mọi lĩnh vực, người nhà họ Lâm cũng đã tin phục anh, sẽ không làm trái ý anh, thực ra như vậy đã rất tiện để cho anh quản lý.
Nhưng xét cho cùng nhà họ Lâm rất lớn, kinh doanh nhiều lĩnh vực, ngành nghề, trải rộng nhiều quốc gia, với Lâm Hàn mà nói vẫn rất áp lực và thử thách.
Lâm Hàn vừa làm việc chưa được bao lâu thì điện thoại đổ chuông, là Lâm Thiên Tiếu gọi đến.
Anh biết Lâm Thiên Tiếu không có việc gì thì sẽ không gọi cho mình, chắc chuyện bên La Quốc đã có tiến triển, vì thế anh nhấc máy ngay.
“Mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia thế nào rồi bố?”, Lâm Hàn vội hỏi.
Trải qua chuyện mấy ngày nay, tính cách Lâm Hàn đã trầm ổn hơn, rất nhiều việc đều không cho anh được phép hoảng loạn, đối mặt với chuyện gì cũng phải bình tĩnh, đây cũng là phẩm chất cần thiết của người thừa kế nhà họ Lâm. Chỉ là chuyện lần này thật sự không bình thường, mấy nhà xưởng đó dù là quy mô hay tiên tiến kỹ thuật đều chưa từng có. Dù với nhà họ Lâm to lớn như thế cũng là một sự phát triển khổng lồ hiếm có, vậy nên Lâm Hàn và Lâm Thiên Tiếu đều rất coi trọng.
Lâm Thiên Tiếu ở bên kia cũng hơi kích động: “Đã thành công mua được với giá 120 tỷ tệ, quả thật rất hời. Trước dây nhà họ Lâm muốn mua lại mấy nhà xưởng này đã đưa ra giá 300 tỷ mà còn không mua được!”
Lâm Hàn nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên, mặc dù 120 tỷ cũng là một khoản tiền khổng lồ, nhưng với nhà họ Lâm mà nói thì cũng không đáng là bao, hơn nữa những nhà xưởng ấy hoàn toàn xứng với giá này.
Trước kia nhà họ Lâm sẵn sàng bỏ ra 300 tỷ là bởi nó hoàn toàn xứng đáng, nhưng cuối cùng cũng không mua được. Những người bên phía La Quốc không muốn bán cho nhà họ Lâm, đừng nói là 300 tỷ, dù nhiều hơn nữa họ cũng không bán, thật ra là vì những kỹ thuật đó quá quan trọng, nếu rơi vào tay nhà họ Lâm, với khả năng hùng mạnh của nhà họ Lâm thì những kỹ thuật ấy rất nhanh sẽ bị nghiên cứu kỹ lưỡng.
Thậm chí vì có những kỹ thuật sản xuất máy móc hạng nặng hàng đầu này mà nhà họ Lâm có thể tiến xa hơn sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng, đến lúc đó La Quốc sẽ không giữ được vị trí dẫn đầu trên thị trường quốc tế như hiện nay nữa.
Có lẽ giá trị của những nhà xưởng này không nhiều đến thế, với người La Quốc mà nói chi phí cũng không nhiều, nhưng với nhà họ Lâm mà nói giá trị của nó là không thể tưởng tượng, cũng tương đương với những thứ vô giá.
Xác nhận nhà họ Lâm đã mua được mấy nhà xưởng kia, Lâm Hàn cũng yên tâm. Anh tin những nhà xưởng này có thể mang lại sự phát triển và đột phá to lớn cho nhà họ Lâm và sản nghiệp vùng Bắc Đông.
Nhưng nhà họ Lâm thì khác, họ có khả năng cực lớn, chỉ cần có được những nhà xưởng này thì chắc chắn họ có thể nghiên cứu kỹ lưỡng kỹ thuật sản xuất, thậm chí là tiên tiến hơn, khi đó sẽ đe doạ trực tiếp đến La Quốc, có ảnh hưởng và cạnh tranh với La Quốc trong lĩnh vực sản xuất máy móc hạng nặng này.
Mà lần này, nếu không nể Trương Thiên Sơn thì La Quốc cũng sẽ không bán những nhà xưởng này cho người ngoài.
Cũng chính vì thế mà lúc trước Lâm Thiên Tiếu đã hạ lệnh cho người nhà họ Lâm chuẩn bị, bây giờ họ đã chuẩn bị đầy đủ, có thể di chuyển những nhà xưởng này bất cứ lúc nào.
Mà Lâm Hàn đã có quyết định sẽ chuyển những nhà xưởng này đi đâu, anh nói luôn: “Con định chuyển thẳng đến vùng Bắc Đông!”