Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 801




 

 Trong xe. 

 Lúc này Dương Cảnh Đào cũng có chút nghi ngờ nhìn Triệu Tứ Hải, tò mò Triệu Tứ Hải đột nhiên nghiêm túc như vậy là muốn thỉnh cầu cái gì. 

 Đến giờ Triệu Tứ Hải cũng nói: “Lát nữa chúng ta đừng nhằm vào Lâm Hàn và Dương Lệ. Con không muốn lại thêm mâu thuẫn, chỉ muốn ăn một bữa cơm đơn giản”. 

 Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào nghe xong, khuôn mặt bỗng chốc trở nên vô cùng kinh ngạc, không ngờ lời thỉnh cầu của Triệu Tứ Hải lại là cái này. 

 Lời của Triệu Tứ Hải mặc dù nghe có vẻ cũng rất bình thường, không muốn mâu thuẫn, chỉ là ăn một bữa cơm bình thường. 

 Nhưng những người đó là Dương Lệ và Lâm Hàn lại khác, trước đây Triệu Tứ Hải bị quỹ đầu tư Nhân Phàm sa thải, bọn họ nhìn ra hoàn toàn là bởi vì Dương Lệ không giúp đỡ thậm chí cô còn cố ý làm vậy. 

 Còn Lâm Hàn mặc dù trong nhà có nhiều tiền, nhưng trong mắt bọn họ vẫn là kẻ tồi tệ, thậm chí bây giờ Triệu Tứ Hải rơi vào tình cảnh tồi tệ này, bọn họ nhìn ra hoàn toàn là bởi vì Lâm Hàn ở sau lưng khuyên Dương Lệ, nếu không thì cô cũng không nhất thiết phải đối đãi với Triệu Tứ Hải như vậy. Nói thế nào thì anh ta cũng là anh rể của cô. 

 Như vậy, lời thỉnh cầu này của Triệu Tứ Hải đã trực tiếp thay đổi, giống như là kinh sợ với Lâm Hàn và Dương Lệ. 

 Lúc này, Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào có chút không vui. Chuyện này bọn họ cảm thấy vốn dĩ là vấn đề của Lâm Hàn và Dương Lệ, bây giờ còn muốn bọn họ cúi đầu trước Lâm Hàn và Dương Lệ, đây là đạo lý gì vậy? 

 “Tứ Hải à, con sao vậy? Sợ bọn à? Đợi lát nữa để bố đi nói lý lẽ, tìm chúng nó tính sổ, con không cần phải sợ!”, Dương Cảnh Đào nghiêm túc nói. 

 Dương Duyệt cũng nói theo: “Đúng đó ông xã, anh sợ gì chúng nó, bây giờ lại không ở quỹ đầu tư Nhân Phàm, anh cũng không phải cấp dưới của Dương Lệ, hoàn toàn không cần sợ Dương Lệ và Lâm Hàn”. 

 Triệu Tứ Hải nghe xong liền có chút đau đầu, anh ta có thể không sợ sao? Đại ca của Vùng Xám Hoa Đông, sao anh ta dám trêu chọc? 

 Chuyện lần trước đã đắc tội với Lâm Hàn và Dương Lệ rồi, nếu không phải vì mối quan hệ họ hàng thân thích thì Triệu Tứ Hải cũng không biết sẽ chết thế nào. 

 Lại đến mấy chuyện này, Triệu Tứ Hải cũng không dễ giải thích cho bọn họ, dù sao thì anh ta đã đồng ý với Lâm Hàn, sẽ không tiết lộ một chút nào. 

 Triệu Tứ Hải rất đau đầu, mắt nhìn thấy đã đến khu biệt thự núi Vân Mộng, anh ta vội vàng làm mặt nghiêm túc nói: “Bố, bà xã, coi như con xin hai người. Hai người cứ đồng ý với lời thỉnh cầu này của con được không? Chuyện trước kia con không quan tâm, chuyện sau này hẵng nói, dù sao tối nay hai người đừng gây mâu thuẫn với họ. Chúng ta cứ ăn một bữa cơm đơn giản, những chuyện gì khác cũng không nói tới, được không?” 


 Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của Triệu Tứ Hải thì có chút không hiểu tại sao Triệu Tứ Hải lại muốn như vậy. 

 Do dự một chút, Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào nhìn nhau. Cuối cùng vẫn quyết định đồng ý với thỉnh cầu này của Triệu Tứ Hải.Thời gian này anh ta khó khăn sa sút bọn họ đều biết rõ, vì vậy mọi mặt đều khá chú ý đến cảm nhận của Triệu Tứ Hải. 

 “Được rồi, hôm nay không nói đến mấy chuyện đó nữa, chúng ta cứ ăn một bữa cơm đơn giản”, Dương Cảnh Đào gật đầu nói. 

 Dương Duyệt cũng khẽ gật đầu đồng ý. 

 Triệu Tứ Hải thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm. 

 Rất nhanh, đám người Triệu Tứ Hải đã đến khu biệt thự núi Vân Mộng. 

 Lâm Hàn và Dương Lệ vốn đang nghỉ ngơi trong nhà. Trước đó họ đã dặn dì Hà đã chuẩn bị xong bữa tối thịnh soạn, cho dù trước đó có hơi khó chịu với bọn họ, nhưng nói thế nào cũng là người nhà. Mấy mặt này Lâm Hàn sẽ không bạc đãi bọn họ đâu, đương nhiên chủ yếu cũng là nể mặt Dương Lệ. 

 Từ chỗ dì Hà biết bọn họ đã đến, Dương Lệ liền ra đón tiếp. Lâm Hàn thấy vậy cũng đi cùng cô ra ngoài. 


 Ra đến sân, Lâm Hàn và Dương Lệ nhìn thấy mấy người Triệu Tứ Hải vừa xuống xe. 

 Lúc này sắc trời tối vừa bao phủ mặt đất, đèn trong sân được thiết kế đặc biệt hợp với sân lịch sự nhã nhặn của khu biệt thự này, trông vô cùng mỹ lệ. 

 Dương Duyệt nhìn thấy cảnh này, nhất thời có chút ngưỡng mộ. So sánh mà nói, khoảng cách của cô ta và Dương Lệ thật sự quá lớn. Dương Lệ ở trong khu biệt thự như vậy, còn cô ta ngay cả nhà cũng không mua nổi, thậm chí bây giờ bởi vì công việc của Triệu Tứ Hải khó khăn, cuộc sống cơ bản nhất cũng có phần khó mà bảo đảm. 

 Hiện giờ Dương Duyệt có chút đố kỵ, càng giận dữ vì trước đó Dương Lệ không giúp Triệu Tứ Hải. Nhưng dù sao cũng đã đồng ý với anh ta, Dương Duyệt cũng đã nhẫn nhịn. 

 Dương Cảnh Đào nhìn thấy sân nhà xa hoa đẹp đẽ này, ông ta cũng có phần ngưỡng mộ. Không nói đến mấy chuyện khác, đứa con gái thứ hai này của mình sự nghiệp vẫn cũng khá thành công, chỉ là chuyện kết hôn luôn khiến ông ta không sao hài lòng nổi, gả cho một người như Lâm Hàn này, nếu không phải Lâm Hàn cản trở giữa đường, Dương Lệ có thể giúp đỡ Triệu Tứ Hải, bây giờ anh ta cũng sẽ không tệ như vậy. 

 Còn về Triệu Tứ Hải, lúc này căn bản không có tâm trang chú ý đến mấy thứ đó. Anh ta nhìn Lâm Hàn, lại không dám nhìn thẳng, tận đáy lòng có chút sợ hãi. 

 Nếu là trước kia, Triệu Tứ Hải căn bản không để Lâm Hàn vào trong mắt. Nhưng hiện giờ đến nhìn thẳng anh ta cũng không dám, thân phận đại ca của Vùng Xám Bắc Đông này quả thực khiến Triệu Tứ Hải ngửa mặt trông lên, không dám nhìn trực tiếp. 

 “Bố, chị cả, anh rể cả, mọi người đến rồi, mau vào trong ngồi đi. Dì Hà đã chuẩn bị xong bữa tối rồi, chỉ đợi mọi người thôi”, Dương Lệ bước lên trước nhiệt tình nói. 

 Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào cũng không có phản ứng. Mặc dù đã đồng ý với Triệu Tứ Hải sẽ không gây phiền phức cho Dương Lệ, nhưng bởi vì những chuyện trước đó, hai người họ cũng không muốn bày ra sắc mặt tốt với cô. 

 Dương Lệ thấy vậy, nhất thời ngây ra, nhưng cô không quá để tâm. Cô hiểu là do mấy hiểu lầm trước đó mà thôi. 


 Dương Cảnh Đào muốn quở trách Lâm Hàn một hồi theo thường lệ, nhưng nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Triệu Tứ Hải, cuối cùng khó khăn lắm mới nhịn được, nhất thời có chút không quen. 

 Dương Duyệt cũng cảm thấy hơi quái dị, thoáng chốc cũng không biết nói gì cho phải. 

 Triệu Tứ Hải thấy vậy, lúc này lại nâng cốc rượu, anh ta đứng lên, cung kính nói với Lâm Hàn và Dương Lệ: “Lâm Hàn, Dương Lệ, mấy chuyện trước kia, thật sự xin lỗi. Tôi cũng không có bản lĩnh gì, chỉ có thể ở đây kính rượu xin lỗi”. 

 Triệu Tứ Hải nói xong liền uống hơn nửa cốc rượu trắng, mặc dù tửu lượng của anh ta không tệ, nhưng hơn nửa cốc cũng không phải ít. Xem ra Triệu Tứ Hải có vẻ rất chân thành, tư thế cũng rất thấp.