Quyền Thần

Chương 256: Nhậm chức Hộ quân ý




Báo đột doanh nằm trong một khu đất riêng biệt dành cho quân binh thuộc thành Nam, ở đây người thường không thể vào mà chỉ có thể từ xa nhìn lại. Trên cao có rất nhiều cờ, trừ đại kỳ có thêu chữ Yến, còn lại thêu đầu báo, uy phong lẫm lẫm, khí phách mười phần.

Trong hoàng cung rộng lớn có Long tướng doanh và Hoả sơn doanh được mệnh danh là Nội ngự lâm quân, Lang giáp doanh đóng quân ở phía tây bắc, Ưng tường doanh đóng quân ở phía đông bắc, còn Báo đột doanh thì đóng quân ở phía đông nam, cùng với Nội ngự lâm quân, chính là ba nơi canh phòng nghiêm ngặt nhất.

Cờ bay phất phới, trong quân doanh các doanh trại chia làm ba đội.

Đó là đội kỵ binh, đội bộ binh đội và đội cung binh. Kỵ binh do một Hộ quân tham lĩnh chỉ huy. Bộ binh có nhiều quân binh nhất, nên có hai gã Hộ quân tham lĩnh, gọi là Tả hộ quân tham lĩnh và Hữu hộ quân tham lĩnh. Cung binh cũng có một Hộ quân tham lĩnh. Phía dưới mỗi Hộ quân tham lĩnh có hai gã hộ quân úy, dưới nữa gọi là giáo úy, đều thống và tiểu kỳ.

Báo đột doanh có 5000 quân, kỵ binh 1000, cung tiễn 800, còn lại là bộ binh, xen kẽ là đao, thương binh.

Tài nguyên của nước Yến không được phong phú, tất nhiên không thể so sánh với nước Khánh rộng lớn sản vật dồi dào, nhưng dù so với nước Nguỵ thì nước Yến cũng thua về khoáng sản và ngựa.

Dưới chân núi đại tuyết sơn ngàn dặm thảo nguyên rộng lớn, ngựa nước Nguỵ không biết bao nhiêu mà kể làm cho các nước thèm khát không thôi, ngoài ra quặng đồng, quặng sắt cũng làm cho nước Khánh giàu có thèm đỏ con mắt.

Chiến mã của nước Nguỵ tốt nhất thiên hạ, lại có vũ khí sắc bén, cũng vì thế người nước Nguỵ thượng võ, có khả năng chiến đấu rất cao.

Nguồn cung cấp ngựa của nước Yến kém hơn so với các nước khác, cho nên kỵ binh của nước Yến không nhiều, Thái bộc tự ngoài trách nhiệm tự nuôi dưỡng ngựa họ còn thông qua buôn lậu để mua ngựa từ các nước.

Ngựa của Ngự lâm quân đều là trăm dặm chọn một, đó đều là ngựa tốt.

Ngự lâm quân là quân cấm vệ của hoàng gia, họ cũng là quân đội mạnh nhất của nước Yến, cho nên ngựa trang bị cho họ đều là tốt nhất.

Chưa nói đến vũ khí và trang bị thì tướng sĩ ở trong Ngự lâm quân cũng đều là binh sĩ tinh duệ nhất.

Về phần đội cung binh, nguyên nhân là cung binh rất khó huấn luyện, vì vậy bình thường để có một cung thủ giỏi đều phải trải qua thời gian rất dài để đào tạo, để khi ra chiến trường có thể phát huy tác dụng của cung binh.

Để tuyển chọn ra một người cung binh thì điều kiện cũng rất nghiêm khắc, như cần có cơ bắp rắn chắc, khoẻ mạnh, mắt tinh… như vậy qua huấn luyện gian khổ mới có thể có được một cung thủ.

Vì vậy nước Yến chọn cung thủ đều ưu tiên thợ săn.

Nước Nam Phong địa hình nhiều núi, ở đó người làm nghề thợ săn rất nhiều, việc tuyển chọn người làm cung binh rất là dễ dàng, nhưng nước Yến với địa hình rất ít rừng, chính vì vậy để lựa chọn người phù hợp với cung binh là rất khó.

Cung binh trong Ngự lâm quân nước Yến đều trải qua các kỳ tuyển lựa cẩn thận gắt gao.

Hàn Mạc đang đứng trong đội cung binh của Báo đột doanh.



Hộ quân tham lĩnh của đội là Đậu Thiện, người này tính tình cũng như tên, quả là người hiền lành, trên miệng luôn mang theo nụ cười với mọi người, người không biết còn tưởng người này luôn thân thiện với mọi người nữa.

Hiển nhiên người này có thể ngồi ở vị trí này cũng không phải là hạng bình thường.

Lúc này Đậu Thiện đang cùng vài người thuộc hạ đứng ngoài cửa doanh, hai tay khoanh đặt sau lưng nhàn nhã như thầy giáo nhìn học sinh. Nếu nhìn kỹ có thể thấy Đậu Thiện làn da khô ráp, khuôn mặt rộng, người trong nghề chỉ cần liếc mắt là có thể thấy mười ngón tay của Đậu Thiện rất có sức, đó chính là ngón tay của một cung thủ giỏi.

Mấy người thuộc hạ phía sau có một người rất nổi bật, người này mặc áo giáp bằng da trâu, đôi mũ sắt, dáng người cao lớn uy dũng, da ngăm đen khô ráp, trên mặt có chòm râu đậm, nhìn qua có thể khẳng định đây là một viên mãnh tướng.

- Đại nhân, sao ngài phải đợi một gã Hộ quân uý?

Mãnh tướng giọng bất mãn hỏi.

- Ty chức thay ngài chờ hắn là được, ngài về nghỉ ngơi trước đi.

Đậu Thiện lắc đầu, giọng hơi lạnh lùng:

- Hắn cũng là thính trưởng Tây hoa thính, người này rất giỏi, chờ một chút cũng không sao, ngày sau làm việc chung cũng dễ dàng.

Mãnh tướng không cảm tình nói:

- Cái gì Thính trưởng, đến Báo đột doanh chúng ta cũng phải xem quan chức ở đây, ai quản hắn là Thính trưởng gì chứ. Thuộc hạ thấy chuyện này rất là vô lý, một người con cháu quý tộc chưa đủ hai mươi tuổi sao có bao nhiêu bản lãnh.

Đậu Thiện nhíu mày:

- Tiết Hộ quân uý không được nói lung tung… Anh hùng xuất thiếu niên, đến đây không hỏi xuất thân, bản lĩnh không phải thổi mà ra được. Chờ hắn đến đây ngươi đừng nói lung tung, dù sao hắn cũng là con cháu thế gia, nên chú ý một chút miễn cho họa từ không mà ra.

Mãnh tướng nhìn như không phục, hừ một tiếng rồi làm thinh.

Người này họ Tiết danh Thiệu, chính là một trong hai Hộ quân uý, cùng quan chức với Hàn Mạc, người này xuất thân từ thợ săn, sau khi nhập ngũ tài năng thể hiện kinh người, từng lập không ít công lao, đi từng bước vững chắc đến vị trí này cho nên coi thường con cháu quý tộc dựa vào quan hệ làm quan.

Hắn đã nghe qua chiến công của Hàn Mạc, như dẫn không đến 1000 binh sĩ vượt qua quan Lê Cốc, hay là phá vỡ âm mưu của Tây Môn gia… nhưng hắn cảm thấy đó là lời đồn không thật, chỉ là thổi phồng mà thôi.

Lần này Đậu Thiện còn ra tận cửa đợi Hàn Mạc càng làm cho hắn không phục.

Mặt khác vài tướng lĩnh khác cũng không phục, nhưng không có dũng khí như hắn đem chuyện nói rõ.

Không bao lâu đã thấy một ngựa chạy nhanh đến, người này mặc quần áo của đội cung binh Báo đột doanh, không cần hỏi nhiều, đó chính là Hàn Mạc.

Đậu Thiện tươi cười ra đón, chúng thuộc hạ theo sát, Tiết Thiệu tuy không phục nhưng cũng đành miễn cưỡng ra đón.

Hàn Mạc mặc áo giáp Hộ quân uý, vì tỏ vẻ tôn trọng Báo Đột doanh nên Hàn Mạc mặc áo nhung , nhìn qua quả là anh khí kinh người.

Thấy mọi người nghênh đón mình, khi nhận áo giáp Hàn Mạc gặp qua Đậu Thiện nên biết mấy người đón mình, vì vậy vội xoay người xuống ngựa, tiến đến quỳ một gối xuống:

- Mạt tướng Hàn Mạc tham kiến Đậu đại nhân.

Đậu Thiện bước lên nâng Hàn Mạc, thân thiết nói:

- Hàn Hộ quân uý khách khí, mời dậy!

Hắn tuy chức quan cao hơn Hàn Mạc nhưng hiện tại Hàn Mạc giữ chức Thính trưởng Tây Hoa thính và là người của Hàn gia, quan trọng nhất là chức quan Hộ quân uý này là do Hoàng thượng khâm điểm, qua đây có thể thấy Hoàng thượng yêu thích Hàn Mạc như thế nào, nếu tình hình vẫn phát triển như bây giờ thì không chừng ngày nào đó mình còn phải dựa vào Hàn Mạc, cho nên hắn không coi Hàn Mạc như là bộ hạ.

Hàn Mạc đứng dậy, Đậu Thiện giới thiệu mọi người, các tướng lãnh đều tỏ ra khách khí, chỉ riêng Tiết Thiện lạnh lùng ôm quyền vẻ mặt không phục.

Hàn Mạc đương nhiên hiểu mấy người này nghĩ gì.

Các vị tướng lãnh này đều dựa vào thực lực đi lên. Ngự lâm quân là quân cấm vệ của Hoàng đế, nên đều được chọn lựa rất kỹ, đa phần đều có thực lực nhất định. Nếu cấm vệ quân không có nhân tài thì cấm vệ quân còn có tác dụng?

Cho dù Mộ Dung Hạc thông qua Tú công chúa giữ chức Hộ quân tham lĩnh bằng tâm mà nói hắn cũng có một chút tài cán.

Mà mình không có quân công đến Báo đột doanh nhận chức Hộ quân uý, điều này sẽ làm cho một số tướng lĩnh vất vả mới lên được chức cảm thấy không phục là tất nhiên. Hàn Huyền Xương cũng căn dặn Hàn Mạc đến đây không được biểu hiện tài năng, cần khiêm tốn ứng xử.

Võ tướng không như các chính trị gia, tâm địa họ trực bạch không vòng vèo âm hiểm, nếu chọc giận họ họ không ngại muốn sống chết với mình.

Tuy mọi người đều khách khí nhưng Hàn Mạc biết họ đều nể uy của Hàn gia mà thôi, miễn cưỡng thể hiện công phu ngoài mặt.

Đặc biệt người mày rậm trên mặt thấy rõ hai chữ "không phục", xem ra người này rất là ngay thẳng, đối với người như vậy Hàn Mạc không hề ghét, ngược lại còn có vài phần hân hưởng.

- Mạt tướng tuổi trẻ nhiều chỗ không biết mong sau này đại nhân chỉ bảo nhiều hơn. Bạn đang đọc truyện tại doctruyen.me - http://thegioitruyen.com

Hàn Mạc cung kính nói với Đậu Thiện.

Đậu Thiện cười đáp:

- Hàn Hộ quân uý tuổi trẻ anh hùng, lập nhiều chiến công, ngày sau nhiều chuyện còn muốn Hàn Hộ quân uý trợ giúp Đậu mỗ.

Vừa trò chuyện Đậu Thiện dẫn Hàn Mạc vào đại doanh đội cung binh.

Hàn Mạc nhìn chung quanh thấy mọi nơi ngăn nắp, trên thao trường không ít cung thủ đang tập luyện, vô số mũi tên cắm trên mục tiêu, trên không tên bay vun vút rất có khí thế.

Phần lớn cung thủ đều tráng kiện khoẻ mạnh, tinh thần phấn chấn, không hổ là Ngự lâm quân tinh nhuệ của nước Yến.

Doanh phòng của Hộ quân tham lĩnh ở giữa đại doanh, so với các doanh khác lớn hơn rất nhiều, mọi người theo Đậu Thiện vào trong trướng theo thứ tự ngồi xuống, Tiết Thiệu ngồi ở ghế đầu tiên bên trái, Hàn Mạc ngồi ghế đầu tiên bên phải.

- Các vị, hôm nay Hàn Hộ quân uý nhập doanh đúng là việc đáng mừng, sau này Báo đột doanh chúng ta lại có thêm một vị mãnh tướng.

Đậu Thiện ôn hoà nói:

- Mọi người say này giúp đỡ lẫn nhau, tận trung với Thánh thượng.

- Hoàng thượng vạn tuế!

Các tướng lãnh đồng loạt đứng dậy hướng hoàng cung thi lễ, sau đó mới ngồi xuống.

Đậu Thiện nhìn Hàn Mạc mỉm cười :

- Hàn Hộ quân uý, chức trách của ngài là kiểm tra kỷ luật xem trong doanh có ai vi phạm quân pháp, có quyền tiền trảm hậu tấu, tuy nhiên thánh chỉ có nói rõ Hàn Hộ quân uý không cần phải điểm mão, cho nên việc này nếu Hàn Hộ quân uý ở thì quản lý, không ở đây sẽ có người khác thay thế.

Hàn Mạc tự biết Tây Hoa thính không thể thiếu mình, cho nên đứng dậy cung kính nói:

- Làm phiền đại nhân chiếu cố, mạt tướng cảm kích vô cùng.

Tiết Thiệu hừ lạnh một tiếng, mọi người đều nghe được, Đậu Thiện quay sang lườm hắn, Tiết Thiệu quay sang chỗ khác cũng không để ý Hàn Mạc.

Hàn Mạc mỉm cười chắp tay khách khí nói:

- Sớm nghe nói đại danh của Tiết Hộ quân uý, ngày sau còn muốn Tiết Hộ quân uý chiếu cố nhiều hơn.

Tiết Thiệu hừ lạnh không khách khí:

- Hàn Hộ quân uý lời này chỉ sợ giả dối, ngài thật sự nghe qua chuyện của ta? Về phần anh hùng thật không dám nhận.

Mọi người thấy Tiết Hộ quân uý làm khó Hàn Mạc trên mặt đều biến sắc