Quyền Tài

Chương 706




Ba ngày...

Năm ngày...

Bảy ngày...

Một tuần trôi qua.

Văn phòng đường phố Quang Minh tiến hành hoạt động tuyên truyền phòng chống động đất giảm tai nạn với khí thế ngất trời, mỗi một cư ủy xã khu đều chấp hành phương án của Đổng Học Bân Đến hiện tại, cơ bản mỗi hộ đều nhận được bản in ấn sổ tay tuyên truyền phòng chống động đất của văn phòng đường phố, Đổng Học Bân cũng chọn dùng đề nghị của Tống Thanh, thiết lập nhiều điểm tuyên truyền, đem bản các câu hỏi cho cư dân trong xã điền, lấy việc gia cố mọi người làm trọng, dùng quà tặng và tặng phẩm để làm tăng sự nhiệt tình của đại đa số cư dân, có thể nhiều một cái thêm một cái, làm cho mọi người nhớ kỹ nội dung cuốn sách tuyên truyền này, cho dù không thể làm cho tất cả mọi người có thể đọc làu làu, Đổng Học Bân cũng muốn mỗi gia mỗi hộ có ít nhất một người có thể nhớ kỹ nó, như vậy khi chấn động đến có thể ổn định cục diện các gia đình.

Thiên hạ không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền.

Sự tình khai triển rất nhanh chóng, thu hoạch không nhỏ.

Nhưng mà, vì chuyện này mà trong văn phòng đường phố và trong các khu lại nổi lên tranh luận lớn, vấn đề cũng đến từng cái một.

Phòng chống động đất giảm tai hại? Rất nhiều người nghe nói việc của văn phòng đường phố Quang Minh, đều cho rằng Đổng Học Bân ăn no không có chuyện gì làm, cục diện tốt thế, cần gì phải phòng động đất?

Buổi sáng hôm nay, Đổng Học Bân đang ở xã Hòe An thị sát công viện, đang cùng cán bộ xã bố trí nhiệm vụ, bảo bọn họ dọn dẹp tu sửa tòa nhà lâu năm đi, cam đoan thông đạo hành lang phòng cháy, sau đó, có một cuộc điện thoại gọi đến, là điện thoại của thư ký khu, Mã Lỵ.

“Là Chủ nhiệm Đổng sao?” Mã Lỵ lạnh như băng nói.

“Thư ký Mã, là tôi” Đổng Học Bân nói.

“Anh lập tức đến khu một chút, Khu trưởng Nguyệt Hoa tìm anh”.

“Việc này, cụ thể là chuyện gì?”

“Đến đây anh sẽ biết!”

“Vậy được, tôi lập tức đi qua”.

Đổng Học Bân cũng thấy có chuyện cần phải nói với Cảnh Nguyệt Hoa, chuyện dỡ bỏ biển quảng cáo công ty rượu lần trước gặp trở ngại đã làm cho Đổng Học Bân nhận ra, tự mình khai triển công việc thế này, không có sự ủng hộ của khu là tuyệt đối không được, ngay cả việc chỉnh đốn cái biển quảng cáo đều gặp trở ngại lớn như vậy, chứ đừng nói Đổng Học Bân còn muốn chỉnh đốn những công việc khác, có thể tưởng tượng, bước nửa bước cũng khó, hơn nữa hiện tại Đổng Học Bân tiến hành công tác phòng chống động đất, chủ yếu vẫn là tài chính của văn phòng đường phố Quang Minh không đủ, dựa theo kế hoạch, còn cần lều trại, trước tiên cần chuẩn bị vật tư, cần tiếp tục phát sổ tay tuyên truyền, dùng một số đông nhân lực vật lực để làm, nhưng không có tiền, cái gì cũng không xong, Đổng Học Bân hiện tại rất cần toàn khu ủng hộ, hắn cảm thấy chính mình phải đi thuyết phục Cảnh Nguyệt Hoa.

Đại viện Khu ủy.

Đổng Học Bân mở cửa đi vào, rất nhiều ánh mắt đều nhìn lại.

Chờ Đổng Học Bân xuống xe, vừa lúcs gặp Chủ nhiệm Văn phòng đường phố Bình An, Sở Thanh Hoa từ văn phòng đi ra.

“Chủ nhiệm Đổng” Sở Thanh Hoa chủ động tìm tới hắn, giả cười nói: “Sao tôi nghe nói, văn phòng đường phố các anh đang tuyên truyền phòng chống động đất gì sao? Chuyện này là thế nào vậy?”

Đổng Học Bân nhìn hắn, cười nói: “Phòng hoạn từ lúc chưa xảy ra”.

Sở Thanh Hoa lắc lắc đầu, “Lão đệ, không phải tôi nói cậu, cậu cảm thấy việc này cần thiết sao?”

“Tại sao không cần thiết? Còn có chuyện gì quan trọng hơn sự an toàn sinh mệnh của dân chúng sao?”

“Dược, vậy cậu tự giải quyết cho tốt đi” Sở Thanh Hoa nở nụ cười một chút, lắc lắc đầu bỏ đi, hắn biết lần này họ Đổng hạ nước cờ rất mơ hồ, hiện tại là thời đại kinh tế, ngươi làm gì mà phải phòng chống động đất? Ngươi này không phải tự mình tìm phiền phức cho mình sao, trong khu có thể nhìn ngươi mà không bực mình mới là lạ.

Trên lầu.

Văn phòng trưởng khu.

Cốc, cốc cốc, Đổng Học Bân gõ cửa.

“Mời vào!” Giọng nói cứng rắn của Khu trưởng Nguyệt Hoa vang lên phía sau cánh cửa.

Đổng Học Bân điều chỉnh tâm trạng một chút, đẩy cửa đi vào, nhất thời liền nhìn thấy thân ảnh mỹ miều mà rất lâu không thấy đang ở sau bàn làm việc. Từ sau cái đêm tháng trước Cảnh Nguyệt Hoa mặc một chiếc váy nóng bỏng đi qua nhà anh, Đổng Học Bân vẫn chưa thấy qua Cảnh Nguyệt Hoa, không biết nàng là cố ý trốn tránh mình hay không, hay là công việc rất bận rộn, dù sao Đổng Học Bân vẫn rất nhớ nàng, trong đầu tất cả đều là hình ảnh Cảnh Nguyệt Hoa đang cùng mình trên giường.

Cảnh Nguyệt Hoa hôm nay mặc chiếc quần dài màu cà phê và giày cao gót màu đen, trên thân là chiếc áo sơmi màu trắng, vẫn là dáng hình rất nghiêm túc.

Vừa ngẩng đầu nhìn hắn, Cảnh Nguyệt Hoa giải quyết việc chung nói: “Biết tôi tìm anh vì việc gì sao?”

“Không rõ ràng lắm” Đổng Học Bân nhìn nàng nói: “Ngài cứ phân phó”.

Cảnh Nguyệt Hoa lạnh lùng nói: “Có người phản ánh văn phòng đường phố các anh đang làm tuyên truyền phòng chống động đất giảm tai nạn với quy mô lớn, có việc này hay không?”

Đổng Học Bân gật gật đầu, “Có, chúng tôi cũng là vì lo lắng cho sự an toàn, cho nên...”

“Anh không cần giải thích!” Cảnh Nguyệt Hoa cau mày cúi đầu tiếp tục viết văn kiện, miệng cứng rắn nói: “Công tác phòng chống động đất! Lập tức dừng lại!”

Đổng Học Bân cau mày, “Vì cái gì?”

“Tôi nghĩ anh hẳn là biết vì cái gì!” Cảnh Nguyệt Hoa lạnh lùng nói: “Trước khi anh làm như vậy! Báo cáo qua với khu chưa? Báo cáo công tác năm nay của các anh có hạng mục này sao? Không có thì dừng lại cho tôi! Anh hồ đồ rồi sao! Tôi nói cho anh biết Tiểu Đổng!” Cảnh Nguyệt Hoa vỗ vỗ xấp văn kiện trong tay, “Đây là đơn khiếu nại văn phòng đường phố các người, tôi đã bỏ xuống đây, không chỉ có một cuộc điện thoại khiếu nại gọi đến chỗ tôi, bây giờ cậu đã làm loạn đến mức làm lòng người hoảng sợ! Anh rốt cuộc muốn làm gì! Tự anh đi thu dọn cục diện rối rắm này cho tôi!”

Đổng Học Bân không thích nghe nữa, “Khu trưởng Nguyệt Hoa, trước đó tôi đã nói qua rồi, một người bạn tôi làm ở cục địa chấn nói tỉnh Bắc Hà của chúng ta sắp có địa chấn.” Lý do này cũng không có tính thuyết phục, cho nên Đổng Học Bân rất nhanh sửa lại, “Đương nhiên, sau đó tôi cũng chứng thật rồi, hôm đó là anh ta uống rượu, nói bậy, nhưng chuyện địa chấn ai nói trước được? Không phải tôi nói tỉnh Bắc Hà chúng ta sẽ có địa chấn, tôi chỉ muốn nói phòng hỏa hơn cứu hỏa, hiện tại khắp thế giới đều là tin tức về địa chấn, nói thật, tôi rất sợ, cho nên tôi muốn làm một hoạt động phòng chống động đất, như thế này có vấn đề gì chứ?”

Cảnh Nguyệt Hoa bình tĩnh nhìn hắn, “Anh còn có một đống lý do? Anh đây là bệnh hình thức!”

Đổng Học Bân nói: “Tôi không biết ai nói gì đó với ngài, nhưng Đổng Học Bân tôi không thẹn với lương tâm!”

“Đổng Học Bân! Tôi hiện tại không phải đang thương lượng với anh!” Cảnh Nguyệt Hoa mở to mắt nói: “Tôi đang đại biểu khu ủy khu chính phủ chỉ thị cho anh! Công tác phòng chống động đất đó lập tức dừng lại cho tôi!”

“Khu trưởng Cảnh!”

“Cứ như vậy đi!”

“Chuyện này tôi...”

“... Đi ra ngoài!”

Cảnh Nguyệt Hoa dứt lời, không hề quan tâm đến hắn, bắt tay vào xử lý công việc, viết cái gì đó trên văn kiện.

Đổng Học Bân hít một hơi nói, “Nơi này nói chuyện không tiện, buổi tối ngài có thể đến kí túc xá đường phố chứ?”

Cảnh Nguyệt Hoa không nói gì.

“Tôi chờ ngài về, tôi sẽ nói cụ thể với ngài, được không?”

“Tôi bảo anh đi ra ngoài!” Cảnh Nguyệt Hoa ngẩng đầu nói,“Lỗ tai anh có vấn đề sao?”

Đổng Học Bân bất đắc dĩ nói: “Vậy buổi tối tôi chờ ngài, nhất định phải về, không gặp không về”.