1. Liếm nước tiểu
Lôi Minh từng là một bộ đội đặc chủng, khi chiến đấu trên chiến trường đã bị thương một bên mắt trái, sau đó hắn liền xuất ngũ. Lôi Minh vừa mới thu dọn hành lý của mình về đến nhà, ngay cả ghế sofa còn chưa kịp ngồi nóng cái đít đã bị cha mẹ sắp đặt sẵn một mối hôn sự.
Trong nhà trên dưới ai cũng nóng lòng vì chuyện hôn nhân đại sự của hắn, bởi vì hắn hiện tại đã ba mươi chín, xấp xỉ bốn mươi tuổi rồi mà vẫn không có đối tượng kết hôn.
Lôi Minh cũng không phải một kẻ chính nhân quân tử gì, hắn cũng muốn tìm đối tượng kết hôn, nhưng muốn tìm người phù hợp với hắn thì quá khó khăn, mặt khác hắn đối với mấy chị gái, em gái cũng chả có tí hứng thú nào, bất quá cuối cùng hắn vẫn đồng ý đến chỗ xem mắt. Hiện tại Lôi Minh đang ngồi đối diện với người phụ nữ mà cha mẹ đã sắp đặt cho mình.
Người phụ nữ trước mặt này cho hắn một cảm giác cô là một người nhã nhặn lịch sự, giơ tay nhấc chân đều lộ ra khí chất dịu dàng thục nữ, trên người còn toát ra một mùi đầy tri thức, cư xử phù hợp với quy củ, gương mặt cũng không tính là quá xinh đẹp, nhưng khí chất lại đoan trang hiền thục, thích hợp cưới về nhà làm vợ hiền dâu thảo.
Sau khi Lôi Minh ngồi xuống, ánh mắt chỉ đặt trên người phụ nữ vài giây, tiếp theo hắn đã bị một cậu bé ngốc nghếch, ngây thơ bên cạnh người phụ nữ hấp dẫn. Cậu ăn mặc đơn giản, áo thun trắng phối với quần đùi, một đôi chân trắng như ngọc ở dưới bàn lắc lư, tỏa ra thích thú vui vẻ.
Trên người cậu bé toát ra một vẻ sạch sẽ, thuần túy, giống như là tờ giấy trắng chưa bị bút mực viết lên, trong sáng thanh thuần, trên mặt tròn tròn hồng hồng như trẻ con, làm người ta rất muốn đến cắn cho một cái.
Tầm mắt của Lôi Minh dừng ở trên người cậu khá lâu, điều này làm cho người phụ nữ có chút hơi bất mãn, liền đem điều nghi hoặc trong lòng nói ra ngay: “Anh nhìn em trai tôi lâu thế là có ý gì?”
Lôi Minh có chút ngại ngùng mà đem tầm mắt từ trên người cậu dời đi nơi khác, tùy tiện tìm đại một lý do nào đó, cười cười nói: “Không, chỉ là cảm thấy cậu ấy lớn lên giống với cháu trai của tôi thôi.”
Người phụ nữ miễn cưỡng tin hắn, tiếp theo câu chuyện là việc cô nên dựa theo trình tự mà giới thiệu bản thân mình cho Lôi Minh nghe: “Tên của tôi là Từ Nhu, nữ, hai mươi tám tuổi, thích nhất là đọc sách, bên cạnh chính là em trai duy nhất của tôi, Từ Nọa.”
Lôi Minh bưng tách cà phê lên nhấp một ngụm, cẩn thận đánh giá em trai của Từ Nhu, Từ Nọa — xem ra đây là một cậu nhóc có đầy hứa hẹn đấy, cái tên này nghe ra không tồi. (Nọa 糯 là mềm dẻo, Nhu trong ôn nhu, nhu hòa)
Lôi Minh buông tách cà phê trong tay xuống, hắn cũng tự giới thiệu bản thân mình một chút: “Tôi là Lôi Minh, năm nay ba mươi chín tuổi, cao một mét chín ba, trước đây từng làm bộ đội đặc chủng, hiện tại vẫn còn đang thất nghiệp, không có sở thích nào không tốt, cũng không có uống rượu.”
Tuy sắp bốn mươi tuổi, nhưng Lôi Minh nhìn vẫn còn rất trẻ, ba mươi chín tuổi giống như là hai mươi chín, dáng người cơ hồ hoàn mỹ, cơ bắp cường tráng, hình mẫu lý tưởng theo hình tam giác, vai rộng eo thon, ngũ quan sắc sảo, cơ bắp cuồn cuộn, đẹp trai đến mức làm cho con trai đến con gái nhìn hắn đều mềm nhũn cả chân, chỉ tiếc mắt trái bị mù, nhưng này cũng không chút ảnh hưởng đến vẻ ngoài hoàn mỹ của hắn.
Từ Nhu đối với ngoại hình, điều kiện của Lôi Minh vô cùng hài lòng. Mà Lôi Minh đối với em trai của Từ Nhu cũng vô cùng vừa ý, bởi vậy hai người liền tiếp tục nói chuyện một hồi.
Trong quá trình Lôi Minh cùng Từ Nhu nói chuyện phiếm với nhau, Từ Nọa chỉ ngồi im lặng liếm láp một cây kẹo que, không có mở miệng nói lấy nửa từ.
Nhìn cậu vươn đầu lưỡi hồng hào liếm quanh kẹo que một vòng, Lôi Minh cảm thấy một màn này thập phần sắc tình, giây tiếp theo, bên dưới của hắn liền cương cứng, quần jean dựng lên như một túp lều nhỏ, quần lót cũng bị căng chặt.
Lôi Minh đem bàn tay để ở chỗ đũng quần của mình, nỗ lực đem dương v*t thô to già nua của mình áp xuống, hiện tại hắn vẫn còn đang ngồi trước mặt người khác, bị nhìn thấy cũng không hay gì cho cam.
Từ Nhu một bên thao thao bất tuyệt cùng Lôi Minh nói về gia đình mình, bọn họ về sau khả năng sẽ kết hôn với nhau, cho nên cần phải làm cho đối phương hiểu biết một chút về tình huống gia đình bên mình.
“Cha mẹ tôi đều đã qua đời khi bị tai nạn xe, chỉ còn lại tôi cùng em trai, em ấy trời sinh trí lực không tốt lắm, tất cả đều phải do tôi chăm sóc, nếu tôi gả cho anh, em trai tôi cũng sẽ đến sống cùng với chúng ta, anh có phiền về điều này hay không?”
Lôi Minh như thế nào lại cảm thấy phiền phức chứ, hắn cầu còn không kịp, hắn ước gì cậu nhanh chóng dọn tới nhà hắn, cùng ăn cùng ngủ, cho hắn có thể mát xa dương v*t mốc meo này của mình, cậu trời sinh trí tuệ kém phát triển, hắn cũng sẽ không để ý.
Lôi Minh trên mặt vẫn duy trì lễ phép mỉm cười, nhìn Từ Nhu nói: “Yên tâm, tôi sẽ không cảm thấy phiền đâu.”
Từ Nhu trong lòng đã có chút cảm động, trước kia cô cũng từng đi xem mắt không ít người, khi họ nghe được cô còn dẫn theo một cậu em trai như thế này, bọn họ đều tìm rất nhiều lý do mà hớt hải bỏ chạy mất dép, chỉ có người đàn ông trước mặt này là người đầu tiên nói không ngại em mình sẽ mang phiền phức đến cho hắn.
Từ Nhu lập tức đưa ra quyết định, cô nhất định phải gả cho Lôi Minh, bất quá còn phải nhìn xem nhà trai có nguyện ý cưới cô hay không: “Anh đối với tôi có vừa ý hay không?”
Lôi Minh nghĩ về sau nếu Từ Nhu gả cho hắn, Từ Nọa cũng sẽ đến nhà của hắn ở cùng, thế là hắn không có một chút do dự, trực tiếp gật đầu nói: “Rất vừa ý.”
Hôn sự này xem như đã định, Từ Nhu trong lòng vui vẻ, lúc này tay áo cô bị em trai lôi kéo vài cái.
Em trai ngồi ở bên cạnh kẹp chân, nói: “Chị ơi… Em mắc tiểu…”
“Được, chị dẫn em đi.” Từ Nhu kéo tay Từ Nọa, chuẩn bị dẫn cậu đi đến nhà vệ sinh.
Lôi Minh đột nhiên gọi cô lại: “Cô dù gì cũng là nữ, đi đến nhà vệ sinh nam cũng không tốt lắm, vẫn là nên để tôi dẫn em ấy đi.”
Đúng rồi, hiện tại là ở bên ngoài, không phải trong nhà, mình mang theo em trai đi nhà vệ sinh nam cũng không quá thích hợp, đi nhà vệ sinh nữ, cũng không thích hợp, để Lôi Minh dẫn Từ Nọa đi vệ sinh là tốt nhất.
Từ Nhu không suy nghĩ nhiều liền đưa em trai mình giao cho Lôi Minh, hướng hắn nói lời xin lỗi: “Xin lỗi, làm phiền anh rồi.”
Lôi Minh nắm lấy bàn tay nhỏ của cậu, dương v*t càng ngày càng trướng đau, nhưng hắn ngụy trang cũng không tồi, trên mặt không có bất kì cảm xúc khác thường nào, rất đứng đắn mà đáp một câu: “Không phiền.”
Sau đó liền gấp gáp chờ không nổi mà lôi kéo Từ Nọa vào nhà vệ sinh nam.
Nhà vệ sinh trong tiệm cà phê sạch sẽ thoáng mát, bên trong còn tỏa ra mùi hương nhàn nhạt. Trong nhà vệ sinh có hai người đứng quay vào vách tường đang đi vệ sinh.
Lôi Minh nắm tay Từ Nọa vào một chỗ tiểu ô vuông nhỏ, đây là bồn cầu dạng chuyên dụng, lại không có chút mùi lạ.
“Đi tiểu…” Từ Nọa đã không nhịn được, trong miệng không ngừng kêu muốn đi tiểu.
Gương mặt cậu bị nghẹn đến mức ửng hồng, nhìn qua khiến Từ Nọa càng thêm xinh đẹp, Lôi Minh cảm giác dương v*t đóng rong của mình sắp nổ rồi, hắn không vội vàng giúp cậu cởi quần để cậu đi tiểu, ngược lại còn kéo khóa quần của mình xuống, sau đó đem dương v*t to lớn của mình lôi ra khỏi quần.
Chủ yếu là cái đó của hắn ở bên trong quần lót sắp bị nghẹn chết đến nơi rồi, móc ra để cho nó hít thở không khí một chút.
Nhìn đến cậu sắp tiểu ra quần, Lôi Minh mới giúp cậu đem quần kéo xuống, đem con chim non bé bỏng chỉ cỡ hai ngón tay móc ra, nhắm ngay bồn cầu cho cậu.
Cậu hoàn toàn không nhịn được nữa, một dòng nước từ con chim non bắn ra, chảy vào bồn cầu.
Sau một trận tí tách tí tách tiếng nước chảy qua đi, cậu mới lắc con chim bé bỏng, nước tiểu lại rơi một ít ra ngoài, nhưng nước tiểu của cậu phóng không xa, đều chảy ra tay của Lôi Minh.
Lôi Minh một chút cũng đều không chê bẩn, đem ngón tay bé bé xinh xinh còn dính nước tiểu của cậu bỏ vào trong miệng liếm, lại không có bất kì mùi lạ gì, còn có chút hương vị ngọt ngọt, hắn một chút cũng không cảm thấy chán ghét, thậm chí lại muốn nếm thêm nữa.
Lôi Minh một chút cũng không che giấu khát vọng dâm dê của chính mình, như là mấy đứa con nít choi choi nói: “Nọa Nọa ngoan, qua đây, anh rể giúp em đem nước tiểu trên con chim bé nhỏ xinh xinh của em liếm sạch sẽ.”