Chương 32: Tử Thần Tuyệt Ảnh 3/3
Dưới sự bảo vệ từ bốn phía của U Minh. Tần Nhạc bắt đầu từ từ rút đi. Bãi train này tạm thời hắn không cần. Chờ hắn về điều tra được sát thủ kia là ai hắn cho người giải quyết sau quay lại c·hiếm đ·óng cũng không muộn
Thấy cảnh này Ngưng Nhi cũng thở phào một hơi. Trận chiến này coi như xong, các nàng thắng. Giữ được khu vực train quái. Nhưng đối với Tuyệt Ảnh nơi nào có dễ kết thúc vậy.
Chỉ thấy lúc này một tiếng gào đau đớn vang lên, làm tấy cả mọi người nhìn lại, lúc này Tuyệt Ảnh đã đứng trước mặt Tần Nhạc. Tay vẫn đang cầm đoàn đao. Chỉ khác là đoản đao hiện đang cắm thẳng vào tim Tần Nhạc, nhát đâm lần này lấy đi những giọt máu cuối cùng trên thanh Hp của hắn. Tần Nhạc ngã xuống, c·hết
Mọi người sau đó kịp tỉnh hồn nhìn Tuyệt Ảnh. Khỏi nói tên này cũng quá ác đi, dù đối phương đã mất đi ý chí chiến đấu nhưng Tuyệt Ảnh vẫn không tha, quyết diệt sát đối phương
U Minh người lúc này run sợ rồi, nơi nào còn ý định chiếm bãi người khác. Tất cả đều vội vàng ba chân bốn cẳng, xử hết toàn bộ tốc độ chạy ra khỏi nơi này, hận trò chơi không cho tốc độ càng mau để bọn hắn chạy
U minh rút đi, Tuyệt Ảnh cũng không có ý định t·ruy s·át tiếp.
Ngưng Nhi tiến về phía Tuyệt Ảnh. Ở Ngưng Nhi lo lắng vì Tuyệt Ảnh g·iết Tần Nhạc khiến người của U Minh phẫn nộ mà ra tay với hắn. Nhưng sự thật đã chứng minh nàng lo nghĩ nhiều
" Tuyệt Ảnh, ngươi không sao chứ " Lúc này Ngưng Nhi chủ động lên tiếng hỏi.
" Không sao" Nói rồi Tuyệt Ảnh xoay lưng bỏ đi
" Tuyệt Ảnh ngươi đi đâu, không ở lại train tiếp ? " Thấy Tuyệt Ảnh định bỏ đi, Ngưng Nhi vội vàng hỏi
" Tâm tình bị phá, hết vui rồi, ta về thôn làm nhiệm vụ " Tuyệt Ảnh vẫn lạnh nhạt đáp lại.
" Tuyệt Ảnh, lần này ngươi đã triệt để đắc tội Tần Nhạc, tuy Tần Nhạc hắn không ra gì nhưng Tần Gia vẫn là gã quái vật khổng lồ, để an toàn ngươi hãy gia nhập vào Thế Thiên công hội của chúng ta. Đổng gia sẽ bảo vệ ngươi, ngoài ra chế độ không thua kém Tần Nhạc báo ngươi "
Ngưng Nhi quyết định ngả bài nói. Mạnh như Tuyệt Ảnh các công hội hiện nay không ai không muốn, nàng cũng vậy, sự cường đại của Tuyệt Ảnh có xu thế đuổi kịp đại thần Thần Phong đi
" Các ngươi cũng không xứng " Nói rồi Tuyệt Ảnh không tiếp tục nói, lần này hắn thật quay lưng bỏ đi
Ngưng Nhi mộng, nàng không ngờ nàng đưa ra nhiều dụ hoặc vậy Tuyệt Ảnh vẫn không động lòng, nhìn theo bóng lưng Tuyệt Anh rời đi, Ngưng Nhi có phần nuối tiếc.
" Đồ không biết điều, ỷ vào tí thực lực không coi ai ra gì " Không biết ai, lúc này một người trong nhóm Ngưng Nhi lên tiếng
Ngưng Nhi không đáp lời, nàng chỉ quay lại mỉm cười. Ở Ngưng Nhi suy nghĩ, hắn cao ngạo, lạnh lùng nhưng hắn có vốn để thể hiện điều đó.
Tuy nhiên không muốn hạ uy phong của công hội nên nàng đã không nói. Chỉ nhàn nhạt bảo mọi người tiếp tục luyện quái. Nàng cũng tranh thủ báo cho ca ca nàng về việc Tần Nhạc để ca ca nàng chuẩn bị sẵn.
Nàng cũng nói về Tuyệt Anh cho ca ca nàng biết để sau đó lưu ý chiêu mộ được thì chiêu mộ. Không được cũng không nên đắc tội đối phương
Rất nhanh tin tức truyền khắp Nam Nhạc Trấn khiến toàn bộ người chơi tại đây sôi trào. Phải biết hiện tại ở Nam Nhạc Trấn, U Minh công hội là một gã khổng lồ nắm giữ hàng loạt các bãi luyện công lớn nhỏ. Mà người sáng lập U Minh lại là đại danh đỉnh đỉnh Tần gia.
Bình thường các công hội lớn cũng đều biết nhau cho nên tránh đụng độ không đáng có, những công hội nhỏ thì ẩn nhẫn không ai muốn đi đối đầu với một gã quái vật khổng lồ. Nhưng lần này U Minh công hội lại bị ăn thiệt thòi bởi một người chơi. Một người chơi ép lui cả công hội, thậm chí hội trưởng Tần Nhạc bị diệt ngay tại trận.
Ngay sau đó trên website diễn đàn [ Thần Ma ] rất nhanh chóng việc này được đăng lên. Rất nhanh Ở một người chơi nào đó đã đăng tải cả clip từ khi bắt đầu trận chiến đến khi Tuyệt Ảnh diệt sát đi Tần Nhạc. Khiến cả diễn đàn lúc này sôi trào, bàn luận liên tục.
Ở xem clip sau mọi người đều có chung một kết luận: thích khách kia chắc chắn đã kích hoạt một loại chức nghiệp ẩn.
Kỹ nâng ẩn thân của thích khách không hiếm lạ. Nhưng với thích khách việc ẩn thân giữa các cao thủ gần như vô dụng bởi cao thủ thường trực giác siêu nhạy bén. Chưa kể tốc độ phản xạ của cao thủ cũng cực kì nhanh, có thể họ không phát hiện ra ngươi nhưng chắc chắn người cũng không dễ dàng đắc thủ.
Tuy nói Tần Nhạc có thể chưa lọt vào hàng cao thủ nhưng số lượng người chơi bên cạnh hắn lúc đó cũng có 40 50 người đi. Để ẩn thân đắc thủ trước số lượng người chơi đông đảo như vậy quả thực gần như không thể.
Nếu dễ chắc ai cũng chơi thích khách cả rồi. Cho nên chỉ có thể kết luận tốc độ, sức mạnh, kỹ năng ...của thích khách kia chắc chắn đền từ một nghề nghiệp ẩn
" Uy không biết so với đại thần Thần Phong thì ai mạnh hơn nhỉ "
" Ta cảm thấy Thần Phong mạnh hơn, dù sao trận chiến đó Thần Phong là g·iết sạch hết "
" Đánh rắm, ta cảm thấy thích khách kia mạnh hơn, giữa mấy chục người chơi hắn ra tay không ai phát hiện, kỹ năng ẩn thân của hắn quá mạnh, nếu hai người solo Thần Phong lấy gì đấu ? "
Không biết lúc này ở ai nêu ra mà khiến diễn đàn lúc này lâm vào tranh cãi nhau nảy lửa. Tất cả mọi người lúc này đều muốn biết giữa Thần Phong và Tuyệt Ảnh ai cường đại hơn.
Mỗi người mỗi ý nên diễn đàn lúc này chia làm hay phe phái không ngừng đấu khẩu với nhau kịch liệt.
Nếu ở Thần Phong người ta cảm nhận được sự cường đại, bá đạo, một lần vung kiếm là diệt sát một người thì ở Tuyệt Ảnh người ta cảm nhận được sự sợ hãi, u ám như đang đấu với một tử thần. Dù ngươi trốn đi chỗ nào, có bao nhiêu người vào vệ, ngươi vẫn sẽ c·hết.
Từ đó Tuyệt Ảnh được người chơi gọi bằng cái tên mới Tử Thần
.................
Mà Hà Phong lúc này không hề biết mọi chuyện đang diễn ra. Thời gian hắn tiến nhập phó bản đã qua mấy tiếng đồng hồ, hắn vừa tránh né vừa phản công nhìn vô cùng chật vật. Có thể nói trọng sinh sau, đây là trận chiến khiến hắn vất vả nhất.
Nếu như để người chơi khác làm nhiệm vụ này chắc đ·ã t·ử v·ong hoặc từ bỏ từ lâu. Hà Phong thì khác, hắn có lòng kiên định, hắn tin trận chiến này hắn sẽ chiến thắng. Và hắn cũng lại cảm thấy cực kì hưng phấn
Hắn không rõ bản thân do đâu. Giống như lúc trước diệt sát Bá Đồ công hội một dạng. Mới đầu chỉ là những cảm giác nhe nhói, sau đó ngày một tăng dần cho đến khi hắn đắm chìm trọng trận chiến này mà quên đi thế giới bên ngoài.
Hắn hưng phấn quên cả trời đất. Hắn cũng không nhớ chính xác mình đã vào đây bao lâu. Nhưng hắn lại biết được, đối phương cũng đang giống hắn, bởi đối phương cũng đang ....cười
Tuy là thế nhưng Hà Phong đầu óc vẫn có thể suy nghĩ. Ở hắn xem ra lá chắn phép là phép thuật phòng thủ cực kì vững chắc của pháp sư nhưng không phải là bất bại.
Với kinh nghiệm kiếp trước của mình, Hà Phong biết muốn phá vỡ được lớp phòng ngự đó chỉ có một cách đơn giản nhất : đó là liên tục chém vào một điểm.
Sông chảy đá còn mòn được huống gì dùng kiếm. Nói thì nói vậy chứ việc này cũng vô cùng vất vả. Ở né tránh 3 kiếm cực nhanh của đối phương sau trong phút chốc ngắn ngủi đó phải chém vào đúng một điểm định săn. Có lẽ ngoài Hà Phong. Lúc này e cũng không ai làm tới được
Sự thật lúc này chứng minh, cách làm Hà Phong là đúng. Nỗ lực của hắn đã thấy được hi vọng. Nhận thấy lá chắn phép của đối phương lúc này đã suy yếu, lung lay sắp đổ. Hà Phong quyết định dốc sức đánh một đòn triệt để phá vỡ lá chắn phép của đối phương.
' Ầm ' t·iếng n·ổ vang lên. Ở lần ra tay này Hà Phong đã đánh ra một đòn mạnh nhất khiến lá chắn phép đối phương bị phá vỡ. Hắn bị phản chấn khiến cả cơ thể bay ra ngoài nhưng hắn cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Mất đi lá chắn phép. Hà Phong vững tin rất nhanh sau đó có thể kết liễu đối phương.
Tuy thế cũng phải nói HP của Hà Phong lúc này chỉ còn lại 5. Để ý sau hắn không khỏi lắc đầu cười khổ.
Mải mê chiến đấu, lại dính chiêu liên tục. Mặc dù mỗi lần bị đối phương chém trúng sau cũng chỉ khiến Hà Phong giảm 10 HP nhưng chiến đấu lâu dài, đối phương cường đại, Hà Phong Hp cũng vì thế mà nhanh chóng giảm về 5. Nói vậy tức là chỉ cần để trúng chiêu một lần nữa, nhiệm vụ này với Hà Phong sẽ thất bại.
" Liều thôi " Hà Phong nghĩ trong lòng. Ở lần cuối cùng này Hà Phong quyết định đặt cược. Được ăn cả ngã về không. Một chiêu này ra bị đối phương chém trúng coi như Hà Phong thua. Nhưng Hà Phong bản thân lại không hề lo lắng. Hắn tự tin vào bản thân, vào thanh Quỷ Kiếm trên tay.
Hắn vẫn nở nụ cười trên môi như cũ, liếm lên lưỡi thanh Quỷ Kiếm, hắn trực tiếp lao lên.