Quý Nữ Trọng Sinh: Hầu Phủ Hạ Đường Thê

Chương 56: Nàng đang nghĩ sự tình




Thẩm Thanh Dung gật đầu đáp ứng muội muội, sau lại đứng thẳng thân thể, kéo tay nhỏ của muội muội, mang nàng chậm rãi đi tới.

Túi tiền mặt trên có chút nhàn nhạt mai trà thanh hương, cũng là dần dần nhiễm vào quần áo nàng, sợi tóc của nàng, cùng với hết thảy quanh thân nàng.

Thẩm Thanh Từ lóe lóe đôi mắt, lại là nắm lấy tay của tỷ tỷ, lôi kéo tỷ tỷ đi dạo phía trước. Đây là loại hương đệ nhất nàng dựa vào hương phương trong Lâu gia hương điển chế ra. Có mùi mai hương thanh mát. Loại mai hương như vậy, trước kia nàng cũng có chế quá, nhưng lại chưa từng đạt tới cảnh giới như bây giờ, hương thơm thanh mát, lại thật tự nhiên đến như thế.

Mà để chế ra loại hương này, nàng trừ bỏ dùng công thức trong Lâu gia hương điển, còn có dùng thêm một loại nguyên liệu đặc biệt khác nữa, đó chính là ẩn hương ở trên người của nàng.

Nàng đã thử để Hà ma ma hỗ trợ làm ra một viên hương hoàn, còn nàng tự mình chế ra một viên. Khi nàng đặt ở cùng nhau, liền thấy được sự khác biệt giữa hai viên. Viên hương hoàn do Hà ma ma hỗ trợ làm, hương vị không phải là quá thuần, tuy cũng là mai hương, nhưng lại không được thơm mát tự nhiên như viên do nàng làm. Viên do nàng chế thành, mang mùi hương mai, trong đó lại mang theo một tia cam. Ngửi thấy chính là mùi thơm mát lạnh như hồng mai nở trong tuyết trắng, hương khí truyền đến làm người ta thấy dễ chịu vô cùng.

Mà bên ngoài hai viên không có sự biệt gì. Khác biệt lớn nhất chính là một cái qua tay nàng, còn một cái là qua tay của Hà ma ma.

Mà một viên hương hoàn do tay nàng làm ra, tuy rằng dùng cùng loại hương liệu, nhưng khác biệt ở chỗ chính là dùng thiên nhiên hương dẫn trên người nàng, cũng chính là ẩn hương.

Mà nàng thành công cũng thực nhẹ nhàng. Không thể không nói, trừ bỏ vận may ở ngoài, còn có chính là sự quen thuộc của đời trước. Nói cách khác nếu nàng học chế hương thuật như vậy từ đầu thì khả năng phải mất đến tám năm thời gian mới thành công.

Mà hiện tại nàng liền bớt đi được tám năm thời gian kia, nàng đã có thể chế thành hương. Nếu là nàng lại lớn hơn một ít, vậy liền có thể chế hương mang đi bán. Bất quá không vội, chờ đến sau khi cha trở lại, nàng liền nhờ cha giúp mình mở một cửa hàng bán hương liệu, đầu tiên là bày bán loại hương hoàn như này. Chờ đến sau khi nàng trưởng thành, liền sẽ bày bán thêm các loại khác. Nàng sẽ ngày càng làm nhiều, kiếm thật nhiều bạc. Chẳng những có thể cấp kinh phí cho binh sĩ ở biên quan mà cũng có thể vì tỷ tỷ tích góp thập lý hồng trang.

Ân, nàng là điểm điểm khuôn mặt nhỏ của chính mình, hình như nàng đã quên đi một số việc, đúng rồi, nàng phải hảo hảo ngẫm lại mới được.

"Nàng đây là đang làm cái gì?" Thời điểm Thẩm Văn Hạo trở về liền phát hiện Thẩm Thanh Từ ghé vào trên bàn, hai bàn tay nhỏ cũng là nâng lên khuôn mặt nhỏ. Tiểu bộ dáng có vẻ nghiêm túc kia, thật sự làm hắn muốn đi tới niết nhẹ hai cái.

“Hư……” Hà ma ma vội vàng kéo Thẩm Văn Hạo lại.



“Đại ca nhi, ngươi đừng qua đi, tỷ nhi nhà chúng ta đây là đang suy nghĩ sự tình."

"Nghĩ sự tình?” Thẩm Văn Hạo phụt một chút liền cười lên tiếng, "Nàng mới có bao lớn a, còn có thể có sự tình gì suy nghĩ."

“Nàng có nhiều tâm tư lắm đó." Hà ma ma cười nói. "Đừng quấy rầy nàng là được, chờ nàng nghĩ thông suốt rồi sẽ kêu người, nếu bây giờ người đến gọi nàng, nhất định nàng sẽ giận dỗi với người."

“Vậy được rồi,” Thẩm Văn Hạo cũng không dám tiến lên, hắn thật đúng là sợ Thẩm Thanh Từ cùng hắn giận dỗi, đến lúc đó nàng sẽ không cùng hắn nói chuyện nữa, vậy hắn phải làm thế nào.

Mà ở một bên Thẩm Thanh Từ vẫn đang dùng sức suy nghĩ, không biết chính bản thân mình đã quên mất chuyện gì rồi không? Thế nhưng nàng nghĩ mãi vẫn không ra đâu. Cho nên nàng liền ngồi ở chỗ này, để đầu óc trống không thư giãn, sau đó cẩn thận nhớ lại. Nàng cảm giác chính mình có thể nhớ tới được, chỉ là sẽ tốn chút thời gian.

Ân……

Nàng vừa rồi là làm cái gì?

Không có làm a.

Đó có phải hay không nghĩ tới.

Đúng rồi, nàng nghĩ tới cái gì?

Kiếm bạc, cấp cha dùng, cấp tỷ tỷ tích cóp thập lí hồng trang,

Đúng rồi, nàng đột nhiên mở to hai mắt của mình, sau đó hướng Hà ma ma vươn tiểu cánh tay.