Chương 25: Thắt Bím Tóc
Thế nào là cao nhân phong thái? Ngồi xếp bằng giữa không trung, bày quyển sách đặt ở trên chân, thỉnh thoảng lật một trang, b·iểu t·ình lạnh nhạt,
Diệp Dung và Bạch Mẫu Đơn nhìn thấy Khải như vậy không khỏi thì thầm rồi cười duyên với nhau, Cẩu Cẩu thì nhìn cũng không thèm nhìn hắn mà chui vào một góc nhìn chằm chằm lấy heo nướng,
Khải làm như mới phát hiện hai người, hắn ngẩng lên đầu, tầm mắt dừng lại vài giây,
Chỉ thấy Diệp Dung vận một bộ bạch y, khuôn mặt xinh đẹp nhưng mất đi nét ngây thơ của tiểu cô nương, ánh mắt nàng bảy phần sắc sảo ba phần mị ý, mái tóc đen tuyền được nàng búi gọn ra sau lưng, dáng người thướt tha xiêm y không thể che lấp hết, nhưng để ấn tượng khắc sâu một chút vẫn là trước ngực của nàng, cúi đầu không thấy mũi chân,
Bạch Mẫu Đơn không có quá nhiều thay đổi, như cũ một thân bạch y, hai má bánh bao trắng nõn còn đọng vài giọt nước, mắt to tròn hàng mi cong cong, mái tóc dài bạch kim nàng tùy ý thả ra sau lưng, dáng người tuy không có như Diệp Dung khoa trương như vậy nhưng vạn phần rất cân đối,
"Khụ, thịt chín rồi các ngươi tránh thủ ăn cho nóng" Khải hắng giọng một cái thứ hồi tầm mắt.
Bạch Mẫu Đơn nghe tới ăn là đôi mắt sáng lên, nàng chạy chậm đến bên cạnh Cẩu Cẩu ngồi xuống, Diệp Dung không nóng nảy, nàng đến trược mặt Khải khẽ gọi:"tiền bối."
"Thế nào?" Hắn nghi hoặc ngẩng đầu nhìn nàng.
Diệp Dung hai tay nắm hai mép váy xoay một vòng, nàng chớp chớp mắt hỏi:" tiền bối thấy ta mặc bộ y phục này thế nào?"
Khải ngó trên một cái ngó dưới một cái thứ hồi tầm mắt, tùy ý trả lời:"y phục rất đẹp!"
Diệp Dung xẹp xẹp miệng:" ta là hỏi ngài thấy ta mặc bộ y phục này thế nào chứ không phải hỏi ngài thấy bộ y phục này thế nào."
"Tạm được."
Diệp Dung khẽ "hừ" một tiếng nói:" không biết thưởng thức." Nói nói nàng xoè bàn tay ra ngoắc ngoắc:" tiền bối, cho ta mượn kiếm."
Khải nghi hoặc nhìn nàng hỏi:" làm gì?"
"Cắt thịt a, chẳng lẽ ngày định để bọn ta gặp sao?"
"Ừm," nhẹ gật đầu, hắn phất tay một cái, Vô Danh kiếm từ thân cây rút ra, nó lượn nữa vòng tròn tinh chuẩn rơi vào tay Diệp Dung,
Nàng cầm lấy kiếm cười "hắc, hắc" qua ngồi xổm bên cạnh bắt đầu phân thịt.
Xem xem một lát hắn bỏ qua một bên, nhìn hai người một chó gặm thịt ngon lạnh thì khoé miệng cũng gợn lên nụ cười, phong cảnh thật làm cho lòng ấm áp, chỉ tiếc... Hắn nhìn một chút bàn tay của mình, thông qua nhợt nhạt hoàng sắc có thể thấy được mặt đất thì khe khẽ thở dài.
Bên kia Bạch Mẫu Đơn đang cầm lấy một cái chân không có tý hình tượng nào mà gặm lấy, hai bàn bàn tay thì dính đầy dầu mỡ,
Bỗng một cơn gió nhẹ thổi qua, có vài sợi tóc bị gió thổi qua một bên mặt, Bạch Mẫu Đơn cảm thấy khó chịu, nàng dùng mu bàn tay vuốt vuốt mấy lần nhưng không thành, vừa định phát tác thì một đôi tay hư ảo phủ lấy một tầng niệm lực giúp nàng đem mái tóc ổn định ra sau lưng,
Giọng Khải sau lưng vang lên:" sao không bới lên cho tiện." Hắn một bên nói một bên vuốt ve tóc nàng,
Bạch Mẫu Đơn không thèm để ý hắn vuốt ve mái tóc, miệng gặm một miếng thì lớn, hai má phồng lên hàm hồ không rõ trả lời:" ta không biết làm nha, gia gia chưa từng dạy ta."
"Ừm, ta giúp ngươi,"
"Ừm,"
Khải suy nghĩ một chút nên làm thế nào, đã từng xem trên phim cổ trang nhìn thấy nhân vật nữ mái tóc búi lên trông rất đẹp nhưng hắn là không biết làm, buột đuôi ngựa đơn giản nhưng mái tóc của Bạch Mẫu Đơn lại quá dài,
Nghĩ nghĩ hắn thử thắt thử hai bím tóc cho nàng,
Thắt bím không khó, lúc em gái hắn còn học tiểu học mẹ bận rộn không có thời gian hắn vẫn từng giúp nàng thắt qua, mặc dù lần đầu không ra sao, bím tóc lại to lại xù nhưng vài lần quên thuộc thì cũng tạm coi là đẹp,
Nghĩ làm là làm, hắn chia mái tóc của Bạch Mẫu Đơn ra làm hai nửa, một nửa hắn lại chia ra làm ba lọn nhỏ hơn bắt đầu thắt,
Mặc dù tay là tay của hắn nhưng bao phủ là một tầng niệm lực, cơ bản không có cảm giác nên thử vài lần rồi lại tháo,
Đến khi quen thuộc hắn bắt đầu nhìn chằm chằm vào đôi tay đang thao tác sợ xuất hiện sai lầm,
Hắn không chú ý đến, Diệp Dung từ nãy giờ vẫn đang nhìn hắn, nhìn thấy thần sắc hắn chuyên chú, động tác lúc đầu luống cuống sau lại thành thục, nàng mím mím môi kéo ra lọn tóc của mình khẽ cười một tiếng,
Tóc Bạch Mẫu Đơn khá dài, loay loay một lúc thì hắn cũng thắt được một bên, xoè tay hướng Diệp Dung bên cạnh nói:" cho ta sợi vải."
Diệp Dung túm lấy quần áo đề phòng nói:" ta tìm đâu ra vải, ngài đừng đánh chủ ý vào y phục của ta, đây là Bạch cô nương vừa cho ta mượn đó."
Khải gõ một đầu Bạch Mẫu Đơn một cái nói:" ngốc cô nàng, cho ta sợi vải."
"Ai nha, ngươi nói thôi là được rồi có cần đánh ta không," Bạch Mẫu Đơn xoa xoa địa phương vừa bị hắn đánh càm ràm, chợt bàn tay nàng loé lên, một chồng bạch sắc y phục rơi vào trên đất qua loa nói:" tùy tiện lấy, gia gia chuẩn bị cho ta nhiều lắm."
Một bên Diệp Dung nhìn với ánh mắt tràn đầy hâm mộ, Khải liếc nàng một cái không nói gì mà hỏi Bạch Mẫu Đơn:" ngươi lấy đâu ra quần áo?"
Bạch Mẫu Đơn giơ giơ lên cánh tay lắc lắc, ống tay áo tuột xuống lộ ra một cái vòng bạc, nàng nói:" từ không gian bảo vật a, đây là gia gia cho ta."
Khải gật gật đầu, không gian bảo vật trong sách thấy qua, đây là một loại giống với quỷ vực không gian nhưng lại được các trận pháp sư nhân loại khắc ra, đồng dạng công năng dùng để chứa đồ và không thể chứa vật sống,
Hắn kêu Diệp Dung bên cạnh:" giúp ta cắt hai miếng vải nhỏ làm dây."
"Nha," Diệp Dung nha một tiếng tùy tiện chọn một bộ y phục cắt hai sợi vải nhỏ đưa cho hắn, lại len lén cắt thêm hai sợi nhét vào trong ngực.
Khải nhận lấy hai sợi vải từ tay Diệp Dung bỏ qua một bên, lấy từ trong đó một sợi cột định hình lấy bím tóc, sờ càm nhìn ngó một chút cảm thấy còn quá dài thế là hắn lấy đuôi bím tóc cột lên đầu bím tóc lấy dây cột định hình thành một cái nơ, lúc này mới hài lòng gật đầu.
Lại làm tương tự với một bên còn lại, sao khi hoàn thành hắn cạnh chỉnh một tý mới hài lòng nói:" xong."
Bạch Mẫu Đơn lắc lắc đầu, hai bím tóc đi theo lắc lư, không còn cảm giác tóc bay tứ tung khó chịu, nàng hài lòng nói:" rất tốt, vậy từ hôm nay trở đi cho phép ngươi giúp bản đại yêu môi ngày chỉnh lý tóc."
Khải khinh thường liếc mắt nói:" nha, không có lần sau đâu ha, ta chỉ phụ trách làm hộ vệ cho ngươi chứ không có làm nha hoàn."
Nghe lời này Bạch Mẫu Đơn "ồ" một tiếng nói:" vậy ta phong cho ngươi làm hộ vệ kiêm nhà hoàn cho ta được không?"
Khải lắc đầu khẳng định nói:" không thể, ta chỉ đáp ứng gia gia ngươi làm hộ vệ, ngươi nói không tính."
Bạch Mẫu Đơn buồn buồn nói:" ồ, vậy khi ngươi rảnh có thể giúp ta không?"
Khải hơi suy nghĩ một chút mới "miễn cưỡng" gật đầu:" có thể, nhưng ta rất ít rảnh." Lại quay qua nói với Diệp Dung:" ngươi..." Mới nói xong một chữ hắn đã chú ý tới búi tóc của nàng không biết từ lúc nào đã xoã ra, thấy hắn nhìn tới nàng mới ánh mắt mong đợi nhìn lấy hắn:" là động tác ta ăn quả lớn châm cài bị sứt ra, ngài giúp ta thắt giống Bạch cô nương được không?"
Nhìn đôi mắt đầy mộng đợi của nàng hắn không nói ra nổi một chữ "không" chỉ đành bận rộn thêm một tý.