Chương 19: : Cẩu Cẩu Chỉ Là Một Tiểu Cô Nương
Chương 19: Cẩu Cẩu Chỉ Là Một Tiểu Cô Nương
Tàn nguyệt lên cao quá đỉnh đầu, Khải dùng một chút ý niệm thăm dò Diệp Dung phát giác hơi thở nàng đã triệt để ổn định lại, kinh mạch cũng đang dần dần khép lại, chỉ là nàng tạm thời vẫn còn hôn mê.
Bạch Mẫu Đơn nghiêng người dựa vào gốc cây đùa với Cẩu Cẩu, con chó này cũng thật là kì, từ một hình thể to lớn mười nồi bánh tét nấu không đủ bây giờ lại biến thành một bé cún bằng bắp chân lớn nhỏ, vẻ mặt hung hăng thay vào đó là mặt cho đáng yêu, nó híp mắt hưởng thụ Bạch Mẫu Đơn xoa đầu, thỉnh thoảng lại vươn ra đầu lưỡi liếm tay nàng chọc cho Bạch Mẫu Đơn cười lên khanh khách.
Khải nhìn một trận thổn thức, làm một con chó tốt biết bao nhiêu, có thể liếm, có thể ủi lại không bị mắng sắc quỷ, sinh lòng ghen ghét hắn thấp giọng mắng một câu:" đồ chó nịnh nọt."
Lỗ tai chó cực nhạy, Cẩu Cẩu hướng về phía hắn nhẹ răng gầm gừ, Khải trợn trắng mắt:" hung cái gì hung, có tin ta đem ngươi đi nướng?"
Cẩu Cẩu nháy mắt rụt lại cổ, nó oan ức nhìn Bạch Mẫu đơn hí hí cáo trạng, Bạch Mẫu Đơn xoa đầu nó an ủi rồi hung hăng trừng mắt Khải:" Cẩu Cẩu ngoan như vậy mà ngươi suốt ngày cứ ức h·iếp nó là thế nào?"
"Ta chính là nhìn nó không vừa mắt, thế nào?"
"Hừ, ngươi chính là ghen tị mình không có được giống Cẩu Cẩu đáng yêu đi." Bạch Mẫu Đơn hừ hừ nói.
"Ta đi ra kia một lát, ngươi giúp ta chăm sóc nàng," Hắn nói với Bạch Mẫu Đơn.
Bạch Mẫu Đơn lại không để ý tới hắn, nàng vẫn còn canh cánh trong lòng thái độ của Khải lúc chiều.
Thấy nàng không phản ứng, Khải nhún nhún vai một cái, thân thể hoá trong bóng đêm biến mất.
. . .
Khải đi được một lúc thì Diệp Dung cũng tỉnh lại, nàng mờ mịt nhìn chung quanh một chút, khi nhìn thấy một nữ nhân xa lạ ngồi gần đó thì cảnh giác lên:" ngươi là ai?"
Bạch Mẫu Đơn nghe rất không cao hứng, nàng phồng lên má nói:" người thái độ gì? Dù sao ta cũng cứu ngươi đó."
Lúc Bạch Mẫu Đơn xuất hiện Diệp Dung đã xỉu, nàng nghe vậy thì áy náy nói:" thật xin lỗi, đa tạ cô nương đã cứu giúp." Nói nói ánh mắt lại nhìn quanh một vòng, nhưng thân ảnh nàng tìm kiếm lại không thấy, nàng chắp tay nói:" ta tên là Diệp Dung, xin hỏi cô nương tên gọi là gì?"
"Bạch Mẫu Đơn," nàng qua loa trả lời, tiếp tục đùa chó.
Diệp Dung không để ý thái độ của nàng, khó khăn vịn lấy thân thể yếu ớt, nàng đi qua bên cạnh Bạch Mẫu Đơn ngồi xuống, nàng nhìn nhìn Cẩu Cẩu trong ngực Bạch Mẫu Đơn nói:" thật đáng yêu, ta có thể sờ nó không?"
Bạch Mẫu Đơn lại nhiệt tình lên, nàng ôm Cẩu Cẩu đến trước mặt Diệp Dung:" ngươi cũng cảm thấy Cẩu Cẩu đáng yêu sao? Ta đã nói mà, chỉ có tên sắc quỷ khốn kiếp đó là không nhìn ra Cẩu Cẩu đáng yêu thôi." Nói nói nàng lại cưỡng ép nhét Cẩu Cẩu vào trong ngực Diệp Dung ra hiệu nàng có thể sờ lấy.
Diệp Dung một bên vuốt chó hiếu kì hỏi:" sắc quỷ trong miệng ngươi là nói tiền bối sao?"
Bạch Mẫu Đơn khinh thường "hừ" một tiếng:" cái gì tiền bối, hắn rõ ràng là một tên lại khốn kiếp lại háo sắc quỷ, lần đầu tiên gặp hắn lại sờ chân ta, hắn còn khiến cho ta xém chút nữa té ngã, đã như vậy thì thôi đi, hắn còn không biết nói một câu xin lỗi, đã là một tên sắc quỷ lại còn cố tỏ ra cao lạnh, ta khinh bỉ hắn."
Diệp Dung nghe nghe, lại làm như tùy ý hỏi:" cô nương là bằng hữu của tiền bối à?"
"Cái gì bằng hữu? Bản đại yêu là chủ tử của hắn, hắn chỉ là quỷ nô của ta nhưng mà thái độ hắn đối với ta không có một chút nào tốt, nếu không phải ngươi b·ị t·hương nặng cần chữa trị hắn đã không thèm xin lỗi ta rồi,
Ta biết mặc dù hắn bị gia gia của ta ép buộc trong lòng của hắn không dễ chịu nhưng mà đây là lỗi của gia gia ta, hắn không đi chất vấn gia gia ta lại thái độ với ta làm gì? Cũng may bản đại yêu thiện lương không chấp nhặt với hắn nếu không đã đánh hắn một trận rồi." Bạch Mẫu Đơn luyên thuyên líu ríu nói một tràng, nàng không có chú ý tới ánh mắt Diệp Dung biến hoá.
Diệp Dung yên tĩnh nghe, đợi nàng nói hết mới hiều kì hỏi:"cô nương nói tiền bối là quỷ nô của cô nương là thế nào?"
Bạch Mẫu Đơn không có nghĩ nhiều, hoặc có thể nói là nàng không có nghĩ tới, Diệp Dung hỏi cái gì nàng trả lời cái đó.
. . .
Khải giờ phút này đang nhìn về kết giới trước mặt, khi nhìn thấy kết giới đã đem toàn bộ oan hôn bên trong bắt đầu luyện hoá hắn cũng ngồi xếp bằng xuống bắt đầu tu luyện.
Hôm nay gặp được Vương Văn Bá đã cho hắn biết một sự kiện, tình thế của Diệp Dung hỏng bét hơn hắn tưởng tượng,
Nghĩ cũng đúng, nàng hiện tại là thành viên trực hệ của hoàng thất còn sót lại duy nhất, ba tên vương gia đó muốn ổn định vị thế của mình thì bắt buộc phải đem Diệp Dung cho diệt rồi mới có thể ung dung toàn lực chém g·iết nhau.
Tại sao bắt buộc phải diệt Diệp Dung, vì bọn chúng không muốn trong lúc ba phe phát động chinh chiến, ở một phương nào đó Diệp Dung đỉnh lấy cờ hiệu huyết mạch còn sót lại duy nhất của Lan Anh Tông, lại dựng lên thêm một phe thế lực, đó chính là bọn hắn không muốn thấy.
Mà Diệp Dung hiện tại đối mặt không chỉ là thế lực của ba vị vương giả mà phía sau còn có ba tông môn mà hiện tại hắn còn chưa biết rõ nội tình.
Trên bầu trời tuy chỉ xuất hiện một phần nhỏ của mặt trăng nhưng nó vẫn luôn ở đó, năng lượng toả ra cũng không có gì khác nhau,
Hắn thôi động "Nguyệt Lượng" theo tu vi hắn mạnh lên thì phạm vi hấp thụ tinh hoa mặt trăng đã lên tới phạm vi hai ngàn mét,
Nhưng oan hồn bị giảm trong kết giới cũng theo năng lượng mặt trăng tụ hội mà điên cuồng, bọn chúng không còn t·ấn c·ông không chủ đích mà đồng loạt tấn cống về hướng Khải đang ngồi,
Nhưng bọn chúng những oan hồn này tất cả đều không cao hơn năm trăm năm, chúng không có linh trí không có khả năng tự luyện có được tu vi hiện tại đa phần là oán hận lúc còn sống để lại và sau khi c·hết cắn nuốt lẫn nhau.
Kết giới bị liên tục v·a c·hạm không những không có sức mẻ tí nào ngược lại những oan hồn bên trong bị luyện hoá càng nhanh, sau khi oan hồn cuối cùng triệt để chỉ còn là năng lượng Khải mới thu hồi kết giới, hắn cầm lấy quả cầu màu trắng bắt đầu hấp thu.
. . .
Dựa vào một thân cây, hai mỹ nhân một bạch y một hắc y đang ngủ say, Cẩu Cẩu không biết đã từ lúc nào từ trong ngực Bạch Mẫu Đơn đã chui vào trong ngực Diệp Dung ngủ th·iếp đi, ngủ ngủ nó lại hít hít cái mũi, thi thoảng còn cọ cọ mấy cái.
Khải không nhìn nổi, hắn lặng yên không một tiếng động xuất hiện gần hai nàng cẩu ngũ giác n·hạy c·ảm phát hiện hắn tới nhưng chưa kịp phản ứng đa bị bàn tay ngưng tụ niệm lực nắm lấy lỗ tay quăng đi xa xa,
Cẩu Cẩu bị ném, nó ở không trung lăn lộn cài vòng rồi lại hoá thành hình dạng ban đầu nhìn hắn nhẹ răng gầm gừ,
Động tỉnh như cậy cũng đánh thức Bạch Mẫu Đơn và Diệp Dung đang ngủ say, Bạch Mẫu Đơn nháy mắt xù lông, nàng chạy tới trước mặt Cẩu Cẩu căm tức nhìn lấy hắn:" ngươi lại ăn h·iếp Cẩu Cẩu làm gì?"
"Ngươi không biết được chó của ngươi thừa lúc hai người các ngươi đi ngủ đã làm những gì, ta chỉ là ngăn chặn hành vi xấu xa của nó thôi," Khải nghĩa chính ngôn từ nói.
Diệp Dung như cười như không nhìn lấy hắn, Khải căm tức nhìn nàng nói:" các ngươi cũng phải đề phòng nó một chút, mặc dù nó chỉ là một con chó nhưng dù sao nó cũng sinh ra linh trí, coi chừng nó tiếp cận các ngươi mang ý đồ xấu, các ngươi nên đề phòng nó."
Diệp Dung nháy nháy mắt to cười nói:" nhưng mà tiền bối, Cẩu Cẩu chỉ là một tiểu cô nương thì có cái gì ý đồ xấu?"
Khải sửng sốt một chút, hắn lần nữa xuất hiện sau lưng Cẩu Cẩu, bắt lấy một chân sau của nó giơ lên nheo mắt nhìn vị trí nào đó.
Cẩu Cẩu vừa cụp đuôi che lấy vị trí nào đó không cho hắn nhìn lại giãy dụa ý đồ chạy thoát nhưng vô dụng, nó uất ức cố vươn đầu nhìn Bạch Mẫu Đơn, Bạch Mẫu Đơn lúc này mới lấy lại tinh thần, nàng đánh ra quỷ trảo của Khải căm tức nói:" tên sắc quỷ nhà ngươi đừng đánh chủ ý lên người Cẩu Cẩu, nó còn chưa trưởng thành đâu."