Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 569




Edit: Sahara

"Cháu ngoại ta chính là vì cứu Duyệt nhi cho nên mới bị chặt đứt một tay!" Đường Nhiên căm giận nói.

Ngay từ đầu, đối với chuyện Thiên gia bị diệt tộc, Trầm Điền cũng không có cảm giác gì cả, suy cho cùng thì ở nơi này nắm đấm chính là vương quyền! Mà quan trọng nhất là, chuyện này không có xảy ra trên người của ông ta!

Nhưng khi nghe nói Vân Lạc Phong ra tay với Đường Duyệt thì hai mày ông ta liền nhíu lại.

Đường Duyệt là đồ đệ ông ta sắp thu nhận, sao có thể để cho người ta tùy tiện ức hiếp, như thế có khác nào là đánh vào mặt của ông ta đâu?

Đường Nhiên thấy gương mặt Trầm Điền đã có chút đen lại, ánh mắt ông ta liền lóe lên rồi nói tiếp: "Trầm Điền đại nhân, ta còn nghe nói được một chuyện, chính là Vân Lạc Phong kia muốn ỷ vào sắc đẹp của mình mà quyến rũ Trầm gia chủ! Ả ta cho rằng trên đời này không có người nào xứng đôi với Trầm gia chủ hơn ả ta cả!"

"Hừ!" Trầm Điền hừ lạnh một tiếng, quét ánh mắt lạnh nhạt về phía Đường Nhiên: "những lời này của ngươi nói có phải sự thật hay không?"

"Ta xin thề, từng câu từng chữ ta nói đều là sự thật!" Đường Nhiên giơ ba ngón tay lên trời: "nếu ta có nửa lời gian dối thì xin cứ cho thiên lôi giáng búa đánh chết! Huống hồ, ta làm sao mà có can đảm dám lừa gạt Trầm Điền đại nhân ngài đây!"

Lúc nói câu cuối cùng, Đường Nhiên tươi cười đầy nịnh nọt, chỉ thiếu một nước tiến lên liếm lấy gót giày của Trầm Điền mà thôi.

"Nếu những lời ngươi nói là sự thật vậy thì nữ nhân kia đúng là đã quá xem trọng bản thân rồi! Gia chủ nhà ta cao quý đến bậc nào, há là loại người như cô ta có thể mơ tưởng tới hay sao? Hơn nữa...." Trầm Điền dừng lại một chút, cười lạnh rồi nói tiếp: "gia chủ từ trước đến nay có thói quen thích sạch sẽ, một nữ nhân vì chút vinh hoa phú quý mà bán mình, thì cũng ghê tởm giống như ruồi bọ mà thôi! Ngài ấy sẽ không thèm liếc nhìn dù chỉ là một cái!"

Mấy năm qua, gia chủ luôn đem những nữ nhân ái mộ mình cự tuyệt ngoài cửa, còn không phải là bởi vì ghét bỏ thứ son phấn trên người bọn họ quá dung tục mà nồng nặc hay sao?

Đối với loại người luôn có thói quen ở sạch như gia chủ bọn họ mà nói, đây chính là một sự tra tấn!

"Trầm Điền đại nhân nói rất phải! Vân Lạc Phong kia đúng thật là ghê tởm y như ruồi bọ! Ta còn nghe nói, trước kia cô ta cũng từng có qua không ít nam nhân, loại nữ nhân không biết xấu hổ như vậy, sao có thể so sánh với Duyệt nhi thuần khiết nhà ta, Trầm Điền đại nhân, ngài thấy ta nói vậy có đúng không?"

Trầm Điền tựa như đã nhận ra ý nghĩ trong lòng của Đường Nhiên, không khỏi nhíu mày lại: "gia chủ không thích có nữ nhân tới gần ngài ấy, cho nên, ngươi đừng có nhồi nhét cho Đường Duyệt cái tư tưởng này, nếu như chọc cho gia chủ nổi giận, ta cũng không cứu được nha đầu đó! Bất quá, ta có thể nhắc nhở ngươi một câu, gia chủ không thích những nữ nhân trang điểm son phấn quá nồng nặc!"

"Đa tạ Trầm Điền đại nhân nhắc nhở, ta nhất định sẽ bảo Duyệt nhi chú ý chuyện này!" đáy mắt Đường Nhiên chợt lóe lên một tia sáng: "hơn nữa, Duyệt nhi nhà ta làm sao lại giống hạng nữ nhân như Vân Lạc Phong kia được! Loại người như Vân Lạc Phong, bất kể là ai cũng có thể bò lên giường được! Còn Duyệt nhi thì rất chung tình, bất luận là bần cùng hay phú quý, chỉ cần con bé phải lòng thì tuyệt đối sẽ không ghét bỏ chê bai, cho nên mới nói, loại người thuần khiết như Duyệt nhi nhà ta trên đời này chẳng còn được mấy người!"

Vì muốn leo lên được trên con thuyền Trầm gia này mà Đường Nhiên cố hết sức mèo khen mèo dài đuôi, hơn nữa, trong lời nói còn không ngừng hạ nhục Vân Lạc Phong.

Chỉ cần khiến cho Trầm Điền có ấn tượng xấu với Vân Lạc Phong thì cả đời này của cô ta cũng đừng hòng bước vào Trầm gia nửa bước.

Trầm Điền khẽ gật đầu: "đứa nhỏ Đường Duyệt này ngoại trừ tính tình bên ngoài có kém một chút, những phương diện khác đúng là không tệ! Nếu gia chủ có thể tiếp nhận nha đầu này thì tất nhiên là không còn gì tốt hơn! Nhưng về chuyện này thì ta không thể giúp gì được, còn phải nhờ vào sự nỗ lực của nha đầu Đường Duyệt!"

"Có một câu này của Trầm Điền đại nhân là đã đủ rồi!"

Trong lòng Đường Nhiên vô cùng vui vẻ, nét mặt cũng lộ ra nụ cười tươi đầy đắc ý, ngay cả những thiệt hại mà Thiên Võ Các đã phải chịu trong ngày hôm nay ông ta cũng vứt hết ra sau đầu.