Quân Sủng: Ông Xã Mưu Sâu Kế Hiểm

Chương 20: Tình địch mạnh








Lý Tư Tư nhìn Cố Nhất Nặc, ánh mắt có chút né tránh. Cố Nhất Nặc nói, có một loại cảm giác như cô ta bị lột sạch quần áo, loã lồ ở trước mặt người khác, cảm thấy nhục nhã!

"Lý Tư Tư, cậu có biết theo như lời cậu vừa mới nói, đủ để cấu thành tội phỉ báng vũ nhục người khác."

"Cố Nhất Nặc, là cô cố ý tính kế với tôi, làm tôi lặp lại lần nữa, rồi ghi lại những gì tôi nói!" Lý Tư Tư lập tức giảo biện.

"Miệng chính là lớn lên ở trên người của cậu đi?" Cố Nhất Nặc lạnh giọng hỏi.

Lý Tư Tư á khẩu không trả lời được, bạn học ở một bên đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cô ta, Lý Tư Tư hận không thể tìm một cái lỗ nẻ chui vào!

"Chị, Tư Tư cậu ấy cũng không phải cố ý, cậu ấy cũng là nghe người khác nói như thế, chị cũng cũng đừng tức giận." Cố Minh Tuyết đứng lên, đi đến bên cạnh Cố Nhất Nặc kéo cánh tay cô.

Cố Nhất Nặc giơ tay, gỡ tay Cố Minh Tuyết ra, còn chưa lên tiếng, liền nghe tiếng một người khác lại vang lên.

"Cố Nhất Nặc, cô muốn tố cáo Lý Tư Tư? Có bản lĩnh, cô hãy lấy chứng cứ ra, như vậy mới tính là người khác phỉ báng vũ nhục đi? Miệng mọc ở trên người người khác, người ta muốn nói cái gì thì nói cái đó, cô quản không được! Thân đoan chính không sợ bóng dáng nghiêng, cô chứng minh cô trong sạch trước đi rồi hãy đi tố cáo người ta cũng chưa muộn."

Lý Tư Tư vừa nghe, tức khắc tự tin, "Đúng vậy, có bản lĩnh, cô liền đi tố cáo tôi đi! Cố Nhất Nặc, tôi chờ cô!"

Đột nhiên, bên ngoài phòng học truyền tới một trận đàm tiếu, chỉ thấy một vị có khí thế phi thường đi trước, hiệu trưởng còn có lãnh đạo nhà trường đi theo sau, hai bên là một ít phóng viên đi sau chót.

Cố Minh Tuyết vừa thấy thế này, khuôn mặt nhỏ liền trắng bệch, trộm liếc Cố Nhất Nặc một cái. Cố Nhất Nặc không kiêng nể gì tới trường học, chẳng lẽ là Lục gia dẹp yên những việc này? Đi đằng trước mặt người khác, chính là Lục lão gia!

"Nhất Nặc." Lục lão gia vừa đi đến phòng học, lập tức hướng Cố Nhất Nặc vẫy vẫy tay.

Cố Nhất Nặc đi qua, đứng ở bên cạnh Lục lão gia. Trong phòng học, mấy bạn học đều trở lại chỗ ngồi của mình, một đám đều rất hiếu kì, suy đoán rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

"Hôm nay, ta tới trường là đặc biệt cảm tạ học trò Hứa Thụy, đã cứu Nhất Nặc nhà ta, một đứa trẻ thích giúp đỡ mọi người thế này, lý ra nên được khen ngợi, ta cũng mời tới Thành Phố G Thần Báo, vì học trò Hứa Thụy làm một cái phóng sự." Lục lão gia nhìn Hứa Thụy, nhẹ giọng dò hỏi: "Hứa Thụy cậu có đồng ý làm phỏng vấn không?"

Hứa Thụy lại nhìn sang phóng viên, trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng lại được.

"Đồng ý! Đương nhiên là đồng ý! Tôi ở thành phố G dạy học và giáo dục, đứa trẻ giống như Hứa Thụy, cũng không phải là lấy lệ, phong cách trường học chúng ta......"

"Hiệu trưởng, đây là chuyện của bọn trẻ, để cho bọn trẻ có quyền tự lựa chọn." Lục lão gia đánh gãy lời hiệu trưởng.









"Cháu đồng ý!" Hứa Thụy gật gật đầu.

Có bài báo đưa tin, liền sẽ chủ đạo hướng đi của dư luận, sẽ không bao giờ đối Tiểu Nặc tạo nên ảnh hưởng gì không tốt nữa. Cho dù là không có chứng cứ, chứng minh Cố Minh Tuyết chính là hung thủ muốn sát Tiểu Nặc, ít nhất cũng sẽ không đem Tiểu Nặc và cậu, biến thành cái loại người có quan hệ bất kham thế này!

Cố Nhất Nặc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô không biết, Lục lão gia đưa cô tới trường còn sắp xếp chuyện như vậy, trong lòng tất cả đều là cảm kích, kiếp này, ông chẳng những tin cô, còn giúp cô lấy lại công đạo.

"Đối với tin đồn lúc lúc trước về Nhất Nặc nhà ta và Hứa Thụy, thông qua điều tra của cảnh sát, là một công ty mượn thanh danh Lục gia cùng Cố gia, qua mặt người khác, tin tức cùng ảnh chụp tất cả đều là bịa đặt! Trước mắt công ty này đã bị niêm phong, người liên quan cũng không thấy dấu vết, nhưng mà Lục gia tuyệt không sẽ bỏ qua cái người này, nhất định sẽ truy cứu ngọn nguồn!"

Cố Nhất Nặc lại sửng sốt, lúc trước Hứa Thụy có nói, mới vừa tra được ngọn nguồn của tin đồn, Lục lão gia nhanh như thế đã thu thập đủ chứng cứ đệ trình điều tra?

Lý Tư Tư nghe đến mấy lời này, sắc mặt trắng bệch! Xong rồi, cô ta thật sự xong rồi! Những việc này đều là giả, cô ta vừa mới nói theo những cái tin đồn đó, bị Cố Nhất Nặc ghi âm lại, nếu như bị tố cáo, cô ta thật sự tiêu đời rồi!

Cố Nhất Nặc này, tâm tư làm sao lại âm độc như thế, bất quá cô ta chỉ nói có vài câu, liền như thế sụp bẫy của cô!

Lục lão gia đi qua, vươn tay với Hứa Thụy, Hứa Thụy có chút thụ sủng nhược kinh, nâng tay lên bắt tay Lục lão gia.

"Nhất Nặc nhà chúng ta có một đứa bạn như cậu, là con bé có phúc, ta thay Dĩ Thừa đa tạ ơn cứu mạng của cậu với hôn thê của nó."

"Cháu......" Hứa Thụy há miệng thở dốc, vẫn là nuốt lời chưa nói vào. Đây là thay Lục đại thiếu gia kia cảm tạ cậu, cũng là nhắc nhở thân phận của cậu và Tiểu Nặc.

"Hạng mục đầu tư của Hứa thị, ta thấy, Cố gia có ý không làm, chúng ta Lục gia sẽ làm, mặt khác cậu còn có yêu cầu gì khác hay không? Coi như là Lục gia ta tạ lễ." Lục lão gia cực không muốn thiếu ân tình của bất cứ ai.

"Không! Đều không cần! Ba cháu cho dù có tiền, cũng là lòng có dư mà lực không đủ, công ty đã tuyên bố phá sản. Hơn nữa, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì, cũng gánh nổi tạ lễ nặng như thế. Hiện tại, có thể làm cháu và Tiểu Nặc không bị bôi nhọ, khôi phục trong sạch, chính là tâm nguyện lớn nhất của cháu." Hứa Thụy khách khí có lễ đáp lại.

"Nếu là như vậy, ta cũng không miễn cưỡng." Lục lão gia, lại một lần đối với đứa trẻ này, rửa mắt mà nhìn. Tình địch như thế ở trước mắt, Dĩ Thừa rất có áp lực đây!

"Cám ơn Lục lão gia." Hứa Thụy nhẹ giọng nói lời cảm tạ.

"Nhất Nặc, ông đi về trước, không quấy rầy các con đi học."

"Ông nội đi thong thả." Cố Nhất Nặc tiễn ông ra đến cửa phòng học, nhỏ giọng nói lời cảm tạ với ông: "Ông nội, thật sự rất cám ơn ông, Hứa Thụy không cần phải thôi học, bằng không, con nợ cậu ấy, cũng thật không biết đền đáp như thế nào."

"Con muốn cám ơn, thì cám ơn Dĩ Thừa đi, chuyện này đều là nó làm, ông bất quá là thừa dịp nó không ở đây, cùng con đi ngang sân khấu thôi."

"Là anh ta?" Cố Nhất Nặc cả kinh, sắc mặt đều không bình thường. Như thế nào có thể là hắn chứ!

Lục lão gia nhìn đến sắc mặt Cố Nhất Nặc cười cười gật đầu, cái con nhóc này chỉ cần nhắc tới Dĩ Thừa, phản ứng đều lớn như thế, làm ông cảm thấy rất vui mừng!

Chuông vào lớp vang lên, ngoại trừ Hứa Thụy ra ngoài làm phỏng vấn, tất cả học sinh đều ngồi xuống, mở sách giáo khoa ra.

Cố Nhất Nặc ngồi học một buổi, trong đầu trống rỗng, giáo viên ở trên bục nói cái gì, cô một chữ cũng không nghe vào tai. Vẫn luôn hồi tưởng, theo như lời ông nội nói, thế nhưng là Lục Dĩ Thừa điều tra mấy chuyện này sao? Ở kiếp trước, đối với chuyện của cô, hắn nghe cũng đều lười phải nghe!

Chuông tan học vang lên, Cố Nhất Nặc mới hồi phục tinh thần, bỗng nhiên phát hiện, bản thân xuất thần suốt một buổi! Thế nhưng cô còn nghĩ, Lục Dĩ Thừa là vì cô mà điều tra những cái này, hắn chỉ là vì thanh danh của Lục gia mà thôi.

"Tuần trước khảo sát thành tích, hôm nay phát lại cho các em, các em cũng có thể căn cứ tình huống của bản thân mà suy xét, muốn ghi danh trường nào, vì không lâu nữa là kỳ thi đại học." Thanh âm giáo viên vang lên.

Các bạn học vừa nghe, đều có chút khẩn trương, nhỏ giọng ở dưới bàn tán.

"Ngoài ra, còn có một tin tức tốt muốn nói cho các em." tiếng của giáo viên lại lần nữa vang lên.