Nhìn người Thịnh Hạ ướt sũng như gà rơi vào nồi canh, Hứa Phi Nhan lấy quần áo đưa cho cô: “Qua đó tắm rửa thay quần áo đi.” Thịnh Hạ nói cảm ơn rồi nhận lấy quần áo của cô ấy đưa.
Cô không thường xuyên sử dụng phòng tắm của công ty, đây là nơi dành riêng cho ông chủ.
Tất nhiên là ông chủ cũng không thường xuyên đến.
Loading...
Cô tắm được một lúc thì thấy cánh cửa sau lưng mở ra.
Quần áo của người đàn ông đã được cởi hết, côn thịt giữa hai chân anh còn mềm nên rủ xuống. Anh cầm trên tay một chiếc khăn tắm, vừa bước vào vừa một tay để ra sau đầu chuẩn bị cởi búi tóc nhỏ ra. Thịnh Hạ trợn mắt há miệng nhìn anh.
Ánh mắt của người đàn ông cũng dừng trên thân thể trần trụi của cô, một lúc sau mới ngẩn người nói: “Tắm rửa xong thì đi ra ngoài.”
Thịnh Hạ vội quay lưng lại, cầm khăn tắm lau một cách qua loa rồi quấn quanh người định bước ra ngoài.
Cô lưỡng lự không biết nên ra ngoài mặc đồ hay mặc ở đây.
Nhưng người đàn ông đã bước vào, anh nhắm mắt để vòi hoa sen xối nước vào mặt. Mái tóc dài bị nước xối dán lên trán, che đi đôi mắt. Dòng nước trượt dọc xuống hầu kết rồi lại chảy xuống khu rừng rậm bên dưới, cự vật khổng lồ giữa hai chân anh dường như đang gào thét muốn thức tỉnh, có dấu hiệu sắp ngẩng đầu lên.
Người đàn ông vươn tay lau mặt, đột nhiên quay đầu nhìn sang.
Thịnh Hạ bị anh nhìn đến sửng sốt, lập tức cúi đầu tìm quần áo mặc vào. Cô chắc hẳn là điên rồi nên mới nhìn chằm chằm anh lâu như vậy!
Cô vội mặc quần áo đến mức mà quên luôn mặc nội y. Khi cài xong áo và quần tây, đang định đi ra ngoài thì cô mới phát hiện người đàn ông nào đó
không biết đã tắm xong từ lúc nào, đang dùng ngón tay cầm nội y của cô. Thịnh Hạ xấu hổ bước đến: “… Đó là của tôi.”
Người đàn ông im lặng nhìn cô một cái, ánh mắt như dừng ở trên ngực làm cả người cô nóng bừng, giật lấy nội y trong tay người kia rồi xoay người bỏ chạy.
Đang muốn đi ra ngoài, giọng nói của Hứa Phi Nhan từ ngoài cửa truyền đến: “Thịnh Hạ, em tắm xong chưa?”
Thịnh Hạ giật mình dừng lại trước cửa, người đàn ông phía sau đã choàng khăn tắm, chuẩn bị đi ra ngoài.
Cô vội vàng kéo anh lại, điên cuồng lắc đầu.
Người đàn ông rũ mắt nhìn xuống tay cô.
Thịnh Hạ vội vàng rút tay lại, trong miệng nhỏ giọng nói: “… Chờ cô ấy đi rồi anh hẵng ra ngoài.”