Cơn lốc “sars” xảy ra bất ngờ, càn quét trên toàn bộ lãnh thổ Trung Quốc, tất cả các nơi trên cả nước đều kiểm soát rất chặt chẽ, hao tốn cả tiền lẫn người, tất cả mọi người đều hướng vào cuộc chiến này.
Có thể nói, cả năm 2003 là một năm đầy tai họa, của thế giới nói chung và Trung Quốc nói riêng, tạm biệt một năm không có một chút thuận lợi gì.
Đầu tiên là dấy lên các cuộc chiến tranh, ngọn lửa chiến tranh được khơi mào trên toàn thế giới, sau đó lại là dịch bệnh “sars” tràn khắp mọi nơi. Chiến tranh và bệnh dịch khiến cho người dân gặp phải những tai họa chưa từng có.
Có thể nói bùng phát trận bệnh dịch này là thiên tai, không thể tránh được, cũng không thể đoán trước được, còn cuộc chiến ở khu vực Trung Đông thì hoàn toàn là do con người, muốn thể hiện chủ nghĩa bá quyền của mình.
Người Hoa sống trên khắp thế giới đã tổ chức lễ quyên góp để đất nước có thể chống chọi lại với bệnh dịch, cơn lốc này đã lan truyền đến khắp mọi nơi trên thế giới, mang đến sự tin tưởng và hy vọng cho người dân. Tất cả mọi người cùng cầu nguyện, dùng hết sức lực của mình để thành lập hội người yêu nước
Họ dùng chính những hành động của mình để đem tới niềm hy vọng cho mọi người.
Việc này được triển khai rất nhanh đến những người Hoa đang sống khắp mọi nơi trên thế giới, rất nhiều người đã ủng hộ tiền và tặng những gì mình có.
Đồng Tiểu Phàm – người đứng đầu Tập đoàn Iomega dẫn đầu quyên góp năm trăm triệu nhân dân tệ, khoản tiền này được chuyển trực tiếp đến bộ chỉ huy cứu tế ở thủ đô. Cùng lúc đó, cô lai ủng họ một trăm triệu nhân dân tệ cho trung tâm cứu trợ bệnh sars ở tỉnh.
Đồng Tiểu Phàm nói trên thời báo New York, chỉ cần tổ quốc cần, dù ở bất cứ đâu cô đều dõi theo tổ quốc, chú ý đến tình hình phát triển bệnh dịch, cô cũng nhất định sẽ dùng hết năng lực của mình để kêu gọi người hải ngoại Hoa cùng nhau hành động để trợ giúp tổ quốc và nhân dân. Cô nói, nhất định mọi người sẽ chiến thắng bệnh Sars, chiến thắng con ma ốm này. Tất cả những người Hoa sống ở trong nước hay nước ngoài đều ủng hộ tổ quốc!
Lúc này, Đồng Tiểu Đồng đang có kế hoạch một hạng mục tài chính mới ở Trung Đông, nhưng cô vẫn khiến Hà Tiêu Tiêu lấy danh nghĩa quỹ Phàm Phàm ủng hộ trung tâm nghiên cứu bệnh dịch quốc gia hai trăm triệu!
Cô nói, hy vọng các y bác sĩ, nhóm chuyên gia có thể mau chóng nghiên cứu ra thuốc để ngăn chặn bệnh dịch, cứu chữa những người bị nhiễm bệnh! Tiêu diệt bệnh dịch, chúng tôi ở hải ngoại nhưng vẫn luôn chú ý và ủng hộ mọi người!
Quỹ Phàm Phàm là một trong những quỹ công ty nổi danh trong nước, nó vùng dậy giống như tên lửa, lên như diều gặp gió. Hiện tại nó lại ở New York, giống như hoa xuân nở rộ. Đã từng nắm tay George Soros trong cuộc chiến thế giới, khiến kinh tế thế giới lại lần nữa suy kiệt, khiến rất nhiều người vỗ tay vui mừng.
Từ đó trở đi tiếng tăm còn vang dội hơn lúc trước, Hà Tiêu Tiêu trở thành thần tượng, có rất nhiều người kính trọng và ngưỡng mộ.
Lần này Hà Tiêu Tiêu lấy danh nghĩa quỹ Phàm Phàm quyên góp hai trăm triệu nhân dận tệ, khiến cho quỹ Phàm Phàm một lần nữa trở lên lóng lánh trước mặt mọi người.
Bởi vì nhà Vu Ngải Mỹ và quỹ Phàm Phàm cùng nhau ủng hộ cho đất nước, nên những người Hoa sống ở nước ngoài cũng bị ảnh hưởng rất lớn, rất nhiều người và các xí nghiệp đều hào hiệp giúp đỡ, thể hiện một phần tình yêu đất nước của mình.
Bao gồm cả một số ít doanh nghiệp lớn ở trong nước, lần này đại gia hương cảng Hong Kong Lý Gia Minh cũng ủng hộ hai trăm triệu sau khi bệnh dịch bùng phát, tập đoàn Dương Thị ủng hộ hai trăm triệu, tập đoàn Hoa Sơn cũng ủng hộ hai trăm triệu…
Doanh nghiệp nổi tiếng ở tỉnh Tương - tập đoàn Hồ Thị cũng ủng hộ một trăm triệu, còn người đứng đầu tập đoàn tài chính Thẩm gia – Thẩm Kế cũng ủng hộ hai trăm triệu nhân dân tệ.
Ngoài ra còn có rất nhiều các doanh nghiệp nhỏ khác vì thiếu lực chỉ ủng hộ mấy ngàn vạn đến mấy trăm vạn, họ đều muốn giúp đỡ đất nước thoát khỏi nạn dịch này.
Do tình hình bệnh dịch phát triển rất nhanh, Đồng Tiểu Phàm liền quyết định đoàn khảo sát sẽ ở lại Trung Đông, đại diện cho cô tiếp tục đàm phán. Còn cô sẽ bay từ khu Trung Đông về thủ đô.
Lúc này thủ đô đã bị thế giới liệt vào danh sách khu nguy hiểm cao, nhưng Đồng Tiểu Phàm vẫn trở về không hề chùn bước.
Đồng Tiểu Phàm trở về, Tổng Bí thư trực tiếp tiếp đón cô, bởi vì thân phận của Đổng Tiều Phàm không những là Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Iomega mà còn là hội trưởng hiệp hội thương nghiệp người Hoa ở nước ngoài.
Hiện này mọi người trên toàn thế giới đều biết cô là người Hoa, cô chính là người đã kỳ công tạo lập lên thương hiệu người Hoa. Tất cả mọi người đều biết đến Iomega và khâm phục một nữ nhân xinh đẹp mới ngoài ba mươi tuổi.
Đồng Tiểu Phàm trở về tất cả các lãnh đạo của quốc gia đều đến gặp mặt khiến cô vô cùng nở mày nở mặt.
Tuy nhiên, Đổng Tiểu Phàm trở về không phải vì sĩ diện, cô vì tình hình bệnh dịch đang bùng nổ mà muốn về để cống hiến. Lần này, cô mang theo mười tỷ đồng về với dụng ý để cho đất nước nghiên cứu ra loại dược liệu khống chế được dịch bệnh.
Từ trước đến này người Trung Quốc luôn chú ý đến sự trong sạch, Đổng Tiểu Phàm không muốn kêu gọi mọi người trên thế giới ủng hộ, nhưng chỉ vì lần này tình hình bệnh dịch càn quét, chỉ bản thân mình nỗ lực chưa đủ nên cô đã kêu gọi người Hoa sống trên thế giới ủng hộ được gần năm trăm triệu.
Trừ lần đó ra, lần này về nước cô còn ủng hộ hai mươi tỷ và kêu gọi các doanh nghiệp khác trong nước ủng hộ. Cô giao danh sách lại cho Tổng bí thư, lúc giao cho đất nước, Đổng Tiểu Phàm nói:
- Tất cả mọi người ở nước ngoài đều hướng về tổ quốc, ngóng trông tổ quốc nhân dân chiến thắng được Sars, tuy rằng không phải tất cả mọi người sống ở khắp thế giới có thể trở về đây để ủng hộ, nhưng trong lòng mọi người đều luôn hướng về tổ quốc.
Tổng bí thư rất cảm động nói:
- Tôi đại diện cho tổ quốc và nhân dân, cảm ơn tất cả mọi người, cảm ơn cô Đổng. Chúng ta đều là người Trung Quốc, chúng ta đều cùng huyết mạch gắn kết thân thiết với nhau. Tôi đại diện cho mọi người cho tổ quốc cảm ơn cô, cảm ơn mọi người.
Tổng bí thư phát biểu trên TV:
- Tuy tình hình bệnh dịch rất đáng sợ, nhưng chúng ta phải đồng sức đồng lòng, cùng nắm tay nhau vượt qua cửa ải khó khăn, tình hình bệnh dịch có thể không chế được. Trước mắt chúng ta đã tìm được hướng giải quyết vấn đề này, chúng ta đang nghiên cứu một loại dược liệu, loại dược liệu này khả năng thành công rất cao, chỉ cần mọi người kiên nhẫn, quyết tâm và tin tưởng, chắc chắn chúng ta sẽ thắng lợi!
Sau khi gặp Tổng bí thư, Đồng Tiểu Phàm trở về đại viện Trương gia.
Chào ông và bố mẹ chồng, cũng gặp được con của mình.
Xa cách cũng đã hai năm, đây là lần đầu tiên Đổng Tiểu Phàm trở về nước.
Cảm thấy con trai mình đã lớn lên rất nhiều, Đổng Tiểu Phàm có chút xúc động, Thiên Vũ đã hơn ba tuổi, đã biết nói, vô cùng đáng yêu. Ôm con vào lòng, hôn mấy cái, cô mới vào phòng ông nội.
Ông nội nhìn thấy cháu dâu, trong lòng cũng khá vui vẻ, ông đã hơn bảy mươi tuổi, từ sau khi về hưu, càng trở lên hiền lành. Trên mặt ông, không còn vẻ uy nghiêm như trước đây nữa, càng ngày càng hiện vẻ nhân từ và luôn mỉm cười.
Ông nhìn Đổng Tiểu Phàm nói:
- Tiểu Phàm, con làm không tồi đâu!
Đối nhân xử thế là không được kiêu không được nóng nảy, ông rất thích Đổng Tiểu Phàm, nếu nói trước kia ông cụ làm việc rất lý tính là do tính tình của ông cụ. Vì sự an nguy của Đổng Tiểu Phàm, ông cụ cố ý thu thập sáu người có năng lực từ đồn cảnh sát làm vệ sĩ cho Đồng Tiểu Phàm. Trong sáu người, có bốn nam hai nữ, đều là do ông cụ tự mình lựa chọn, bọn họ theo Đổng Tiểu Phàm đi khắp thế giới.
Ông cụ chưa bao giờ khen người, ông luôn phê bình thế hệ sau. Một người chỉ có biết chính mình là không đủ mà phải luôn học hỏi tiến bộ hơn, đó là những lời ông cụ thường nói, bởi vậy với các thế hệ sau mình ông càng nghiêm khắc hơn.
Đồng Tiểu Phàm không nghĩ mình lại được ông khen ngợi, hơn nữa còn nhận được những lời khen lớn như thế, thật sự có chút lo sợ vì được khen ngợi như vậy.
Đổng Tiều Phàm của Nghiêu thị ở bên ngoài đã trải qua bao sóng to gió lớn, đứng trước mặt ộng cụ, cũng trở nên có chút ngại ngùng.
Ông cụ nói, trong chuyện này Đổng Tiểu Phàm làm rất ổn thỏa, không hề khoe khoang. Nếu Đổng Tiểu Phàm trực tiếp tuyên bố ở New York, sẽ trở về Trung Quốc đại lục ủng hộ hai mươi tỷ đồng, chắc chắn sẽ còn có nhiều người đỏ mắt.
Sở dĩ ở New York cô chỉ nói ủng hộ năm trăm triệu, chỉ là để kêu gọi nhiều người ủng hộ tổ quốc hơn nữa, để tổ quốc có thể nhanh chóng giải quyết chuyện này một cách tốt đẹp hơn.
Tuy nói Trung Quốc phải đối đầu với tình hình bệnh dịch đang tàn sát bừa bãi, nhưng có rất nhiều quốc gia và khu vực, đều đang nhìn người Trung Quốc sẽ xử lý việc này như thế nào, xem sẽ có những phương pháp và cách thức nào để đối phó với tai họa này.
Ở trên đời này, dù bất luận là việc gì đều có một chút tiếng không hài hòa, những người này sẽ đứng ở sau lưng để nhìn.
Nhưng mấy tháng sau, bọn họ không thể không thừa nhận khả năng ứng phó của người Trung Quốc.
Một vị lãnh đạo quốc gia nói, tai họa lần này có thể làm tan rã hoặc làm thay đổi một quốc gia. Nhưng Trung Quốc đã làm được, hơn nữa còn làm khá tốt.
Quyết định cách ly lần này có tác dụng, hơn nữa lúc đó Trung Quốc phải đối mặt với tình hình bệnh dịch nhưng không hề hoảng hốt bất loạn. Hơn nữa, Đổng Tiểu Phàm là một nhân sĩ yêu nước, đã ủng hộ tiền, vàng và vật chất để giúp đỡ, vì vậy việc khống chế tình hình bệnh dịch làm rất tốt.
Trương Nhất Phàm xem trên TV mới biết được vợ mình đã trở về, nhưng Đổng Tiểu Phàm cũng không có dự định về tỉnh Tương.
Chỉ gọi điện cho Trương Nhất Phàm, bảo anh ta chú ý giữ gìn sức khỏe, không được để có chuyện xảy ra.
Vừa làm tốt công việc nhưng cũng phải chú ý đến sức khỏe của mình! Trương Nhất Phàm cũng bề bộn nhiều việc, anh ta cũng không có nhiều thời gian nói chuyện với Đổng Tiểu Phàm, chỉ khen ngợi vợ mình, lần này biểu hiện không tồi, cứ tiếp tục như vậy là được!
Đổng Tiểu Phàm mỉm cười, sau đó cô lại đi tới ngân hàng, quyên tặng trung tâm cứu trợ tỉnh Tương một tỷ nhân dân tệ.
Đến lúc này, tính cả những lần trước Đổng Tiểu Phàm đã ủng hộ hơn hai mươi tỷ nhân dân tệ, cô ủng hộ gần sáu mươi phần trăm (60%) so với tổng số tiền người Hoa ở nước ngoài đã ủng hộ.
Nhưng tất cả mọi lần ủng hộ cô đều âm thầm, khiêm tốn, không hề khoe khoang.
Nghĩa cử của Đổng Tiểu Phàm khiến rất nhiều vị lãnh đạo trung ương phải nhìn cô với con mắt khác xưa, nhìn Trương gia với cặp mắt khác. Trước hôm Đổng Tiểu Phàm đi một ngày, Tổng bí thư còn tự mình đến Trương gia nói chuyện với cô một trận.
Tổng bí thư đánh giá cao Đổng Tiểu Phàm, nói cô đúng là một nữ anh hùng, một người có lòng yêu nước vĩ đại. Vì thế Tổng bí thư còn cố ý ở lại ăn cơm với Trương gia.