Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 943: Đây là phòng sách, anh đừng sằng bậy




Ở trong phòng sách, Lý Hồng cứ nhìn vào bức chữ mà Chủ tịch Lý viết tặng cho Trương Nhất Phàm, liền có vẻ kính nể hẳn lên. Kỳ thật, Trương Nhất Phàm cũng cảm thấy, những lời này của Chủ tịch Lý, thích hợp cho Lý Hồng hơn.



Lại bất úy ngô nghiêm, nhi úy ngô liêm. Dân bất phục ngô năng, nhi phục ngô công; công tắc dân bất cảm mạn, liêm tắc lại bất cảm khi. Công sinh minh, liêm sinh uy



Những lời này không phải là nói về một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật sao?



Là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Lý Hồng rất đúng mực, liêm khiết của cô, công chính của cô, còn thái độ và tác phong không câu nệ tình nghĩa của cô, dùng lời này để hình dung cô, Trương Nhất Phàm cho rằng là không thể tốt hơn được nữa.



Trong ánh mắt của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm liền thầm nói, xem ra Lý Hồng thích tranh chữ này, nghĩ là cô luôn luôn liêm khiết, không ngờ cũng có lúc có suy nghĩ cẩn thận này, Trương Nhất Phàm thầm mỉm cười.



Giờ phút này, hắn đột nhiên có một ý tưởng, nhưng hắn không vạch trần.



Phòng sách của Trương Nhất Phàm, ngoại trừ hai bức tranh chữ này, không còn có gì đáng giá cả.



Có một số người, thích trang trí phong nhã, ở trong phòng sách của mình bày một số đồ cổ, hoặc quà tặng rất quý giá. Mà trong phòng sách của Trương Nhất Phàm rất đơn giản, ngoại trừ giấy và bút mực và nhiều bộ sách, trên cơ bản thì không thấy đồ nghề đáng giá gì.



Lý Hồng thấy nơi này, lúc này mới nói thầm trong lòng:

- Xem ra Trương Nhất Phàm người này cũng không có ham mê tham lam gì. Từ việc bố trí Bí thư của một người, trên cơ bản có thể nhìn ra tâm tính của một người



Lý Hồng cảm thấy rất vui mừng.



Lúc đi ra, Trương Nhất Phàm đứng ở đó, nhìn thấy Lý Hồng đi ngang từ trước mặt mình qua, hắn liền giơ tay kéo Lý Hồng lại.



Lý Hồng đề phòng không được, liền ngã vào trong lòng ngực của hắn, cô luống cuống nói:

- Đây là phòng sách, anh đừng có mà xằng bậy.



Trương Nhất Phàm cũng không có làm gì ghê gớm, hắn chỉ không kìm nổi, cứ muốn kích động giữ cô vào lòng ngực.



Nghe được những lời này của Lý Hồng, hắn liền hỏi:

- Vậy ở nơi nào mới có thể xằng bậy đây?



Lý Hồng đỏ mặt lên nói:

- Ở đâu cũng đều không được, chúng ta không thể tiếp tục sai lầm.



Trương Nhất Phàm ôm cô, cũng không có ý xâm phạm nói:

- Vì sao trước kia em không nghĩ như vậy?



Lý Hồng không nói gì, Trương Nhất Phàm nói:

- Em biết rõ anh đã kết hôn, đã có bà xã và đứa nhỏ, em còn muốn cùng anh tìm cảm giác yêu đương, em đây là có ý gì? Tính kích thích anh sao?



Lý Hồng nhìn thấy hắn không xằng bậy, trong lòng yên ổn một chút nói:

- Không phải em đã nói với anh rồi sao, em chỉ là muốn tìm một chút hương vị cảm giác thường thử tình yêu một chút. Không nghĩ tới phải cùng anh phát sinh chuyện gì, nhưng người như anh không giữ chữ tín, nói mà không giữ lời. Cho nên em muốn chia tay với anh.



Trương Nhất Phàm nói:

- Anh đâu có nói mà không giữ lời hồi nào đâu ? Anh không giữ lời hứa hồi nào?



Lý Hồng nói:

- Anh buông em ra trước rồi nói.



- Không được, em không nói, anh càng không thể buông em ra.

Trương Nhất Phàm đột nhiên ôm lấy cô, Lý Hồng liền la hoảng lên nói:

- Anh muốn làm gì, buông em ra, buông em ra, Trương Nhất Phàm, anh còn không mau buông em ra, em giận thật đó.



Trương Nhất Phàm cũng mặc kệ, trực tiếp ôm cô ta vào một gian phòng ngủ bên cạnh. Trước kia nơi này là phòng khách, nên chưa có nhiều người ngủ ở đây.



Sau khi đặt Lý Hồng ở trên giường, Trương Nhất Phàm liền vồ lên, đặt cô ở dưới thân. Nhìn ánh mắt của Lý Hồng nói:


- Em giận cũng vô dụng, em nói đi, tại sao?



Lý Hồng bị hắn đè nặng như vậy, bộ ngực biến cả hình, không thở nổi, cô giãy dụa nói:

- Anh tính làm gì?



Trương Nhất Phàm cũng không có cố ý khinh nhờn cô, chỉ nghiêm túc nói:

- Anh muốn biết rốt cuộc là em nghĩ như thế nào?



Lý Hồng thấy hắn cũng không có sờ loạn gì, lúc này mới có chút yên tâm, thở gấp nói:

- Anh buông em ra trước đã, em không thở nổi .



Trương Nhất Phàm thoáng được một chút, cho cô một cơ hội được thông khí. Sau đó hắn liền nhìn kỹ Lý Hồng nói:

- Nói mau, rốt cuộc là em nghĩ như thế nào? Em cứ tra tấn anh như thế này sao? Dùng nét xinh đẹp của em, dùng khí chất mê người của em, dùng điều kiện độc của em để tra tấn anh sao?



Lý Hồng nói:

- Em sớm đã nói với anh, là do bản thân anh không biết giữ lời. Nếu hôm nay anh dám đối xử xằng bậy với em, đời này em cũng sẽ không đơn độc gặp mặt anh nữa. Anh cũng đừng hòng về sau chúng ta còn có thể có chuyện gì nữa.



Trương Nhất Phàm nói:

- Em có ý gì?



Mặt Lý Hồng có chút đỏ, cô ta nhìn Trương Nhất Phàm nói:

- Đều là do chính anh làm ra cả, chớ có trách em. Lúc trước em nói rõ với anh rồi, em chỉ là muốn tìm cảm giác yêu đương, nếm thử chút tư vị yêu đương, ai biết anh là kẻ giả đứng đắn, thật ra thì là kẻ tiểu nhân, lừa gạt em, vậy mà là em vẫn tin anh, tức chết đi được. Đều là do anh, anh phá hủy tình yêu tốt đẹp nhất trong mắt em rồi.



Trương Nhất Phàm không hiểu nói:

- Anh nào có phá hư tình yêu của em? Em nói là muốn được yêu một lần, anh đây không phải đang cùng em đấy sao? Cho em tình yêu em cần, anh lại sai lầm gì rồi?



Lý Hồng nói:

- Đúng là em cần tình yêu, nhưng em cũng đã nói với anh là em không muốn chuyện đó, nhưng anh không chịu nghe, cố tình làm ra chuyện ghê tởm này.



Trương Nhất Phàm buồn bực, hoá ra là như vậy, hắn nhìn Lý Hồng nói:

- Em chính là bởi vì chuyện này nên mới mãi trốn tránh anh sao?



Lý Hồng không nói, chỉ có điều nhìn nhìn Trương Nhất Phàm.



Trương Nhất Phàm nói:

- Nhưng lần đó, không phải em cũng khá thích sao? Em dám nói mình không thoải mái đi? Hai yêu nhau làm chuyện đó, chuyện này có gì sai sao? Thượng Đế tạo ra đàn ông và phụ nữ, căn bản chính là để cho bọn họ vì thế giới này mà nối dõi tông đường mà.



Mặt của Lý Hồng đỏ cả lên, nhất là lúc Trương Nhất Phàm nói cô ta rất thích. Đích thực lúc đó Lý Hồng không thể không thừa nhận, ngoại trừ lúc bắt đầu rất đau thì đích thực sau này làm cho cô đạt tới cảnh giới đẹp nhất trong cuộc đời. Nhưng sau đó, Lý Hồng lại hối hận, nghĩ đây là một sa đọa.



Cô liền giãy dụa ngay ở dưới thân của Trương Nhất Phàm nói:

- Anh không cần phải nói chuyện mất mặt như vậy nữa.



Trương Nhất Phàm yên lặng nhìn chằm chằm cô, nhìn mũi của cô khá cao và đẹp, lại nhìn đôi môi mỏng. màu hồng phấn kia của cô Trương Nhất Phàm lại có chút không kìm nổi, nhất là lúc đè nặng Lý Hồng như vậy, cảm thụ khối thân mình êm dịu này, trên người nơi nào đó đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.



Lý Hồng cảm giác được, sắc mặt của cô trở nên có chút xấu hổ, buổi tối ngày hôm đó, đúng là tên mất thăng bằng này, hung ác tiến vào trong cơ thể của mình.



Trương Nhất Phàm nhìn cô, cô cũng nhìn Trương Nhất Phàm, dần dần, Lý Hồng liền có chút chột dạ. Dùng sức đẩy Trương Nhất Phàm nói:

- Buông ra, em muốn đi xuống lầu.



Cô lo lắng mình còn cứ như vậy thì sẽ lại rơi vào tay giặc.



Trong lòng Lý Hồng, giống như một nam sinh nhỏ lần đầu thủ y vậy, mỗi lần lúc ảo tưởng việc này, luôn kích động và hưng phấn như vậy. Sau việc thì trong lòng lại hối hận, cho rằng việc không thể nhìn mặt ai, cho rằng là mình đang sa đọa.



Tâm trạng của cô chính là như thế bất an không yên.



Trương Nhất Phàm buông cô ra, kéo tay cô nói:

- Đừng đi mà em, chúng ta nói chuyện đi, anh cam đoan sẽ không động em đâu.



Lý Hồng nói:

- Muốn nói thì đến phòng khách mà nói.

Cô sợ ngồi ở trên giường, đến lúc đó phát sinh sự tình gì không ngờ được, chính mình cũng không khống chế được. Nếu ở phòng khách, Trương Nhất Phàm sẽ không đến nỗi làm trò xằng bậy chăng!



Đáng tiếc Lý Hồng lại không hề biết, có khi tư tưởng tình cảm ở phòng khách lại còn tốt hơn!



Hai người đi xuống lầu, ngồi lên ghế sô pha.



Trương Nhất Phàm hỏi:

- Anh có thể ôm em không?



Lý Hồng không nói gì, Trương Nhất Phàm liền ôm cô, có chút hương vị yêu đến không thể buông tay vậy. Lý Hồng không phản đối kiểu thân thiết này, cô có thể chấp nhận cho Trương Nhất Phàm hôn thoải mái nồng nhiệt, chỉ cần không làm chuyện đó, cô gần như có thể đáp ứng hắn bất cứ yêu cầu vô lý nào.



Lúc tựa vào trong lòng ngực của Trương Nhất Phàm, cô dường như lại nhớ tới lúc hai người ngồi trên bãi cỏ ở bờ sông. Phút giây đó, là kỷ niệm đẹp nhất của Lý Hồng. Bởi vì cô cảm thấy động cơ lúc đó của Trương Nhất Phàm là tinh khiết nhất, một chút ý muốn xâm phạm mình cũng không có.



Thậm chí có lần, cô chủ động nhào vào trong lòng ngực của Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm cũng không có ham muốn chiếm tí gì của mình. Nếu lần đó không lấy được thiện cảm của mình, mình cũng sẽ không một lại hai, hai lại ba lần ước hẹn cùng hắn, cùng hắn tiến chậm rãi vào tình yêu này.



Ai biết, đàn ông đều là như nhau, mục đích cuối cùng, vẫn là lừa phụ nữ để lên giường.



Lý Hồng nghĩ, sớm biết như vậy, cô sẽ không cùng Trương Nhất Phàm đi thuê phòng. Mình chính là tin tưởng hắn quá, mới để hắn từng bước đạt được, một lần lại một lần bị lạc lối.



Hai người giống như người đang yêu, rúc trên sô pha, nói đến chuyện trước kia, Lý Hồng nói:

- Chỉ cần về sau anh im lặng giống như bây giờ, em sẽ không quậy nữa.



Trương Nhất Phàm nói:

- Hay là em giết anh đi? Cứ như vậy, anh sẽ chết mất thôi. Em muốn hại anh không thể có đủ công năng sao?



Lý Hồng lườm hắn một cái nói:

- Đàn ông các anh mãi luôn thấp kém như vậy, một tình yêu đẹp, một bầu không khí tốt, đều bị phá hủy bởi dục vọng vô chừng mực này. Em vẫn là thích hai người cùng ngồi một chỗ, ngắm trăng, đếm sao như vậy thôi.



Trương Nhất Phàm cứ buồn bực, kêu một tiếng nói:

- Chị Lý Hồng à, chị thuần khiết quá. Trên thế giới này, phỏng chừng không ai có thể so sánh với chị.



Nghe được Trương Nhất Phàm kêu cô như vậy, Lý Hồng đột nhiên sửng sốt, lập tức tỉnh táo lại, bóp cái mũi của Trương Nhất Phàm nói:

- Tên vô lại này! Không được kêu như vậy!



Giờ khắc này, Lý Hồng có một chút bộ dáng giống cô nữ sinh nhỏ nũng nịu, cô xoay người lại, nhắc lấy má nói:

- Có nghe hay không, về sau không được kêu là chị đó!



Trương Nhất Phàm bị cô ta niết đau, bắt lấy tay cô nói:

-Vậy anh phải gọi là gì? Bà xã Lý Hồng sao?



- Anh ——

Lý Hồng nâng nắm tay lên, đấm vào lòng ngực của Trương Nhất Phàm.



Trương Nhất Phàm bắt lấy hai tay của cô, ấn ngã cô vào sô pha, hai người lại hôn nhau. Hôn, hôn, Trương Nhất Phàm vẫn không chịu nổi sờ Lý Hồng, sờ eo của cô, sờ bộ ngực của cô.



Hai tay Lý Hồng không thể động đậy, phản kháng vài lần, sau khi, phát hiện mình không phải đối thủ của Trương Nhất Phàm, cũng không giãy dụa nữa. Trương Nhất Phàm liền thừa dịp hư nhào vào, một bàn tay dọc theo da thịt bên eo kia, hướng thẳng về phía trước, rất nhanh liền đụng đến ngực của Lý Hồng.



Thân mình của Lý Hồng run nhè nhẹ một trận, có một vẻ bất an vì bị tập kích sau.



Trương Nhất Phàm hôn cô, cái tay kia chậm rãi đi tới lưng của Lý Hồng, gỡ khoá Bra của cô. Đợi lúc Lý Hồng phát hiện, mảnh dịu dàng trước ngực kia, lại lần nữa rơi vào trong lòng bàn tay Trương Nhất Phàm.