- Hay là em xuất ngoại?
Hai người suy tư hồi lâu, Thẩm Uyển Vân bất đắc dĩ nói.
- Chỉ cần em ra nước ngoài, bọn họ không quản được em đâu, sau khi xuất ngoại, bọn họ có muốn nhúng tay vào chuyện của em cũng không được.
- Để anh nghĩ một lát!
Vỗ vỗ vai Thẩm Uyển Vân, việc này đúng là cần được thảo luận kỹ hơn, tuyệt đối không thể đắc tội với Thẩm gia, nếu không liên minh vừa mới thành lập nên sẽ bị phá hủy.
Nếu sinh ra ở một gia đình bình thường, hai người sẽ có trăm ngàn cách khác nhau, Thẩm Uyển Vân tùy tiện tìm một người nào đó kết hôn giả, sau đó tốn ít tiền cho hắn là được. Nhưng đằng này cô ấy lại là con gái nhà họ Thẩm, lại là con của bà hai, thân phận cũng không giống người thường, sao có thể hạ mình làm thiếp được chứ?
Biện pháp duy nhất đúng thật chỉ có xuất ngoại, nhưng để Thẩm Uyển Vân phải hy sinh như vậy, một mình đi ra nước ngoài thật không ổn?
Hai người đều biết rõ, phá hỏng liên minh giữa hai nhà, thật sự không phải là hành động sáng suốt.
Thẩm Uyển Vân vuốt ve khuôn mặt Trương Nhất Phàm.
- Đừng nghĩ nữa, về trước đi! Chuyện này chúng ta sẽ nghĩ cách sau.
Từ trong phòng Thẩm Uyển Vân đi ra, Trương Nhất Phàm cân nhắc lại, hay là tự mình quyết định làm một mẻ giải quyết mọi chuyện với Thẩm Uyển Vân. Thẩm Uyển Vân cũng không còn trẻ nữa rồi, năm nay đã hai mươi sáu, qua năm nay đã là ngựa đầu đàn hai mươi bảy tuổi rồi. Một cô gái hai sáu hai bảy tuổi, trong nhà sao có thể tiếp tục để cô tiêu dao như vậy được nữa chứ?
Trương Nhất Phàm suy nghĩ, về đến nhà lúc nào không hay. Đổng Tiểu Phàm đã ngủ rồi, Liễu Hồng đang lau nhà, thấy Trương Nhất Phàm đi vào, Liễu Hồng lập tức đứng lên.
- Anh về rồi à!
Trương Nhất Phàm gật gật đầu. Liễu Hồng mặc một áo phông màu đỏ, cổ áo lộ ra một mảng trắng như tuyết, bên dưới mặc cái quần ngắn để lộ đôi chân đẹp nõn nà, phần mông là đáng chú ý nhất.
Cô lên tiếng chào hỏi, tiếp tục lau nhà, cổ áo rộng thùng thình nên khi cô cúi người, toàn bộ đều lộ hết ra ngoài. Hai quả cầu lớn rất đều đặn, rung lên rung lên. Sau khi sinh con, dáng người Liễu Hồng hầu như không thay đổi gì, ngược lại càng làm cho người khác động lòng hơn.
Trương Nhất Phàm cứ nhìn cô như vậy, nhìn chằm chằm những động tác của cô, một đôi bồng đào đầy đặn theo những động tác của tay mà lay động, hắn liền đứng đó nghĩ thất thần.
Liễu Hồng cảm thấy kỳ lạ, ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện Trương Nhất Phàm đang đứng ngẩn người nhìn mình, ánh mắt rất khả nghi. Liễu Hồng liền đỏ mặt, ngượng ngùng quay người đi.
- Đúng rồi! Đúng rồi! Tôi nhớ ra rồi!
Trương Nhất Phàm đột nhiên hô lên một câu, làm Liễu Hồng cũng hoảng sợ, nhìn chằm chằm vào Trương Nhất Phàm. Nhìn thấy bộ dạng như vừa tỉnh ngộ của hắn, cảm giác vừa rồi hắn không phải đang nhìn mình.
Trương Nhất Phàm vứt túi xách trên ghế xa-lông, kích động chạy vào phòng tắm. Hắn rất vội vàng, làm cho Liễu Hồng không khỏi cảm thấy kỳ lạ, cũng không biết Trương Nhất Phàm đột nhiên nghĩ đến cái gì.
- Liễu Hồng, cô cũng đi ngủ sớm đi!
Trương Nhất Phàm tắm xong đi ra, rất nhanh đã lên lầu, Liễu Hồng gật gật đầu, thu dọn trong phòng một lát rồi cũng đi tắm.
Đổng Tiểu Phàm vừa mới nằm xuống giường, Trương Nhất Phàm đẩy cửa đi vào.
- Chưa ngủ à?
- Đang đợi anh đó?
Đổng Tiểu Phàm dịu dàng nói.
Trương Nhất Phàm cởi quần áo, nhảy bổ lên trên giường, không kìm nổi nhéo mặt Đổng Tiểu Phàm một cái, lại đưa tay sờ soạng bụng.
- Yên, để anh nghe một chút!
Đổng Tiểu Phàm cười hì hì kéo áo lên, áp sát đầu Trương Nhất Phàm vào gần bụng. Sắp bảy tháng rồi, còn hai tháng nữa là sinh. Đổng Tiểu Phàm vẫn ở nhà dưỡng thai, có Liễu Hồng chăm nom, ngày qua ngày cũng khá an nhàn. Hơn nữa trong thời gian này, Trương Nhất Phàm nghiễm nhiên mỗi ngày đều ra ngoài, tối mới trở về ngủ.
Đổng Tiểu Phàm âu yếm vuốt mặt Trương Nhất Phàm.
- Đợi đứa nhỏ ra đời, anh cũng ba mươi rồi.
- Đúng vậy! Không ngờ cũng đến trung niên rồi.
Trương Nhất Phàm ngồi dậy, ôm Đổng Tiểu Phàm vào người.
- Nhưng vẫn tốt, anh đã có được thành tựu rồi.
- Anh có thành tựu hả?
Đổng Tiểu Phàm cười.
- Đúng vậy! Tại sao không có? Anh cho em hay nhé.
Trương Nhất Phàm cắn ngón tay.
- Thứ nhất là bà xã phải phấn đấu ba mươi năm mới có thể cưới được, thứ hai là anh có con rồi. Đàn ông ba mươi là lập nghiệp rồi, đợi lúc đứa bé ra đời không phải đúng ba mươi sao? Còn có…
- Còn có cờ đỏ tung bay trong nhà, bên ngoài cờ màu không ngã nữa!
Đổng Tiểu Phàm trừng mắt nhìn hắn, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên.
“Việc này cũng biết à”. Trương Nhất Phàm cười xấu hổ:
- Không có việc đó đâu, anh không phải ngày nào cũng ngủ ở nhà sao?
Đổng Tiểu Phàm giơ tay đấm nhẹ hắn một cái.
- Em không tin, trong tháng thứ bảy này anh không ra ngoài vụng trộm à? Lẽ nào Thẩm Uyển Vân cô bé đó đã chuyển sang ăn chay rồi?
Trương Nhất Phàm không nói nữa.
- Anh ngủ đây!
- Chột dạ phải không!
Đổng Tiểu Phàm kéo lỗ tai hắn.
- Nghe đến việc này, anh liền ngủ, ngồi dậy cho em!
- Ai dô ——
Trương Nhất Phàm miệng kêu đau.
- Em nhẹ tay chút đi!
Đổng Tiểu Phàm hung dữ nói:
- Hừ, anh còn muốn dối em hả! Còn không tự ngửi mùi nước hoa trên người anh.
Trương Nhất Phàm chợt tỉnh ngộ, xấu hổ muốn chết. Ôi, mình sớm phải nghĩ đến mùi nước hoa trên người mỗi cô gái là khác nhau, một cô gái cẩn thận như Đổng Tiểu Phàm, làm sao mà giấu được chứ?
Trương Nhất Phàm ôm eo cô.
- Tiểu phú bà…
Đổng Tiểu Phàm đang giữ mặt hắn.
- Không cần giải thích, nếu em so đo với anh thì còn có thể chấp nhận sinh con cho anh sao?
Sau đó Đổng Tiểu Phàm thở dài.
- Việc giữa anh và cô ta, em cũng không trách anh, chỉ có điều sau này anh phải chú ý, một người đàn ông có thân phận như anh, sẽ có rất nhiều cô gái chủ động làm quen. Nếu như anh chiếu cố từng người, như vậy anh phải mua đến mấy chục phòng à, trong mỗi phòng còn phải trang trí một chút nữa.
Trương Nhất Phàm không nói gì, thật sự có chút hổ thẹn. Ôi! Việc này nên nói thế nào đây? Chính mình cũng từng muốn phải giữ mình, nhưng thường đi ở bờ sông, làm sao tránh được bị ướt đôi chút chứ? Ở cùng với những cô gái này, cũng không phải mình có ý khêu gợi, có lẽ là đàn ông con trai trên đời đều như vậy cả!
Trương Nhất Phàm thầm nghĩ, không ngờ mình lại làm tổn thương nhiều người như vậy, cũng không nghĩ tới là mình sẽ khêu gợi những ai, thế nhưng những việc lừa dối cứ liên tiếp phát sinh. Nhìn thấy Đổng Tiểu Phàm săn sóc như vậy, Trương Nhất Phàm thực sự cảm thấy rất hổ thẹn.
Hắn chỉ có thể ôm chặt lấy vợ, lặng lẽ không nói gì cả.
Hai người ôm nhau một lúc, Đổng Tiểu Phàm nói khẽ:
- Nếu như mọi việc đều để ý đến thì em sẽ không lấy anh đâu.
Trương Nhất Phàm kinh hãi.
- Tại sao?
Đổng Tiểu Phàm lắc đầu:
- Không vì sao cả, nếu như yêu một người, thì nhất định phải có được. Nếu như mọi chuyện đều để ý đến, em sẽ lựa chọn đứng ở một góc xa nào đó nhìn anh thôi!
- Nhìn để làm gì? Có thể ăn được sao?
Trương Nhất Phàm nói đùa, ngồi thẳng dậy.
Không ngờ lão nhị lại cương lên, đâm vào cạnh đùi Đổng Tiểu Phàm, Đổng Tiểu Phàm giơ tay tìm tòi, trong lòng kinh ngạc, cô thở dài:
- Người ta nói đàn ông là động vật dùng nửa thân người để suy nghĩ, quả thật đúng là không sai mà! Xem, anh lại muốn nữa rồi! Xem ra sau này em phải đi theo sát anh, một tấc cũng không rời, nếu không còn không biết anh muốn hưởng bao nhiêu hoa thơm cỏ lạ nữa đây.
Trương Nhất Phàm cười khổ nói:
- Bà xã, anh cam đoan với em được không? Sau này sẽ không khêu gợi các cô gái khác nữa.
Đổng Tiểu Phàm nhếch miệng:
- Cam đoan có ích lợi gì chứ? Bọn em đều hay nói, lời nói của đàn ông đều không đáng tin, như heo mẹ có thể leo cây vậy!
Trương Nhất Phàm không nói gì, cũng không biết người nào không có lương tâm, đem việc này dạy cho cô ấy. Đổng Tiểu Phàm nhìn thấy bộ dạng dở khóc dở cười của Trương Nhất Phàm, liền mềm lòng.
Giơ tay sờ cái kia đã cương cứng, dịu dàng nói:
- Chúng ta làm một cái đi! Em cũng muốn rồi.
Bà chủ nhỏ đột nhiên lại muốn vậy, Trương Nhất Phàm mừng rỡ vô cùng, nhưng rất nhanh lại nhụt chí.
- Được không?
Hắn nghe nói phụ nữ trong lúc mang thai là không thể.
Đổng Tiểu Phàm nhẹ nhàng nói:
- Không có gì, em đọc sách qua rồi, anh nhẹ một chút, không nên vào quá sâu là được rồi.
Trương Nhất Phàm lúc này mới phát hiện trên đầu giường có để quyển sách khi mang thai cần chú ý những vấn đề gì.
Trương Nhất Phàm có chút kích động, đây là lần cùng nhau đầu tiên trong tháng thứ bảy, quá cảm động, cảm giác như lúc mới vào động phòng, trong lòng thấp thỏm, thật sự là rất căng thẳng.
Đổng Tiểu Phàm từ từ cởi quần ra, Trương Nhất Phàm đang muốn trèo lên, Đổng Tiểu Phàm liền nghiêng người, đỏ mặt nói:
- Anh vào từ phía sau đi!