Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 245: Thời khắc đêm xuân




Trông thấy bộ dạng vội vàng của Trương Nhất Phàm, Đổng Tiểu Phàm đẩy hắn ra, mắng nhẹ:



- Còn không mau tắm rửa đi? Hôi chết đi được.



Dáng vẻ em Tiểu Phàm đáng yêu quá đi, tối hôm nay còn uống chút rượu, gương mặt rạng rỡ như hoa đào, càng có chút cảnh xuân xinh đẹp. Thế nên cũng khó trách Trương Nhất Phàm chộn rộn, không kiềm chế nổi sự kích thích.



Nhiều lần trước đánh giết tới phủ Hoàng Long rồi, cuối cùng lại thất bại trong gang tấc, trắng tay quay về. Biết bao lần thê thảm vô cùng, quanh quẩn trên đường rừng râm mát, tiếc rằng chiếc then gỗ cài cửa không mở, nên lại một mình tiếp tục quẩn quanh.



Mỗi lần đụng phải tình huống buồn bực ấy, Trương Nhất Phàm đúng là có khổ mà không nói nên lời!



“Hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội này, đã có thể danh chính ngôn thuận, đến cả cha mẹ Đổng Tiểu Phàm cũng không lo nữa, mình còn không mau tận hưởng sự sung sướng này đi? Tàn sát cô ấy đến hoa rơi nước chảy ư? Tất cả, chính là hôm nay!”



Trương Nhất Phàm hưng phấn đến nỗi có chút lâng lâng, nghe thấy hai chữ tắm rửa, hắn liền giở trò xấu:



- Không được, hai chúng ta tắm cùng nhau cơ.



- A? ——



Đổng Tiểu Phàm lại có phần kinh ngạc, “Không phải chứ?”. Chuyện mất mặt như vậy, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt mong mỏi trông chờ của Trương Nhất Phàm, cô lại mềm lòng. “Thôi được! Dù sao cũng là người của anh rồi, cùng tắm thì cùng tắm thôi”, tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra có chút băn khoăn. Trong đầu cô khi không lại nghĩ đến một từ —— “uyên ương nghịch nước”.



Hiện giờ Trương Nhất Phàm đã không còn là tên gà mờ như thời đại học, từ sau khi có Thẩm Uyển Vân và Hà Tiêu Tiêu ư, không thể! Còn cả lần đánh úp Liễu Hồng nữa chứ? Cô thiếu phụ nhỏ bé gợi cảm ấy. Có ba người phụ nữ này làm thỏa mãn và bồi dưỡng, trình độ của Trương Nhất Phàm về phương diện kia hẳn là không cần nói cũng biết.



Đổng Tiểu Phàm tuy ngoài miệng nói không được, lại tỏ ra khá ngại ngùng, nhưng vẫn là không thể tránh khỏi đôi mắt trong suốt kia của Trương Nhất Phàm, “Nhìn dáng vẻ xấu hổ của em, rõ ràng là đồng ý rồi nhé!”



Nhớ cho kỹ, khi con gái nói không được, thì thường ám chỉ chuyện đó được. Nếu nghe thấy con gái nói như vậy, thì phải hiểu theo nghĩa ngược lại!



Về mặt này, Trương Nhất Phàm kém xa Hồ Lôi. Bởi vì gã có thể là làm càn, còn mình thì không thế. Bởi vậy bất luận là thực chiến hay kiến thức lý luận, hắn đều kém hơn rất nhiều.



Hồ Lôi chính là đại gia của trường học ngày ấy! Công tử nhà giàu, vung tiền như rác chỉ để đổi lấy nụ cười của giai nhân. Chẳng có cách nào khác, người ta có ông bố lắm tiền mà. Bởi vậy, đám con gái chết trong tay gã, xếp hết hàng này đến hàng khác, mà đằng sau vẫn còn cảnh tượng người trước hi sinh, người sau tiếp bước, khiến cho đám nam sinh trông thấy buồn bực đến mức muốn đập đầu vào tường.



Hiện tại đang là thế giới của hai người, không cần chú ý đến cái gì nữa. Trương Nhất Phàm liền nhích qua, hôn lên mặt Đổng Tiểu Phàm một cái, cưng nựng:



- Ngoan, bọn mình tắm rửa đi nhé!



- A ——



Đổng Tiểu Phàm kinh hãi kêu lên một tiếng, cơ thể đã bị Trương Nhất Phàm ôm lấy, rồi đi về phía phòng tắm.



Đây là phòng tắm chuyên dụng của hai người, khá là rộng, vẫn là bà chị mình suy nghĩ chu đáo, không ngờ lại mua cái bồn tắm lớn cho hai người. Thấu hiểu vạn tuế! Trương Nhất Phàm thả em Tiểu Phàm xuống, bật bình nóng lạnh, điều chỉnh độ ấm vừa phải.





Thời điểm tháng mười mùa thu vàng, Trương Nhất Phàm bình thường vẫn tắm nước lạnh, nhưng em Tiểu Phàm lại không thể cũng giống như hắn, con gái phải tắm nước nóng. Trương Nhất Phàm đưa tay ra xem thử, “Cũng tương đối rồi”, sau đó nghiêng đầu qua nhìn Đổng Tiểu Phàm.



Đổng Tiểu Phàm quay đầu qua chỗ khác, tỏ ra khá ngượng ngùng.



“Không cần nhìn người ta như vậy chứ? Đáng ghét!”



Người với người không giống nhau, có cô gái xấu hổ chỉ là vẻ giả bộ, nhưng cũng có cô gái xấu hổ lại là một hành động rất đáng yêu. Mà Đổng Tiểu Phàm lại càng là dạng tuyệt đỉnh của đáng yêu, nhìn mãi không chán, nhìn lâu rồi còn cảm thấy kích động muốn cắn một cái.



Lúc Đổng Tiểu Phàm quay người đi, hai tay Trương Nhất Phàm liền quơ qua, hướng thẳng đến trước ngực cô, thay cô cởi cúc áo. Nhìn thấy đôi tay ấy, từng chút một theo đà cởi ra hàng cúc, chậm rãi tiến đến ngực cô. Đổng Tiểu Phàm liền cảm thấy căng thẳng một cách lạ thường.



Cũng không biết vì sao, trước đây hai người đều đã thấy ‘của’ nhau, mà hôm nay vẫn đặc biệt căng thẳng.



Cái cảm giác này, phải nói thế nào đây?



Giống như những cô nữ sinh nhỏ lần đầu tiên trông thấy giáo viên môn sức khỏe sinh sản, cầm mô hình đó của người khác giới bày ra trước mặt các cô, vừa ngượng ngùng, vừa căng thẳng. Trái tim nhỏ bé đập lên thình thịch.



Trương Nhất Phàm giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, chậm rãi cởi toàn bộ cuc trên quần áo cô, mở rộng chiếc áo, nhưng lại không vội cởi ra, hơn nữa còn yên lặng ngắm nhìn, dường như có cảm giác cả đời này cũng xem không chán.



Dưới chiếc áo ngực màu đen, lộ ra hai gò tuyết trắng, Trương Nhất Phàm cố ý khoa trương nuốt nước miếng, làm cho Đổng Tiểu Phàm ngượng ngùng lườm hắn một cái, đầu càng cúi thấp hơn nữa.



Khi quần áo được cởi ra, đôi tay trắng nõn đưa lên, ra sức che chắn trước ngực, như thể Trương Nhất Phàm trong lúc vô ý xâm phạm “thánh địa” của cô vậy. Chỉ có điều trong lúc này, Trương Nhất Phàm đã chuyển dời mục tiêu xuống cái quần ở hông cô.



Hai bàn tay nhẹ nhàng mở, chiếc cúc duy nhất trên chiếc quần ngay lập tức bật ra, lộ ra cái rốn nhỏ đáng yêu như hoa tô điểm trên phần bụng phẳng lì tuyệt đẹp.



Đẹp không nói lên lời!



Cho đến bây giờ chưa từng có cảm nhận này, rốn con gái lại tinh xảo như vậy, đây giống như một thứ đồ trang sức hoàn mỹ trên tác phẩm nghệ thuật, đẹp đến nỗi khiến người ta quyến luyến không rời.



Đổng Tiểu Phàm hai tay che ngực, vẫn duy trì một tư thế kỳ lạ, nhìn tên khốn kia chầm chậm, chầm chậm kéo quần mình xuống, kéo đến đầu gối thì cô tự động nhấc chân lên, để tên khốn ấy có thể thoải mái cởi chiếc quần đó ra.



Trong suốt quá trình, Trương Nhất Phàm trước sau vẫn cẩn thận từng li từng tí như vậy, cơ hồ sợ làm ai kia giật mình tỉnh giấc, lại giống như đang thưởng thức một sản phẩm chốn nhân gian.



Trên cả người Đổng Tiểu Phàm lúc này, chỉ còn sót lại mỗi chiếc áo ngực và chiếc quần lót, Trương Nhất Phàm ngồi xổm xuống, ngẩng đầu ngắm nhìn nữ thần trên cao. Rồi đột nhiên, hắn kề sát mặt lại, hôn mạnh một cái vào chiếc rốn nhỏ của Đổng Tiểu Phàm.



- A ——



Đổng Tiểu Phàm không kìm nổi phát ra một tiếng rên, theo bản năng nhắm chặt hai mắt lại. Dường như chỉ trong khoảng khắc ấy đã khiến cô ngây ngất.




Trương Nhất Phàm nhẹ nhàng đứng lên, giơ tay ôm eo Đổng Tiểu Phàm, hôn lên cái miệng nhỏ xinh. Một bàn tay, lén lút đưa ra sau lưng Đổng Tiểu Phàm, hai đầu ngón tay ấn lên móc cài áo ngực, nhè nhẹ tháo ra, Đổng Tiểu Phàm chỉ cảm thấy sau lưng vừa được nới lỏng, thì trước ngực đã không còn sự gò bó.



Một tay cởi áo ngực, cái này chắc chắn là một tuyệt kỹ, cũng không biết Trương Nhất Phàm luyện được từ lúc nào. Không ngờ trong lúc Đổng Tiểu Phàm hoàn toàn chưa phát hiện ra, hắn đã thuận lợi hoàn thành rồi.



Đợi đến khi cô phát hiện ra, thì chỉ cảm thấy trước ngực mất đi chỗ dựa, hai con thỏ trắng bé nhỏ lồ lộ ra trong không khí, vì thế cô bất chấp tất cả, ôm chặt lấy tên khốn kia.



Nụ hôn của đàn ông là thuốc độc của phụ nữ, đôi môi của phụ nữ là khát vọng của đàn ông. Nụ hôn này của tên khốn đã khiến Đổng Tiểu Phàm đang căng thẳng mất đi sự phòng bị, cũng để cho hắn dễ dàng đạt được mục đích.



Liền sau đó, chiếc quần lót nho nhỏ đáng yêu màu đen bên hông kia cũng bị Trương Nhất Phàm nhẹ nhàng kéo xuống. Giờ phút này, Đổng Tiểu Phàm đã hoàn toàn nhìn không sót một thứ gì trong phòng tắm.



Tên khốn kia ôm lấy cô, rất cẩn thận đặt vào trong bồn tắm, mỹ nữ ngâm mình trong nước ấm, hiện ra một vẻ phong tình quyến rũ. Trương Nhất Phàm không còn chút do dự nào nữa, thuần thục thành thạo, lột sạch quần áo trên người.



Đàn ông cởi quần áo cho phụ nữ thì cần chờ đợi dông dài, còn dàn ông tự cởi quần áo thì chỉ cần mấy giây là xong, nhất là vào lúc này, một lần hai chiếc còn chê là quá chậm. Gấp gáp đến độ, hận không thể lột da xuống luôn, sau đó vừa sảng khoái vừa tinh tế phát huy thế công bá đạo của đàn ông.



Trong bồn tắm, hai người giống như cá đang bơi, ban đầu là ôm chặt lấy nhau, sau đó Trương Nhất Phàm cẩn thận tắm rửa cho Đổng Tiểu Phàm một lượt. Đổng Tiểu Phàm cũng cố lấy dũng khí tắm cho Trương Nhất Phàm, kì cọ sạch sẽ cho tên khốn ấy.



Khi cô tắm đến chỗ kia, Đổng Tiểu Phàm nhìn thấy tên ấy đằng đằng sát khí, thì có phần xấu hổ, mặt đỏ tai hồng. Trương Nhất Phàm lại một tay ôm chặt lấy cô, muốn giải quyết luôn trong phòng tắm.



Đổng Tiểu Phàm liền đứng dậy.



- Không được! Chúng mình vào phòng ngủ đi!



Tôn trọng sự lựa chọn của Đổng Tiểu Phàm, hai người bước ra khỏi bồn tắm, lau khô người, rồi mỗi người tự quấn một chiếc khăn tắm. Không đợi Đổng Tiểu Phàm chuẩn bị xong, tên khốn đã đột nhiên ôm lấy cô, sải bước về phía phòng ngủ trên tầng.



Đổng Tiểu Phàm kêu lên một tiếng sợ hãi, hai tay bám lấy cổ gã, đôi mắt tình tứ lẳng lặng nhìn hắn.




Không thể không nói, bà chị hắn thật sự là một người chu đáo tỉ mỉ. Trong phòng ngủ kê một chiếc giường rất lớn, phải đến hơn một mét tám, phỏng chừng phải đến hai mét. Giường lớn như vậy, sao mà chị ấy nghĩ ra được chứ?



Tuy nhiên Trương Nhất Phàm cũng khá cảm ơn bà chị, dù sao thì ngược lại, giường nhỏ quá lăn lộn không được, không thể phát huy khả năng.



Thời tiết tháng mười, cũng không cần mở điều hòa, thả Đổng Tiểu Phàm lên giường, Trương Nhất Phàm liền nhào tới, nhìn sát vào mặt cô, thì thầm:



- Bà chủ nhỏ à.



- Ừm!



Đổng Tiểu Phàm mở lớn hai mắt nhìn hắn, trong đôi mắt tên khốn khiếp, cô thấy được khát vọng và kích động của hắn, cuối cùng cũng phải ra tay rồi. Đổng Tiểu Phàm theo bản năng kẹp chặt hai chân. Dường như đang nhắc nhở tên khốn khiếp, quả nhiên tay hắn thò vào bên trong. Dưới lớp khăn tắm, một bàn tay to lớn trượt xuống khu vực rậm rạp, rồi từ từ ấn vào, Đổng Tiểu Phàm căng thẳng hít vào một hơi thật sâu, bàn tay Trương Nhất Phàm nhân cơ hội tìm được lối vào kia rồi...




Phụ nữ chịu không nổi khiêu khích, cũng như đàn ông chịu không được mê hoặc.



Trương Nhất Phàm nhẹ cởi chiếc khăn tắm quấn quanh người cô, nhìn thấy tấm thân trắng như tuyết kia, không nhịn nổi nhẹ nhàng vuốt ve. Sau khi hôn Đổng Tiểu Phàm, hắn liền khẽ nói một câu:



- Bà chủ nhỏ à, anh bắt đầu đây!



Đổng Tiểu Phàm cắn răng, gật gật đầu, đưa tay sờ một chút chỗ đó của Trương Nhất Phàm, bàn tay không ngờ toát mồ hôi.



Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng một khi đối mặt, vẫn có chút căng thẳng. Trương Nhất Phàm leo lên trên, vừa hôn vành tai cô, vừa dùng tay “dẫn dắt” cho “hung khí” của mình, từ từ tới gần khu vực nhạy cảm.



Ở nơi hơi ẩm ướt ấy, hắn ngừng lại một chút, tay vừa nhẹ buông “hung khí” liền dừng ở đúng chỗ ấy. Hắn dường như cảm giác được khuôn mặt Đổng Tiểu Phàm thoáng run run.



Có điều chỉ trong nháy mắt, hắn dùng sức rướn người lên một chút, Đổng Tiểu Phàm “A” lên một tiếng sợ hãi. Một lúc lâu sau, thấy tên khốn khiếp không có hành động gì, Đổng Tiểu Phàm liền mở to hai mắt, ngạc nhiên hỏi:



- Xong rồi à?



Trương Nhất Phàm mỉm cười, nhìn khuôn mặt đỏ bừng.



- Còn chưa bắt đầu đâu!



- A! Anh không phải đã... đã...



- Giờ mới đến mà, ban nãy mới vào cửa lớn thôi.



Trên mặt Đổng Tiểu Phàm hiện lên một vẻ kỳ lạ, giơ tay sờ sờ xuống bên dưới.



- Anh vào đi!



- Ừm!



...



Trương Nhất Phàm lại dùng sức rướn người.



- A ——



Phần thân dưới truyền đến một cơn đau dữ dội, Đổng Tiểu Phàm lần này không kêu nữa, chỉ phát ra một tiếng “A”. Nhưng lại lập tức cắn chặt hai hàm răng. “Trời ơi! Hắn thật sự đi vào rồi!”