Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 233: Thiên ý khó cưỡng




Thông qua trắc nghiệm vừa rồi, Trương Nhất Phàm liền nhớ tới tính khí cô bé này sau khi giận dỗi.



Đổng Tiểu Phàm có thói quen, sau khi giận dỗi, chỉ cần dỗ ngọt cô vài câu, cô ấy sẽ trở nên ngoan ngoãn, trong lòng cũng không còn phòng vệ, chính vào lúc đó Trương Nhất Phàm đã lừa lấy đi nụ hôn đầu của cô.



Đương nhiên, đấy đều là những chuyện lúc nhỏ.



Đổng Tiểu Phàm tắm xong bước ra. Cô mặc một bộ váy ngủ bằng bông. Váy ngủ rất dài, che phủ cả phần mông. Bên trong trống rỗng, khiến người ta không ngừng phải ngăn chặn những suy nghĩ linh tinh.



Trương Nhất Phàm vội vàng đứng dậy, nhìn Đổng Tiểu Phàm đi qua. Không đợi được tới lúc cô quay về ngồi trên xa-lông, đã giơ tay ra kéo cô vào lòng, hai tay có chút gấp gáp sờ vào ngực cô.



Chỗ bàn tay chạm vào, không ngờ là một chiếc áo ngực rất chặt, Trương Nhất Phàm có chút bực bội. Sắp tới lúc đi ngủ rồi còn mặc cái đồ này làm gì? Khó trách bộ ngực phát triển không nổi. Con gái cần phải hiểu về sự phóng thích, đừng cả ngày, từ sáng tới tối áp bức nó.



Chính vào lúc hắn muốn giải phóng cho bộ ngực của Đổng Tiểu Phàm, cô đánh hắn một cái, nghiêm mặt nói:



- Mau đi tắm đi!



Câu nói này dường như ẩn chứa ám hiệu tốt. Đổng Tiểu Phàm quả nhiên đã hết tức giận, giống như người vợ nhỏ thu dọn những đồ trên ghế xa-lông, sau đó đi vào phòng ngủ.



“Xem ra tối nay có trò hay rồi”, Trương Nhất Phàm rạo rực đi vào nhà tắm, cười một tiếng, rất nhanh đã tắm rửa sạch sẽ xong.



Hôm nay thật là vui! Hôm nay thật là vui. ______ Chúng ta là những người bình thường, hôm nay thật là vui _______ Hơn ba tháng chưa chạm vào người phụ nữ nào, sinh lực thì dồi dào, hắn bất đắc dĩ mới phải làm như vậy. Hơn nữa, tối nay còn có Đổng Tiểu Phàm chăm sóc giấc ngủ, hắn lại càng hưng phấn hơn.



Lúc hắn đang tắm, nhớ tới ánh mắt của Băng Băng lúc sắp ra khỏi cửa, còn có vẻ mặt đỏ bừng của Đổng Tiểu Phàm, thì hắn mơ hồ cảm thấy tối nay chắc mình sẽ không bị cự tuyệt.



Tắm táp xong xuôi, đi ra ngoài, Đổng Tiểu Phàm đã trải xong giường, hơn nữa còn thay ga và chăn đệm mới.



Nhìn thấy ga trải giường màu phấn hồng mới tinh, Trương Nhất Phàm hỏi:



- Mua lúc nào thế?



Đổng Tiểu Phàm hiểu rõ lời hắn, đỏ mặt nói:



- Buổi chiều, lúc đi dạo phố cùng mấy người Băng Băng.



“Chăn đệm, ga trải giường mới tinh có ý nghĩa gì? Cô ấy sắp đem toàn bộ bản thân giao cho mình sao?”. Trương Nhất Phàm đột nhiên có chút căng thẳng.



Lúc Đổng Tiểu Phàm quay người lại, hắn liền kích động đi tới, từ sau lưng ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng gọi một tiếng: Tiểu Phàm.



Đổng Tiểu Phàm hiểu ý, rất dịu dàng hứ một tiếng, hơi ngẩng cao đầu lên, nhắm mắt lại. Hai tay Trương Nhất Phàm nhẹ nhàng kéo váy ngủ lên. Qua khỏi cổ, rồi chầm chậm qua vành tai cô.



Hai người rất lâu không ở cùng với nhau, có chút nhớ nhung. Đổng Tiểu Phàm dường như cởi mở hơn, không cự tuyệt, để mặc Trương Nhất Phàm vuốt ve trên khắp cơ thể.



Chiếc váy ngủ đó thật đáng ghét, luôn ở giữa ngăn trở mình và Đổng Tiểu Phàm, khiến hai người không thể tận hứng. Trương Nhất Phàm vội vàng kéo tuột váy ngủ của cô, lúc sắp cởi ra, Đổng Tiểu Phàm hơi ngăn lại, chậm chạp đứng lên.



Trương Nhất Phàm cũng không quản được nhiều như vậy, kéo váy ngủ qua đầu cô. Trương Nhất Phàm vừa tắm xong, trên người chỉ mặc độc chiếc quần đùi.



Vồng ngực và phần eo rắn chắc, thoạt nhìn thấy được vẻ sung mãn dương khí của người con trai, Đổng Tiểu Phàm nhìn thấy vậy, trong lòng khá bối rối. Mặc dù không phải lần đầu hai người tiếp xúc thân mật, nhưng xa cách lâu ngày, giờ lại thấy có hương vị khác.



Bị Trương Nhất Phàm cởi bỏ váy ngủ, thân mình trơn bóng của cô lộ rõ ba điểm. Bộ áo ngực màu phấn hồng còn ngoan cố che chắn cho đôi thỏ trắng đang hoảng loạn, trước ngực còn lưu lại một khe sâu, chính là nơi chôn vùi không biết bao nhiêu anh hùng nam nhi trên thế gian này, khiến máu huyết Trương Nhất Phàm lập tức sôi trào.



Sức lực bị đè nén lâu ngày, hoàn toàn được xuất ra ngoài.



Hắn ôm chặt Đổng Tiểu Phàm, tận tình xoa nắn, một đôi bàn tay to bè vuốt ve toàn thân cô. Đổng Tiểu Phàm rên nhè nhẹ, khiến Trương Nhất Phàm vô cùng hưng phấn.




Hai tay đi vào, từ phía trên lớp áo ngực bắt lấy hai nơi, xoa bóp tới mức Đổng Tiểu Phàm ư lên vài tiếng, làm hai viên mã não đó có chút cứng rắn, ở trên hai đỉnh càng săn lại.



Đổng Tiểu Phàm dường như cảm thấy sát khi từ phía sau, do bị Trương Nhất Phàm làm cho cảm động, một bàn tay nhỏ đưa qua, sờ ngay vào đỉnh đầu của cái vật cương cứng đằng sau mông mình.



Đột nhiên cô cắn chặt răng, có chút kích động, dùng lực nhéo mạnh một cái, sau đó cô quay người lại, đối mặt với Trương Nhất Phàm. Trương Nhất Phàm nhân cơ hội đó, từ đằng sau cởi phăng áo ngực của cô, tiện tay ném luôn lên đầu tủ.



Đôi bồng đào sau khi mất đi sự che chắn run rẩy lộ ra, nhìn thấy Trương Nhất Phàm như đang mở cờ trong bụng. Hắn có chút kích động đẩy Đổng Tiểu Phàm ngã ra giường, lập tức ngã lên trên, hai tay tóm lấy đôi gò bồng đào.



Trong cổ họng Đổng Tiểu Phàm phát ra những tiếng rên mê người, chính là loại thanh âm đầy mê hoặc, khiến mong muốn chiếm đoạt của Trương Nhất Phàm càng lúc càng mạnh, nhất định phải thu phục được bà chủ nhỏ.



Lúc này, hắn bắt đầu hôn toàn thân, chỉ chừa lại nơi quần lót của Đổng Tiểu Phàm, bắt đầu từ vành tai, xuống dần tới cổ, rất nhanh đã hôn xuống, dừng ở chỗ ngực trắng như tuyết kia.



Bộ ngực trơn bóng, hơi run rẩy, nhưng vẫn ngạo nghễ dựng thẳng lên, giống như hai đoá hoa mỏng manh, rung lắc trong gió, đợi người tới ngắt lấy.



Trương Nhất Phàm đã từng gặp qua rất nhiều bộ ngực xinh đẹp của các cô gái, nhưng hắn tự nhận thấy thích nơi này của Đổng Tiểu Phàm nhất. Mặc dù không lớn lắm, chỉ cần một bàn tay có thể nắm gọn, mà nằm ở trong tay lại mềm mại như vậy.



Ngực Đổng Tiểu Phàm thuộc loại bán cầu, rất tròn trịa, không bị xệ xuống. Hơn nữa lại rất nhắn nhụi mềm mại, đem lại một khoái cảm khó thốt thành lời.



Trương Nhất Phàm không kìm nổi hôn vài cái, viên mã não bên phải thì nằm trong miệng, bên trái thì bị cánh tay âu yếm vuốt ve.



Đổng Tiểu Phàm cũng chịu không nổi, trong cổ họng phát ra từng đợt âm thanh, cổ vũ Trương Nhất Phàm tiến công. Giờ phút này Đổng Tiểu Phàm đã mềm nhũn nằm ở trên giường, khuôn mặt đỏ bừng.



Thân thể cũng toả ra hơi nóng, ngay cả chỗ cổ cũng đỏ rực lên như lửa, thậm chí Trương Nhất Phàm còn nghe thấy âm thanh đang đập trong lồng ngực cô. Nhìn ngắm, lại nhìn ngắm, Trương Nhất Phàm chịu không nổi, tay đưa xuống vùng tam giác bí mất kia khám phá.



Chính vào lúc hắn định đưa tay vào trong quần lót của Tiểu Phàm, hai tay Đổng Tiểu Phàm giữ chặt lại, không để cho tay hắn đi vào trong. Trương Nhất Phàm cảm thấy quái lạ, nhìn cô một cái. Lại như thế rồi, không ngờ còn không cho mình vào? Bà chủ nhỏ lẽ nào lại không cần mình? Nhưng xem dáng vẻ của cô, cũng không hề giống, trên mặt cũng không có biểu hiện đùa cợt, hơn nữa cô ấy dường như còn muốn mình đi vào hơn.




Trương Nhất Phàm vừa hôn đôi mã não, vừa nhẹ nhàng trấn an cơ thể đang hoảng loạn của cô.



Lại đưa tay xuống thăm dò phía dưới, Đổng Tiểu Phàm vẫn ngăn trở. Trương Nhất Phàm liền có chút bực bội, lúc định hỏi cô ta, Đổng Tiểu Phàm nghiêm mặt, vô cùng thẹn thùng nói:



- Không được, cái kia đến rồi.



“Tôi thấy choáng váng khi nghe câu đó”, Trương Nhất Phàm suýt chút ngã xuống khỏi giường.



“Trơi ơi! Ngươi đừng có mà làm khổ người ta như vậy! Không dễ dàng gì mới khiến cô ta đồng ý, vừa mới gần gũi, lại tới ngày đèn đỏ, bao giờ mới tới lượt mình đây?”



Đổng Tiểu Phàm ngồi dậy, ngại ngùng nói:



- Xin lỗi, hai hôm nữa anh nhé!



Thấy bộ dạng thật thà của cô, Trương Nhất phàm cũng không còn có nghi ngờ: “Lần này là cô ấy đùa tinh nghịch để báo thù mình?”. Chính vào lúc đón Tết, Đổng Tiểu Phàm đã hạ quyết tâm, muốn đem toàn bộ bản thân mình giao ra, nhưng hôm nay thật sự là ngoài ý muốn.



Trương Nhất Phàm đưa tay mơn trơn đùi cô, quả nhiên có dấu vết của băng vệ sinh. Đổng Tiểu Phàm cười vẻ biết lỗi:



- Vừa mới tới, lúc tắm mới phát hiện ra.



Trương Nhất Phàm có chút nhụt chí, nhưng cũng hết cách rồi. Đã không thể thường xuyên cho mình vui vẻ, đến lúc người ta không tiện mà phát sinh quan hệ? Vậy thì không phải là yêu quí Đổng Tiểu Phàm rồi.



Đừng nói là Đổng Tiểu Phàm, dù là bất cứ cô gái nào, Trương Nhất Phàm cũng không thể làm như vậy.



Xem ra tối nay lại phải chịu đựng sự dày vò rồi, không ngờ Đổng Tiểu Phàm xáp tới, đỏ mặt nói:




- Vẫn như lần trước vậy, em giúp anh xuất ra nhé?



Xem dáng vẻ thẹn thùng của cô, Trương Nhất Phàm đã hiểu, thì ra cô đã sớm có sự chuẩn bị, chỉ là như thế này thật có tiện không?



Lúc Trương Nhất Phàm còn đang kinh ngạc, Đổng Tiểu Phàm đẩy hắn ngã ra giường, không đợi Trương Nhất Phàm đồng ý, cô liền kéo tụt quần con của hắn, nhẹ nhàng kéo ra.



Đã có kinh nghiệm từ lần trước, Đổng Tiểu Phàm cũng thành thục hơn nhiều.



Sau khi ném quần lót đi, cô ghé lại gần giữa hai chân Trương Nhất Phàm, nhìn hắn một cái, buộc lại mái tóc, cúi đầu xuống.



Ô ——



Trương Nhất Phàm không kìm nổi, rên lên một tràng, Đổng Tiểu Phàm đã bắt đầu ra sức làm việc rồi.



Chỉ có điều mỗi khi làm được vài cái lại liếc nhìn Trương Nhất Phàm, có vẻ hơi ngại ngùng nhìn vẻ mặt sống động của hắn.



Vừa rồi, diễn trò lâu như vậy, càng khiến Đổng Tiểu Phàm ra sức làm việc, Trương Nhất phàm đột nhiên có cảm giác kích động khó cưỡng lại được. Nơi đó giật giật vài cái, cuối cùng bộc phát hết ra ngoài.



- Mau tránh ra.



Trương Nhất Phàm còn chưa hét xong, một chất nhờn màu trắng đục phọt ra ngoài, khiến Đổng Tiểu Phàm giật cả mình. Cô kêu lên một tiếng sợ hãi, nhưng chưa kịp phản ứng, trong miệng đã tràn đầy một hương vị khác thường.



Ngoại trừ miệng cô, trước ngực và ga trải giường vừa mới thay xong, cũng lưu lại dấu vết.



Đổng Tiểu Phàm có thể không thích ứng được với vị lạ trong miệng, oẹ một tiếng nôn hết ra, làm cho trên giường lưu lại một mảng loang lớn.



Trương Nhất Phàm cười ngại ngùng, thật đã làm khó cô rồi.



Đổng Tiểu Phàm rời khỏi giường, chạy vào nhà vệ sinh lấy khăn mặt, vừa lau vừa hỏi:



- Vị gì vậy? Thật khó ngửi.



Trương Nhất Phàm cười khổ, đây là lần đầu tiên Đổng Tiểu Phàm làm xong cái công việc này, trước đây cô đã bao giờ thấy qua những cái thứ như thế này? Hôm nay thật sự đã được mở mắt rồi, cho nên lúc nhìn thấy cái món đồ chơi này, khó tránh khỏi lộ ra bộ dạng kỳ quái.



Đợi Đổng Tiểu Phàm lau sạch ga giường, Trương Nhất Phàm rời khỏi giường, hai người lại đổi một bộ ga mới. Đổng Tiểu Phàm gần như loã lồ, ôm chiếc ga bẩn đi vào nhà vệ sinh.



Sau khi giải quyết xong vấn đề sinh lý, hai người cũng không muốn ngủ, liền ôm lấy nhau, nằm ở trên giường nói chuyện. Đổng Tiểu Phàm dùng tay vuốt ve cái vật mềm nhũn kia, lầu bầu nói:



- Cái gì vậy? Mùi vị thật lạ, cũng không biết làm sao mấy người ngoại quốc có thể nuốt trôi, ghê chết đi được.



Trương Nhất Phàm hôn vào miệng cô:



- Ngốc ạ, người ta là diễn trò. Hơn nữa, cái đồ dù ghê tởm thế nào thì trước mặt đồng tiền cũng đều trở nên bình thường cả. Nếu em không thích, lần sau chúng ta không chơi kiểu này nữa.



Đổng Tiểu Phàm gật gật đầu, đột nhiên hỏi Trương Nhất Phàm một câu khiến hắn dở khóc dở cười:



- Nói thật đi, Thẩm Uyển Vân có làm thế với anh không?



Trương Nhất Phàm trợn trừng, đôi mắt mở rất lớn, rất lớn.