Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1319: Có nội gián sao?




Lái xe tức giận nhìn chằm chằm đầu trọc:



- Anh nói cái gì?



Đầu trọc chỉ cảm thấy lạnh cả người đánh úp lại:



- Tai nạn xe cộ là có người làm.



- Đưa về.



Ba người một lần nữa lên xe, áp tải đầu trọc vào trong xe.



Liễu Hải nhận được một cuộc điện thoại, anh ta liên tục nói:



- Làm tốt lắm! Coi trừng y, đừng để y chạy mất.



Ủy ban Kỷ luật chưa điều tra rõ án đưa hoa, nhưng thật ra đánh bậy đánh bạ, chiếm được manh mối của tai nạn xe của Trưởng ban thư ký, đây là niềm vui bất ngờ mà người ta không ngờ đến.



Trương Nhất Phàm nhận được điện thoại bảo Liễu Hải về nhà và hắn cũng về nhà luôn.



Nghe xong Liễu Hải báo cáo, Trương Nhất Phàm cảm giác được án đưa hoa của Unkl cũng không xa, lập tức sẽ điều tra ra manh mối. Giữa hai việc này hẳn là có liên quan.



Hắn chỉ bảo Liễu Hải



- Nhất định phải điều tra rõ hai vấn đề này.



Liễu Hải còn có bảy ngày nữa, anh ta chỉ có thể ở đây bảy ngày để cố gắng điều tra rõ vấn đề này. Lần này thành viên Tổ Tia Chớp đánh bậy đánh bạ từ một ít vàng thau lẫn lộn nghe được một số tin tức, mới tìm được đầu trọc.



Không nghĩ đầu trọc thật đúng là biết một ít tin tức, Trương Nhất Phàm gọi Lý Hồng vào văn phòng nói chuyện vụ án tai nạn xe của trưởng ban thư ký.



- Lúc trước lái xe tải nói, trước đó một buổi tối anh ta nhận được điện thoại của khách hàng yêu cầu buổi sáng hôm sau đến sân bay. Bởi vì anh ta đi sớm một chút trên đường lại nhận được điện thoại của khách hàng, vì vấn đề giá cả nên nên anh ta dừng xe ven đường nói chuyện với khách hàng hơn mười phút. Ban đầu khách hàng nói giá rất cao, sau đó mở miệng liền ép giá rất thấp, lúc đấy anh ta tức giận chuẩn bị quay đầu trở về. Nhưng hơn mười phút sau, đối phương đồng ý giá cả, lúc này anh ta mới chạy về hướng sân bay, không nghĩ đột nhiên không khống chế được đụng vào xe của tỉnh ủy, chặn ngang vỡ đôi. Quá trình diễn ra cơ bản như vậy, nhưng trong đó có rất nhiều điểm đáng ngờ, hiện giờ nghĩ đến mới hiểu.



Lý Hồng suy tư:



- Như vậy, khách hàng ép giá chỉ là một cái cớ, mục đích của gã chính là kéo dài thời gian, bởi vì xe đón người của văn phòng Tỉnh ủy còn chưa tới. Vì để thời gian trùng hợp, đối phương đã sử dụng cách này.



- Em nói đúng, đối phương không chỉ bàn giá cả với anh ta để kéo dài thời gian, ngoài ra khi xe anh dừng ven đường còn có người chui vào xe anh ta giở trò. Tin tức này từ một người qua đường biết được, lúc ấy họ còn tưởng rằng sửa xe cho nên không để ý.



- Những người này thật chuẩn, sao bọn họ biết lúc nào xe của Trưởng ban thư ký đi qua đó, sao biết lái xe tải này sẽ dừng xe ven đường?



Lý Hồng lắc đầu



- Không thể tin nổi.



Trương Nhất Phàm nhìn cô:



- Em nghĩ xem.



Lý Hồng buông cây bút trong tay:



- Không phải là có người trong chúng ta đã để lộ tin tức?



-Anh cũng hi vọng chỉ là như thế.




Trương Nhất Phàm chậm rãi nói.



- Có ý gì?



Trương Nhất Phàm nói:



- Nếu chỉ là để lộ tin tức, vấn đề không lớn, nếu bên trong bộ máy xảy ra vấn đề mới là vấn đề lớn. Có thể trên thực tế, mọi việc này không phải là trùng hợp, mà có người đứng sau điều khiển.



- Ý đồ của đối phương là gì? Phá vỡ sự ổn định của Giang Hoài, đối với họ có gì tốt?



Lý Hồng suy nghĩ.



- Hiện giờ trên cơ bản anh có thể khẳng định, người đưa hoa cho em, còn cả người đưa tiền, cùng với người bày ra tai nạn xe cộ bọn họ không chừng là một đám người. Bọn họ đưa hoa tặng em, chỉ muốn gây nhiễu ánh mắt của em, không hi vọng em điều tra được ý tưởng. Có thể trong quá trình điều tra, phát hiện chút gì đó làm bọn họ cảm thấy có nhân tốt không ổn định. Bởi vậy quấy rầy tinh thần của em một chút. Người đưa tiền và gọi điện thoại mục đích của anh ta chỉ là muốn làm cho em thành đối lập với Lục Chính Ông sau đó lợi dụng hai chúng ta tranh đấu với Lục Chính Ông, bọn họ ngư ông đắc lợi.



- Anh nghi ngờ phó bí thư Bàng?



- Hai tại nghi ngờ ai còn hơi sớm, chỉ phân tích tình hình chúng ta biết, có khả năng này.



Lý Hồng lắc đầu:



- Em cảm giác, có lẽ không phải.



Cô nhìn nhìn vào quyển số,



- Nếu đối phương hi vọng em điều tra, sao lại muốn làm nhiễu loạn tầm mắt của chúng ta. Còn nữa, Lục Thiên Trường là cháu của Lục Chính Ông, điểm này có thể lý giải vì để đả kích Lục Chính Ông. Vụ án tai nạn này bày ra, cũng có thể đưa ra kết luận, nhưng Kim Tử Quang là tập đoàn tài chính thứ hai của Giang Hoài, ai có mục đích lớn như vậy, muốn tập đoàn tài chính số hai và nhân vật số một Giang Hoài cùng ngã? Người này quá ảo tưởng… Tôi thấy đây đơn thuần là một sự kiện, có lẽ không có liên hệ gì.




- Được rồi, nếu như vậy, trước điều tra rõ vụ án tai nạn xe, xem có manh mối khác không, nói không chừng có thể có thu hoạch ngoài ý muốn.



Trương Nhất Phàm nâng chén trà lên



- Chứng cứ đều giao hết cho em.



Đôi mắt đẹp của Lý Hồng nhìn



Trương nhất phàm



- Có việc anh nói dối em.



Trương Nhất Phàm thầm giật mình, cuối cùng vẫn để Lý Hồng phát hiện. Tuy nhiên, hắn cũng không muốn tiếp tục giấu diếm. Hiện giờ quan hệ giữa hắn và Lý Hồng đã không giống như bình thường, mà gần như là vợ chồng, vui buồn cùng nhau, bởi vậy hắn quyết định ngả bài với Lý Hồng.



- Em nhìn gì?



Trương Nhất Phàm khẽ mỉm cười.



Lý Hồng nói:



- Em để Duệ Quân ở Giang Hoài nhiều ngày như vậy không ngờ không có điều tra được chuyện đầu trọc, anh lại dễ dàng điều tra được, không thể khéo léo như vậy chứ?



Trương Nhất Phàm cười,



- Không phải em biết Liễu Hải đến đây sao? Anh ta là Phó cục trưởng Cục công an, trước kia phá án và bắt giam rất cừ.




- Chỉ sợ không dừng ở đây đi, đừng biến Liễu Hải thành Sherlock Holmes, anh ta mới đến vài ngày, có thể nghe được mấy tin tức?



Đối với năng lực của Lý Hồngi, Lý Hồng đương nhiên đồng ý, n Lý Hồngi cũng không chắc thần thông quảng đại như vậy. Trương Nhất Phàm biết giấu diếm cũng không được, nhìn ra cửa, lúc này mới nói:



- Tiểu Trương lái xe của anh, giống lái xe của em, cũng không phải là nhân vật bình thường.



Lý Hồng tiếp tục đề tài:



- Còn nữa, sau lưng Tiểu Trương chỉ có một khả năng đó là có một đội ngũ cao thủ. Những người này cũng không phải là nhân vật đơn giản.



Trương Nhất Phàm chỉ mỉm cười, dùng vẻ mặt để đồng ý với Lý Hồng.



Lý Hồng nói:



- Thật ra em đã dự đoán được từ trước, anh hẳn là có một tổ chức thần bí giống như Tây Phong. Nhưng có thể khả năng của họ còn lợi hại hơn cả Tây Phong. Nếu không người của Tổ chức Tây Phong không điều tra được họ sao có thể điều tra được?



Trương Nhất Phàm gật đầu



- Cũng không phải lợi hại, chỉ là am hiểu hơn thôi. Tây Phong là do trước đây em và Duệ Quân nhất thời hứng thú xây dựng nên, động cơ lúc trước chỉ là chú ý một chút các hành động của các công tử ở Bắc Kinh, họ cũng không chuyên nghiệp. Với sự cố gắng của Duệ Quân bọn họ mới trưởng thành, có năng lực hôm nay.



- Em biết, các anh có thể thoát hiểm ở Ukraine, hoàn thành một hành động vĩ đại như vậy chỉ sợ đều là công lao của bọn họ đi.



Trương Nhất Phàm nói:



- Không hẳn, còn có một bộ phận là vệ sĩ của Đổng Tiểu Phàm.Lúc trước khi cô ủng hộ nhà nước hai mươi tỷ, Tổng bí thư đã cho cô bốn vệ sĩ Trung Nam Hải đến để bảo vệ cô. Sau đó cô dùng tiền thuê thêm người, bởi vậy trong tay những người này dù là cao thủ hay tình báo vẫn không đáng lo.



Lý Hồng nhìn hắn mắng một câu:



- Đồ cáo già.



Trương Nhất Phàm không nói chuyện, chỉ nhìn Lý Hồng cười. Lý Hồng nói:



- Anh làm cán bộ nhà nước, không sợ em tố cáo anh sao?



Trương Nhất Phàm tuyệt không lo lắng:



- Em sẽ tố cáo anh sao?



Lý Hồng lườm hắn một cái, Trương Nhất Phàm còn nói:



- Vả lại, việc này cũng không phạm pháp. Sự tồn tại của bọn họ đều là do Đổng Tiểu Phàm trả chi phí. Bọn họ chỉ là vệ sĩ, Tiểu Phàm nhiều tiền như vậy, cô muốn thuê vài vệ sĩ bảo vệ an toàn cho ông xã cũng không có gì là không ổn. Càng khó chính là mỗi nhiệm vụ của họ đều là vì nhân dân phục vụ, cũng không phạm pháp gì, em nói xem, Bí thư Lý?



- Tốt lắm, chúng ta không nói vấn đề này nữa. Buổi chiều em sẽ phản ánh với Bí thư Lục một chút tình hình, sau đó để Cục Công an vào chuộc, chính thức điều tra vụ án này.



Trương Nhất Phàm gật đầu:



- Muốn bàn với em chuyện này, muốn đem Tây Phong hợp nhất với anh, anh sẽ làm cho bọn họ trở nên mạnh hơn. Như vậy có lợi cho công tác của em.



Lý Hồng nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ:



- Gan không nhỏ nhỉ?