Stevie chật vật cùng đội đặc công trở về, sau khi liên hệ được với CIA xong bị cấp trên khiển trách một trận. Chuyện bắt cóc nguy xuẩn như vậy cũng làm ra được, nếu truyền ra ngoài thì hình
Không cần phải nói chuyện này chắc chắn bị Nga để ý, nếu bọn họ lợi dụng việc này thì sẽ phiền.
Sau đó Stevie nhận được mệnh lệnh mặc kệ bằng cách nào nhất định phải ngăn cản Tàu số 1 rời bến.
Đây là cơ hội cuối cùng của Stevie. Nếu hành động lần này thất bại thì thân phận đặc công của y cũng chấm dứt. Bởi vậy y áp lực rất lớn. Đêm đó, y tập hợp một tổ gồm hơn mười đặc công.
Đây là một trong những lần xuất binh nhiều nhất của CIA. Trước đây các đặc công đều hành động riêng lẻ, nhiều lắm thì hai người. Lần này đông người nhưng bị tổ Tia chớp giải quyết mất hai còn mấy người bị thương.
Vẫn còn hơn mười đặc công.
Nhận được mệnh lệnh những người này đều chuẩn bị, nằm nghỉ ngơi chờ buổi tối hành động.
Vợ chồng Trương Nhất Phàm trở lại khách sạn, cùng mọi người nghiên cứu kế hoạch hành động.
Trương Nhất Phàm đề nghị sáng mai thứ trưởng Thân dẫn đầu cùng Thẩm Uyển Vân và hai chuyên gia về nước. Đổng Tiểu Phàm cũng rời khỏi Ukraine, mọi việc ở đây giao cho Cao Thiên Viễn giải quyết.
Công ty kéo thuyền đã ký hợp đồng ba ngày nữa họ sẽ kéo Tàu số 1 từ xưởng ra biển đến Trung Quốc. Trương Nhất Phàm quyết định mình sẽ ở lại đây chờ Tàu số 1 rời bến mới rời Ukraine.
Việc này bị Thẩm Uyển Vân phản đối.
Tất cả mọi người đều biết ở lại đây rất nguy hiểm, cho nên Thẩm Uyển Vân kiên quyết phản đối. Cô không nhượng bộ trong vấn đề này, yêu cầu Trương Nhất Phàm cùng về nước. Trong thời gian này ở lại Ukraine không an toàn, nhất là cô nghe nói đến chuyện xảy ra tối qua không ngờ liên quan đến CIA của Mỹ, nên rất lo lắng.
Còn Trương Nhất Phàm không an tâm vẫn muốn ở lại theo dõi sợ rằng những đặc công vẫn còn ở đây. Nếu họ ra tay thì công sức của bọn hắn đều đổ xuống sống xuống biển. Thấy Thẩm Uyển Vân kiên quyết như thế Trương Nhất Phàm nghiêm túc nói:
- Đây là mệnh lệnh, không cần phải nói nữa, mọi người chuẩn bị một chút sáng mai về nước.
Thẩm Uyển Vân nói:
- Không được, tôi phải báo cáo với Bắc Kinh, để tổ chức quyết định, chúng ta ở lại.
- Tốt lắm hiện giờ để tổ chức quyết định.
Đã nửa đêm Trịnh Kiếm Phong nhận được điện thoại của Trương Nhất Phàm. Ông ta bình tĩnh nghe Trương Nhất Phàm báo cáo xong tất nhiên biết Trương Nhất Phàm làm như vậy là có dụng ý. Đây thật sự là một quyết định khó khăn. Dù ai ở lại đều có nghĩa là nguy hiểm. nhưng không ở lại nếu chẳng may có người quấy rối thì mọi việc đểu uống phí. Chín mươi chín bước đều đi rồi, chỉ còn một bước cuối cùng. Trịnh Kiếm Phong suy xét hồi lâu mới quyết đoán nói:
- Chấp hành quyết định của Trương Nhất Phàm, mọi người ngày mai hãy về nước.
Ông ta hiểu rất ro, để những người này ở lại không giúp được gì, một khi đã như vậy cứ để Trương Nhất Phàm ở lại đến khi tàu sân bay rời bến. Sau đó ông ta nói vài câu nhắc Trương Nhất Phàm cẩn thận.
Vì sự an toàn, ông ta vẫn quyết định cử một đội bảo vệ nhỏ.
Cấp trên đã quyết định Thẩm Uyển Vân chỉ còn cách phục tùng.
Rạng sáng, mười tám đặc công Mỹ đã tập hợp thành đội bí mật xuất phát.
Mười tám người được chia làm ba tổ, một tổ đảm nhiệm cảnh giới và ngắm bắn ở nhà cao tầng, tổ số hai gồm mười hai người lặng lẽ lẻn vào xưởng đóng tàu Hắc Hải chuẩn bị thực hiện một kế hoạch lớn.
Mười hai người ẩn nấp ở một chỗ, còn một tổ ở lại bờ biển làm nhiệm vụ yểm trợ.
Một tổ nhỏ với một lượng thuốc nổ thật lớn chuẩn bị lên thuyền.
Nhân viên xưởng đóng tàu gần đây rất bạn. Trước đây tàu sân bay ngừng mười mấy năm cũng không có người hỏi thăm. Hiện giờ tàu sân bay đã được bán đấu giá, bọn họ nhận trách nhiệm bảo vệ tàu sân bay. Bởi vì trước khi tàu rời bến thì vẫn thuộc sự quản lý của Ukraine. Để xảy ra việc gì họ phải chịu trách nhiệm.
Bộ trưởng bộ Quốc phòng Ukraine cũng cử một tổ bảo vệ tại đây. Tổ này cũng gồm ba mươi người.
Mỗi ngày phân ba tổ trực, mỗi lần mười người. Bộ Quốc phòng đã có lệnh, trước khi Tàu sân bay rời bến thì việc đảm bảo an toàn là trách nhiệm của họ.
Bởi vậy các binh lính đều rất cẩn thận, đêm khuya mệt mỏi họ vẫn tuần tra. Nửa giờ một lần đi tuần.
Đặc công của Mỹ đã nắm được quy luật của họ, sau khi tuần tra chấm dứt lập tức chạy ra.
Đương nhiên, việc này đặc công sẽ mạnh hơn binh lính bình thường của Ukraine rồi.
Khi đặc công đang chuẩn bị leo lên thuyền đột nhiên phát hiện có khói lửa cách đó không xa, nghe như có người nói chuyện phiếm. Ở đây có hai lính gác, mấy người đặc công nhìn thoáng qua, đưa ra lựa chọn, đồng thời Stevie truyền lệnh bắn họ.
Stevie đang ở một tòa nhà cao tầng cách đó không xa dùng kính viễn vọng để quan sát toàn bộ xưởng đóng tàu.
Hai đặc công ném một cục dád vào trước mặt hai người lính gác. Bị đánh động hai người lính gác này đứng lên chĩa súng qua đó.
Hai gã đặc công đột nhiên ra tay trong bóng đêm, dùng một con dao găm hai gã lính gác khẽ run người lên tắt thở.
Hai người lập tức kéo hai lính gác đến một chỗ tối nhanh chóng lột quần áo của học, sau đó đóng giả thành lính gác.
Mấy tên lính đi tuần tới hỏi tình hình thế nào.
Có đặc công biết tiếng Ukraine trả lời:
- Mọi việc bình thường.
Gã đội trưởng nhìn hai người phất tay dẫn đội tuần tra đi.
Đi được mấy mét người đội trưởng này đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, anh ta cúi nhìn giầy của mình, lập tức nói:
- Quay lại, hai người kia có vấn đề.
Hai người này tuy mặc quần áo của lính Ukraine nhưng giầy lại không phải, vừa rồi anh ta đang nghĩ mà không nghĩ ra vấn đề ở đâu. Lúc này đột nhiên phát hiện hiện tượng lạ này lập tức đưa người trở lại.
Tổ tuần tra có năm người, khi năm người quay lại hét lên với hai tên đặc công:
- Các anh là ai?
Vừa dứt lời, phía sau đột nhiên xuất hiện mấy bóng người, mấy gã đặc công đồng thời ra tay dùng mã tấu, ba binh lính Ukraine bị chúng xuyên qua người. Còn hai người kinh hãi chưa kịp định thần đã bị giết.
Giải quyết xong năm tên lính tuần này liền ra ám hiệu cho đồng đội mang thuốc nổ lên. Bọn chúng hành động nhanh chóng đem thuốc nổ lên Tàu số 1.