Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1215: Quy định bất ngờ




Bộ trưởng bộ quốc phòng là do tổng thống bổ nhiệm, chủ trì hoạt động của con tàu sân bay số 1 lần này.



Trong phòng hội nghị rộng lớn của tòa nhà bộ Quốc Phòng là các công ty cảm thấy hứng thú với con tàu số 1, không ngờ có hơn hai mươi công ty.



Đổng Tiểu Phàm và Trương Nhất Phàm đứng sau màn, cũng là tầng trên của phòng họp này theo dõi qua video.



Đây là đặc quyền mà tổng thống Ukriane dành cho họ, cũng là tỏ thành ý với họ. Hoặc là bọn họ có một số ám chỉ gì đấy mà đối đãi với Trung Quốc rất nhiệt tình.



Thẩm Uyển Vân và thứ trưởng Thân giống như các đại diện khác ngồi trong phòng họp chờ việc đấu thầu được tiến hành.



Hôm nay không phải ngày đấu thầu chính thức, chỉ là các công ty đến đăng ký tham gia thôi/ Ukriane đã nhận được tài liệu và đơn xin tham gia đấu thầu của rất nhiều công ty, nhưng trên thực tế có mặt chỉ có hơn hai mươi công ty.



Cao Thiên Viễn là công ty tư nhân tham gia lần đấu thầu này, tâm trạng của ông ta cũng rất hồi hộp. Cô trợ lý xinh đẹp bên cạnh đưa cho ông một viên thuốc. An toàn trong tòa nhà này được đảm bảo tuyệt đối, cho nên ngoài các nhân viên quan trọng của công ty ra thì không ai được vào.



Theo quy định, mỗi công ty không được quá ba người bước vào. Cao Thiên Viễn ngồi cách xa ba người Thẩm Uyển Vân.



Hôm nay Thẩm Uyển Vân đeo kính, mặc tây phục màu trắng, váy ngắn trông rất hợp với một người làm kinh doanh. Thứ trưởng Thân cũng có vẻ hồi hộp bởi vì nhiệm vụ của anh ta chính là cố gắng hết sức nắm lấy dự án này.



Theo lý thuyết, hôm nay phải là Trương Nhất Phàm xuất trướng nhưng Trương Nhất Phàm thay đổi chủ ý, bảo anh ta và Thẩm Uyển Vân xuất hiện còn hắn giờ cũng không thấy đâu.



Nói thật ra thứ trưởng Thân nhìn đối thủ cạnh tranh đến từ nhiều nước như vậy, trong lòng không tự tin lắm.



Bộ trưởng bộ Quốc phòng Ukriane xuất hiện, tên đáng giận này luôn giữ nụ cười trên môi khiến thứ trưởng Thân cảm thấy đáng ghét.



Quả nhiên chuyện xảy ra tiếp theo làm Thứ trưởng Thân và mọi người đều hét ầm lên.



Thẩm Uyển Vân không ngờ vẫn có thể ngồi đó mỉm cười, dường như tất cả mọi việc này đều trong dự kiến của cô.



Trước mặt mọi người bộ trưởng Bộ Quốc phòng tuyên bố, để lần đấu thầu này đươc công bằng, đồng thời để người dân Ukriane thấy được thành ý nên đưa ra một quy định: Trước khi đấu thầu đề nghị các công ty tham gia đấu thầu đặt cọc năm triệu đô la Mỹ. Hơn nữa còn cố ý giải thích khoản tiền này nộp vào rồi không có khả năng rút ra.



Nói cách khác, nếu không trúng thầu năm triệu này Chính phủ Ukriane sẽ được hưởng.



Hội trường bàn tán xôn xao, có mấy công ty tức giận bỏ đi.



Có người mắng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng là người điên, năm triệu đô la không phải là nhỏ.




Hơn nữa không thể rút lại, nếu không trúng thầu thì mất đứt khoản tiền này rồi.



Đại đa số công ty không đồng ý quy định này, Bộ Quốc phòng Ukriane cũng không bắt buộc, mọi người có thể tùy chọn.



Thứ trưởng Thân có chút giận:



- Chẳng lẽ chúng ta phải lãng phí năm triệu sao?



Thẩm Uyển Vân thật ra bình tĩnh, bởi vì trong lòng cô nắm chắc, năm triệu tuy không phải là nhỏ, đối với đất nước mà nói thì là một khoản lớn.



Chỉ cần có thể thành công thì không mất khoản tiền này.



Thứ trưởng Thân lập tức tỉnh táo lại:



- Tôi biết rồi, hay là gọi điện thoại cho trưởng đoàn Trương?




Thẩm Uyển Vân cười cười cũng không nói gì.



Trương Nhất Phàm nhận được điện thoại của thứ trưởng Thân, hắn bình tĩnh nói:



- Đúng là như thế, chúng ta ủng hộ đề nghị của họ vô điều kiện.



Đổng Tiểu Phàm ở trong phòng theo dõi, nhìn tình hình ở hội trường cười:



- Chiêu thức này của Ukriane cũng rất tuyệt vừa rõ ràng thật giả lại có thể kiếm chút tiền.



Trương Nhất Phàm cười:



- Coi như là tài trợ cho họ đi, dù sao tiền tài trợ của đất nước chúng ta hàng năm cũng vượt xa số này.



Cuộc họp chỉ có nội dung như vậy, mọi người đến họp có rất nhiều người tức giận.



Quay về khách sạn Cao Thiên Viễn vội vàng tìm đến chỗ Đổng Tiểu Phàm bàn bạc đối sách. Những việc này không ngoài dự đoán của họ. Đương nhiên công ty du lịch Macao nghe theo chỉ thị của Đổng Tiểu Phàm.




Đổng Tiểu Phàm cũng không có áp lực gì với quy định của Ukriane.



Đổng Tiểu Phàm nói, nếu chúng ta nhất định phải có được thì lo lắng gì?



Buổi chiều là chờ xem công ty nào tham gia đấu thầu tiếp.



Ukriane đơn phương đưa ra quy định làm mọi người tức giận.



Lúc này, mấy công ty của Mỹ đã quyết định rút lui, bọn họ vốn muốn đến góp vui không ngờ..





Quốc hội Mỹ cũng không ủng hộ các công ty này bỏ ra khoản tiền lớn để đấu thầu.



Nhưng ngay sau khi quốc hội Mỹ ra quyết định thì bộ trưởng Bộ Quốc Phòng đưa ra quyết định không thể tin được



Ông giao cho các nước mỗi nước phải có một công ty tham gia.



Đề nghị này lập tức bị phản đối. Cuối cùng ông không có cách nào phải cho mấy nước nhỏ ra mặt.



Nhưng mấy công ty nhỏ này khi đến Ukriane đã mất luôn suy nghĩ tham gia đấu thầu.



Đang chuẩn bị lui thì cấp trên lại gọi điện ép. Họ nói Mỹ sẽ bồi thường tổn thất.



Mấy công ty này miễn cưỡng tiếp nhận.



Đương nhiên tất cả các công ty tham gia đầu thầu đều là công ty tư nhân. Cả Thẩm Uyển Vân cũng là một công ty của nhà họ Thẩm.





Cuối cùng chỉ có bảy công ty tham dự. Họ phân tích và tìm ra đối thủ là công ty của một nước Đông Nam Á,



Đổng Tiểu Phàm gọi điện cho Hà Tiêu Tiêu để cô sắp xếp việc này.