Trương Nhất Phàm vừa mới tỉnh ngộ một phần, lập tức lại một lần nữa rơi vào tình trạng không biết gì hết.
Chẳng lẽ chính bản thân được sủng ái, là ba tiến cử? đây không phải là một việc tốt sao?
Nhất định phải hết lòng tận tụy, nỗ lực cho đến lúc chết, mới có khả năng đạt được vài thu hoạch nhỏ. Hình ảnh tại đất nước Ukraine lúc này lại hiện lên trong đầu Trương Nhất Phàm …
Ukraine ở phía đông Châu Âu, tổng diện tích là 603700 km2, là đất nước có diện tích lớn nhất bên ngoài nước Nga, Nguyên là đất nước thuộc liên minh Xô Viết. năm 1991 Liên Xô tan rã, Ukraine được độc lập.
Căn cứ vào sự phân tích của Trương Nhất Phàm, tổng thống Ukraine kế nhiệm lần 2, nhất định có phát sinh xung đột nội bộ. Trung Quốc là một đất nước hữu nghị, đảm đương sứ giả hòa bình, tổng thống Ukraine 8 phần là sẽ đến Trung Quốc xin giúp đỡ.
Khủng hoảng kinh tế ở Ukraine, Trương Nhất Phàm không thể không suy nghĩ, theo như lời Hà Tiêu Tiêu trước đó không lâu, Roseau yêu cầu cô cùng liên kết, tìm cơ hội chiến đấu tại Châu Âu, có khả năng lại là kiệt tác của Roseau, làm điêu dứng thị trường chứng khoáng của nước Ukraine, do đó kinh tế Ukraine dần bị xuống dốc.
Việc Roseau quả thực giống như ma quỷ nếu dích vào thế giới rơi vào cảnh điên cuồng.
Trên thế giới nay nếu có thể đem một đất nước đùa giỡn trong lòng bàn tay chỉ có gã. Gã cố tình làm hết thảy, đều thuộc loại buôn bán hợp pháp, làm người ta không biết làm gì.
Trịnh Kiếm Phong dặn dò Trương Nhất Phàm nhiệm vụ lần này, Trương Nhất Phàm từ khi đi ra, Trương Kính Hiên liền ở trong phòng khách uống trà.
Sau khi hai cha con trở về biệt thư nhà họ Trương, tiểu Thiên Vũ đã đi đến nhà trẻ, ông cụ đang ở trong sân cỏ, nhìn thấy 2 người họ trở về, ông cụ vỗ vỗ tay bụi, đứng thẳng người.
Ông nội.
Trương Nhất Phàm kêu lên một tiếng, ông cụ gật đầu nói:
- Cháu đã trở lại.
Đợi ông cụ đi rửa tay xong, ba người cùng nhau đi vào của thư phòng trên tầng 2.
Bảo mẫu lấy nước trà mời bọn họ, xem thấy họ không còn gì cần giúp đỡ, liền lặng lẽ lui ra. Trên mặt ông cụ, liền hiện ra một nụ cười, đã lâu không nhìn thấy gương mặt nghiêm túc như thế, xuất hiện một nụ cười thân thiết, Trương Nhất Phàm lập tức cảm giác được một loại cảm xúc ấm áp.
Ông cụ hướng về Trương Kính Hiên mở miệng nói:
- Nói với hắn đi!
Lúc này Trương Kính Hiên mới gật gật đầu,
- Việc là như vây, bởi khủng hoảng kinh tế ở Ukraine lớn, nhiều lần tổng thống Ukraine đã đến thăm Trung Quốc, hy vọng chúng ta sẽ giúp sẽ giúp đỡ họ, Vì muốn thể hiện thành ý, bọn họ bằng lòng cho chúng ta tàu sân bay để chúng ta luyện tập và nghiên cứu. Hiện tại toàn bộ thế giới điều biết nước ta vẫn trống trong lĩnh vực tàu sân bay. Bởi vậy lãnh đão cũng tỏ ra vẻ đồng ý, các ủy viên quân ủy tha thiết yêu cầu đưa tàu sân bay mà họ không có năng lực tiếp tục hoàn thành về nghiên cứu khoa học.
Ông cụ ngồi trong thư phòng, có một tấm bản đồ thế giới rất lớn, Trương Kính Hiên đứng lên và chỉ tay vào vị trí nước Ukraine nói, nhiệm vụ của các con lần này chính là loại trừ những khó khăn để chính phủ Ukraine đồng ý chuyên giao tàu sân bay này.
Trương Kính Hiên nói:
- Tàu sân bay này chủ yếu là dùng cho quân sự hoặc cho lĩnh vực nghiên cứu, cũng có thể tương lai sau này để lắp ráp thành đoàn tàu chiến, nhưng mà điều đó đều do cái lý nghĩ, trước khi dự án, tất cả đều là nói suông.
Nói tới đây, ông nhìn đứa con trai của mình, trên mặt nghiêm túc giảng đạo:
- đối với việc lựa chọn con, là do ba và ông nội đã cùng cân nhắc. còn có một yếu tố rất quan trọng, đó chính là tiểu Phàm. Năm trước tiểu Phàm đã từng thành công lĩnh vực thu mua của một công ty giải trí ở Macao. Công ty giải trí này cải tạo thành một du thuyền đầy đủ phương tiện tổng hợp. bao gồm phòng nhảy, khiêu vũ, khách sạn và thiết bị cá độ các câu lạc bộ giải trí. Nhiệm vụ lần này của con chính là toàn sức giúp đỡ, ở lại trợ giúp công ty này hoàn toàn thắng lợi. Đương nhiên chúng ta đã đạt được hiệp định với chính phủ Ukraine cơ hội thắng là rất lớn, nhưng không loại trừ một số người có dụng tâm phá rối.
Tiểu Phàm?
Trương Nhất Phàm có chút xíu sợ hãi, Nhưng không ngờ tiểu Phàm cũng tham gia sự kiện lần này. Trong đầu hắn liền nghĩ đến quốc gia cơ mật. chằng trách sao một chút tin tức đều không để lộ ra ngoài, Nghe xong những lời cha căn dặn, Trương Nhất Phàm trong lòng giống như bị đốt cháy, như là hừng hừng bi thiêu.
Đây là một trọng trách, một loại sứ mạng, hắn liền cảm giác đến, chính Tiểu Phàm, thực sự rất vĩ đại, so với mình còn muốn giúp nước giúp dân. nhưng hắn ý thức được, chuyện lịch sử này phải ý thức trách nhiệm và có ý nghĩa sâu xa.
Ông cụ nói:
- Lần xuất ngoại này, cũng là để rèn luyện năng lực ngoại giao và tinh thần của con. Tuy nhiên có phần mạo hiểm, thắng thì vua, thua thì là cướp. Nhưng quan trọng là con không thể lựa chọn con đường sống cho mình, cũng có thể nói, sống chết trời định. Đoàn khảo sát hai tiếng nữa mới quyết định, Chuyện của con cũng rất nhiều, từ giờ cho đến 8 giờ sáng ngày mai, con còn thửa thời gian tại trong nước.
Trương Nhất Phàm nói:
- Con có thể yêu cầu mang người của chính tôi đi không?
Trương Kính Hiên lắc lắc đầu
- Tất cả người của Ô Lan, đều phải nghiêm khắc tuyển chọn, bởi vì đây là bảo mật quốc gia.
Trương Nhất Phàm có hơi chút thức vọng, hắn muốn đem Trương Tuyết Phong, hoặc vài thân thủ tôdt để đảm nhiệm vệ sĩ, xem ra kế hoạch này đã thất bại.
Ngay tại lúc thời điểm hắn thất vọng, Trương Kính Hiên nói:
- Nhưng mà, tiểu Phàm không bị hạn chế, bởi vì đoàn thể các cô đều là tổ chức buôn bán, chọn người là chính cô ta quyết định.
Trương Nhất Phàm liển mỉm cười,
- cảm ơn ông nội, cảm ơn cha!
Ông cụ có vẻ vui tươi, phất phất tay
- Con đi chuẩn bị đi! Để ông cùng cha con tiếp tục nói chuyện.
Trương Nhất Phàm từ trong thư phòng bước ra. vội vàng trở về phòng mình. Sau khi vào xong, hắn lấy điện thoại ra, đang chuẩn bị gọi điện cho Đổng Tiểu Phàm đột nhiên nhớ tới giờ đang là ban đêm bên đó nên hắn lại kiềm chế ý nghĩ trong đầu.
Theo sự thay đổi của Phó chủ tịch thường trực tỉnh, đột nhiên biến thành một đoàn khảo sát trưởng, Trương Nhất Phàm cảm thấy đến quá nhanh, quả thực nằm mơ thành sự thật. Hơn nữa nhiệm vụ lần này, bản thân tự làm chủ. Trương Nhất Phàm có một chút suy nghĩ, Trong đâu liền dần dần rõ ràng.
Hắn rất nhanh liền phát hiện ra là, chính mình có rât nhiều khả năng bị Đổng Tiểu Phàm liên lụy vào, hoặc là Đồng Tiểu Phàm cần hợp tác với hắn. Nếu không phải là mình, nhất định sẽ là người khác, Từ cảm tình và thái đội, có lẽ mình là người thích hợp nhất.
Lúc nảy ông cụ nói, đây là do cha và ông nội quyết định càng có khả năng họ đề cử với tổ chức. chính xác không có người nào của tập đoàn tài chính có thể so sánh với Đổng Tiểu Phàm.
Bất kể trong lĩnh vực dầu mỏ, hay là thông tin di động cũng không thể chống lại khả nẳng hiện tại của Đổng Tiểu Phàm. Cho nên chọn cô làm chuyện này, hoàn toàn có lý do.
Đồng thời, Trương Nhất Phàm cũng ý thức được, nếu là các doanh nghiệp lớn trong nước ra mặt, có khả năng là một đề tài để người đời thảo luận, Đổng Tiểu Phàm nhiều năm ở nước ngoài, tài sản của cô phát triển ở Châu Âu, nên cô thuận tiện rất nhiều.
Nghĩ thông suốt việc đó, Trương Nhất Phàm mở rộng lối suy nghĩ.
Vừa lúc đó, điện thoại di động của hắn vang lên, Trương Nhất phàm tỉnh táo lại, phát hiện chính là số di động của Lý Hồng, lần này mới nhanh chóng chuyển được. Lý Hồng mang đến sự hoang mang, vì thế việc này rất không bình thường, lối suy nghĩ của cô không thể lý giải, vì thế cô liền gọi điện thoại hỏi thăm.
Nếu mà Trương Nhất Phàm không nghe máy, hoặc là trong trạng thái khóa máy, thì chắc đang gặp chuyện gì đó nguy hiểm. Lý Hồng quyết định về Bắc Kinh, Vì muốn giúp Trương Nhất Phàm. Bỗng cuộc gọi có chuông Trương Nhất Phàm bắt máy, cuối cùng Lý Hồng bình tĩnh trở lại.
- Sao rồi?
Lý Hồng nói với giọng nhỏ phập phỏng. Trương Nhất Phàm cảm nhận được sự thân thiết. Thâm tình nói:
- Anh không sao! cảm ơn sự quan tâm!
Không sao?Không sao mà không biết gọi điện cho mình. Lý Hồng có chút trách cứ. Tuy nhiên cô nhanh nghĩ thông thoáng. Trương Nhất Phàm vội vàng về Bắc Kinh, nhất định rất quan trọng. thời gian qua không cho phép hắn có xíu thời gian tự do.
Trương Nhất Phàm muốn nói cho Lý Hồng cái gì đó, nhưng nghĩ đến lời của Trịnh Kiêm Phong, theo hiện tại, hắn nói tất cả, làm tất cả, đều thuộc loại cơ mật của quốc gia. Vì thế hắn bình tĩnh nói:
- yên tâm đi, tất cả đều tốt, nhưng mà, tôi cần 1 thời gian mới có thể về tỉnh.
Đến rồi, cán bộ cấp bậc Lý Hồng, lại ở thủ đô này một thời gian dài như vậy, cô ấy đương nhiên biết rõ đạo lý, xem ra Trương Nhất Phàm lại có nhiệm vụ mới, hơn nữa nhiệm vụ này thuộc loại cơ mật quốc gia, nếu không hắn không thể nói với cô.
Lý Hồng nói:
- hãy bảo trọng!lên đường bình an!