Phụ nữ nước ngoài rất ngay thẳng phóng khoáng, điểm này đều được biểu hiện ở trên người của Émi cả.
Trương Nhất Phàm nói thầm với Lý Hồng:
- Tuy rằng em thắng về phần khí chất và diện mạo đẹp, nhưng không nên thua về phần khí thế. Nếu để người ta truyền ra rằng ở ngay trong địa bàn của chính mình, lại thua cho một người ngoại quốc, việc đó là chuyện rất mất mặt.
Lý Hồng hận không thể vồ lên cắn hắn một cái, đây chính là việc ném đá xuống giếng, mưu đồ gây rối!
Nhưng sắc mặt của Lý Hồng, vẫn bình tĩnh.
Một ly rượu uống hết, Émi rất lễ phép hướng về phía Lý Hồng cười cười, dùng tiếng Trung nói:
- Tôi vô cùng cảm ơn đại Bí thư Lý xinh đẹp.
Lý Hồng mỉm cười:
- Cũng cảm ơn tiểu thư Émi đến Đại lục đầu tư. Chúng tôi chờ mong và sẽ chú tâm tới kế hoạch tiếp theo ở Đại lục của tiểu thư Émi cùng với tập đoàn Âu Phil.
Lý Hồng rất khéo léo, chén rượu này không thể uống không công, nhìn ra rồi sao? Tôi đã uống với cô được nguyên một ly, một giọt rượu cũng không hề lọt. Cô dù sao cũng phải tỏ thái độ gì đó với tôi chứ, cho dù tôi không ở thành phố Song Giang, chỉ cần các người tiếp tục ở Đại lục đầu tư, chúng tôi vẫn sẽ rất ủng hộ.
Dĩ nhiên Émi hiểu được hàm ý trong lời nói của Lý Hồng, gật đầu nói:
- Cảm ơn sự chú trọng của đại Bí thư Lý, chúng tôi đều có dự án ở Tế Châu, thành phố Đông Lâm, còn có cả Song Giang nữa. Bây giờ nghiệp vụ khách sạn đã bắt đầu. Dự án nhà nghỉ chung cư thứ hai cũng đang tiến hành. Tập đoàn Âu Phil có thể ở Đại lục có triển vọng phát triển tốt đẹp như vậy, tôi phải cảm ơn sự trợ giúp của các vị. Nếu điều kiện có thể, tôi muốn ở Trung Quốc Đại lục mở thật nhiều khách sạn quốc tế Âu Phil, để cái tên Âu Phil này, đi khắp toàn Trung Quốc.
Đoạn Chấn Lâm dẫn đầu vỗ tay rầm rộ lên, những người khác tự nhiên cũng vỗ tay theo.
Émi liền nâng ly lên nói:
- Cảm ơn mọi người, nhưng hôm nay tôi còn phải cảm ơn một người. Nếu không phải vì anh, tôi nghĩ sẽ không có khách sạn quốc tế Âu Phil ngày hôm nay. Cho nên ly rượu này của tôi, nhất định phải kính anh, mọi người nói có nên không?
Émi có chút khó khăn trong diễn đạt, thói quen trong lời nói lẫn rất nhiều từ tiếng Anh, có mấy người nghe không hiểu lắm, như Diệp Á Bình và Vu Quan, Từ Yến, cả Đoạn Chấn Lâm đều chỉ có thể dựa vào suy đoán, cân nhắc ý tứ trong những lời này của cô.
Lý Hồng lại nghe được rất rõ ràng, tự nhiên liền nhìn Trương Nhất Phàm. Người ta đang ném cành ô-liu hướng về anh đấy? Trương Nhất Phàm nghe hiểu được, hắn liền nâng ly lên nói:
- Émi nói cô ấy muốn cảm tạ mọi người, cảm tạ tất cả lãnh đạo của Song Giang, mọi người cùng cụng ly nào, cụng ly.
Mấy người Đoạn Chấn Lâm nghe không hiểu được cho lắm, đang muốn nâng ly, đột nhiên liền ý thức được có chút không đúng, trong lời nói của Émi dường như là muốn cảm tạ một người nào đó. Chủ tịch tỉnh Trương bảo mọi người chúng ta cụng ly, lừa người chăng?
Tuy nhiên, Chủ tịch tỉnh Trương lên tiếng, bọn họ còn tưởng Trương Nhất Phàm cũng không hiểu tiếng Anh, lại không dám làm hắn mất mặt, liền nâng ly lên, ra hiệu cho Émi.
Émi có chút kỳ lạ, tôi còn chưa nói kính rượu ai, các người đã nhiệt tình vậy. Nhìn thấy tất cả mọi người nâng ly, cô cũng chỉ đành đâm lao phải theo lao, cùng đoàn người cụng ly, một ngụm uống cạn.
Lý Hồng cũng nhíu nhíu mày, Trương Nhất Phàm này rõ ràng là hù xách mọi người, tuy nhiên, cô cũng không nói ra.
Mà Trương Nhất Phàm cũng là cố tình, tối nay muốn cho Lý Hồng say một trận.
Hắn nhìn Đoạn Chấn Lâm, Đoạn Chấn Lâm liền bưng ly lên nói:
- Bí thư Lý, cảm ơn đã đến Song Giang chỉ đạo công tác.
Lý Hồng nói:
- Bí thư Đoàn, anh nhiệt tình quá mức đi, anh kính rượu cho Chủ tịch tỉnh Trương chưa? Một người đàn ông lớn như vậy, tôi cũng cảm thấy đã đủ ức hiếp phụ nữ chúng tôi rồi?
Một câu nói, liền kéo Diệp Á Bình, Từ Yến qua, Đoạn Chấn Lâm ngượng ngùng cười nói:
- Rượu của Chủ tịch tỉnh Trương, tôi nhất định kính, nhất định kính, để lát tôi kính cho anh ấy ba ly. Tôi sợ là sau khi uống ba ly này vào say rồi, sẽ thất lễ với Bí thư Lý.
Lý Hồng liền nâng ly lên nói:
- Như vậy đi, Bí thư Đoàn, Cục trưởng Diệp, Chủ tịch thành phố Từ, còn có Cục trưởng Vu, mọi người cùng nhau uống, uống chén rượu này vào, mọi người muốn kính ai thì kính, dù sao thì tôi không uống nữa. Hút thuốc uống rượu, là chuyện của đàn ông các anh, chúng tôi theo không nổi. Được không nào?
Cô nhìn Trương Nhất Phàm.
Trước kia Lý Hồng cùng người khác ăn cơm, bình thường là không uống rượu, hôm nay những người này đều là người quen, hơn nữa đều là người cấp dưới cũ, cô liền chuẩn bị sẵn, uống hai ly, không vượt qua đến ba ly.
Trương Nhất Phàm biết hôm nay sợ là khuyên không được, đành phải nâng ly lên nói:
- Bí thư Lý Hồng nói đúng, vậy hôm nay chúng ta sẽ tùy ý, tùy ý mọi người.
Vu Quan đúng lúc đứng lên nói:
- Chủ tịch tỉnh Trương, Bí thư Lý Hồng là đồng chí nữ, anh là đàn ông, sao có thể tùy ý, nhất định phải cạn cho đàng hoàng, tối nay không say không về, nhất định phải uống cho thật sảng khoái vào!
Diệp Á Bình nhìn thấy Vu Quan đứng lên, kéo anh ta vài cái, mà kéo không được.
Vu Quan tuy rằng là Cục trưởng Cục xúc tiến đầu tư, nhưng anh ta rõ ràng không đủ cấp bậc, anh ta cứ thế không biết mình đang đứng ở đâu. Lúc trước Trương Nhất Phàm đề bạt Vu Quan, chẳng qua để đối phó Ninh Thành Cương. Sau đó muốn đổi một người để thay anh ta, không ngờ việc chưa làm được thì anh ta liền được điều đến Vĩnh Lâm.
Trong lòng Diệp Á Bình nghĩ, Vu Quan cũng quá không biết chuyện rồi, người ta xem anh ra gì hay sao?
Không ngờ Vu Quan đứng ở nơi đó, một chút phản ứng cũng không có. Trong tay còn cầm cái ly, một lòng phải cùng Trương Nhất Phàm uống một ly.
Trương Nhất Phàm tự nhiên phải giữ mặt mũi cho Diệp Á Bình, người ta tốt xấu cũng là ông xã của Diệp Á Bình, hắn liền cười cười nói:
- Lời này của đồng chí Vu Quan không đúng rồi, bây giờ là nam nữ bình đẳng, tư tưởng này của anh cần phải sửa rồi đó. Anh đừng xem cô ấy là đồng chí nữ, kỳ thật cho dù là công việc hay là uống rượu, các cô ấy cũng không thua cho chúng ta đâu. anh nếu không say không về cũng không sao, tuy nhiên nên hỏi đồng chí Diệp Á Bình trước, xem cô ấy phê chuẩn hay không mới được, nếu không về nhà phải quỳ mỏi chân, chúng tôi cũng mặc kệ đó.
Diệp Á Bình biết Trương Nhất Phàm phê bình Vu Quan tâm tính không được tốt, bởi vì Vu Quan vẫn có chút không hai lòng với Diệp Á Bình, từ lâu trong lòng đã rất khó chịu luôn có cảm giác khó chịu. Bình thường một người đàn ông sẽ luôn muốn mình mạnh hơn người phụ nữ của mìnhmà Diệp Á Bình sau khi bị Trương Nhất Phàm bí mật đề bạt, thế lực của cô ở Song Giang đã hoàn toàn lấn át người chồng này.
Thường nói sau lưng một người đàn ông thành công, nhất định có một người phụ nữ tốt, nhưng trong nhà bọn họ lại trái ngược. Vu Quan thấy rất không thích.
Đoạn Chấn Lâm bọn họ liền ha ha cười phá lên, trêu ghẹo nói:
- Hoá ra Cục trưởng Vu Quan sợ bà xã như vậy, thật đúng là không thể nhận ra.
Diệp Á Bình đành phải đi ra giảng hòa nói:
- Không có chuyện đó, lão Vu chúng tôi là bậc gia trưởng, tôi cũng phải nghe lời anh ta đấy!
Vu Quan liền vuốt đầu mỉm cười ha hả.
Trương Nhất Phàm liền nâng ly rượu nói:
- Vậy được rồi, vì bậc gia trưởng vĩ đại của chúng ta, cụng ly!
Uống rượu mời của Vu Quan vào, nhìn thấy bọn họ cũng khá ầm ĩ, Từ Yến lúc này mới hướng đi tới chỗ Trương Nhất Phàm nói:
- Chủ tịch tỉnh Trương, tôi kính anh một ly.
Từ Yến sau khi bị liên lụy bởi chuyện của Ân Hồng Viễn đã khiêm tốn lên rất nhiều, trong lời nói của cô có rất nhiều hàm nghĩa, dường như có vẻ thiên ngôn vạn ngữ không thể nói qua một câu vậy. Trương Nhất Phàm hiểu được tâm tình của cô ta, cũng không nói gì, cùng Từ Yến uống chén rượu này.
Hết thảy đều trong không khí im lặng.
Từ Yến lại kính Lý Hồng một ly rượu, thời điểm ngồi xuống, rất có thâm ý mắt liếc nhìn Trương Nhất Phàm một cái. Trương Nhất Phàm luôn cảm thấy Từ Yến có chuyện muốn nói. Trước kia Từ Yến rất phóng khoáng, hiện tại trở nên khiêm tốn, trầm mặc ít nói, điều này làm cho trong lòng Trương Nhất Phàm ít nhiều thấy có chút nghi hoặc.
Sau khi uống xong rượu, mọi người đề nghị, cùng nhau đi khiêu vũ.
Ở đây có ba người con gái, đồng thời có ba người đàn ông, Trương Nhất Phàm trưng cầu ý kiến của Lý Hồng, Lý Hồng cũng đồng ý.
Ở lầu ba của khách sạn quốc tế Âu Phil có một chỗ ăn chơi thư giãn, mọi người liền ở đó khiêu vũ. Chẳng qua là bọn họ nhảy ở phòng riêng lớn. Lý Hồng nói cô không khiêu vũ, nhìn là được rồi. Bởi vậy, Trương Nhất Phàm liền nhảy cùng Từ Yến.
Từ Yến hơn bốn mươi tuổi, lớn hơn Trương Nhất Phàm gần mười tuổi, nhưng cô và Diệp Á Bình đều giống nhau, vẫn duy trì dáng người đẹp. Hơn bốn mươi tuổi, không có một chút mỡ dư thừa. Từ Yến vào lúc khiêu vũ, nói nhỏ:
- Chủ tịch tỉnh Trương, tôi có chuyện muốn nói.