Lý Hồng
Sao lại là cô ấy?
Trương Nhất Phàm lúc ấy liền ngơ ngẩn nơi này, Thẩm Uyển Vân cảm giác được nơi nào của hắn có biến hóa, liền hì hì cười nói:
- Sao? Không ngờ tới đúng không?
Quả thực là không ngờ, tình báo Tây Phong không ngờ lại do Lý Hồng khống chế. Nếu Thẩm Uyển Vân không nói, hắn nhất định sẽ không nhanh như vậy đoán được là Lý Hồng.
Hiện tại cẩn thận nghĩ, phát hiện ngày càng đáng tin.
Hắn từ trên người Thẩm Uyển Vân leo xuống, Thẩm Uyển Vân liền lật lại người, đổi lấy đùi của Trương Nhất Phàm. Giơ tay với lấy một cái khăn sạch xoa bóp cho hắn.
Trương Nhất Phàm châm điếu thuốc, trong đầu cân nhắc lại quan hệ giữa Lý Hồng và tình báo Tây Phong.
Tiếng di động vang lên, Trương Nhất Phàm với lấy di động ở trên đầu giường, số điện thoại gọi tới là cả Liễu Hải.
- Anh, tra ra rồi. Là Bí thư Lý Hồng.
Lời nói của Liễu Hải, một lần nữa chứng thực được lời nói của Thẩm Uyển Vân, quả nhiên là Lý Hồng. Tuy nhiên, chỗ Liễu Hải bọn họ là căn cứ thong tin phương thức tập trung, cuối cùng xác định ra người này là Lý Hồng.
Mà tin tức của Thẩm Uyển Vân, lại không biết là cô từ đâu mà biết. Tính chuẩn xác của hai tin tức này, Trương Nhất Phàm tuyệt đối tin là thực.
Treo điện thoại với Liễu Hải, Thẩm Uyển Vân ngẩng đầu nói:
- Em biết, các anh đều sa vào vũng bùn của Vĩnh Lâm, cho nên lần này em đến đây, chính là muốn hiểu rõ một chút hiểu lầm giữa anh và Lý Hồng.
Lý Hồng đột nhiên muốn điều tra bối cảnh của Diêu Mộ Tình, điều này là vì sao?
Trương Nhất Phàm từ ánh mắt của Lý Hồng nhìn Diêu Mộ Tình, dường như hiểu ra điều gì đó. Ngày đó ở sơn trang suối nước nóng, ánh mắt kia của Lý Hồng khiến Trương Nhất Phàm cảm thấy có chút không đúng. Nhớ rõ lúc ấy, cô dường như có nhắc nhở qua mình, không được có bất cứ quan hệ gì với Diêu Mộ Tình.
Thẩm Uyển Vân che chăn lên ngực ngồi xuống,
- Đang nghĩ gì vậy? Có phải là không ngờ không?
Trương Nhất Phàm nói:
- Sao em không nói sớm?
Thẩm Uyển Vân nói:
- Anh cũng quá không biết tốt xấu, người ta ngàn dặm xa xôi chạy đến, chính là vì muốn nói cho anh tin tức này, tránh những xung đột phát sinh giữa anh và Lý Hồng, không ngờ anh lại trách cứ em.
Thẩm Uyển Vân kéo kéo chăn,
- Nếu không phải Duệ Quân đến tỉnh Tương, em sẽ không biết bọn họ có tham gia vào bên trong chuyện này. Lúc ấy nghe được tin tức, trong lòng còn có chút bất an. Con người Lý Hồng rất ngay thẳng, có nguyên tắc, em lo lắng cô ấy liệu có phải là không hướng về phía anh. Bởi vì khoảng thời gian này anh ở trong tỉnh Tương, phong đầu chính vượng, thường trở thành đề tài để người ta bàn tán. Lý Hồng lúc trước có thể từ Bắc Kinh xuống, đến Song Giang điều tra anh, lầ này cũng có khả năng sẽ hướng về phía anh. Em chỉ là lo lắng cho anh thôi!
- Vậy anh chuẩn bị làm thế nào?
Trương Nhất Phàm vuốt lưng của cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
Thẩm Uyển Vân nói:
- Vừa rồi em có đi gặp cô ấy, ngày mai lại cùng cô ấy nói chuyện, thăm dò giọng điệu xem thế nào.
Trương Nhất Phàm trong lòng cả kinh, hóa ra Lý Hồng đi gặp Thẩm Uyển Vân, còn tốt, nếu không hôm nay mình lại nói rõ chuyện này với Lý Hồng, chỉ sợ là sẽ không kịp về gặp Thẩm Uyển Vân.
May mắn âm kém dương sai, mới khẩn cấp giải cho mình.
Hắn hỏi Thẩm Uyển Vân,
- Hai người quen biết như thế nào?
Thẩm Uyển Vân nhìn hắn cười,
- Muốn biết?
- Đương nhiên!
Thẩm Uyển Vân liền vui vẻ,
- Muốn biết thì hôn em một cái.
Trương Nhất Phàm bất đắc dĩ, hôn lên trán Thẩm Uyển Vân một cái. Thẩm Uyển Vân dịu dàng nói:
- Kỳ thật em và Lý Hồng sớm đã quen biết, lúc còn rất nhỏ đã là bạn bè. Anh cũng biết, con người cô ấy rất lạnh lung, người bình thường cô cũng không phản ứng. Nhưng cùng em đi, bởi vậy, từ nhỏ đến lớn, bọn em đã là bạn tốt?
Lý Hồng và Thẩm Uyển Vân đều cùng nhau lớn lên ở Bắc Kinh, các cô trở thành bạn, là điều có thể xảy ra. Nhưng Thẩm Uyển Vân so với Lý Hồng, thực sự chênh lệch quá lớn.
Thẩm Uyển Vân nói:
- Lúc ấy em còn rất nhỏ, em cùng mẹ đều không bước vào cửa nhà của Thẩm gia, thường xuyên bị người ta ức hiếp, là Lý Hồng giúp em.
Thẩm Uyển Vân nói,
- Khi còn nhỏ, rất nhiều người đều sợ Lý Hồng, đám con trai nhìn thấy Lý Hồng đều bỏ chạy, không dám ở trước mặt cô nghịch ngợm.
Chuyện hồi bé của Thẩm Uyển Vân, Trương Nhất Phàm đã từng nghe nói qua, trước khi Thẩm Uyển Vân cùng Thư An Anh đến Thẩm gia, họ là mẹ góa con côi, khó tránh khỏi bị người khác bắt nạt, không nghĩ tới lại khiến cô trở thành bạn bè với Lý Hồng.
Lý Hồng lớn hơn mình hai tuổi, so với Thẩm Uyển Vân ít nhất lớn hơn bốn năm tuổi, dư sức bảo vệ Thẩm Uyển Vân.
Nghe chuyện xưa của Thẩm Uyển Vân và Lý Hồng, Trương Nhất Phàm đối với Lý Hồng lại nhiều hơn một phần hiểu biết. Thẩm Uyển Vân nói, Lý Hồng từ nhỏ đến lớn, đều là bộ dáng lạnh như bang, cho tới bây giờ cũng rất ít người có thể tiếp cận cô ấy, cô ấy cũng không tiếp xúc với người khác. Sau khi lớn lên, bọn em cũng chỉ thỉnh thoảng uống chén trà.
Con người cô ấy không thích đi dạo phố, cũng không thích làm đẹp, nhưng cô lại có nét đẹp trời sinh, cho dù là xuất hiện ở đâu đi nữa, cũng có thể nhận ra là mỹ nhân giữa bầy hạc.
Duệ Quân cũng là bạn em quen ở thủ đô, một cơ hội tình cờ, em biết được quan hệ bí mật này của Lý Hồng và Duệ Quân, nhưng em ngay cả Thẩm Kế Văn cũng không nói, chỉ nói cho anh, anh nhớ kỹ, cách xa cô ấy một chút.
Nhìn bộ dáng nghe đến thất thần của Trương Nhất Phàm, Thẩm Uyển Vân liền đẩy một cái,
- Nghĩ cái gì vậy?
- Ồ! Không có gì, anh chỉ đang nghe em nói thôi?
Trương Nhất Phàm dùng sức ôm lấy Thẩm Uyển Vân,
- Thế lực ở Bắc Kinh rắc rối phức tạp, cô ấy cũng có suy nghĩ riêng của mình việc này chẳng có gì là lạ!
Kỳ thật, ở Bắc Kinh, rất nhiều người đều có mạng tình báo riêng của mình, chỉ có điều không hình thành hệ thống, tin tức của bọn họ phát ra đủ loại, chỉ có Lý Hồng thành lập tổ chức Tây Phong xem ra khá chính quy.
Thẩm Uyển Vân dùng ngực của mình, ấn lên người Trương Nhất Phàm, hơi cố ý tạo hứng thú,
- Ở Bắc Kinh có rất nhiều người thích Lý Hồng, nhưng không có một ai dám tới gần.
Trương Nhất Phàm liền nói,
- Bọn họ chỉ thích những cô gái đẹp, loại phụ nữ lạnh như vậy, không thích hợp làm vợ.
Quan điểm này Thẩm Uyển Vân rất tán thành,
- Đúng là như vậy, rất lạnh, hai người ở cùng một chỗ, cũng không biết nên nói gì hay.
Thẩm Uyển Vân đột nhiên có suy nghĩ kỳ lạ, đẩy đẩy đẩy Trương Nhất Phàm,
- Ai, anh nói xem nếu cùng Lý Hồng.., bọn họ nên bắt đầu như thế nào?
Trương Nhất Phàm buồn bực, nắm lấy vai Thẩm Uyển Vân,
- Trong đầu em nghĩ cái gì vậy?
- Ai da – anh ném chặt vây làm gì?
Thẩm Uyển Vân bị niết đau, vẻ mặt ủy khuất.
Trương Nhất Phàm chui vào trong chăn,
- Không nói nữa, chúng ta lại lần nữa!
Thẩm Uyển Vân liền ngồi xuống,
- Ai sợ ai? Lần này em ở trên.
Nói xong, cô sải bước đi tới, ngồi trên người Trương Nhất Phàm. Hai tay nắm lấy bả vai Trương Nhất Phàm, khẽ cắn môi, chậm rãi ngồi xuống. Ô – một tiếng ngâm khẽ, Thẩm Uyển Vân đem toàn bộ cái chân ở giữa của Trương Nhất Phàm nhét vào bên trong người mình, rất nhanh như phóng một chiếc Mercedes Benz. Cô nói, như vậy mới có khoái cảm, cảm giác giống như đang phóng ngựa thiên sơn, rất thoải mái.
Ngọn đèn hạ xuống, Trương Nhất Phàm mắt nhìn bộ ngực đầy đặn sinh động trước măt, giống như đang bắn sung đạn, không được nhảy lên. Thẩm Uyển Vân giống nữ tướng trong chiến trường cổ đại, tung hoành ngang dọc, rất đắc ý.
Lúc này mới giống Thẩm Uyển Vân, hăng hái tràn trề, hơn nữa hoàn toàn là chủ động, rất thoải mái.
Trương Nhất Phàm thích nhất chính là xem cô sinh động dị thường, vụt một cái vụt một cái, nhiệt huyết sôi trào. Động tác này, khi cùng một chỗ với Lưu Hiểu Hiên cũng thường xuyên như vậy. Lưu Hiểu Hiên cũng thích loại khoái cảm như Mercedes Benz này.
Chỉ có điều Lưu Hiểu Hiên so với cô, cảm giác tự nhiên cũng không giống. Hồ Lôi nói, một ngàn người phụ nữ một ngàn vị. Đúng thế, về điểm này Trương Nhất Phàm rất đồng cảm.
Nhìn bộ ngực của Thẩm Uyển Vân tùy ý chạy, hắn liền giơ tay, dùng lực chà xát xoa nắn, khiến cho Thẩm Uyển Vân một trận oa oa kêu lên.
Qua một hồi, cô liền mệt mỏi, nằm úp sấp trên người Trương Nhất Phàm nói:
- Không được rồi, không được rồi, lâu lắm không có luyện tập.
Bộ ngực đầy đặn kia, dính sát vào người Trương Nhất Phàm, cảm giác được một loại thoải mái không nói nên lời.
Trương Nhất Phàm vỗ vỗ mông cô, đem cô thả nằm trên giường.
Hai người đổi lại vị trí, nhìn Trương Nhất Phàm đè trên người mình, Thẩm Uyển Vân nói:
- Ai, nếu như là làm cùng Lý Hồng, anh nói xem, có thể là cảm giác làm như thế nào?
Trương Nhất Phàm mắng một câu,
- Em thần kinh à, lại nhắc đến cô ấy làm gì.
Thẩm Uyển Vân vểnh miệng,
- Em là cảm thấy kỳ quái thôi, phụ nữ lạnh bang như cô ấy, nếu hai người làm, nếu nói cái gì đó? Em rất ngạc nhiên phản ứng của cô ấy.
Trương Nhất Phàm hoàn toàn hết chỗ nói, hung hăng co rút vài cái, Thẩm Uyển Vân lại một trận hét lớn.
Con nhỏ này, tinh mắt trộm nhiều.
Kỳ thật, Lý Hồng cũng là phụ nữ, cô cũng có một mặt dịu dàng, Trương Nhất Phàm đã từng chứng kiến mặt quyến rũ của cô ấy. Không ngờ Thẩm Uyển Vân vào lúc này, còn có thể nghĩ được nhiều chuyện cổ quái ngạc nhiên như vậy, thật không biết trong đầu con người này là cái gì?