Lần đầu tiên nhìn cả người Lý Hồng phơi ra dưới ánh sáng đèn, Trương Nhất Phàm kích động thú huyết sôi trào, trong giây phút ấy, hắn cảm thấy bản thân giống như một con dã thú, trong đầu chứa đầy ý nghĩ chinh phục.
Lý Hồng có thể bình tĩnh như vậy, lúc nào cũng chú ý đến khoảng cách giữa hai người, Trương Nhất Phàm không thể không hoài nghi năng lực chinh phục của bản thân.
Nước da Lý Hồng vốn trắng nỏn nà, dưới ánh đèn màu tím đã phát ra một màu sắc thần kỳ , trông qua có chút miên man. màu da của Lý Hồng, phản xạ ra một màu tím hồng nhạt, vô cùng mê người.
Trương Nhất Phàm rất muốn biết, Lý Hồng rốt cuộc là một cô gái thế nào, khi hắn vồ lên người Lý Hồng, thì thầm bên tai cô:
- Anh muốn lưu giữ hình cơ thể của em, giấu ở trong lòng.
Đích thực, vẻ đẹp không tỳ vết của Lý Hồng khiến cho Trương Nhất Phàm mê đắm. Lần này có thể thưởng thức thân thể của cô ở khoảng cách gần như vậy, trong mắt Trương Nhất Phàm, là một điều có một không hai trên cõi đời.
Lý Hồng thì khép hờ đôi mắt, nghe Trương Nhất Phàm thì thào tự nói, trong lòng cô âm thầm thở dài, kẻ đại khốn khiếp này, từng bước lôi kéo mình rơi vào trụy lạc, xem ra ta đã không còn cách nào mà quay đầu lại .
Quả thực, một nữ thần vẻ ngoài lạnh lùng, hoàn toàn thoát tục, phản ứng của cô đương nhiên khác hẳn với người thường, nhưng một thiên sứ có đẹp thế nào đi nữa, cũng không chịu nổi mê hoặc của tình yêu. Nếu không sau khi Thượng Đế sáng tạo ra Eva và Adam, thì bọn họ cũng sẽ không ăn vụng trái cấm.
Lý Hồng trời sinh tính lãnh đạm, được xưng danh hiệu là băng sơn nữ thần, khi hắn nằm áp người lên, Lý Hồng sớm đã có chuẩn bị trong lòng, dù sao hai người cũng không phải lần đầu tiên, chỉ có điều mỗi lần nghĩ đến việc này, Lý Hồng vẫn không tránh khỏi mặt đỏ tim đập loạn nhịp.
Trương Nhất Phàm liếm khắp mỗi một tấc da thịt của cô, thì phát hiện ra mình càng sinh ra lưu luyến cơ thể hoàn mỹ không tỳ vết này của Lý Hồng, mà mỗi khi đầu lưỡi của hắn lướt qua khu vực nhạy cảm của Lý Hồng, cơ thể cô lại khẽ run run.
Trương Nhất Phàm ngẩng đầu lên, chỉ thấy cô khép hờ hai mắt, khẽ cắn đôi môi mỏng, vẻ như mặc cho chàng xâm phạm!
Lý Hồng giờ phút này, đã chuẩn bị rất chu đáo, thật vất vả mới giữ vững được quyết tâm, nhưng lại không ngờ cái tên nhãi ranh Trương Nhất Phàm này, nhẹ nhàng thì thào bên tai cô một câu,
- Anh phải cho vào thôi!
Bực dọc của Lý Hồng ngay lúc đó, quả thực như là muốn lấy cái cuốc cuốc cho chết tên khốn khiếp này.
Những việc như thế này, bụng dạ tự hiểu là được rồi, sao lại phải nói ra chứ?
Không biết vì sao, tối nay Lý Hồng khá nhu mì, dưới sự dịu dàng tấn công của Trương Nhất Phàm, cô rốt cục đã vứt bỏ khí giới đầu hàng.
Trong khoảnh khắc bóng Trương Nhất Phàm như con tôm đang cong người lên rồi ưởn thẳng ra, Lý Hồng kiềm chế không được phát ra một tiếng kêu khẽ.
- Ồ
Ở trong phòng khách lầu hai này, Trương Nhất Phàm rốt cục lại được thưởng thức vẻ đẹp độc đáo khác biệt của Lý Hồng.
Bởi vì cô không thích cảm giác bị phơi bày trong không gian thế này, sau đó Lý Hồng khăng khăng phải vào phòng ngủ.
Trương Nhất Phàm bế cô lên giường, hai người nằm trong không gian ấm áp này, Lý Hồng nói: tối nay, cái gì em cũng có thể chấp thuận với anh, về sau anh đừng viện cớ như vậy. Đây là lần thứ ba, cũng là lần sau cùng.
Trương Nhất Phàm trong lòng giật mình, “ Gì đây chứ? Gây chuyện chia tay à? “
Hoá ra là Lý Hồng ôm tâm tư này, hèn gì hôm nay lại nghe lời như vậy, . Trong lòng Trương Nhất Phàm dâng lên một cảm giác khác thường. Hắn nhìn Lý Hồng, vẫn luôn không hiểu nỗi trong lòng cô rốt cuộc đang nghĩ gì.
Lý Hồng nằm trong vòng tay Trương Nhất Phàm, giọng yếu ớt:
- Tiểu Phàm chắc đã trở về rồi chứ?
Trương Nhất Phàm không nói gì, Lý Hồng ngẩng đầu lên,
- Sao anh không trả lời câu hỏi của em?
Trương Nhất Phàm lúc này mới nói,
- Có phải chính vì nguyên nhân này em mới ra quyết định làm vậy hay không? tồn tại của Tiểu Phàm, là chuyện nằm trong dự liệu của em.
Hắn nghĩ, tuyệt đối sẽ không phải vì lý do này, chẳng lẽ Lý Hồng có tâm sự gì?
Hắn hỏi Lý Hồng, Lý Hồng không nói gì cả, Trương Nhất Phàm nổi nóng, cô ấy mới nói:
- Hai chúng ta cứ tiếp tục như vậy, rất không bình thường . Hơn nữa nguyện vọng lúc đầu của em đã được thực hiện, bây giờ chuyện yêu đương cũng đã nếm qua , nguyện vọng của anh cũng đã được thỏa mãn , anh còn muốn làm gì nữa đây? Để em làm tình nhân của anh? Anh dám sao?
Cô thấy Trương Nhất Phàm không nói lời nào, Lý Hồng liền mỉm cười,
- Anh nhỏ hơn em những hai tuổi, anh cái tên khốn khiếp này, chớ có vớ được món hời mà còn khoe mẽ. Nhớ kỹ, sau này không được tùy tiện tìm em đấy.
Trương Nhất Phàm nói:
- Anh đâu có đâu? Mỗi lần anh tìm em đều đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ , suy nghĩ khá lâu, anh mới quyết định gọi điện cho em. Chị Lý Hồng, chị có biết như vậy sẽ hại chết người hay không .
Lý Hồng trừng mắt nhìn hắn,
- Không nói nữa , phát hiện ra vừa nói vấn đề này với anh, thì anh liền nổi nóng.
Thật ra nguyên nhân Lý Hồng vẫn luôn cự tuyệt Trương Nhất Phàm, chính là lo lắng chuyện của hai người sớm muộn cũng sẽ bị phơi bày. Làm một Phó chủ tịch tỉnh, một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, nếu hai người ngã nhào bởi chuyện này, thế mới là chuyện đáng cười trên đời. Lý Hồng làm việc cẩn thận, chi tiết, cô cũng từng nghĩ qua, nếu đã không thể cùng Trương Nhất Phàm lâu dài, vậy thì không nên cứ lén lén lút lút như vậy, dù sao hai người cái gì cũng đã thử qua , cần chặt đứt thì phải chặt đứt thôi!
Đây chính là điểm khác biệt giữa Lý Hồng với những cô gái khác, Trương Nhất Phàm đương nhiên cũng đoán được phần nào ý nghĩ của Lý Hồng. Nhưng hắn không đồng ý chia tay Lý Hồng, hai người đang cùng thảo luận vấn đề này nhưng không có kết quả.
Lý Hồng liền thay đổi đề tài khác,
- Anh có ý kiến gì về việc Quách Vạn Niên đề xuất từ chức Phó chủ tịch tỉnh không?
Vấn đề này, đúng là cái mà Trương Nhất Phàm quyết định hỏi Lý Hồng , Trương Nhất Phàm tối nay cùng Lý Thiên Trụ ngâm suối và những gì Lý Thiên Trụ đã nói với hắn.
Lý Hồng lại đề cập đến việc này, hắn như được bắt than cho trèo lên.
- Quách Vạn Niên chẳng qua chỉ là lấy thế lui làm thế tiến, để đổi lấy an toàn cho con gái và con rể của ông ấy thôi. Em thực sự nghĩ rằng ông ấy muốn từ chức ư?
Quách Vạn Niên từ chức, Trương Nhất Phàm sẽ không quá mức tin tưởng`, loại người giống như ông ấy nếu sớm nghĩ đến bước đường này mà nói, lúc trước sẽ không âm thầm tự trói chân mình .
Chỉ có điều toàn bộ sự việc, từ đầu chí cuối, đều có người cho rằng hắn đang công kích trả đũa. Hơn nữa ông ấy càng có đủ lý do và động cơ.
Lý Hồng mỉm cười,
- Bí thư Lý cho tới bây giờ, còn chưa gật đầu. Anh không cảm thấy cổ quái sao?
Lúc ấy Trương Nhất Phàm và Quách Vạn Niên ở trong văn phòng bí thư Lý đồng thời cùng nói về chuyện Hoài Châu, Quách Vạn Niên đùn đẩy trách nhiệm, Trương Nhất Phàm quyết đoán tiếp nhận nhiệm vụ này. Hắn rõ ràng cảm giác được, Lý Thiên Trụ khó chịu đối với Quách Vạn Niên.
Khó chịu thì khó chịu đấy, phải hay không phải thì việc ông từ chức lại là một việc khác.
Nếu Lý Thiên Trụ muốn nắm giữ được Quách Vạn Niên, cũng chỉ cần một câu nói, quan hệ của gã với cấp trên, rất nhiều người còn phải vuốt ve nịnh bợ gã. Bởi vậy, cái nhìn của cấp trên đối với các cán bộ trong bộ máy tỉnh Tương, đương nhiên sẽ càng nghiêng nhiều về hướng của Lý Thiên Trụ hoặc là Thẩm Hoành Quốc những người này.
Quách Vạn Niên bày ra cái dáng vẻ này, vẻ như mặc cho người ta cắt mỗ, ông ấy giả vờ đáng thương.
Phải để mọi người nhìn xem, mình bị Trương Nhất Phàm chèn ép như thế nào .Thật ra, Lý Thiên Trụ cũng đang do dự, nếu nhận báo cáo từ chức của ông, chắc chắn là cho Thẩm Hoành Quốc một cái cớ để điều chỉnh bộ máy chính phủ, còn không đồng ý, thì chuyện Quách Vạn Niên này lại thành ra nửa vời.
Là một Bí thư Tỉnh ủy, gã còn đang ngồi trên vị trí này, đương nhiên không hy vọng Thẩm Hoành Quốc làm rối bố cục của mình. Về điểm này, Lý Thiên Trụ đương nhiên cũng có lòng tư lợi cho bản thân.
Lý Hồng vì tình cảm cá nhân, vẫn nhắc nhở Trương Nhất Phàm một câu. Trương Nhất Phàm liền nghĩ tới rất nhiều sự việc.
Hắn liền đem những lời nói tối nay của Lý Thiên Trụ, hệ thống lại một chút.
Lý Hồng gật gật đầu, nhưng lại hỏi Trương Nhất Phàm một vấn đề rất khó xử,
- Nếu giữa lý bí thư và Chủ tịch tỉnh Thẩm phát sinh mâu thuẫn, anh sẽ đứng về phía bên nào?
Đây quả thật là một vấn đề khiến Trương Nhất Phàm đau đầu, lúc ấy hắn cũng từng nghĩ qua, nếu hai người thực sự phát sinh mâu thuẫn, thì mình nên làm sao bây giờ? Thẩm Hoành Quốc là người của Thẩm gia, đã có quan hệ thâm căn cố đế với nhà họ Trương.
Lý Thiên Trụ phải nói là có ơn tri ngộ với mình, lần này có thể nỗi bật ở tỉnh phủ, phần lớn hẳn là công lao của gã. Nghe Lý Hồng hỏi về việc này, hắn liền mỉm cười,
- Em đang khảo anh à? Tuy nhiên, anh tin rằng theo tu chí của bọn họ, không thể nào phát sinh chuyện như vậy.
Lý Hồng nói:
- Anh bớt nguỵ biện đi. Em có thể trả lời anh vấn đề này, Thẩm gia đấy à? Là liên minh của Trương gia nhà anh. Mà lý bí thư đấy đối với anh mà nói, có ơn tri ngộ. Cho nên anh rất khó xử, chỉ có thể gửi hy vọng cho hai người bọn họ đừng gây chuyện với nhau. Tuy nhiên, chuyện đời khó liệu. Những chuyện trong quan trường, lòng người cách lớp da. Quan hệ dù cho có tốt thế nào, thì một núi cũng không thể có hai hổ. Trước mắt Lý bí thư vẫn chưa đồng ý chuyện Quách Vạn Niên từ chức, có thể cho thấy gã còn đang do dự. Có nên cho Chủ tịch tỉnh Thẩm Hoành Quốc một cơ hội điều chỉnh bộ máy chính quyền hay không. Mà anh có từng nghĩ tới gã ta vì sao phải do dự hay không?
Trương Nhất Phàm đã hiểu ra, quả nhiên tất cả cũng như những gì mình suy nghĩ, Thẩm Hoành Quốc ra tay trước, nghĩ kỹ lại. Nguyên nhân khởi đầu của chuyện này, chính là ông ta cho mình đi nhúng tay vào chuyện của Hoài Châu. Cố ý kích động đến bất mãn của Quách Vạn Niên, cứ như vậy, thế nào ông ấy cũng phát sinh xung đột với mình .
Quách Vạn Niên thấy Chủ tịch tỉnh và bí thư đều ủng hộ mình như thế, quả nhiên đã sinh lòng đố kỵ, vì thế dẫn đến phát sinh ra một chuỗi hệ thống sự việc. Chiến tranh giữa hai hổ, Quách Vạn Niên đương nhiên không phải là đối thủ của mình, có thể tưởng tượng ra kết quả, việc này sẽ khiến cho Thẩm Hoành Quốc có cớ để điều chỉnh bộ máy chính quyền.
Làm một lãnh đạo , quả nhiên suy nghĩ cặn kẽ, ngay cả mình cũng trở thành quân cờ trong tay bọn họ. Sau khi nghĩ thông suốt việc này, Trương Nhất Phàm có chút tức giận, Thẩm Hoành Quốc vậy là đang đùa cợt mình đây?
Tuy nhiên, Thẩm Hoành Quốc có cách nghĩ của ông ta, Quách Vạn Niên rớt đài, Trương Nhất Phàm vào thường vụ, hắn cũng không chịu thiệt. Dùng lời của hắn mà nói, đã coi như là luận công mà thưởng .
Mà Lý Thiên Trụ hẳn là là sớm đã biết ý nghĩ của Thẩm Hoành Quốc, cho nên gã liền đề xuất trước, cho mình vào thường vụ. Như vậy, gã giữ lại được chút thể diện.
Sau khi Trương Nhất Phàm nghĩ thông suốt, không khỏi cười cay đắng một tiếng, hai người làm như vậy không gì đáng trách, thật ra là mình bị kẹp ở giữa, biến thành miếng bánh thơm.
Hắn nhìn Lý Hồng, cảm kích nói
- Cảm ơn em, anh sẽ nắm chắc cơ hội lần này.
Lý Hồng cười cười,
- Cám ơn em, về sau phải ngoan một chút, đừng làm cho chị khó xử.
Trương Nhất Phàm....